Quyển 2 - Chương 5
Nhìn ba nam nhân nằm ngửa trên giường vẫn còn hơi co rút, Lam Bạch buồn cười lắc đầu, ghé vào trên giường lớn màu trắng chọn lựa hồi lâu, duỗi chân xuống giường, đi đến cạnh ba người, ngồi vào ghế lông chồn bạc, cười quyến rũ quơ quơ đạo cụ trong tay, thực vừa lòng nhìn đến ánh mắt kinh hãi của ba người.
“Chẳng qua chỉ là một hộp ngân châm, là bảo bối khiến cho các ngươi tinh lực vô cùng tốt, sợ cái gì?” Lam Bạch cười nhạo một tiếng, thoáng cái trấn an trái tim ba người, khóe miệng cong lên, ánh mắt âm lãnh quét qua ba người, “Chẳng qua, ai không nghe lời, ta có thể sẽ đem bảo bối của người đó phá hỏng nga.”
ƈôи ȶhịȶ giữa hai chân của ba người run lên, sắc mặt nháy mắt trắng xanh.
“Ồ.” Lam Bạch đột nhiên lật tay, cánh tay trái vươn ra, trong tay là một cái roi da mềm màu trắng bạc, ngân tiên cũng không lớn, dài nửa thước, tinh tế mềm mại, trên dưới lại có móc câu, mà Lam Bạch sờ đến thứ trong tay, cùng với tính khí của hắn khi đứng thẳng lớn hơn. Lam Bạch cười lắc lắc, ôn nhu hỏi ba người, “Nghe nói các ngươi có khuynh hướng SM?”
Trong ba người chỉ có người chú còn có thể nói chuyện bình thường cười gượng lắc đầu, “Chỉ là khuynh hướng… Mà thôi…”
“Tựa như này?” Đem hộp châm ném tới trên đất, Lam Bạch nâng hai chân, một trái một phải đặt lên tay vịn, hơi thẳng lưng, để ba người đều thấy được quang cảnh dưới hạ thân, tay phải chậm rãi tham nhập giữa hai chân, kéo dây nhỏ của gậy mát xa, đem cây gậy đang kịch liệt rung động rút ra một nửa, lại đẩy vào, ba người nhìn xem sắc mặt lộ vẻ sầu thảm, Lam Bạch lại cười quyến rũ rên rỉ một tiếng, ƈôи ȶhịȶ giữa chân rung động hai cái, đỉnh tiết ra vài giọt ɖâʍ dịch.
“Còn có hay không… Đem một đứa nhỏ chơi đến tự mình phong bế, ngay cả sờ tiểu huyệt của nó cũng kêu ɖâʍ không ngừng… Để ta đoán xem.” Lắc lắc ngón trỏ tay phải, Lam Bạch tiếp tục đoán, “Là quyền giao? Thú giao? Hay là cho sinh vật sống nào đó đi vào?… Là chuột bạch nhỏ đáng yêu, hay là rắn nhỏ không độc? Hoặc là ấu trùng của bướm? Sinh vật biển nhuyễn thể nhiều chân? Cũng có khả năng là gậy điện, thứ này sẽ không phóng điện nhiều… Ngô… Đương nhiên cũng có thể là khuyển giao (với chó), mã giao (với ngựa), ta nghĩ các ngươi không chơi đến hổ hay sư tử thích cắn người đâu… Kỳ thật song long cũng có thể, dù sao các ngươi cũng nhỏ khiến ta vừa lòng… Ngô, cũng không hẳn nha…” Nhìn nam nhân mặt trắng bệch lắc đầu, Lam Bạch xoa xoa huyệt thái dương, răng trắng cắn lên môi dưới hồng nhuận, biểu tình mê mang, mị hoặc tự nhiên. Lam Bạch đột nhiên vỗ tay, cười hỏi, “Có phải là dương vật của người ch.ết hay cánh tay không?”
Thanh niên sắc mặt trắng bệch trực tiếp xoay người phun ra.
“Cũng không phải sao…” Lam Bạch bất đắc dĩ nhún vai, “Đây là những thứ kích thích ta có thể nghĩ đến, chẳng lẽ là thứ gì kích thích hơn sao?”
Nam nhân vẫn bị khiêu đản tr.a tấn run môi tiếp lời, “Cái gì… Cơ…?”
Lam Bạch giơ roi bạc trong tay lên, một tay cầm đầu, một tay cầm thân, kéo mạnh, đem dương cụ bao lấy roi bạc kéo xuống. Mà chỗ cái roi bạc chỉ còn sót lại một cái trụ bạc, độ lớn vừa vặn đủ cắm vào ống niệu đạo của Lam Bạch.
Lam Bạch dùng ngữ khí như kể chuyện ma, cười giả tạo lay động dương cụ giả màu trắng trong tay, “Đem dương vật đã cương cắt bỏ, cắm vào thịt huyệt của đứa nhỏ đã bị các ngươi làm đến đổ máu… Trừu… Sáp… Trừu… Sáp… Rồi mới đem dương vật rút ra… Thay bằng nhục bổng của các ngươi, tiếp tục trừu… Sáp… Trừu… Sáp…”
Nam nhân vừa hỏi trực tiếp ngất đi.
Nam nhân duy nhất còn tỉnh ôm đầu lay động, “Không có khả năng… Không có khả năng!”
“Vì sao không có khả năng?” Lam Bạch cười hỏi lại, tay bắn vào tính khí sôi sục của mình, “Bằng không, ngươi cho là, ta thật sự là chân nhân bất lộ tướng sao…?”
