Chương 7: Bị nói trúng tim đen
Nó mỗi ngày sau khi đi học về liền lên facebook đợi hắn onl rồi chat với hắn. Cho đến 1 ngày.. - Oppa..
- Oppa, oppa
Sau khi đi ăn trưa xog nó lên rửa tay, đi ngang bàn bi lắc thì nghe người ta hét lên "oppa" , nó thấy lạ lắm, nó không biết người ta gọi ai. Giờ ra về....
- Oppa, oppa........
- Oppa cố lên, oppa cố lên
- Cố lên, cố lên
Nó đang đứng ở bàn bi lắc mà lớp nó chơi thì nghe 1 âm thanh hỗn độn, nhìn qua bàn bi lắc bên cạnh thì thấy mọi người đang đứng xung quanh oppa của nó, giờ thì nó biết là mọi người gọi ai rồi. H ăn trưa ngày nào nó cũng nghe người ta gọi oppa của nó, nó thấy khó chịu lắm, mỗi lần nghe như vậy, ngay từ khi bước chân lên bậc thang đầu tiên , nó đã dậm thật mạnh, tưởng như cầu thang bị sập rồi. Mà nó không hiểu tại sao mấy người đó chờ nó đi qua mới kêu oppa, kì lạ, có nhiều lần nó cũng nghĩ nó chỉ ảo tưởng thôi, nhưng mọi chuyện càng ngày càng rõ rệt. Rồi đến 1 ngày, nó đang lim dim thì chị nằm kế bên lay lay nó dậy.
- Em biết chuyện gì chưa - chị đó hỏi
- Chuyện gì zậy chị - nó nói giọng buồn ngủ
- Vậy em chưa biết hả, lớp chị đang có phong trào gọi anh Sơn là Oppa.
- Thì ra là vậy. - nó buồn bã trả lời
Sau cuộc trò chuyện đó, nó tỉnh hẳn, nằm suy nghĩ tại sao lại có phong trào đó. Tối về, nó mở máy ngồi chờ nick oppa onl, cuối cùng oppa cũng onl. Nó bắt chuyện.
Nó : chào buổi tối oppa.
Hắn : chào buổi tối.
Nó : :)
Hắn : mà nè, em đừng gọi anh là oppa nữa, lớp anh hình như toàn gay với less ko à, ai cũng gọi anh là oppa, em đừng gọi nữa nha, ghê lắm !!!
Nó gửi cho hắn icon mặt cười, nó ngồi cười , nó định hỏi oppa nó chuyện đó nhưng chưa hỏi mà oppa tự khai rồi. Nó vui và hạnh phúc khi ngày nào hắn cũng nói chuyện với nó.
Nó : oppa, chỉ bài cho em!!!
Hắn : ( icon giận dỗi )
Nó : ch.ết, em quên, tại em quen gọi vậy rồi, xin lỗi anh!!!
Hắn : uk
Nó : Vậy chỉ bài cho em nha!!!
Hắn : bài nào
Nó : Toán.
Hắn và nó cứ ngồi nói chuyện như thế, thật ra nó cũng có thể gọi anh, chỉ có điều là ko quen thôi, nó cố tình gọi oppa cho hắn như thế đấy, vì những lúc đó, nó với hắn chat mà cứ cười mãi. Bỗng ...
Nó : Thi khảo sát chất lượng đầu năm anh được bao nhiêu điểm
Hắn : Thi khảo sát nào, năm ngoái hay năm nay
Nó : Mới thi nè.
Hắn : 7 điểm hết, tại anh ghi sai đề.
Nó : uk
Hắn : Còn em
Nó : Điểm em nói ra quê lắm.
Hắn : Em ko nói cũng được.
Nó : dạ môn anh 9, . Môn toán 8,8
Hắn : Quê dữ hen Haizz
Nó : Còn môn văn quê nhất.
Hắn : tiếp đi.
Nó : 7 , em buồn môn văn sáng đến giờ.
Hắn : bình thường mà.
Nó : Vậy mà bình thường á, em chưa bao giờ điểm thấp như vậy.
Hắn : em mới chuyển vào nên chưa quen thôi, chứ điểm 7 là bình thường, từ từ em cũng sẽ quen.
Nó : uk
Hắn: mà em là học sinh mới hả
Nó: giờ anh mới biết á
Hắn : uk
Nó: trễ rồi, oppa ngủ đi, anh ngủ ngon mơ siu đẹp lun, mai ik học vui vẻ, em chạy trước, ^^
Hắn : ơ, em cũng ngủ ngon.
Nó : cám ơn oppa.
Rồi nó off, tối hôm đó nó ngủ rất ngon, nó mơ thấy nó và hắn đang cầm tay nhau đi chơi, hắn còn nhéo má nó nữa, hạnh phúc cực kì lun, nó đang mơ đến khúc hay thì trời sáng, nó dậy , làm vscn rồi đến trường, 1 ngày nữa lại trôi qua. Giờ ra chơi....
- Mày thấy nhỏ đó không, nó thích thằng Sơn đó!!! - anh Hoàng chỉ nó
- Ờ, thiệt hả
- Đúng rồi, nó nhắn tin cái gì mà oppa, em cũng đang bệnh nè!!!! Đúng hk nhóc - cậu vừa nói vừa chỉ nó
- Em hk có thik anh Sơn nha!!!! - nó chu mỏ lên cãi
- Đúng rồi còn gì nữa, anh biết hết rồi. - cậu chọc nó
Mặt nó đỏ như chưa từng được đỏ, nó chạy vô thang máy. H ăn trưa...
Nó đang đợi thang máy thì cậu đi qua la lên :
- Sơn ơi, oppa...
Mặt nó đỏ lên, nó hết đường cãi rồi. Thang máy đã tới, cửa mở ra thì nó ngỡ ngàng định la lên....
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương này như thế nào ạ Diễn biến sau sự ngỡ ngàng của nó sẽ được tiết lộ ở chương sau, tác giả xin lời bình ạ!!!! ^^
Cám ơn mấy bạn đã đọc trong những ngày qua ạ!!!!!