Quyển 2 - Chương 3: Người môi giới
Không ai có thể xác định được thời gian sáng lập cụ thể của Steel Commandment mặc dù tiền thân của nó có thể xuất phát từ thành phố thần thánh Jerusalem vào đầu thế kỉ XII. Ban đầu, tổ chức chỉ có chín thành viên và mục đích thành lập là để bảo vệ người hành hương không bị giặc cướp tấn công.
Đến cuối thế kỷ XII, quy mô của tổ chức này đã vô cùng to lớn: Họ sở hữu hơn 9000 sản nghiệp ở châu Âu, bao gồm rất nhiều giáo đường và thành lũy nổi tiếng. Thành viên của tổ chức lên đến hàng chục ngàn và tổ chức có thể thu thuế của người dân hoặc thẳng tay cướp đoạt. Ngay cả những quý tộc thời bấy giờ cũng rất biết điều nên thường xuyên quyên tặng rất nhiều vàng bạc và nghe lệnh của giáo hoàng. Họ cũng có lực lượng quân sự thuộc về tôn giáo mạnh mẽ nhất ở châu Âu thời bấy giờ: Knights Templar.
(Knights Templar: Hiệp sĩ dòng Đền)
Nhưng sự bành trướng quyền lực và tài sản quá mức cuối cùng đã trở thành một mũi dao đâm vào tim tổ chức.
Vào thứ sáu, ngày 13 tháng 10 năm 1307, tại Pháp là một ngày thứ sáu đen tối và đây cũng là ngày Knights Templar diệt vong.
Một quốc vương sáng suốt đã thực hiện việc này với lí do rất đơn giản: Vào thời đại bấy giờ, bất cứ giai cấp thống trị của quốc gia nào cũng không thể chịu đựng việc một tổ chức sở hữu vài ngàn thành lũy và lượng tài sản khổng lồ tồn tại bên trong vương quốc của mình, trong khi mình lại không thể giành được chút lợi ích nào.
Bảy năm sau, tàn dư của đoàn kỵ sĩ lưu vong khắp các vùng của châu Âu. Phần lớn thành viên đã ch.ết vì tù tội hoặc bị thiêu sống.
Khi đại đoàn trưởng cuối cùng của bọn họ là Jacques de Molay lên giàn hỏa thiêu đã nguyền rủa giáo hoàng và quốc vương thời ấy rằng: Trong vòng một năm, hai người sẽ ch.ết bởi “Sự phán quyết vĩnh hằng”.
Chưa đầy một năm sau, giáo hoàng và quốc vương đều lần lượt qua đời vì bạo bệnh và tai nạn khi đi săn.
Có vẻ toàn bộ ân oán đã kết thúc, nhưng ngọn lửa của Knights Templar vẫn chưa bao giờ tắt.
Có lời đồn rằng trước ngày thứ sáu đen tối, Jacques de Molay đã bí mật truyền chức vị của mình lại cho cháu trai là một bá tước trẻ tuổi và bắt hắn phải thề trước thượng đế rằng sẽ giữ gìn bảo tàng cho đến ‘Ngày tận thế’ để cứu vãn Knights Templar. Bảo tàng này được cất giấu trong cây trụ khổng lồ tại ngôi mộ của tổng đoàn trưởng đời trước. Sau đó, bảo tàng này được tổ chức “Thuần Kiến Trúc Sư” do bá tước điều khiển ngầm vận chuyển đến nơi khác và phải dựa vào một loạt ký hiệu thần bí và nghi thức tôn giáo bí mật của Knights Templar mới có thể lấy ra được.
Sau bảy thế kỷ vẫn không một ai phá giải được bí mật của những ký hiệu này nên bảo tàng cũng trở thành một câu đố của lịch sử.
Năm 2000, thời đại đế quốc thống trị hành tinh bắt đầu.
Trong thời đại đã được định trước sẽ lâm vào cảnh hỗn loạn, vô số tổ chức chống đối ra đời nhưng sau đó lại bị tiêu diệt một cách vô tình. Cuối cùng chỉ còn vài tổ chức ẩn sâu trong bóng tối mới có thể tồn tại, một trong số đó chính là Steel Commandment.
Bọn họ không những là người kế thừa của Knights Templar mà còn gộp giáo nghĩa của Thiên chúa giáo và Cơ Đốc giáo lại với nhau rồi lập nên luật pháp và giáo đình của riêng mình. Trong đó, đại đoàn trưởng kiêm nhiệm luôn chức giáo hoàng vừa là người tuyên truyền tín ngưỡng vừa là linh hồn của quân đội.
