Chương 22: Chuyến hành trình đến vũng tàu (phần 1)
Chuông đồng hồ reo mà nó vẫn chưa chịu dậy, mẹ nó thấy vậy thì kêu nó dậy :
- Cho con ngủ thêm 5p đi mà, giờ nì còn sớm mà!!!
Mẹ nó bó tay với nó luôn, bà đi xuống nhà.
-------
5h30 sáng
- Con chào cô ạ!!! - Duy Quang nói
- Quang hả con Yuh nó còn ngủ trên phòng đó, cô kêu nó không chịu dậy, con kêu nó giúp cô nha!!! - mẹ nó nói
- Dạ. - Quang cười nham hiểm
Quang mở cửa phòng nó, nhẹ nhàng đi đến nhà vệ sinh, lấy một cái xô đựng đầy nước. " Ầm" , người nó ước sũng , cả cái giường cũng ướt theo:
- Aaaaaaaa, sóng thần, cứu - nó hét
- Sóng thần cái đầu cô đấy, dậy mauuuuuuuu!!!! - Quang hét
- Chiêu mới của ông à, được rồi, dậy thì dậy. - nó
Quang ngồi xuống giường nó:
- Tên kia, đi ra cho bổn cô nương thay đồ chứ, đồ biến thái, ngồi đây làm gì - nó la làng
- Ờ ha, quên... cứ tưởng cậu là bà là con trai. - Quang cười, rồi chuồn mất
- Tên đáng ghét nhà cậu... - nó
Nó thay cái váy hôm qua hắn chọn cho nó, rồi nó xõa tóc cài thêm cái nơ màu hồng dễ thương, nó bước xuống nhà.
- Con gái gì đâu á, lên phòng lại cho tui mau. - Quang
- Ông là ông nội tui chắc, sao bắt tui lên phòng. - nó cãi
- Đã vậy thì bà lên đem cây son xuống đây. - Quang nói
- Hả Đem xuống cho ông son môi á Chơi với ông lâu rồi mới biết ông bị gay, trời ơi dễ sợ quá. - nó ngỡ ngàng
- Gay con khỉ á!!!! Cứ đem xuống đi. - Quang bình tĩnh nói
Nó đem cây son xuống, Quang bắt nó ngồi xuống rồi tô son cho nó. Nó chạy vào lấy cái gương soi.
- Trời ơi, tô gì đậm vậy ông kia. - nó la
- Cấm bà bôi - Quang nói vọng vô
Nó mặc kệ lời nói, lấy khắn giấy lau chút xíu, giờ thì nhìn đỡ hơn rồi. Nó lên lầu lấy vali xuống rồi chuồn lẹ.
-------
Tại trường....
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt và lời bàn tán về phía nó:
- Nhỏ nhà nghèo đó cũng xinh chứ nhỉ
- Định đi cua giai hay sao mà ăn mặc đẹp thế
Và còn nhiều lời khác nữa, nó vẫn cứ mặc kệ, chuyện nó bị bàn tán cũng như cơm bữa. Tiếng loa của thầy giám thị làm mọi người không tập trung về nó nữa:
- Các em, như các em đã biết hôm nay chúng ta sẽ được đi chơi 10 ngày, thầy chúc các em vui vẻ trong chuyến hành trình, mọi người có thể tự do chọn chỗ ngồi trên xe!!!!
Sau câu nói đó, trường nó nhộn nhịp thì càng nhộn nhịp hơn. Nó vẫn còn buồn ngủ nên vẫn đứng đó chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì lớp nó đã yên vị trên xe, còn nó, hắn và Quang. Quang vừa bước lên xe thì đã bị Đạt kéo lại ngồi chung, còn to nhỏ gì nữa thấy nghi ngờ lắm. Nó và hắn vừa bước lên xe thì ngỡ ngàng cứ đứng nhìn mọi người, thì ra tụi nó đã lên kế hoạch cho hắn và nó ngồi chung, nhìn đứa nào cũng có đôi có cặp , hắn lên tiếng:
- Đã vậy thì chúng ta ngồi chung vậy. - nói rồi hắn đẩy nó về chỗ
Nó vừa ngồi xuống là lấy đồ ăn ra ăn, cộng thêm cái headphone to màu hồng, nhìn dễ thương lắm.
