Chương 108: Thảm cảnh của Kuro
- Hai lão già lỳ lợm!!
Scorpion chùi vệt máu chảy ra từ khóe miệng, vừa rồi hắn bị dính một kích trực diện của Kuro, may mắn vừa kịp lúc đưa cây lưỡi hái Yoshiba lên chống đỡ, nếu không kết cục sẽ không khác gì Aries trước đây.
Nhìn hai hung thần cường đại trước mặt, Scorpion ngẫm nghĩ giây lát chợt nảy ra một kế, hắn hướng mấy Binh Vương còn lại ra hiệu hành động theo mình.
Vì đã chinh chiến cùng nhau nhiều năm cho nên bọn họ nhanh chóng hiểu được dụng ý của Scorpion, không ai nói lời nào, tất cả âm thầm di chuyển vào vị trí.
- Lên!!!
Hét lớn một tiếng, Scorpion chĩa xéo lưỡi hái khổng lồ trên tay xuống đất, lập tức từng luồng khí mờ ảo màu đen từ hư không hiện ra vờn quanh nó.
Không gian xung quanh theo đó rung động nhè nhẹ, Kuro ở phía đối diện nhận ra điểm bất thường, lão vội ngưng tụ một bức tường nước dày đặc che chắn trước mặt, đinh ba Hải Thần trong tay vung lên đánh bay một tên Phán Quan đang có ý đồ lén đột nhập cánh cổng công lý.
- Đám ngu xuẩn các ngươi đừng mơ tưởng có thể vượt qua được, một khi có ta ở đây thì nơi này sẽ không bao giờ thất thủ.
Kuro xoay tròn đinh ba gầm lớn, tiếp sau đó ông dùng cả hai tay nắm chặt đinh ba dậm mạnh nó xuống đất.
Chỉ vài giây sau một tiếng hét thất thanh từ một gã Phán Quan ở gần Kuro bỗng vang lên.
- Á!!! Cái gì thế này??? Sao dưới chân ta lại có nước???
- AAA!!! Ta đang bị chìm xuống, ai đó cứu...
- Không xong!!
Scorpion hoảng hốt khựng người lại, hai chân hắn không cách nào tiến thêm được một bước nữa.
- Đây là năng lực quái đản gì vậy??
Dưới chân Scorpion...hay nói đúng hơn dưới chân mọi người lúc này là một biển nước đang ngày càng sâu, có điều nước này không bình thường chút nào, nó như một vũng lầy khiến tất cả sinh vật xui xẻo đứng trên nó đều bị thôn phệ dần dần.
Giống như nghe được câu hỏi lẩm bẩm trong miệng của Scorpion, Kuro sắc mặt không thay đổi trầm giọng nói.
- Không cần phải ngạc nhiên, nếu bọn mi biết về trái ác quỷ thì nhất định sẽ có nghe qua năng lực tối cao của người sử dụng một khi đột phá cực hạn. Bọn ta gọi sức mạnh này là "thức tỉnh năng lực ác quỷ".
- Thế giới xung quanh ta sẽ biến thành nước nếu như ta muốn, và bọn mi sẽ không bao giờ thoát ra được.
- Shiro!!!
Nhận được tín hiệu, con cự điểu màu bạc đang bay lượn trên không trung ngửa đầu rống một tiếng vang trời, đôi cánh cự đại của nó hướng mặt đất vỗ mạnh một cái. Lập tức từ những tầng mây đen trên cao một cột sét khổng lồ với đường kính gần hai mét dội thẳng xuống.
Nhìn cột sét như muốn xé rách không gian điên cuồng lao xuống khiến mọi người kinh hồn táng đởm, thứ sức mạnh này đã vượt qua khỏi phạm trù hiểu biết của con người, bọn họ gần như ngừng thở trong khoảnh khắc mà nó đánh xuống.
Tuy nhiên vẻ mặt Scorpion từ đầu đến cuối chưa hề biến hóa, sự điềm tĩnh nghiêm túc của hắn vẫn giữ nguyên như cũ.