“Không!!” Nam nhân thê lương rống lớn một tiếng, xoay người đi đến dưới chân Lam Bạch, tựa hồ muốn ôm chân tuyết trắng của nam tử cầu xin, trước mắt chỉ có một căn dương vật tím hồng thô to, cùng với tiểu huyệt hồng diễm đang bị gậy mát xa xỏ xuyên, hắn thậm chí có thể nhìn thấy mị thịt trong huyệt hấp ʍút̼, giống như cái miệng nhỏ cơ khát, hưởng qua vô số dương vật nam nhân, thậm chí là… Chính hắn…
“Ngươi rõ ràng đã ch.ết…” Nam nhân tái nhợt thì thào, hai mắt đỏ đậm ngẩng đầu lên, đáy mắt là tuyệt vọng điên cuồng, “Lam Hồng! Ngươi đã ch.ết rồi mà!!”
“Đúng vậy, Lam Hồng đã sớm ch.ết…” Lam Bạch cười quyến rũ cúi người nâng mặt nam nhân lên, “Cho nên, ta tới tìm các ngươi lấy mạng nha…”
“Chẳng qua trước hết, chúng ta đến chơi một trò chơi đi…”
Lục đống đồ SM.
“Bốn giờ… Vẫn còn sớm mà…” Lam Bạch liếc nhìn tấm kính lớn phía đối diện một cái, “Ta là bác sĩ nga~” Cười vỗ vỗ nam nhân mặt trắng bệch, một phen đẩy ra đồ ngu xuẩn được mình mời liền trực tiếp đưa tới cửa này, “Chẳng qua danh tiếng của 419 lớn hơn thôi… Hì hì…”
Chân trần đi trên thảm lông chồn, đưa tay lên, miệng cười, chậm rãi đem áo trắng của bác sĩ cởi ra, thân thể xinh đẹp sớm nhiễm đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ lộ ra trong không khí hơi lạnh của buổi sáng, một tia nắng xuyên qua bức màn trắng chiếu lên người Lam Bạch, gần như hoàn mỹ, nhưng không hề có cảm giác thánh khiết, chỉ cảm thấy ɖâʍ đãng đến cực điểm.
Thân hình Lam Bạch vô cùng tinh tế, tứ chi thon dài, vân da cân xứng, mỗi tấc da thịt không hề cường kiện mà là trắng nõn mềm mại. Ngoại trừ mái tóc đen cùng mi mắt, trên người Lam Bạch không có một chút lông tơ hay vết thương, chân chính là bạch ngọc không tì vết.
Trường bào trắng noãn chậm rãi rơi xuống đất, trên người Lam Bạch không có gì che đậy, trần trụi lại hào phóng, cự vật đứng thẳng giữa hai chân hết sức rêu rao, hai chân run nhè nhẹ, đầu sỏ gây nên là gậy mát xa vẫn đang kịch liệt rung động, trải qua thống khổ lúc đầu, hiện tại Lam Bạch cười hết sức say mê.
Khuôn mặt thanh tú dính đầy tinh dịch trắng đục của nam nhân, cười hết sức vui vẻ.
“Biết cái này đã cắt bao nhiêu thứ không…” Hai tay trắng nõn chậm rãi lấy ɖâʍ cụ mơn trớn xương quai xanh tinh xảo, đầu ɖú kiều diễm đứng thẳng, vừa kích thích cả người Lam Bạch liền run lên, kìm lòng không đậu rên rỉ ra tiếng, tay trái để trên thù du mẫn cảm, tay phải nắm chặt đầu roi, dùng quy đầu mượt mà trấn an đầu ɖú vài cái, liền chuyển động tay ở trên da thịt bạch ngọc không ngừng vẽ vòng đi xuống, thẳng tắp đến rốn lõm xuống, quy đầu không để ý còn có viên trân châu khảm ở đó dùng sức đâm vào. Lam Bạch một bộ phong tao híp mắt phượng, môi đỏ mọng khẽ nhếch nhịn không được rên rỉ, lưỡi hồng ướt át run rẩy khẽ ɭϊếʍƈ môi cánh hoa, nuốt vào không ít bạch dịch, trong miệng lại phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn. Bộ dáng Lam Bạch mị thái tràn lan như vậy, dẫn tới hai người thanh tỉnh theo bản năng nuốt nước miếng một cái, nam nhân bị Lam Bạch đẩy ra hai mắt đỏ đậm lại cương. Lam Bạch cười chậm rãi nâng chân phải, đặt trên ƈôи ȶhịȶ tím đen của nam nhân, nhìn vẻ mặt giãy giụa tuyệt vọng của hắn mỉm cười, lời nói ôn nhu gần như thâm tình, “Ngươi… Chính là một cái cuối cùng…”
Thu lại mị thái, tay đem roi bạc khôi phục nguyên trạng, chân dẫm lên dương vật nam nhân mỉm cười vung roi lên, ‘Ba’ một tiếng, tiếng xé gió cực thanh thúy, vừa lòng câu khóe miệng. Lam Bạch một cước đá văng nam nhân, nửa quỳ nhặt hộp châm lên, tầm mắt đảo qua trên thân thể trần trụi cường kiện của ba người, cuối cùng dừng lại ở trên người thanh niên vô tình nhất tiểu huynh đệ.
