Chương 3: Dụng cụ giám định hóa học.
Màu sắc loại bột trong túi có thể phỏng đoán ra rất nhiều khả năng. Có thể là thuốc bột, có thể là chất phụ gia dùng trong ẩm thực. Nhưng nó lại rơi ra từ trên người gã đàn ông áo đen thô lỗ lúc nãy, Phương Trường "Trông mặt mà bắt hình dong" , lập tức liên tưởng đến ma túy, đồng thời, lấy tư cách người nối nghiệp của chủ nghĩa cộng sản thì cậu càng suy nghĩ theo chiều hướng đó.
Đạn mạc cũng bắt đầu náo nhiệt hơn.
【Streamer giám định thử đi. 】
【Dụng cụ giám định hóa học? Cái thứ mới ra đấy ư? Ai dà, ngày hôm nay tôi vừa mua cho em trai một cái như vậy, nhưng không có dễ thương như này. Cái này là loại gì? 】
【Bv27, cũng không tính loại mới 】
【Ai dà, nền khoa học kỹ thuật phát triển không giống nhau, tôi có muốn cũng không mua được, thật đáng tiếc. 】
【Streamer, cậu lấy chỗ bột ấy đặt vào chính giữa, nó sẽ tự động phân tích ra kết quả. 】
Phương Trường mím chặt môi, đem túi trong suốt mở ra, lấy một chút bột trắng để lên quả cầu.
Trong nháy mắt, quả cầu phát ra một tia sáng, xuất hiện một hình chiếu, trên đó lít nha lít nhít toàn dữ liệu phân tích.
Phương Trường xem không hiểu, nhưng có người xem hiểu.
【 Trời ơi! Thành phần nghiện 153, thành phần gây ảo giác 47, gây hưng phấn... Đây là hàng cấm! 】
【Vừa nãy tôi nói rồi mà, sách lịch sử có đề cập thứ này. Nhưng hàng cấm này có chút quen mắt........】
Người xem này có lẽ đã nói gì đó vi phạm lệnh cấm nên hệ thống che bớt bình luận.
【Không không không, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là mọi người xem dữ liệu phân tích ở cuối cùng kia kìa !!!!.】
【Tôi cũng đang định nhắc, nếu đúng như dữ liệu thì nguy rồi, tại sao chất cấm này lại xuất hiện ở đây? ! 】
Phương Trường chăm chăm nhìn hình chiếu trên sàn nhà, song, dò hỏi đạn mạc."Như vậy là có ý gì?"
【 Thứ này một lần hấp thu sẽ khiến cho người sử dụng duy trì trạng thái hưng phấn, nhưng nếu nhiều lần hấp thu khiến cho người ta tiến vào trạng thái cuồng bạo,có điều tư duy vẫn vô cùng tỉnh táo. Rất nhiều vị diện đều đã từng xuất hiện thứ này, đã từng tạo nên một lượng lớn các sát nhân điên cuồng giếŧ chóc, họ vẫn đủ tỉnh táo để xử lí hiện trường, gấy khó khăn cho pháp luật. Ban đầu chỉ là mấy án giếŧ người linh tinh, nhưng vì vật này mà càng ngày càng nhiều thảm sát đẫm máu. Đây là điềm báo đầu tiên cho nhiều vị diện thời đại mạt pháp. 】
Liên tiếp những bình luận phổ cập khoa học đỏ sẫm spam trên đạn mạc.
Những phổ cập khoa học ấy dài ngắn khác nhau, nhưng đều cùng một nội dung, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
【Ôi chúa tôi, Streamer nhanh chóng tắt livestream, rời phòng đi. Tất cả các vị diện thời đại mạt pháp từ trước đến nay đều bị phong sát đấy.】
【 Đúng vậy đúng vậy, thật là nguy hiểm. 】
【Với lại, cái người đánh rơi đồ khẳng định đã thấy mặt streamer. Từ giờ cậu phải cẩn thận đấy.】
Tuy rằng dự liệu được nó sẽ là ma tuý, nhưng Phương Trường không nghĩ tới nó lại nguy hiểm đến vậy.
Phải nói thêm là, người đàn ông đánh rơi cái túi này cũng đã biết mặt cậu, nếu hắn ta phát hiện thiếu một túi, chắc chắn sẽ đi tìm, đến lúc đó sớm muộn gì hai người cũng đụng mặt. Cậu đang ở trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
Phương Trường một tay chống gối.
Lông mày nhíu chặt lại, suy nghĩ nửa ngày, cậu cắn môi "Khả năng sự tình vẫn chưa quá nghiêm trọng, dù sao tôi cũng vừa mới lên du thuyền."