- Lão già!! Ông đã quá khinh thường bọn ta rồi...
- Hừ!! Có khinh thường hay không là do thực lực quyết định, đám ngu xuẩn bọn mi ít nhất phải luyện thêm mười năm nữa mới có cơ hội đe dọa nơi này.
Bị Kuro hùng hổ cắt lời, Scorpion cũng không phí nước bọt thêm, hắn ngẩng đầu nhìn cột sét đang ầm ầm đánh xuống, chỉ riêng áp lực cường đại từ nó tỏa ra cũng đủ khiến Scorpion cảm thấy hơi khó thở, nếu bị oanh kích trực diện khẳng định tất cả những người có mặt ở đây sẽ không sống sót được quá nhiều.
Yoshiba trong tay Scorpion nhẹ nhàng xoay một vòng, ở đầu lưỡi hái vô số luồng khí hắc ám kéo thành vệt dài trông vô cùng hoa lệ.
Mặc kệ thân thể đang dần chìm xuống, Scorpion nâng Yoshiba vẻ ra một vòng tuyệt đẹp trên không trung.
Nhìn không có gì đặc biệt nhưng cột sét trên cao đột nhiên bị khựng lại, tại mũi nhọn công kích một bóng mờ hình lưỡi đao màu đen như ẩn như hiện ầm ầm đối kháng với nó.
Một đen một bạc tạo thành thế đối lập thắng bại khó phân, lực lượng khủng bố tỏa ra từ vị trí giao nhau tách thiên không ra làm hai nửa khiến cả bầu trời phải biến đổi, nước mưa lẫn mây tích điện bị thổi bay đi nơi khác giúp cho khoảng không trở nên sáng bừng trong thời gian ngắn.
Người ở bên dưới trợn tròn mắt ngẩng đầu quan sát cuộc đối kháng đỉnh cao, từng đợt sóng khí phả vào cơ thể họ làm cho tâm tình mọi người tràn ngập rung động.
Kể cả Kuro và Shiro cũng không thể dời mắt khỏi nơi đó được, mãi cho đến khi một giọng nói quen thuộc bất thình lình vang lên mới làm Kuro giật mình nhận ra điều bất ổn.
- Ta đã nói rồi...ông quá xem thường bọn ta.
Trong lòng Kuro bỗng dưng sinh ra một cảm giác nguy hiểm chưa từng có, sau lưng ông có người, không phải một mà là tận ba người.
Aries, Sagittarius cùng với Capricorn không biết từ lúc nào đã có mặt ở sau lưng Kuro, ba người bọn họ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi năng lực thức tỉnh của ông, cũng khá dễ hiểu bởi vì căn bản chân cả ba không hề chạm vào mặt nước.
- Ông đã làm rất tốt, nhưng chỉ đến đây thôi.
Aries mặc dù trong lòng hơi khó chịu nhưng nhiệm vụ là nhiệm vụ, nếu không hoàn thành thì kết cục còn khó coi hơn là thất bại trước đối thủ, hắn chưa đủ bản lĩnh để toàn vẹn sau khi chịu đựng hình phạt mà cấp trên giáng xuống.
Trên tay Sagittarius có thêm một cây cung to lớn được chạm khắc cực kỳ tinh mỹ, điểm khiến nó khác biệt với các loại cung tên thông thường là nó không hề có dây cung.
Sagittarius vỗ cái bụng phệ của mình một cái, tức thì một cảnh tượng quái dị diễn ra, thân hình béo mập của Sagittarius kịch liệt co rút lại, từng ngấn mỡ núc ních rất nhanh được thay bằng cơ bắp rắn chắc, vạm vỡ. Từ một tên trông chẳng khác gì heo mọi đột nhiên biến thành một nam nhân cường tráng cao trên hai mét.