Đến nay, sự thống trị của đế quốc đã kéo dài được một thế kỷ. Còn Steel Commandment đã trở thành tổ chức nổi dậy lớn nhất trên thế giới và là một trong số ít tổ chức có lực lượng quân sự đủ để chiến đấu chính diện với đế quốc. Tại châu Âu, tổ chức này như một vương triều thứ hai tồn tại bên cạnh đế quốc. Muốn trừ khử bọn họ tận gốc là chuyện hoang đường, vì người có thể bị giết ch.ết nhưng tín ngưỡng thì không.
Vì vậy, đơn vị HL tại châu Âu là đơn vị đông nhất trên toàn thế giới, sức chiến đấu tổng hợp chỉ thua tổng bộ ở Thiên Đô.
Đa số những tội phạm có siêu năng lực hoạt động trong thế giới ngầm đều không dám trêu chọc thành viên của Steel Commandment, bởi ai cũng biết một khi gây hấn với bọn họ thì sẽ bị phán tội và gặp cảnh đuổi giết khắp chân trời góc biển, cho đến khi bị giết mới thôi.
Nhưng Blood Owl sẽ không suy nghĩ về những vấn đề như vậy. Cho dù là Steel Commandment hay HL thì cũng như nhau, hắn chẳng cần quan tâm đến lập trường của người rơi vào tay mình, bởi tất cả chỉ là vật thí nghiệm của hắn mà thôi.
Mặc dù bề ngoài giống dân đâm thuê chém mướn chuyên nghiệp hoặc kiện tướng bơi lội nhưng Blood Owl là một nhà khoa học chân chính. Trên thực tế, hắn từng tốt nghiệp một trường trong Ivy League. Chỉ là hắn đã dùng thân phận khác khi học tập tại đó, còn học sinh bị hắn mạo danh và cả gia đình lại trở thành vật thí nghiệm của hắn.
Bao nhiêu năm nay, Blood Owl luôn nghiên cứu phương pháp "điều trị" cho mình. Đến nay, hắn đã phát hiện có hai phương pháp để đạt được mục đích cuối cùng. Thứ nhất là hắn nghiên cứu thành công, thứ hai là nhân loại trên thế giới bị tuyệt chủng.
Cho dù nhìn trên góc độ nào, Blood Owl vẫn đang vững bước trên con đường thực hiện lí tưởng của mình.
Sau khi xử lý xong giáo sĩ cao cấp cuối cùng, hắn tốn thêm nửa ngày để lục soát hết thành phố ngầm của Steel Commandment. Sau khi xác định không còn người nào sống sót, hắn mới bắt đầu việc thiết kế và sắp xếp.
Mê cung dưới lòng đất này được tạo thành từ những đường hầm và phòng ốc. Thoạt nhìn, mỗi một đường hầm đều giống hệt nhau với bốn mặt là tường kim loại dày, trên đầu có một dãy đèn kéo dài suốt dọc đường nên cho dù đi đến bất cứ đoạn nào cũng rất khó cảm thấy sự khác biệt.
Còn những căn phòng chỉ xuất hiện bên dưới lòng đất của một số công trình đặc biệt. Ngoài lớn hơn đường hầm và trên trần có nhiều đèn hơn thì những căn phòng này không có gì đặc biệt. Kích cỡ và cách bày trí của mỗi căn phòng đều theo hình chữ nhật và có thể chứa khoảng bốn mươi người. Bên cạnh đó, vì trong phòng không có bất cứ bàn ghế gì nên trông nó giống như một cái hộp sắt trống trơn. Cũng giống như đường hầm, cho dù đang đứng bên trong cũng không thể đoán được rốt cuộc mình đang ở phòng nào.
Cách thiết kế này có lợi cho việc ngăn ngừa người ngoài xâm nhập vì khi người ngoài bước vào đường hầm sẽ không thể xác định được vị trí của mình. Do đó, kẻ xâm nhập sẽ bị những thành viên của Steel Commandment bao vây và bắt giữ rất nhanh chóng.
Dựa vào những đường hầm và phòng ốc ngầm này, thành viên của tổ chức có thể hành động bên dưới thành phố một cách nhanh chóng, chỉ tốn một khoảng thời gian rất ngắn đã đến được mục tiêu. Đã vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể trốn thoát bằng các lối vào bí mật trên mặt đất. Nói không ngoa, mê cung dưới lòng đất chính là vũ khí mạnh nhất để các thành viên Steel Commandment ở Venice dùng để truyền tin và chạy trốn.
Nhưng bây giờ nó lại lọt vào tay Blood Owl...
Tất nhiên Blood Owl rất hài lòng về nơi này vì hắn luôn khát khao một nơi như vậy. Ở đây, hắn có thể bày biện được đủ thứ dụng cụ thí nghiệm và không bị những hàng xóm nhiệt tình quấy rầy. Với độ sâu bao gồm mực nước hai mét cộng với lớp đất cát gần hai mươi mét, cho dù hắn có mở một liveshow thì âm thanh cũng không thể truyền lên mặt đất.