“Lam… Lam Bạch…” Thanh niên run run nhìn hộp châm cùng roi bạc trên tay Lam Bạch, không dấu vết hơi lùi về sau. Lam Bạch mềm mại đáng yêu cười cười, dời tầm mắt, nhìn đến lớn nhỏ khiêu đản trên mặt đất, lại nhìn nam nhân mê man mà hạ thân vẫn run rẩy, quyết đoán ném roi bạc cùng hộp châm, tìm điều khiển trong túi áo khoác, đi đến bên người nam nhân, hai táy nhanh chóng túm lấy chân nam nhân, nâng lên, mạnh mẽ tách chân nam nhân ra, năm ngón tay trực tiếp cắm vào thịt huyệt sưng đỏ của nam nhân.
“A!!!” Nam nhân bị đau đến tỉnh thét chói tai, hậu huyệt kẹp chặt muốn ngồi dậy, lại bị đau đến ngã mạnh xuống, toàn thân không ngừng co rút, “Lam Bạch… Ta thao… Ngươi! A!! Cả nhà!!!”
“Tùy ngươi.” Lam Bạch mặt cười không đổi, tay phải hung hăng đâm vào, nửa bàn tay cắm vào thịt động của nam nhân, dũng đạo nam nhân vốn đã bị khiêu đản mở rộng càng thêm mở lớn, hạ thân xé rách đau đớn làm nam nhân có suy nghĩ muốn đánh người. Lam Bạch một phen cầm lấy tính khí mềm nhũn của nam nhân, năm ngón tay buộc chặt, nam nhân chỉ có thể cắn răng quay đầu sang chỗ khác, hé ra khuôn mặt tuấn lãng thành thục trắng bệch như giấy, mồ hôi lạnh đầy người, môi dưới bị cắn đến xuất huyết, nước mắt đau đớn rơi xuống dính ướt lông mi, ngực phập phồng kịch liệt, tứ chi thon dài nhịn không được co rút, thoạt nhìn vừa yết ớt lại gợi cảm.
“Chậc chậc, nam nhân có thể làm ta muốn ngược không nhiều lắm đâu…” Lam Bạch dao động tay, chui thẳng vào huyệt động ấm áp lại chặt chẽ. Mặc dù trên khiêu đản có dịch bôi trơn cùng với dịch ruột non do nam nhân tiết ra nhưng Lam Bạch tiến vào vẫn hết sức khó khăn. Nếp uốn ngoài hậu huyệt của nam nhân sớm bị kéo căng ra, tơ máu do thịt động bị kéo căng chảy ra, trong không khí dần dần phiêu tán mùi máu tanh ngọt, cùng với tiếng nam nhân ẩn nhẫn rên rỉ, thật sự là vô cùng câu nhân.
Tiến vào thật sự khó khăn, Lam Bạch đành phải khép ngón tay, tay phải ở trong huyệt nắm chặt thành quyền, cổ tay dùng sức ‘Phốc xuy’ một tiếng, thịt huyệt càng bị kéo căng ra, Lam Bạch cuối cùng cũng đme tay phải toàn bộ cắm vào huyệt động nam nhân.
“Kỳ thật chỉ cần chứa được một cái khiêu đản cuối cùng là đủ rồi…” Lam Bạch cười hì hì, không đợi nam nhân mở miệng mắng ra tiếng, tay phải nắm thành quyền không chút lưu tình ở trong cơ thể của nam nhân di chuyển, thỉnh thoảng còn trước sau trừu sáp, nam nhân rốt cục chịu không được há mồm rên rỉ, lay động đầu điên cuồng khóc hô, “Đau quá!! Đừng động─ a!! A!!… Lam Bạch… A a ta cầu ngươi… Đau quá a… Tha ta… A!! Van cầu ngươi! Đi ra ngoài!!… Ô a a… Cầu… Ngươi… A a…”
“Không đúng nha…” Lam Bạch tăng thêm lực tay, cười càng mềm mại đáng yêu, “Ngươi hẳn là cầu ta thao ngươi, hung hăng, thao tử ngươi, thao hỏng tiểu huyệt ɖâʍ đãng của ngươi! Cầu ta đem thịt động của ngươi lấp đầy! Cầu ta đem tinh dịch đều bắn đầy người ngươi! Cầu ta nhanh lên, dùng sức! Cầu ta lại sâu chút nữa! Cầu ta!!”
“A a!!… Ô a…” Nam nhân một bên bị Lam Bạch dùng ngôn ngữ hạ lưu đả kích một bên hung hăng trừu sáp chuyển động khóc lên, “Ta cầu ngươi! Thao tử ta đi!! A a… Đau quá… A! Mau… Ô… Nhanh lên! A a… Ta cầu ngươi!! Buông tha ta đi!…”
“Hi hi…” Tiếng cười ác ma tràn ngập vui thích của Lam Bạch tựa hồ nghe được khẩn cầu của nam nhân, Lam Bạch dừng tay lại, chậm rãi rút ra từng chút một, tay phải dính đầy ɖâʍ dịch cùng tơ máu bị cơ vòng cơ giãn mười phần hung hăng siết chặt, thịt huyệt bị trừu sáp đến mềm cũng gắt gao hấp trụ tay Lam Bạch. Lam Bạch cố ý trừu sáp vô cùng thong thả, nhịn không được mở miệng trêu tức, “Hạ tiên sinh… Cảm giác được sao, thịt huyệt của ngươi đang gắt gao cắn tay của ta đó, cơ khát như vậy… Ngươi thật sự là lần đầu tiên sao? Hì hì… Tối hôm qua súc ruột đem ngươi tr.a tấn rất ác đi, đối với dịch ruột non tự tay ta điều chế cảm nhận như thế nào?” Vừa nói, tay trái cầm tính khí nam nhân cũng trên dưới bộ lộng, ngón trỏ vuốt ve ở quy đầu mượt mà, móng tay gãi nhẹ lên linh khẩu, hơn nữa khiêu đản ở trong hậu huyệt cũng kịch liệt rung động kich thích, nam nhân chậm rãi cương, lực hấp ʍút̼ ở hậu huyệt cũng lớn hơn, đút vào một nửa, Lam Bạch lại khó rút ra.
