Chương 4: Trong mơ cũng thấy cậu
Dạ, con nghe đây Bác gái
- À..thật ngại quá ngày chủ nhật còn làm phiền con!
- Dạ, không sao! Bác có chuyện gì ạ?
- À....chỉ là bây giờ cho đến tối Bác có việc đột xuất ở công ty, mà Á Hân con bé Nó hơi sốt. Bác không yên tâm khi con bé ở 1 mình, cho nên...con..có thể qua nhà coi Nó giùm Bác được không?
- Dạ được ạ, con qua liền.
Hắn không hề đắn đo suy nghĩ mà nhận lời ngay mau chóng tắt điện thoại đi nhanh lên phòng thay đồ, vừa bước tới cầu thang thì mẹ Hắn cũng vừa xuống tới, bà diện 1 bộ váy dài màu tím kiêu sa, tuy ở tuổi trung niên nhưng nét đẹp của bà vẫn không hề giảm so với lúc trẻ. Thấy Hắn đi ngược lên lầu, bà nói vọng theo:
- Con nhanh lên đi, chúng ta sắp trễ buổi tiệc rồi đó!
- Con không đi nữa! Con có việc gấp cần giải quyết!
- Thiên Bình...
- Bửa tiệc này cũng không quan trọng lắm, 2 chúng đi là được rồi!
Ba Hắn vừa đi xuống vừa choàng vai mẹ Hắn, bà nhăn mặt khó chịu vì Hắn, ông vỗ vỗ vai bà rồi cười cười ý bảo " kệ Nó đi"
Hắn đạp xe gấp qua nhà Nó, vì nhà Nó không xa nên Hắn đi xe đạp cho tiện. Thay vì bộ vest lịch lãm diện lên người Hắn lúc nãy thì bây giờ trông Hắn năng động với bộ đồ đơn giả nhưng không hề giảm sức hút, bằng chứng là nãy giờ Hắn đứng đợi mua cháo mà có biết bao nhiêu cô nàng phải liếc mắt không ngừng, có cô đang ngồi trong quán mà quên ăn cả cháo luôn chứ.
Vừa tới trước cổng căn nhà màu tím thì đã thấy mẹ Nó đợi trước cổng, có vẻ bà đang rất vội. Nếu nói mẹ Hắn có vẻ đẹp quyến rũ thì mẹ Nó có 1 vẻ đẹp thanh tao, nhẹ nhàng mà ít có người phụ nữ trung niên còn giữ được, Nó cũng vậy thừa hưởng từ mẹ Nó xen lẫn chút thuần khiết.
- Con bé đang ngủ ở trên ghế nhà trước, thuốc Bác để trên bàn, con giúp Bác coi chừng Nó nha!
Dặn dò Hắn xong, mẹ Nó vội vàng lái xe đi ngay. Hắn bước vào nhà đảo mắt nhìn thì đã thấy Nó nằm cuộn tròn trên ghế dài, sau khi để hộp cháo ở dưới bếp Hắn tiến tới ghế dài, Hắn ngồi xuống hết sức nhẹ nhàng để không tạo ra tiếng động ở 1 góc ghế còn trống nơi Nó nằm, lấy tay sờ trán Nó thì thấy hơi âm ấm, Hắn nghĩ nên đi lấy 1 ít nước ấm chườm cho Nó sẽ tốt hơn, vừa thu tay lại thì Nó liền ôm lấy tay Hắn, trong cơn ngủ mê khiến Nó nói sảng trong vô thức:
- Ba...con..muốn làm bánh...Ba làm bánh MOUSSE cho Á Hân ăn đi!
Hắn là người hiểu hơn ai hết, chơi với Nó từ nhỏ nên biết Nó thiếu hơi ấm tình thương từ người Ba, và Hắn muốn là 1 người đàn ông thay thế Ba Nó chăm sóc cho Nó, che chở cho Nó không phải là vì thương hại,
cũng không phải vì tình bạn mà là tình cảm giữa nam và nữ thật sự.
Hắn để cho Nó ôm cánh tay 1 lúc khá lâu, khiến cánh tay khá là tê cứng nhưng Hắn không có ý định rút tay ra, vì như vậy sẽ khiến Nó tỉnh giấc mất và bản thân Hắn cũng muốn như vậy, được nhìn Nó ngủ tạo cho Hắn 1 cảm giác rất bình an, thoải mái. Nó mơ màng mở mắt, thấy gương mặt của Hắn rồi lười biếng nhắm mắt lại kèm vài câu nói nhảm:
- Thiên Bình ch.ết tiệt, ngay cả trong mơ cũng thấy cậu. Ở ngoài là vậy, nhưng trong mơ bớt đẹp trai chút được không, đẹp quá cũng là tội đồ đó!