Chương 14: 3 anh em nhà họ Lý

3 ngày trước


" trấn Hồn Nhai là một thị trấn rất nổi tiếng ở Bạch Hổ đế quốc ở trấn có xây dựng một ngôi đền được gọi là đền xích vương tương truyền ngày xưa xích vương một trong 12 thiên tướng của hư không đã bị vua vô danh đánh bại, xích vương dù bại trận nhưng vua vô danh cũng không còn đủ sức để tiêu diệt xích vương nên ngài đã phong ấn xích vương ở trấn hồn nhai và giao cho người trông coi ngôi đền ngày đó gác giữ! Đó chỉ là 1 truyền thuyết nhảm nhí thôi vì xích vương có tồn tại hay không có trời mới biết " bảo ngọc tươi cười kể về truyền thuyết của trấn cho phong nghe


" có chuyện như vậy thật sau? Nếu ta nhớ không nhầm thì gần nhà ta cũng có 1 ngôi đền như vậy đấy " phong bắt đầu kể về ngôi đền mà hắn thậm chí chưa đến 1 lần mà chỉ dựa theo kí ức của thanh phong mà kể lại


Tại một góc nọ bên trong ngôi đền xích vương 2 tên che mặt đang lén lén lút lút bỏ tất cả những món đồ giá trị vào bao


" hôm nay trúng mánh phải không lý hùng " lý đức tay cầm một vật hình tròn kì lạ to bằng một cái trứng gà trên thân có dán một lá bùa màu vàng ghi những văn tự kì lạ nói
" nó là cái gì? " lý hùng hỏi khi thấy lý đức bắt đầu tháo lá bùa ra


" ai mà biết! Thấy lạ nên tháo ra coi thôi " lời nói vừa dứt cũng là lúc lá bùa rơi ra để lộ ra một cái hạt cây kì lạ, càng kì lạ hơn là giữa cái hạt có một cái rãnh


available on google playdownload on app store


" chỉ là một cái hạt cây bình thường mà quấn lại như của hồi môn " nói rồi gã ném cái hạt cây ra sau lưng, chiếc hạt cứ lăng lăng về phía sau rồi dừng lại tại bức tường, chiếc hạt léo sáng lên rồi cái rãnh từ từ mở rộng ra, để lộ phần bên trong là một cái tròng mắt đỏ,cái hạt bắt đầu xuất hiện những chiếc rễ, những chiếc rễ cứ dài ra càng lúc càng dài nhưng điều kì lạ là tất cả những chiếc rễ lại không bám xuống lòng đất mà lại phóng về hướng 2 tên trộm đền


Á......á.....aaaa...
Cả 2 cùng gào lên đau đớn khi những chiếc rễ bắt đầu kí sinh vào người của họ.


Nghe tiếng thét những người tham quan đền bắt đầu tụ tập thành 1 đám đông đứng phía ngoài căn phòng chính, cánh cửa văng ra theo sau cánh cửa là một gã nữa người nữa thú với 2 chiếc đầu, đám đông tụ tập kinh hãi bắt đầu bỏ chạy tán loạn trong đám đông 1 ai đó hô to:


" đó là lý đúc và lý hùng ai đó làm ơn cứu 2 người bọn họ với " lý hải vừa khóc vừa cầu xin sự giúp đỡ


" còn không mau chạy! Ở đó mà xin, chậm chân là ch.ết đấy! Tụi nó là yêu quái đấy " nói rồi gã kéo lý hải chạy chung nhưng đã quá trễ 1 cánh tay đầy lông khẽ vung lên tán ngay vào ngực lý hải
Bịch


Gã bị một trảo văng ra xa không rõ sống ch.ết, kẻ còn lại mặt xanh như tàu lá chuối khi bị bóp cỗ rồi bị đưa lên cao
Gr....grao....


Gã người sói ( lý hùng và lý đức gọi tạm là người sói) bất ngờ bị trúng tên gã văng sang một bên rồi la lên đau đớn, từ phía đám đông đang bỏ chạy ra bên ngoài bất ngờ xuất hiện một cô gái mặc đồ nữ tu tay đang dương cung nhắm bắn
Phập


Lại một mũi tên nữa trúng đích tên người sói bỗng chốc hóa điên lao lên với một tốc độ siêu nhanh, thoáng cái gã đã xuất hiện trước mặt nữ tu


" roẹt..." âm thanh vang lên khi những chiếc vuốt nhọn cũa gã lướt nhanh vào bụng cô gái, lui về phía sau cô gái mặc đồ nữ tu rút từ trong nhẫn ra một chiếc hộp bên trong có một mũi tên màu đỏ, dù bị thương nhưng vẫn gáng đứng lên tay cầm chắc dây cương chân trụ trước chân trụ sau bắt đầu tư thế bắn cung nhưng khác với những lần dương cung trước đó khi mũi tên được căng ra không khí xung quang bắt đầu tụ tập lại nơi mũi tên


" xích phong thần tiễn " nàng thét lên, một mũi tên màu đỏ xé gió lao nhanh về phía tên người sói, vào khoảng khắc ấy tất cả những người chưa rời khỏi đều ch.ết lặng một gương mặt thánh thiện đang khẽ mĩm cười, nụ cười đau đớn pha lẫn với 1 chút mãn nguyện, nụ cười của sự hối tiếc
Bịch


Lý hải gục ngã trên lưng gã vẫn còn đó 1 mũi tên
Bịch


Lại 1 tiếng bịch vang lên, trà my cũng gục ngã, xích phong thần tiễn là một bảo khí diệt thành có khả năng thổi bay cả một thành trì kiên cố nếu người dùng đủ sức để phát huy toàn bộ sức mạnh của nó việc dùng mũi tên khiến nàng dường như đã mất toàn bộ sức lực cuối cùng của mình


Ẩu...hú..hú...u...
Tên người sói rống lên từ khéo bốn con mắt của gã bốn dòng lệ tuôn rơi, hắn khóc nhưng hắn không hiểu vì sao mình khóc chỉ có sự đau đớn mất mát khỏ tả đang giày xéo tâm can hắn, khẽ nhếch môi cười ha hả hắn bây giờ đã không còn là chính mình
Ẩu...


Sau tiếng hống cơ thể gã hóa thành 2 mét cơ cắp nổi lên cuồng cuộn, bốn con mắt vốn đã đỏ giờ càng thêm đậm đà hơn, những chiếc vuốt ngắn giờ dày hơn và dài thêm.


Sau 1 hồi biến hình thì giờ đây chông hắn oai hùng và mạnh mẽ bấy nhiêu, gã hú lên rồi nhanh như chớp xuất hiện trước mắt trà my, nàng ta không kịp phản ứng bị gã tung 1 cước vào bụng văng ra xa, khi nàng rơi xuống cũng là lúc hắn xuất hiện, rơi xuống rồi bị đánh văng đi khiến nàng dần mất đi ý thức, lúc ý thức nàng gần mất hình ảnh 1 ai đó chắn trước nàng


Tên người sói hừ lạnh gã bắt đầu dùng sức lực mạnh hơn với ý định dẫm nát chiếc đầu bé nhỏ của trà my
Bộp...
Khi cái chân đầy lông của gã dẫm xuống cũng là lúc 1 bàn chân khác đưa vào chống đỡ
Gió nhè nhẹ thổi qua, khẽ vuốt mái tóc


" đừng hòng làm càng khi có ta ở đây "






Truyện liên quan