“Hạ tiên sinh, thả lỏng a… Ngươi thật sự muốn ta đi ra sao? Đem ta hút mạnh như vậy, ta sẽ nhịn không được thao hỏng ngươi đó…”
“Ngô… A! Không cần… A a… A a a!!…” Thân thể nhiều năm sớm hãm sâu trong ȶìиɦ ɖu͙ƈ dưới kỹ xảo tuyệt vời của Lam Bạch vặn vẹo liên hồi, quen nhìn bộ dạng nam nhân khác khi hậu huyệt bị thao lộng, nam nhân lại rên rỉ chủ động co rút thịt huyệt, nhưng Lam Bạch ở bên ngoài lại cố tình dùng sức, nam nhân bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ tr.a tấn đến khó nhịn muốn bắn tinh, gốc ƈôи ȶhịȶ lại bị Lam Bạch tàn nhẫn nắm chặt, bộ dáng nam nhân điên cuồng vặn vẹo thân thể khiến Lam Bạch cảm thấy hắn muốn điên rồi.
Tay phải dùng sức một chút, mạnh mẽ rút ra khỏi hậu huyệt cơ khát của nam nhân, cầm lấy viên khiêu đản lớn nhất nhét vào, ấn chốt mở mức lớn nhất, rồi mở hộp châm lấy ra một cây châm bạc dài nhỏ, nhắm ngay linh khẩu cắm vào! Động tác của Lam Bạch vô cùng thuần thục, hoàn toàn không nhìn đến tay đầy dich ruột non cùng với tiếng nam nhân hét thảm.
“Ngươi tốt nhất đừng tự mình rút ra.” Lam Bạch chậm rãi buông tay trái, ƈôи ȶhịȶ thật lớn nổi đầy gân xanh rõ ràng đã đến bờ vực bùng nổ nhưng không cách nào bắn tinh, “Tinh dịch tích đến một lượng nhất định, nó sẽ bắn ra cùng với tinh dịch, nếu ngươi tự mình muốn tự mình rút ra…” Lam Bạch cười đối với nam nhân co rúm làm động tác bóp nát, một lần nữa cầm điều khiển trong tay, nhìn ánh mắt tuyệt vọng của nam nhân, tiếng cười của Lam Bạch vô cùng vui thích, “Ngươi biết~”
“A a… A!… A…” Nam nhân rên rỉ cuộn tròn thân thể, cả người bộ dạng không ổn, ngay cả rên rỉ cũng nhỏ vụn.
“Như vậy…” Tay trái Lam Bạch từ hộp châm lấy ra châm bạc, tay phải cầm roi bạc cười quyến rũ nhìn thanh niên đã muốn lui đến chân giường, dùng sức bắt lấy tay nam nhân đã muốn mở cửa bỏ chạy, mị nhãn âm trầm nheo lại, “Vị Hạ tiên sinh kia đang mơ thấy ác mộng không thể tỉnh a… Ngươi muốn đi… Có thể chạy trốn tới khi nào… Hì hì… Tạm thời ngủ một giấc đi… Trở lại cái đêm ngươi làm ra tội ác trước kia… Khi đó ngươi… Rất khoái hoạt…”
Nam nhân nghe vào tai, đầu đang lay động kêu thảm thiết vô lực mềm xuống, nháy mắt chìm vào giấc ngủ.
“Ngươi… Ngươi…” Thanh niên không thể tin chỉ vào Lam Bạch, vẻ mặt hoảng sợ, “Thôi miên?!!!”
Lam Bạch cười quyến rũ quay đầu lại, hai chân khẽ run từng bước tới gần thanh niên, cả người mang hơi thở tà ác, khuôn mặt thanh tú dính đầy tinh dịch cùng với tiếng rên rỉ mềm mại đáng yêu vô cùng, nếu không phải thanh niên lúc này lộ vẻ sầu thảm nao núng, nhìn lại tựa hồ Lam Bạch mới là người bị SM.
“Làm ta tốn không ít sức lực nha, ngươi xem liệu có cứng lên…” Đi đến trước người thanh niên vẻ mặt giãy giụa chậm rãi đứng lên, khóe miệng Lam Bạch cong lên càng lớn, tay phải vung lên, roi bạc đặc chế ‘Ba’ một tiếng quật lên lồng ngực trần trụi tinh tráng của thanh niên. Thanh niên cắn môi rên một tiếng, mắt hoa đào gắt gao trừng Lam Bạch, Lam Bạch cười đổi góc độ quất roi, thanh niên hét lên một tiếng ngắn ngủi, thân thể cao lớn nhẹ run, Lam Bạch vừa lòng cười, tay phải nắm thật chặt, mắt phượng híp lại, nắm roi mềm liên tục thay đổi góc độ quật xuống, chỉ nghe tiếng ‘Ba! Ba!’. Ước chừng mấy chục cải,thân thể cường kiện của thanh niên đã muốn không chịu nổi, từ hét chói tai biến thành tiếng rên rỉ vừa đau khổ lại ngọt ngào, trên ngực màu mật ong cũng chậm rãi hiện lên hai chữ X đỏ tươi, ở giữa chữ X là hai đầu ɖú sưng lớn, no đủ mềm mại, đẹp đến ngay cả hoa hồng đẹp nhất cũng không bằng.
