Chương 55: Thí nghiệm (2)

Nhớ rõ ngày đó, ɖú Trương đưa cho hắn yêu đan cấp tám để kiểm tra, sau khi hắn đụng vào yêu đan, yêu đan không chỉ dính cứng vào lòng bàn tay hắn mà hắn còn cảm thấy một dòng nước ấm theo đó chui vào cơ thể, tuy nhiên yêu đan cấp một thì không có phát sinh chuyện này. Chẳng nhẽ cấp bậc yêu đan khác nhau cho nên xuất hiện phản ứng khác sao?


Âm Tế Thiên đứng lên, đi về phía quầy bày yêu đan. Bên trong được bày không dưới trăm khối yêu đan cấp thấp, lớn nhỏ có đủ, sắp xếp chỉnh tề. Mỗi một viên yêu đan hắn đều sợ một lần, nhưng không có phát sinh chuyện như hôm thí nghiệm.


Tiểu nhị vẫn luôn chú ý hành động của Âm Tế Thiên, thấy Âm Tế Thiên nhăn chặt mày lại như gặp chuyện gì khó xử, gã nhanh chóng chạy lại hỏi: “Khách quan không hài lòng với yêu đan này sao?”
Âm Tế Thiên nghĩ nghĩ nói: “Cho ta xem yêu đan cấp ba!”


Tiểu nhị lập tức từ sau viện mang tới một viên yêu đan cấp ba, cung kính đưa đến trước mặt Âm Tế Thiên: “Đây là yêu đan cấp ba của Nham băng thú!”


Âm Tế Thiên vừa mới đem viên yêu đan cấp ba cầm lên, lập tức cảm giác được sự khác nhau của yêu đan cấp ba và yêu đan cấp hai, hơn nữa, chuyện xảy ra tiếp theo giống y như ngày đó cầm yêu đan cấp tám, yêu đan gắt gao dính vào lòng bàn tay hắn, cũng có một cỗ khí lạnh len lỏi vào theo. Hắn liếc mắt nhìn tiểu nhị vẫn đang chằm chằm xem mình, không bối rối nói: “Ta muốn khối yêu đan này, trừ cái này ra, ngươi thay ta chọn hai viên yêu đan cấp một và một viên cấp hai!”


“Dạ!”
Thừa dịp tiểu nhị chọn yêu đan, Âm Tế Thiên nhanh chóng kéo yêu đan cấp ba đang dính chặt vào lòng bàn tay mình ra, sau đó ném vào trong túi Càn Khôn. Tiểu nhị cười đưa qua yêu đan: “Chưởng quầy có phân phó, ngài mua hàng hóa trong *** thì đều ghi lại vào sổ.”


available on google playdownload on app store


Âm Tế Thiên tiếp nhận túi yêu đan, hỏi: “Nơi này của các ngươi có nhà xí không?”


Sáng nay điểm tâm là cháo, cho nên mới muốn đi vệ sinh. Tiểu nhị sửng sốt, trong mắt lộ ra tia đánh giá, gã liếc nhìn đến bên hông của Âm Tế Thiên có treo lệnh bài khắc hai chữ Bắc gia, trên mặt lần thứ hai lộ ra mỉm cười: “Ngài đi theo ta!”


Âm Tế Thiên đi theo tiểu nhị vào hậu viện của cửa hàng. Tiểu nhị vừa đi vừa nói: “Bình thường đều ít người dùng nhà xí, cho nên nhà xí dựng ở một nơi khá xa”


Người tu chân thường không ăn ngũ cốc hoa màu, tất nhiên là rất ít người sẽ dùng đến nhà xí, đối với nhà xí cũng không coi trọng cho nên đều xây dựng xa được bao nhiêu thì xa bấy nhiêu. Tiểu nhị đưa Âm Tế Thiên đến góc tận cùng của hậu viện liền rời khỏi. Âm Tế Thiên nhìn nhà xí cỏ mọc thành bụi, đôi mày lại bắt đầu nhíu chặt.


Nhà xí thập phần đơn sơ, phía trên không có đỉnh che mưa che nắng, chỉ có hơn mười tấm ván gỗ tùy ý dựng lên, duy nhất cảm thấy may mắn chính là bên trong không có tản mát ra mùi vị khó ngửi, có thể thấy được bình thường không ai dùng đến nơi này.


Âm Tế Thiên rốt cục không nín được nữa, đành phải đi vào. Mới vừa cởi quần xả nước, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng đánh nhau. Ngay sau đó trên đỉnh đầu vang lên tiếng ba ba. Âm Tế Thiên ngẩng mạnh đầu, liền nhìn thấy hai bóng người thẳng tắp đứng ở hai bên trái phải của tấm ván gỗ.






Truyện liên quan