Chương 99: Ryokugyu

Thuyền viên trên mấy chiến thuyền hải tặc khổng lồ hoàn toàn không có gì bất ngờ trước sức mạnh của Aries, có chăng chỉ là kích động và hưng phấn vì may mắn được chứng kiến Binh Vương phô bày thực lực, bình thường thấy mặt họ đã khó càng không nói đến chuyện quan sát trực tiếp cái cách mà những con người ấy làm nên lịch sử.


Không có sự chuẩn bị tâm lý sẵn sàng như đám người Hải Tặc Vũ Trụ, binh lính trên đảo lâm vào một mảnh hoảng sợ, thần tình ngây ngốc nhìn chằm chằm bốn vụ nổ khủng bố giữa không trung.
Kuro cùng Shiro vẻ mặt nhăn nhó khó coi cực độ, xem ra bọn họ vẫn đánh giá chưa đủ cao Binh Vương.


- Shiro!! Với tình hình hiện tại, chỉ có thể chờ bọn chúng đến gần hơn mới có thể tiến hành ngăn cản được.
- Chúng ta còn lựa chọn nào khác nữa chứ...


Shiro bất lực lắc đầu, quả thật bọn họ giờ có muốn quyết chiến trên biển để tránh ảnh hưởng đến Fill Honor cũng là một việc hết sức khó khăn. Chiến hạm hải quân nhiều lắm được vài chiếc, bấy nhiêu còn không đủ nhét kẻ răng cho hạm đội khổng lồ ngoài kia nói gì đến chiến đấu.


Tuy nhiên hai người không có cách chưa chắc người khác cũng giống như vậy, Ryo sờ sờ cằm chợt mở miệng.
- Nếu bây giờ tôi cản bước chân của bọn chúng nửa tiếng đồng hồ thì các người phải tìm giúp tôi mười bình rượu ngon nhất ở Biển Bắc. Nếu đồng ý thì tôi sẽ ra tay một lần, hắc hắc!!


Nghe lời đề nghị của Ryo, ánh mắt Kuro và Shiro sáng bừng lên, mục tiêu của họ ngay lúc này là câu giờ càng lâu càng tốt để quân viện trợ đến nơi kịp thời.
Kuro không chút do dự gật đầu đồng ý.
- Tốt!! Tôi đáp ứng ông.


available on google playdownload on app store


Hơn ai hết bọn họ hiểu rõ Ryo mạnh như thế nào, người đàn ông này là do chính tay Ngũ Lão Tinh đề cử vào làm việc trong hải quân. Nếu không vì tính ích kỷ chỉ làm những việc có lợi cho mình thì Ryo đã sớm lọt vào hàng ngũ cao tầng hải quân, thậm chí công lý của ông ta cũng phải dựa trên lợi ích bản thân đủ biết con người này khó mà nhận được tín nhiệm từ Sengoku và Kong.


Trên hết Ryo gây thù với rất nhiều thế lực lớn nhỏ bên ngoài, theo như gã nói nếu một ngày chưa giải quyết xong đám tạp nham đó thì gã sẽ chưa chính thức đầu nhập hoàn toàn vào hải quân. Và đương nhiên Kakashiryu là một trong số mấy thế lực đắc tội Ryo. Đây cũng là lý do trọng yếu khiến Ryo tạm thời chỉ thực hiện nhiệm vụ mà chính quyền phân phó chứ chưa hề dính dáng gì tới hải quân.


Nhưng có một điều không ai có thể phủ nhận được chính là thực lực của Ryo, sức mạnh của ông không hề thua kém một vị Đô đốc.
Ryo chỉ là cách gọi đơn giản khi tiếp xúc lâu, còn tên thật sự của ông là Ryokugyu.


Giao dịch thành công, Ryo mỉm cười bước tới gần một sĩ quan gần đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Ryo rút thanh kiếm giắt nơi hông sĩ quan.
- Cho ta mượn một lúc!! Kiếm của ta vẫn còn ở trong phòng, ta quên mang ra rồi.


Câu nói của Ryo vừa ra khỏi miệng thì người nào người nấy đều nghệt mặt ra, hai mắt trân trối nhìn chằm chằm thanh kiếm dài treo lủng lẳng sau lưng Ryo.
"Quên mang vậy thứ sau lưng ông là cái gì??"


Trong đầu bọn họ cùng nảy sinh một câu hỏi, bất quá không ai dám vạch trần, tất cả cùng hiểu ý miệng kín như bưng tuyệt đối không hé nửa lời.


Ryo cầm thanh kiếm trong tay đặt ngang trước mặt, từng giọt mưa nặng nề rơi xuống trúng lưỡi kiếm đều bị tách ra hai nửa bắn đi chỗ khác, không hề có một giọt mưa nào chảy xuôi trên thân kiếm được.


Đây hiển nhiên chỉ có một phần là do kiếm tốt, chín phần còn lại nằm ở người điều khiển thanh kiếm. Điều này chứng tỏ, Ryo là một Đại Kiếm Khách cực kỳ tài giỏi.
- Kiếm tốt lắm!!


Nhẹ giọng nói một câu, khí tức trên người Ryo đột ngột thay đổi 180 độ, gần như biến thành một người hoàn toàn khác trước.
- Sát khí nồng nặc quá!!!


Kuro cũng là một nhân vật thuộc hàng đỉnh cấp làm sao không nhận ra biến đổi ở Ryo, đây không phải là lần đầu tiên ông thấy sát khí của Ryo, nhưng mỗi lần chính diện đối mặt với nó Kuro đều phải tập trung cao độ mới giữ vững được bình tĩnh.