“Có phản ứng nga~” Lam Bạch cười dùng roi bạc đập lên tính khí bán cương của thanh niên, nghiền ngẫm cắn môi, “Nằm sấp lên giường đi.” Thanh âm Lam Bạch cực độ nhu hòa, không hoàn toàn không thể kháng cự, tay trái nắm hơn mười cái ngân châm ở trước mặt thanh niên quơ quơ, môi đỏ mọng cười đến cực vui vẻ, “Tin tưởng ta, ta sẽ cho ngươi dục tiên dục tử…”
Thanh niên đỏ mặt mất tự nhiên từ chối hai cái, ở trong tiếng cười mềm nhẹ của Lam Bạch mà xoay người nằm lên giường, nhìn đến đầu giường bị Lam Bạch khiến cho hỗn độn không chịu nổi, cả người kịch liệt run rẩy, thân hình úp sấp trên giường hơi cong lại, nghĩ muốn xuống giường.
“Hì hì…” Lam Bạch dùng tốc độ cùng lực tay người thường khó có được một tay đẩy thanh niên nhào vào giường, vùi đầu liền hút một cái thật mạnh lên đầu ɖú thanh niên, “A…” Thanh niên rên rỉ toàn thân mềm nhũn, nắm lấy đầu Lam Bạch ngã lên giường mềm mại, thống khổ cùng dục vọng xen kẽ trên khuôn mặt tuấn lãng có vẻ phi thường gợi cảm!
“Ngoan ngoãn… Bằng không…” Hai tay Lam Bạch đặt trên hai điểm trong ngực thanh niên, tiếng thở dốc rên rỉ mị hoặc lưu chuyển, ngữ khí mềm mại đáng yêu lại khiến cho tay chân thanh niên rét lạnh, lửa nóng kiên đĩnh mà ướt át để ở giữa hai chân, hai tay Lam Bạch ngắt nhéo đầu ɖú phi thường sưng đỏ của thanh niên, lực đạo thật lớn, rên rỉ của thanh niên không biết là đau hay muốn nhanh hơn, cười nói lời uy hϊế͙p͙, “Bằng không… Cẩn thận ta cưỡng gian ngươi nha~!”
Thanh niên cắn răng cười nhạo một tiếng, “Lam Bạch! Ta mười tuổi đã bị đè rồi! Ngươi tính là gì?!!”
“A Phong…” Lam Bạch cúi người, cắn nhẹ vành tai thanh niên, hết sức ôn nhu gọi hắn, hai tay cũng nhu ấn trong ngực thanh niên, lại vào lúc thanh niên phát ra rên rỉ ngọt ngào hung hăng thẳng lưng, cũng ở lúc hắn hét chói tay một lần nữa đem đầu roi cắm vào miệng hắn.
“Ngô!! Ngô ngô… Nôn!… Ô…” Thanh niên vặn vẹo thân mình giãy giụa, mắt hoa đào một mảnh thủy quang, hai chân bị nam tử trên người mở rộng, lại không thể phản kháng, hậu huyệt vừa mới khép lại bị ƈôи ȶhịȶ hung hăng tiến vào, tiếng hét lại bị ngăn ở trong miệng, thậm chí trên miệng cũng bị dương cụ Lam Bạch phỏng chế nhét vào, muốn tránh ra để bóp ch.ết hắn, lại bất đắc dĩ nghĩ đến thôi miên của Lam Bạch, có vẻ vô cùng yếu đuối buồn cười, mà nam nhân hung ác gây ra hết thảy lại vẫn là vẻ mặt tươi cười quyến rũ, thậm chí không đợi thanh niên thích ứng liền động hông mãnh liệt, tay trái đem cơ thể cường tráng trong ngực hết nhu lại niết, tay phải không chút lưu tình chuyển động giả dương cụ, yết hầu yếu ớt bới vậy bị đâm sâu, không nhịn được muốn nôn, uế vật vọt tới yết hầu, bị giả dương cụ làm càng thêm khó chịu, không ít chất lỏng dâng lên miệng, mùi vị ghê tởm làm thanh niên cơ hồ muốn ch.ết đi!
“Bị thượng cùng bị cường bạo, là hai khái niệm hoàn toàn không giống nhau a… Nguyên bản ta chỉ muốn SM ngươi… Cho ngươi thích đến không được… Hì hì, xem ra ngươi càng thích thống khoái mà…” Lam Bạch cười hì hì, nắm phân thân của thanh niên, tay trái sờ soạng đến ngân châm phân tán trên giường, cầm lên một cây, bóc ra vỏ của ngân châm cắm vào niệu đạo nam nhân, thanh niên nhìn cây châm bén nhọn kia, đồng tử nháy mắt co rút, thuận theo động tác Lam bạch chuyển động giả dương cụ lắc đầu, “Ngô ngô!! Ngô! Nôn…”
“Sẽ không đau…” Lam Bạch mỉm cười trấn an, “Một chút cũng không đau…”
Thanh niên vẫn kháng cự, nháy mắt khi Lam Bạch hạ châm, khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt.