Toàn bộ khí chất trên người hắn thay đổi không chừa lại chút gì, gần như là biến thành một người hoàn toàn khác, lúc này người ngoài nhìn vào mới thấy Sagittarius phù hợp với cây cung quá khổ và không kém phần kỳ lạ đó.
Ba chiếc khuyên tai được móc nối thập phần cá tính nhẹ nhàng đong đưa theo cơn gió, khóe miệng Sagittarius nhếch lên, trong đôi mắt hắn ẩn chứa sự tự tin cường đại.
- Phiên bản số 2 - Sagittarius hoàn hảo!!
Hai tay Sagittarius nâng cây cung lên, một tay kéo lùi về sau trong khi không ai thấy dây cung hay mũi tên đâu cả.
Thời điểm Sagittarius buông dây cung thì phía sau lưng hắn hiện lên một thân ảnh mờ ảo, bất quá chỉ cần nhìn kỹ liền phát hiện đây là một loài sinh vật chưa từng xuất hiện trên thế giới, "Nhân Mã".
Trong tay hư ảnh nhân mã cũng cầm một cây cung tương tự như cái mà Sagittarius đang cầm, có điều đây là hàng xịn có dây cung và mũi tên đàng hoàng chứ không phải thiếu thốn như của hắn.
Sau tiếng rống vô thanh của nhân mã, một mũi tên màu vàng rời cung lao đi với tốc độ còn nhanh hơn cả sấm sét.
- Ánh sáng sẽ dẫn lối cho ngươi!! Còn cát bụi sẽ là nơi an nghỉ cuối cùng...
Trong ánh mắt kinh hãi của Kuro, mũi tên dễ dàng xuyên thủng tầng phòng ngự bằng nước mà ông vừa tạo lên, tiếp theo Kuro chỉ thấy lồng ngực đau đớn, một thứ gì đó đã khoét một lỗ tròn to cỡ nắm tay trên ngực ông.
Hải Thần hùng mạnh lần đầu tiên chảy máu, kỳ quái ở chỗ khi máu bắn ra ngoài liền hóa thành cát bụi tan vào không khí.
Chưa dừng lại ở đó, Aries đứng bên cạnh Sagittarius đồng dạng thi triển chiêu thức mạnh nhất mà mình có.
Chỉ thấy từ bả vai hắn trở xuống bốc lên một ngọn lửa ghê rợn thiêu cháy cả không khí, từng tiếng xèo xèo theo đó không ngừng vang lên.
- Song đao hợp nhất - Hóa Kiếp!!!
Hai thanh loan đao trong tay Aries dung nhập thành một, trong ánh lửa đỏ hừng hực một thanh đao to lớn gấp năm lần được sinh ra.
Con sơn dương kỳ dị lần nữa tái hiện, nó ngửa đầu nhìn Hải Thần khổng lồ rống lớn một tiếng, thần tình trong đôi mắt nó như nhìn một xác ch.ết không hơn không kém.
Aries không chút chần chừ nâng thanh đại đao đang bốc cháy lên cao sau đó vận toàn bộ sức bình sinh bổ xuống một nhát.
Dính một đao này, Kuro dù không ch.ết cũng trọng thương khó lành, bởi vì trong sáu Binh Vương có mặt trong trận chiến ngày hôm nay, Aries chính là người có sức công phá khủng bố nhất, tuyệt học của hắn không một Binh Vương nào dám chính diện đón đỡ.
Biết là nguy hiểm tột cùng nhưng Kuro lại không thể né tránh, cũng không thể đón đỡ bởi vì năng lực ẩn chứa trong một tiễn của Sagittarius còn có tác dụng gây tê liệt, đình trệ phản ứng trong mười giây.
Kuro bất lực đứng nhìn đại đao chém xuống mà không thể làm gì khác.
- Kuro!!!
Shiro trên cao quan sát diễn biến nhịn không được thất thanh hét lớn, ông khép cánh lao xuống như hỏa tiễn nhưng tất cả đã quá muộn...