Không thể tưởng tượng nổi đã có bao nhiêu nhân mạng ch.ết dưới tay Ryo, sát khí tỏa ra từ ông ta còn kinh khủng hơn Phong không chỉ một bậc. Như vậy có thể đoán ra được con đường mà Ryo đi đến cấp độ ngày hôm nay, khẳng định khó thoát khỏi phương thức cực đoan nhất, "giết chóc!!"


Trong mắt Ryo lúc này không hề có thứ tình cảm gì cả, hoàn toàn là sự lạnh lùng vô cảm, nhưng kỳ lạ ở chỗ ánh mắt đó lại khiến người nhìn vào cảm thấy như đang có một ngọn núi lửa ẩn giấu bên trong chực chờ phun trào.
Và ngay tại đây, ngay lúc này ngọn núi lửa đó đã bùng nổ.


- Kiru Sekai!!


Tay trái Ryo nắm chặt thanh kiếm hoành ngang một đường, nhìn thì không có vẻ gì đặc biệt tuy nhiên nếu để ý kỹ thì thấy nước mưa xung quanh giống như bị thứ lực lượng vô hình nào đó thổi bay đi nơi khác, cả một vùng trước mặt Ryo trong khoảnh khắc ngắn ngủi không có một giọt nước nào rơi xuống.


- Tách ra đi!!
Ryo thu kiếm nhẹ nhàng phun ra ba chữ, trong khi mọi người gần đó chưa hiểu làm sao thì ngoài biển khơi xa xa, cách hạm đội Hải Tặc Vũ Trụ hai trăm mét phía trước đường đi bỗng dưng một khe rãnh khổng lồ sâu không thấy đáy hiện ra.


hình dạng của khe rãnh chả khác gì một vết cắt do kiếm gây nên, có điều vết cắt này cũng lớn quá thể đi...
Sáu Binh Vương đứng trên boong tàu trợn tròn hai mắt, khóe miệng Gemini co giật thất thanh hô lên.
- Cái quái gì thế này???
Scorpion không dám chậm trễ vội vàng ấn vào chiếc huy hiệu quát to.


- Tất cả chiến thuyền mau dừng lại, lập tức dừng lại cho ta!!!
- Thống lĩnh, ý ngài là...
- Ta bảo dừng lại, bộ ngươi điếc à, ý ý con mẹ gì??? Toàn hạm đội nhanh chóng hạ neo không được phép tiến tới nữa!!!


Ít phút sau hơn năm mươi chiến thuyền đồng loạt dừng tiến công, từng chiếc neo khổng lồ được hạ xuống đáy biển sâu, tuy vậy những con thuyền to lớn đó vẫn đang có dấu hiệu tự trôi về phía trước.


khe rãnh chắn ngang vùng biển như một cái miệng tham lam liên tục cuốn hàng triệu hàng tỷ mét khối nước biển xuống để lấp đầy cái bụng không đáy của nó.


Trái ngược với sáu Binh Vương cùng đám thuộc hạ, binh lính trên đảo chứng kiến Ryo đại triển thần uy, tâm tình nhẹ nhõm đi một chút đồng thời càng thêm sợ hãi người đàn ông trung niên tính cách quái gở kia.


Kuro và Shiro liếc mắt nhìn nhau khó che giấu được sự hoảng sợ trong lòng, hai người thầm nghĩ Ryo hiện tại còn chưa ăn trái ác quỷ chính quyền tặng mà đã đáng sợ như thế này rồi, chỉ sợ sau khi sở hữu năng lực ác quỷ thì Ryo sẽ chân chính sánh ngang với Đô đốc, cùng một đẳng cấp với họ.


Đang lúc hai người trầm ngâm thì đột nhiên trong lòng nảy sinh dự báo, Kuro ngẩng phắt đầu tròn mắt nhìn lên bầu trời xa xa.
- Bọn khốn này định hủy diệt hòn đảo luôn sao??


Kuro tức giận đến nộ khí xung thiên nhịn không được mắng to một câu, thì ra Scorpion bởi vì không thể đổ bộ lên đảo nên đã hạ lệnh pháo kích tấn công Fill Honor từ xa.


Người trên đảo chỉ cần liếc mắt lên trời là có thể thấy vô số chấm đen đang dần phóng lớn, cơn mưa đạn pháo dày đặc đến mức khiến người khác tim đập chân run, nếu để nó oanh kích được thì khẳng định Fill Honor sẽ chịu thiệt hại vô cùng nặng nề.


Một giây cũng không chần chờ, Kuro gầm lên một tiếng.
- Phát động tường phòng hộ!!! Tất cả binh sĩ lùi về sau!!!


Mệnh lệnh vừa ra lập tức mười bức tường dày cộm được chôn sâu dưới đất nhanh chóng trồi lên, mấy bức tường thành này trông không khác gì loại hình được lắp đặt ở tổng bộ dùng trong trận chiến với Râu Trắng.


Thấy tường phòng hộ đã triển khai xong, Kuro nhìn Shiro gật đầu sau đó nhún người nhảy lên đứng trên bức tường cao chót vót.
Kuro ngẩng đầu nhìn mưa đạn chỉ còn cách đảo hai trăm mét vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, ông thong thả tháo hai cái găng tay màu đen ra rồi mới chậm rãi nói.


- Đến lúc ta phải ra tay rồi!!






Truyện liên quan