“Đừng nhúc nhích.” Lam Bạch dừng va chạm ở hạ thân, thanh niên quá mức khẩn trương, nhưng lại xoắn chặt khiến hắn thiếu chút nữa bắn ra. Sau khi dừng lại, thịt động thanh niên chủ động co rút khiến Lam Bạch rên rỉ cực khoái, tay trái run lên, ở bên hông thanh niên tạo ra một vết xước, thanh niên sợ tới mức không dám động, hậu huyệt lại hấp càng nhanh, Lam Bạch thích đến lại dùng châm xẹt qua làn da vì sợ hãi khẩn trương của thanh niên mà đầy mồ hôi…
“A… Thật nhanh… Thật thích…” Lam Bạch mị mắt rên rỉ, “A Phong! Ngươi đem ta hấp thật nhanh! Tư vị thịt động bị thao hỏng này quả nhiên không tồi! A… A a… Lại nhanh chút! A…”
“Ngô… Ngô ngô…” Thanh niên một bên nức nở, một bên không dấu vết lén cầm lên một cây châm, cái mông chậm rãi lui ra, rồi từ từ giơ lên sau lưng Lam Bạch…
“Ngô!!!” Lam Bạch lại động mạnh một cái, tay trái nắm ngân châm lại cắm mạnh xuống! Chưa bao giờ trải qua kích thích khi bị kim châm, cảm giác như điện giật truyền khắp toàn thân khiến tính khí thanh niên hoàn toàn không thể khống chế mà cương lên. Lam Bạch cực khoái rên rỉ, tay trái đưa ra dễ dàng túm lấy cổ tay thanh niên, bẻ mạnh tay hắn, lấy đi ngân châm trên tay hắn, đâm mạnh xuống ngực hắn.
“Ngô─” Đầu ngực bên trái bị đâm mạnh khiến thanh niên ưỡn ngực lên, trừng mắt nhìn, Lam Bạch cười ấn châm xuống, thanh niên liền nức nở. Lam Bạch cười nhặt lên cây châm thứ ba, ở trên làn da màu mật ong ướt đẫm mồ hôi của thanh niên mà di động, tay phải buông lỏng giả dương cụ, xoa nhẹ khuôn mặt vô cùng gợi cảm của thanh niên, ngữ khí mê mang, khóe miệng lại cười lạnh, “Vì sao không thể ngoan ngoãn… Ngươi rõ ràng rất thoải mái… Là chưa đủ sao…Ta cho ngươi thoải mái hơn nữa được không… Hì hì…”
Tay trái đâm xuống, ngân châm xuyên qua đầu ɖú bên phải của thanh niên, thanh niên kêu một tiếng, hậu huyệt vì căng thẳng mà co rút. Lam Bạch quả thực yêu ch.ết mất cảm giác ƈôи ȶhịȶ bị huyệt động của thanh niên chủ động hấp ʍút̼, nhanh chóng cầm lấy cây châm thứ tư, tìm kiếm huyệt đạo kích thích ȶìиɦ ɖu͙ƈ trên người thanh niên hung hăng đâm xuống, tiếp đó là cây thứ năm, thứ sáu…
“Ngô! ─khụ khụ!! Nôn─ khụ!” Sau khi cây châm thứ mười đâm xuống, thanh niên vẫn bị đầu roi cắm trong miệng liền ho sặc sụa, một cỗ uế vật tanh hôi chảy ra khóe miệng thanh niên, Lam Bạch dễ dàng phân biệt bữa sáng tiêu chuẩn cùng với tinh dịch hắn mới nuốt vào không bao lâu.
Hơi nhíu mi, Lam Bạch rút đầu roi ra khỏi miệng thanh niên, thanh niên được giải phóng, lập tức ho khan nôn mửa đến tê tâm liệt phế, ga trải giường màu trắng không bao lâu liền trở thanh bộ dáng bẩn thỉu hôi tanh không chịu nổi. Lam Bạch vẫn lạnh mắt nhìn, lúc thanh niên chỉ có thể nôn ra nước đắng liền nắm lấy tóc thanh niên khiến hắn quay sang, đem roi mềm đưa tới bên miệng hắn, lạnh giọng ra lệnh, “ɭϊếʍƈ sạch sẽ.”
Thanh niên vô lực hé mắt hoa đào, khóe miệng dịch uế vật hơi cong lên, “Còn lâu… Ngươi… Giết… Ta…”
“Hiện tại lập đền thờ cái gì?” Lam Bạch tươi cười không đổi quăng cho thanh niên một cái tát, tính khí ở hậu huyệt chặt chẽ dùng sức đâm rút một phen, rút ra thật mạnh, sau đó đem đầu roi dính đầy uế vật của thanh niên, cắm xuống một góc 60 độ, xoay tròn rút ra, lại dùng lực thật lớn lấy góc độ giống vậy sáp nhập!
“A a a!!” Thanh niên đau đến ngay cả ngón chân đều cuộn lại, hậu huyệt kịch liệt vặn xoắn, mắt hoa đào tràn ra nước, tiếng hét chói tai lại khan khan như người ch.ết.
Nơi mẫn cảm nhất bị Lam Bạch không chút lưu tình thao lộng, thét chói tai rên rỉ, yết hầu lại đau đớn không thôi, cả người chỉ có tay phải có thể động ban nãy đã bị bẻ gãy, chỉ có thể thở dốc thật sâu, ngân châm trên người cũng không ngừng rung động, tê, đau, ngứa, mười điểm kích thích không ngừng tạo khoái cảm khiến thanh niên cơ hồ hỏng mất, thời điểm ƈôи ȶhịȶ của thanh niên không được an ủi liền cao trào, Lam Bạch lại cầm lên cây châm thứ mười một.