- Em là heo hả Ăn hoài thế - hắn
- Mới sáng sớm nha, đừng có chọc, em cắn đó, tại cái tên kia, sáng qua nhà em rồi lôi em đi có cho ăn gì đâu. - nó vừa nói vừa chỉ Quang
Nó ăn no, nghe nhạc xong rồi ngủ luôn, cứ ngồi gật gù trên ghế, hắn thấy vậy thì lấy tay kéo nó lại dựa vào vai, thấy miệng nó còn dính vài vụn thức ăn hắn lấy khăn lau, rồi hắn cũng ngủ lúc nào không hay.
Trong lúc hắn và nó ngủ thì....
- Chụp chụp hình lại nhanh lên để 2 người đó dậy bây giờ... - Đạt
- Đúng rồi, post facebook là nhiều like lắm đó. - Cô nói
- Chụp nhiều kiểu lên, đúng rồi, bên đó bên đó đó... - anh Khôi tham gia vào
- Chụp như thế này mới sắc nét nè... - Châu
- Mấy bức hình này đẹp quá à, hai người này sắp có sì-can-đồ rồi. - Phụng nói
Nguyên cả xe đang náo loạn cả lên mà hắn và nó vẫn ngủ ngon lành, bỗng, nó thấy có cái gì nặng nặng đè lên đầu mình thì tỉnh giấc, hắn cũng tỉnh theo luôn:
- Aaaaaa, anh làm gì vậy hả Muốn ch.ết không- nó hét
- Do em ngủ dựa vào vai anh thôi chứ bộ. - hắn cãi
- Còn mấy người làm gì đây - nó liếc
- Có làm gì đâu, tụi tui đang chơi T or D mà...- Đạt
- Đúng rồi đó, tui đang chơi game với Châu mà - Thư nói
- Ờ, có làm gì đâu. - đồng thanh ( trừ nó và hắn)
Nó thấy tụi nó làm lố nên im luôn. Trên đường đến đó, nguyên cái xe muốn phát nổ luôn vì tụi nó, quậy xong tụi nó cũng mệt nên đứa nào cũng ngủ say như ch.ết, thế là xe đã có thời gian yên tĩnh một chút.
----- Vài tiếng sau-------
Nó là người thức dậy đầu tiên :
- Oa , ngủ đã thật chứ...
- Aaaa, mọi người ơi, sắp đến rồi - nó hét
Mọi người tỉnh dậy bởi giọng nói của nó:
- Trời ơi, gần tới chứ chưa tới mà, để tớ ngủ... - Đạt nói
- Đúng rồi, khi nào tới hãy hét... - Châu
Nó đành im ru luôn, bỗng nó quay qua hắn, hắn ngủ đẹp thật đấy, nhìn hắn đúng chuẩn một soái ca, càng nhìn càng mê chứ:
- Hey, ngắm anh đủ chưa - hắn
- Ơ, có ngắm đâu... - Nó quay đi
- Còn chối hả - hắn cười
- Định kêu anh dậy ngắm núi với yuh mà thôi, không cần dậy nữa đâu, ngủ tiếp đi. - nó
- Lỡ dậy rồi, thức luôn vậy - hắn
Nó lấy mấy gói bánh ra ăn tiếp :
- Nè nè, ăn phải chia sẻ chứ, em ăn một mình đau bụng á... - hắn
- Vậy anh ăn hết luôn đi. - nó vừa nó vừa ném gói bánh qua cho hắn
- Ăn chung đi. - hắn đề nghị
- Cũng được. - nó trả lời
-------- Thêm vài tiếng nữa-----
- woa, đến rồi nè - nó la
- Dậy đi mấy chế... - hắn la
- Dậy rồi - đồng thanh
Bước xuống xe, thế là đã đến biển, thầy giám thị lại một lần nữa xuất hiện , khuôn mặt nham hiểm với câu nói làm tụi nó hoảng loạn lên hết:
_______________________________________________________________________________hết____________________________________________________________________________