Nhưng câu nói uy hϊế͙p͙ của giáo sĩ cao cấp trước khi ch.ết mới là thứ làm hắn kích động nhất. Vì hắn đã biết trước đối phương sẽ cử một đội thành viên còn mạnh mẽ hơn đến tiêu diệt mình. Liệu có người cấp ‘Cường’ không nhỉ? Blood Owl đang rất mong đợi.
Nếu bàn về cấp bậc của năng lực thì không ai biết cách phân chia cấp bậc này bắt đầu được lưu truyền từ khi nào. Dường như nó luôn tồn tại trong một thế giới thần bí mà người thường không thể biết được.
Ở thời đại đa quốc gia, chính phủ các nước luôn che giấu một nhóm người có siêu năng lực, người cải tạo, người đột biến, vân vân… để bồi dưỡng bọn họ trở thành vũ khí của mình. Còn trong thời đại thế giới thống nhất, đế quốc cũng chưa từng công khai loại sức mạnh này cho toàn dân. Nhưng bọn họ lại vạch ra một hệ thống tiêu chuẩn để có thể chia cấp một cách chính xác nhất.
Thực ra hệ thống này rất đơn giản, từ cấp ‘Giấy’ đến cấp ‘Thần’ chỉ dựa vào hai số liệu để xác định, đó là “Thời gian” và “Số lượng”.
Ví dụ một người cấp “Giấy” có thể giết ch.ết hai mươi người thường trong một giờ, vậy thì cấp “Bính” có thể giết ch.ết hai trăm người trong một giờ, hay nói cách khác là giết ch.ết hai mươi người trong vòng mười phút.
Giả thiết này được xây dựng trên tiền đề là mục tiêu sẽ phản kháng và bỏ chạy. Thời gian càng ngắn và số người càng nhiều thì cấp bậc càng cao. Khi có thể giết ch.ết một triệu người trong một giây, thì đó chính là Thần. Tất nhiên, điều kiện của phương pháp xác định cấp bậc này nằm ở chỗ phải sử dụng sức mạnh của bản thân để làm việc này. Những người tương tự như phi công lái máy bay ném bom không thể tính vào đây được.
Trong hệ thống đánh giá của đế quốc. “Thời gian” đồng nghĩa với sức phá hoại cao nhất, cho nên những người có siêu năng lực chiếm ưu thế về thời gian thông thường sẽ có khuynh hướng tấn công. Còn “số lượng” lại chứng minh cho khả năng phá hoại và sinh tồn của người có siêu năng lực.
Tất nhiên cũng có những trường hợp ngoại lệ, ví dụ như người cải tạo. Bản thân những người này không có năng lực gì đặc biệt mà chỉ có thể dùng thân thể đã được cải tạo để chiến đấu. Tuy chúng có thể đạt được yêu cầu về mặt cấp bậc nhưng trong tình huống một chọi một với người có siêu năng lực cùng cấp, đặc biệt là những người có xu hướng tấn công, thì kẻ thua trận chắc chắn là người cải tạo.
Nhìn chung thì hệ thống này khá tiêu chuẩn và có thể áp dụng rộng rãi cho toàn bộ loài người trên hành tinh. Chỉ là đến tận bây giờ, trên Địa Cầu chưa từng xuất hiện nhân vật đạt đến cấp “Thần”. Những người có siêu năng lực đến cuối đời thường chỉ có thể dừng chân tại cấp “Cường”. Những người có thể đạt đến cấp thứ tư “Hung” đã có thể xem là tuyệt thế cao thủ.
Blood Owl chính là cao thủ thuộc đẳng cấp này. Không những thế, hắn mới ba mươi tuổi nên thực lực hoàn toàn có thể tăng thêm. Để đạt được điều đó, hắn chỉ cần càng nhiều con mồi và vật thí nghiệm...
Giữa trưa ngày thứ hai sau khi xảy ra vụ án tại Parrot, Blood Owl lại xuất hiện ở Venice. Hắn bước đi nghênh ngang trên đường và không hề lo lắng vẻ ngoài khá bắt mắt của mình sẽ thu hút sự chú ý của người đi đường.
Thật ra đây là một hiện tượng rất kỳ lạ, tội phạm càng sợ bị bắt thì càng có vẻ lấm la lấm lét. Còn loại người như Blood Owl lại có thể hòa mình vào biển người. Cho dù có người nhìn hắn nhiều lần thì cũng chỉ vì thân hình cao lớn của hắn mà thôi.
Mọi người không thể ngờ hung thủ vừa gây ra vụ án đẫm máu tại nơi công cộng vào đêm qua lại dám đi lại nghênh ngang trên phố như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Bởi vì điều này không phù hợp với đường lối tư duy thông thường.
Một giờ chiều, Blood Owl đang ngồi ăn ngấu nghiến một suất tôm cá và cua tươi dành cho hai người trong một căn tin. Thậm chí hắn còn gọi đến hai phần tráng miệng kiểu Ý.