“Không! A a… Không cần… Ô a… Không cần!!…” Thanh niên không nhịn được cầu xin, ƈôи ȶhịȶ run run nghĩ muốn nhanh chút bắn tinh, thâm chí còn nghĩ dùng tay ngăn Lam Bạch, “Ta cầu ngươi! A! Lam Bạch… Không cần… A a!!”
Ngân châm từng chút một đi vào lỗ nhỏ ở quy đầu đỏ hồng mượt mà của thanh niên, hoàn toàn không giống với khi nam nhân sáp nhập đến bán hôn mê, Lam Bạch thậm chí không dùng tay nắm lấy tính khí vung vẩy của thanh niên, chậm rãi sáp nhập khiến cho đau đớn tự nhiên tăng gấp mấy chục mấy trăm lần. Thanh niên đau đớn hét chói tai hôn mê, lại vì đau đớn mà tỉnh lại. Lam Bạch cười đến cực độ vui sướng, ȶìиɦ ɖu͙ƈ mãnh liệt khôn cùng trong mắt cùng khoái cảm khiến hắn thao làm hậu huyệt thanh niên càng thêm thô bạo, tốc độ cắm châm ngày càng chậm.
“A a… Không cần… Không cần a! Đau… A! Chậm một chút… A a… Đau quá… Ô ô… Lam… Lam Bạch… Van cầu ngươi… A a a… Để ta ch.ết đi… Ô… Từ bỏ… A!…” Tận mắt thấy cây châm dài hơn mười centimet cắm vào ƈôи ȶhịȶ của mình, thanh niên không nhịn được khóc lên, muốn dời mắt, tầm mắt lại nhìn vào hai chân mở rộng của mình, tư thế khuất nhục, đối đãi khuất nhục, lòng kháng cự đạt tới đỉnh cao, măt đỏ hồng đến muốn nhỏ máu, kích thích toàn thân lại hoàn toàn không chịu dừng lại, thậm chí đến lúc bắn tinh, cũng bị cản ở linh khẩu.
“A!! Lam Bạch!… Ta sẽ không… Tha cho ngươi! A a… Không cần… Không cần a…”
“Không cần?” Lam Bạch cười hỏi lại, tay trái trầm xuống, ngân châm thẳng tiến vào niệu đạo thanh niên, quy đầu sưng đỏ không chịu nổi, thể tích lớn gấp ba lần, giữa lỗ nhỏ lại tiết ra chút máu loãng. Lam Bạch ở linh khẩu nhẹ nhàng nhấn, thanh niên thảm thiết kêu lên, mắt nhìn thấy một chút màu bạc cuối cùng cũng ẩn vào cơ thể thanh niên, Lam Bạch thở nhẹ một hơi, tươi cười thỏa mãn, “Chậc chậc, hoàn toàn ăn hết nga! Vốn muốn dùng sáp nến nhỏ lên… Ngô, lần đầu tiên thật phiền toái…” Tay trái mềm nhẹ nắm lấy ƈôи ȶhịȶ run rẩy không thôi của thanh niên giống như an ủi tình nhân mà ôn nhu bộ lộng tính khí của thanh niên, tay phải trừu sáp cũng chậm lại, mạnh yếu vừa phải đâm rút, thỉnh thoảng nhẹ nhàng nắm, tìm được điểm mẫn cảm lại thoáng dùng lực kích thích, thanh niên kêu thảm thiết cuối cùng cũng đình chỉ giãy giụa cùng kêu rên. Thân mình cường tráng ướt đẫm mồ hôi cũng dần an tĩnh lại, mắt hoa đào thậm chí thoải mái mà nheo lại, Lam Bạch mỉm cười nghiêng đầu, âm thanh mềm nhẹ kiều mị, “A Phong… Thoải mái sao?”
“Cô thu… Cô thu…”
Hậu huyệt bị đầu roi trừu sáp bắt đầu phát ra tiếng nước ɖâʍ mị, thong thả mà triền miên, nghe vào trong tai vô cùng ɖâʍ đãng ái muội. Cả người thanh niên rung động một chút, ngân châm lay động, mắt hoa đào chậm rãi mở ra, hồng hồng, thủy quang liễm diễm, một mảnh ý loạn tình mê, “A… Ân a… Thoải mái… Ô… Không… Khó chịu… A…”
Chậm rãi trừu sáp cùng bộ lộng, huyệt đạo đã quen chịu kích thích, thân thể vừa bị đối xử tàn nhẫn, rõ ràng hẳn là đau đớn, ngay cả đau đớn ngứa ngáy so với Lam Bạch vỗ về chơi đùa còn thoải mái hơn. Thanh niên ngửa đầu khó nhịn xoay thắt lưng, khàn khàn rên rỉ cực kì gợi cảm, “A a… Thật ngứa… Ô~ thật là khó chịu… Thao ta… A ân… Dùng sức a…”
“Tao hóa!~” Lam Bạch cười mắng hắn, tay phải dùng sức đâm vào, đổi lấy tiếng hét chói tai vui thích của thanh niên, “A a! Thao… Thao ta… Ân a… Dùng sức… Lại dùng lực chút~ a… Thật thoải mái… Dùng sức thao ta!”