Thấy liên tiếp bình luận cảnh báo trên đạn mạc, Phương Trường đành lắc đầu. Hiện tại thuyền đã rời khỏi cảng, điện thoại di động sẽ không có tín hiệu. Nếu cậu muốn báo cảnh sát là việc bất khả thi. Nhưng trên thuyền có điện thoại sóng vệ tinh. Đáng tiếc là sẽ không cho du khách mượn.
Mà trên du thuyền ước chừng khoảng 4000 người, cho dù có người hút cái thứ này, nhưng cũng khẳng định không phải tất cả. Sát nhân nóng nảy giếŧ người gì gì đó, có lẽ cũng chưa xuất hiện.
Cho nên sự tình cũng chưa tới tình huống xấu nhất, vẫn kịp chuẩn bị tinh thần đối phó.
Huống hồ bây giờ cậu đơn độc một thân một mình, không có ai là gánh nặng, hơn nữa cũng có thể rời phòng livestream, trở lại bất cứ lúc nào.
Ngẫm mà xem, ở cái nơi nội bất xuất ngoại bất nhập giữa đại dương thế này, 4000 du khách vô tội phải ở chung với một tên có thể nổi lên sát tâm, cuồng loạn giếŧ người bất cứ lúc nào——
Bảo cậu bỏ mặc bọn họ, cậu không làm được.
"Bây giờ tôi sẽ xuống đại sảnh, tìm bộ phận bảo an. Đem nó đưa cho bọn họ, trước tiên chúng ta cần phải khống chế hắn đã, rồi mới có thể an tâm bàn tiếp được." Trước mắt, biện pháp này là ổn thỏa nhất.
Theo trí nhớ, Phương Trường rất nhanh tìm được bộ phận bảo an, cùng cảnh vệ nói đơn giản tình hình vài câu, sau đó cậu trực tiếp được đưa đến phòng trực ban. Bên trong chỉ có duy nhất một cảnh vệ trẻ tuổi, khuôn mặt toát lên đầy vẻ cương nghị ngay thẳng.
Có lẽ bởi vì quanh năm ở trên biển, cơ thể được tôi luyện rắn chắc, bộ mặt cũng ngăm đen theo nắng gió. Nghe Phương Trường nói, biểu tình đối phương trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Cậu có thể cho tôi nhìn cái túi mà cậu nhặt được một chút không?"
"Có thể." Phương Trường đem đồ vật giao cho người thanh niên kia.
Người thanh niên tỉ mỉ quan sát túi nhỏ trong tay, ước lượng một chút, "Làm sao cậu có thể biết đây là hàng cấm?"
"Đây là chuyên môn của tôi, làm nhiều năm nay rồi." Nói do máy móc phân tích quá ảo tưởng, nói do trực giác lại không ai tin. Hơn nữa, thân phận lên thuyền là do hệ thống cung cấp, căn bản cũng không phải là thật nên Phương Trường trực tiếp viện một cái lý do đáng tin nhất nói ra.
Cảnh vệ trẻ từ phòng trực ban nhanh chóng cầm điện thoại báo cáo "Trương, cậu nhanh chóng đi tìm giám đốc, bên này có du khách báo cáo, trên thuyền có khách mang theo hàng cấm lên thuyền, số lượng cụ thể không rõ."
Xì xì vài tiếng, sau đó, từ đầu kia điện thoại truyền đến mấy tiếng đáp lời" Đã nhận được, tôi đi báo cáo giám đốc."
Vừa thông báo cho đồng nghiệp xong, cảnh vệ trẻ liền cầm lấy mũ cùng với túi plastic, quay đầu nói: "Việc này nói qua điện thoại cũng không rõ, tôi cầm nó đi tìm giám đốc, trực tiếp đem sự việc nói lại lần nữa. Nếu cậu không muốn theo thì ra bàn tư vấn kia chờ một chút."
Phương Trường gật gật đầu, cùng cảnh vệ ra ngời.
"Kỳ thực cũng chưa đến tình huống nguy hiểm nhất. Du thuyền cũng chỉ vừa mới rời cảng, chỉ cần có thể khống chế đúng lúc cái người áo đen kia, tr.a hỏi hắn đồng phạm là có thể khống chế."