Không lâu sau, một người đàn ông châu Á đeo kính đen gọng tròn và cột tóc đuôi ngựa rất dài bước vào căn tin. Tên này đầu hoẵng mắt chuột, bộ dạng lấm la lấm lét. Hắn kéo cổ áo gió lên che kín mặt và cằm. Vừa bước vào, hắn liền tính toán tất cả các con đường chạy trốn một cách thành thạo. Sau đó, ánh mắt hắn nhìn qua toàn bộ nam nữ bên trong quán một lượt. Chỉ cho đếnkhi xác định không có gì bất thường, hắn mới ngồi xuống đối diện với Blood Owl.
“Ngài Gillies, là ta.” Trong lúc hắn nói chuyện, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn ngó xung quanh.
Blood Owl trả lời: “Ta đã gọi thức ăn cho ngươi. Nhưng vì ngươi đến muộn nên ta đã ăn hết phần của ngươi.”
“Ta chỉ đến muộn năm phút, ngươi đã ăn hết cả món tráng miệng. Đồ ăn ở đây được đem lên lần lượt mà…”
“Bớt nói nhảm đi, thứ ta cần đã làm xong chưa?”
“Nghe này anh bạn. Đêm qua sau khi ngươi rời khỏi quán rượu, sự việc do ngươi ngươi làm đã náo động toàn thành phố. Nói không chừng cảnh sát dựa vào camera theo dõi đã điều tr.a ra ta từng nói chuyện với ngươi. Giờ ta cũng bị dính vào phiền phức rồi...”
Blood Owl cắt ngang đối phương: “Ngài Tả Đạo, ngươi muốn nâng giá sao?”
Đúng là Tả Đạo muốn nâng giá, ít nhất trước khi Blood Owl hỏi câu hỏi này thì hắn muốn nâng giá. Nhưng bây giờ, khi ánh mắt của hắn tiếp xúc với ánh mắt đối phương, Tả Đạo bất chợt rùng mình: “Không dám, không dám... Ta làm người môi giới không chỉ mới ngày một ngày hai, trước giờ luôn giữ uy tín...”
“Cách làm việc của ngươi rất nổi tiếng nên không cần giải thích gì nhiều. Chỉ cần nói cho ta biết thứ đó khi nào đến nơi là được.”
Đôi mắt của Tả Đạo dưới cặp kính đen bèn xoay hai vòng rồi trả lời: “Bức họa của ngươi đã tìm được người mua rồi. Đó là một nhà sưu tập tư nhân thuộc hoàng tộc và có chỗ dựa rất chắc chắn nên cái gì cũng dám mua. Trong vòng hai ngày, hắn sẽ trả tiền. Khi tiền của hắn được chuyển khoản cho ngươi thì dựa theo bàn bạc lúc đầu, ta sẽ được hưởng 10% lợi nhuận, 90% còn lại dùng để mua dụng cụ cho ngươi. Ta đã bàn bạc kỹ lưỡng với những ông chủ chợ đen. Ngay ngày hôm nay, những dụng cụ điều trị sẽ đến. Chất hóa học cũng dễ kiếm, chỉ có dụng cụ tr.a tấn thì hơi khó. Bọn họ phải đi các cửa hàng đồ chơi người lớn ở các thành phố khác... À, ý ta là đến các đại lý cung cấp mới mua được. Còn thiết bị nghiên cứu nếu cần ngay thì sẽ hơi mắc nhưng cũng không khó kiếm. Về số tiền còn lại, trước kia ngươi đã nói muốn rửa thành tiền mặt. Bần đạo đã giúp ngươi bàn bạc với các ông trùm ở quanh đây. Bọn họ nói ngươi phải trích ra 15% thì bọn họ mới chịu rửa giúp ngươi, cũng không được mặc cả. Ngươi thấy có được không? Nếu không được thì ta đưa thẳng tài khoản cho ngươi.”
Blood Owl cũng không suy nghĩ nhiều. Hắn quét sạch chút thức ăn còn lại trên đĩa rồi đứng dậy nói: “Ba ngày sau gặp lại tại nơi này, thời gian như cuộc hẹn lần trước.” Nói xong, hắn ném hai tờ tiền lên bàn rồi bỏ đi một cách nghênh ngang.
Tả Đạo nhìn theo Blood Owl cho đến khi bóng dáng hắn khuất dần dần sau cửa kính. Lúc này, hắn nhìn đông nhìn tây một lượt rồi nhét hai tờ tiền kia vào ngực nhanh như chớp. Sau đó, hắn hắn hét lên: “Phục vụ, tính tiền!”
Vừa nói, hắn vừa lấy một tấm thẻ tín dụng nợ nần chồng chất ra khỏi ví da...