“Ân~…” Lam Bạch cúi đầu rên rỉ một tiếng kiều mị uyển chuyển, tay phải nghe lời dùng sức trừu sáp, tay trái lại chậm rãi chuyển xuống dưới hạ thân, xâm nhập vào giữa, từng chút một đem gậy mát xa màu đen thật lớn đang kịch liệt rung động rút ra, thanh âm xoay tròn cùng với tiếng thanh niên và Lam Bạch rên rỉ cùng nhau vang lên, thậm chí còn phát ra tiếng nước! Thanh niên cảm nhận được dịch ruột non thấm ướt hai chân mình, cười to ra tiếng, “Lam Bạch! Ngươi mới là đồ ɖâʍ đãng! Tao thủy của ngươi thật nhiều a!! Ta muốn thao ngươi! Cho ta! Đều cho ta!!”
“Ân~ a~!!” Lam Bạch hét lên một tiếng, một phen rút ra mát xa bổng, lại rút roi bạc trong huyệt động của thanh niên ra, liền đem gậy mát xa ướt đẫm để trên hậu huyệt tràn đầy ɖâʍ thủy của thanh niên, dùng lực hung hăng đâm vào!
“A…! Thực thích!” Thanh niên sảng khoái thở dài, tiếp theo liền cảm thấy ƈôи ȶhịȶ mình đang ở trong một cái động vô cùng mềm mại ấm áp cùng ẩm ướt, thịt động vô cùng ướt, nóng đến cơ hồ muốn hòa tan hắn, mỗi một tấc màng mỏng đều chủ động hấp ʍút̼ ƈôи ȶhịȶ của hắn, rồi lại cơ khát mà tham lam ʍút̼ mạnh, vặn xoắn tựa như muốn nuốt hắn vào bụng!
“Nga! Thực thích~! Ngươi thực ướt a! Lam Bạch! Huyệt động ɖâʍ đãng của ngươi đang gắt gao cắn ƈôи ȶhịȶ của ta! Động đi! Ta muốn thao ngươi! Dùng gậy thịt của ta thao ch.ết ngươi!!” Thanh niên hung mãnh động eo, trái phải đong đưa cái mông, gậy mát xa trong hậu huyệt xoay tròn tiến vào càng sâu, ƈôи ȶhịȶ phía trước cắm vào Lam Bạch, hai điểm hồng trước ngực lại bị hai bàn tay không ngừng xoa nắn. Thanh niên vô cùng kích động, vòng eo hữu lực lần lượt nhấp nhô, mỗi lần hạ xuống đều kẹp chặt cái mông chống đỡ thể trọng của hai người. Lam Bạch cũng không có động tác, chính là khi thanh niên hạ xuống kẹp mạnh một cái, ngồi xuống thật mạnh, đồng thời hai tay chống xuống, khiến thanh niên vô cùng hưng phấn, cuồng loạn thẳng lưng thao làm, đem hắn thao đến vô cùng sung sướng.
“A… Ân… Ân a… A… Dùng sức! Thao ta!… A… Hảo bổng… A Phong! Ngươi thao ta thật thích~ a… Lại dùng lực chút… Ân a…” Lam Bạch phóng đãng hét chói tai, mông cánh hoa trắng nõn va vào hai chân hữu lực của thanh niên, phát ra tiếng vang ‘Ba! Ba! Ba!’. Thanh niên một tay túm lấy drap trải giường, cánh tay thon dài đầy gân xanh, cơ bụng sáu múi hiện lên rõ ràng, thanh niên càng ngày càng hưng phấn, lực càng lúc càng lớn, vài lần đâm vào khiến Lam Bạch cơ hồ ngã xuống người hắn. Nơi hai người ân ái ɖâʍ thủy phun tung tóe, Lam Bạch chỉ có thể dùng sức siết ƈôи ȶhịȶ của thanh niên, cơ hồ dùng khí lực toàn thân, thanh âm ‘Ba! Ba!’ càng vang dội, cuối cùng hai chân Lam Bạch đều cong lên, mỗi lần hạ xuống đều phát ra tiếng kêu ɖâʍ hưng phấn cực mất hồn, “A! A! Quá sung sướng! A a~! Muốn đâm ch.ết ta! A… Thật thích! Thao ta! Thao ch.ết ta đi! A a a…”
“Hộc… Hộc… Lam Bạch! Đồ tao hóa này! Kỹ nữ! Ta muốn thao hỏng ngươi! Thao cho ngươi ɖâʍ thủy giàn giụa! A! Ta muốn bắn──!”
“Phốc tư!”
“Ba!”
“A! Không được…A a… Muốn bắn… A! Mau chút nữa!… Ô a~!”
“Phốc tư! Phốc tư!”
“Ba! Ba!”
“A a… Ta cũng muốn… Bắn! A a! Bắn!!!──”
“Ân a~! Bắn đi!! A a… Bắn cho ta!! A… A a a!… A!!!”
“Phốc tư! Phốc tư! Phốc tư!!”
“Ba! Ba! Ba!!”
“A──!!!”
Hai người cùng thét chói tai đạt tới cao trào, một cỗ tinh dịch trắng đục từ gậy thịt của Lam Bạch phun ra, bắn đầy mặt của thanh niên, trong đó có một đạo thậm chí bắn vào miệng đang mở lớn của thanh niên, mà thanh niên cùng lúc bắn tinh lại duy trì toàn thân cứng ngắc, môi đỏ mọng cùng mắt hoa đào mở lớn, Lam Bạch có thể rõ ràng cảm nhận được nhục bổng trong thịt huyệt nảy lên, nhưng không có nhiệt lưu bắn ra, chẳng qua cũng có thể là do thịt động quá ướt nên không cảm nhận được.