【 Tôi còn đang thắc mắc làm sao streamer có thể duy trì quyền hạn tiếp tục livestream, hóa ra ở đây nhất định là đã kịp thời khống chế hàng cấm trước khi nó tràn lan khắp vị diện. 】
【 Đúng vậy, hàng cấm kia vừa xuất hiện dọa tôi một hồi, quên luôn câu nói: Có vấn đề gì thì tìm cảnh sát. 】
【 Streamer rất bình tĩnh, đáng khen! 】
【Lầu trên + !! 】
【 Hệ thống thông báo: người xem "Đấm ch.ết mấy thằng tự kiêu" khen thưởng "Dược liệu tăng cường chức năng thân thể 10" 】
【Streamer đáng được khen thưởng! 】
Phương Trường nhìn thấy vật phẩm khen thưởng mới, lập tức nói."Cảm ơn mọi người đã khen thưởng "
Thuyền mới đi được một lúc, thế nên du khách vây quanh bàn tư vấn rất đông. Chỉ có số ít thanh niên, còn đã phần là những du khách lớn tuổi. Bởi dịch vụ trên thuyền phần lớn đều sẽ dùng thiết bị thông minh, tỷ như phòng ăn, quán bar,... đều phải quẹt thẻ. Những người cao tuổi không biết mấy thiết bị thông minh đó, đọc hướng dẫn cũng nửa hiểu nửa không, cho nên đều đang chen chúc ở bàn tư vấn những phiền phức mình gặp phải.
Phương Trường không muốn làm phiền người khác, đành đứng ở một góc chờ cậu cảnh vệ trẻ kia trở về.
Không lâu sau, một người đàn ông trung niên cùng hai thanh niên trẻ xuất hiện, cũng không thấy cậu cảnh vệ lúc nãy đâu nữa. Có lẽ họ là giám đốc du thuyền cùng đồng nghiệp của cậu cảnh vệ trẻ. Người đàn ông trung niên vừa thấy Phương Trường, không chần chừ, trực tiếp bước đến.
"Chào cậu, tôi là giám đốc ở đây, tôi đã được nghe tình huống từ tiểu Nhiếp, nhưng sự tình rất đặc thù, nếu không phiền cậu có thể đi tới phòng làm việc của tôi một chuyến, kể lại tỉ mỉ một chút không?."
"Có thể." Phương Trường nhíu mày, thế nhưng rất nhanh liền dãn ra, sắc mặt không hề thay đổi gật đầu, không dấu vết mà quan sát vị giám đốc cùng đồng nghiệp của cậu cảnh vệ trẻ một chút.
Một người và giám đốc nhìn vẻ ngoài khá dễ gần. Trái ngược, thanh niên còn lại gầy gầy, da dẻ có chút tái nhợt, đôi mắt thâm quầng, trong tròng trắng còn xuất hiện tơ máu.
Phương Trường cất bước, hướng đến giám đốc nói, đầy ẩn ý "Tôi vẫn cho rằng khâu kiểm tr.a của du thuyền rất kĩ càng, có thể tr.a ra được những thứ này."
Đây đã coi là trốn qua khâu kiểm ra một cách trọt lọt, nếu kiểm tr.a nghiêm ngặt thì sao có thể xảy ra sự tình như vậy.
"Đã thế còn là nơi cần tính an toàn cao như du thuyền nữa chứ."
Giám đốc xấu hổ "Là chúng tôi tắc trách, tôi đã cho người gọi điện báo cảnh sát. Cậu yên tâm, cái người cậu muốn tìm tôi đã cho người bắt đầu trà trộn vào các du khách tr.a xét. Tôi cũng thật không nghĩ tới, khu tham quan tầng điều khiển trọng yếu như vậy lại có du khách mang theo hàng cấm. Đây quả thật là đánh thẳng vào mặt chúng tôi."
Ha ha ——
Quả nhiên.
Phương Trường mặt không thay đổi, nói chuyện với phòng livestream "Hắn ta lại nghĩ rằng tôi nhặt được nó ở khu tham quan phòng điều khiển."
Vừa dứt lời, một loạt bình luận quét tới.
【 Đậu móa, Streamer chạy mau! 】
【 Cậu đang gặp nguy hiểm đấy, hắn là đồng phạm với kẻ đánh rơi hàng cấm đấy. Nhất định là một nhóm. 】
【 Cái gì ... cái gì cơ? Tại sao lại nói như vậy? 】
【Đậu má đậu má, lầu trên có để ý vừa nãy không, streamer đứng ở nơi nhiều người như vậy, vị giám đốc này lại như quen biết, trực tiếp tới đây.】
Hơn nữa, hàng cấm này cậu nhặt ở thang máy, mà giám đốc lại mặc định cậu nhặt được ở khu tham quan phòng điều khiển nên có lẽ ông ta đã gặp qua Phương Trường, hơn nữa cho là đánh rơi phòng điều khiển, bị cậu nhặt mất. Thời điểm Phương Trường đi dạo, chỉ đụng qua một vài nhân viên công tác, không ai là vị giám đốc này, huống hồ ...Vị giám đốc này làm sao xác định hàng cấm rơi ở đó? Trừ phi ông ta cảm thấy đó là chỗ cậu đánh rơi.
Phương Trường lập tức nghĩ tới cái âm thanh gốm sứ kì rơi ở khu vực cấm, trong lòng bỗng dưng nảy ra lời giải thích.
Cái âm thanh vang lên từ lối ngoặt khu vực cấm kia, chắc chắn là từ người này!