Chương 4

Làn môi lửa nóng áp lên lập tức đem những dằn vặt về quan hệ phụ tử trong lòng Tào Ngọc Thành chặt đứt, huống chi còn có một tiếng "baba" mị hoặc kia. Tiểu Thụy có phải hay không cũng mơ thấy mình? Mơ thấy mình hôn nó? Cho nên mới kêu ra muốn mình tiếp tục hôn nó?


Hai người chỉ là môi chạm môi, môi tiểu Thụy có chút khô ráo nhưng chính sự khô ráo ấy làm Tào Ngọc Thành có cảm giác. Hắn dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lên cánh môi khát vọng đã lâu kia, chậm rãi đem nước bọt của mình thấm ướt miệng nhi tử, bản thân cũng không chút cố kị ʍút̼ đi hương tân trong cái miệng ngọt ngào kia.


Tào Ngọc Thành cảm giác tâm của mình cũng say, giống như uống Vodka, bay bay, chỉ cảm thấy đầu óc nhẹ nhàng, không hề áp lực, chỉ có sung sướng.
Hắn càng hôn càng sâu, càng hôn càng nặng, vốn đang ngủ, Tào Hiểu Thụy bị hôn đến khó thở, cuối cùng mở mắt.


Này vừa mở mắt liền phát hiện, giấc mộng của mình thế nhưng trở thành sự thực, baba đang cùng mình hôn sâu, mà chính mình cũng gắt gao ôm lấy baba, đây là sự tình có biết bao nhiêu không xấu hổ mới làm được a.


Nhưng baba lại không có ghét bỏ mình, ngược lại bộ dáng thực chú tâm... Baba sao lại xuất hiện trong phòng y? Đệ đệ... đệ đệ còn ngủ bên cạnh nha.


Tào Hiểu Thụy xấu hổ không chịu được, vừa định đem hai tay đang ôm cổ baba buông ra, nào ngờ baba đi trước y một bước, đem thân mình y ôm lên. Y cho dù muốn buông tay cũng không được, buông ra khẳng định sẽ ngã sấp xuống.


available on google playdownload on app store


"Bảo bối, để cho em con ngủ, đi tới phòng baba." Tào Ngọc Thành cắn lỗ tai nhi tử nói. Trong lòng một mảnh kích động, hắn biết tiếp theo trên giường sẽ phát sinh cái gì, đứa con kia của mình một khi ngủ say thì có sấm rền bên tai vẫn bất tỉnh nhưng tiểu Thụy nhất định sẽ xấu hổ vô cùng. Một khi đã như vậy, vẫn là tới phòng mình tốt hơn, muốn làm cái gì thì làm cái đó.


Tào Hiểu Thụy ngoan ngoãn nằm trong lòng baba, động cũng không dám động. Y không phải chưa từng bị nam nhân này ôm qua nhưng đó chỉ là những cái ôm vui đùa bình thường, nào có giống như bây giờ... Y trong lòng loáng thoáng biết đi tới phòng baba sẽ phát sinh chuyện gì, y không dám cự tuyệt, ở sâu trong nội tâm cũng không muốn cự tuyệt.


Nụ hôn lúc buổi chiều đã làm trong lòng y đại loạn, buổi tối còn nằm mơ kì quái như vậy, nếu không biết chính mình có loại tình cảm kia với baba mới là có quỷ. Không nghĩ tới baba cũng... Đầu óc y thật hỗn loạn, không thể suy nghĩ rõ ràng nội tình, hơn nữa, hiện tại bị baba ôm như vậy, bản thân cảm thấy thật an tâm, vô luận baba muốn cái gì y đều không sao cả, chỉ cần vẫn có thể ở trong lòng nam nhân này, chỉ cần baba không không cần y.


Giường của Tào Ngọc Thành rất lớn, năm đó lúc đặt mua tiểu Nhã liền cười nói, cái giường này ba người lăn cũng có thể. Ga giường là tiểu Thụy hai ngày trước vừa giặt qua, trên mặt còn lưu lại mùi xà phòng cùng hơi nắng, nhưng càng nhiều là hương vị nam nhân thuộc về Tào Ngọc Thành.


Thân thể quang lõa bị baba đặt lên giường, Tào Hiểu Thụy có chút xấu hổ, muốn kéo cái chăn bên cạnh che đi nhưng lại bị baba vô tình đoạt mất.


"Đừng sợ, để baba hảo hảo nhìn con." Thanh âm Tào Ngọc Thành giống như có ma lực, so với thanh âm còn có ma lực hơn là bàn tay của hắn. Nam nhân dáng người tốt lắm, bàn tay khớp xương rõ ràng hữu lực, dường như có chứa điện lưu, tinh tế phất qua thân thể y. Mỗi một chỗ chạm qua đều khiến y bất giác run rẩy, nổi cả da gà.


"Baba... A....." Cảm thấy sờ thân mình y còn chưa đủ, nam nhân đối với đầu ɖú khéo léo của y sinh ra hứng thú. Hắn xoa nắn một viên, tựa như hiếu kì, lại tựa như khiêu khích. Nhũ tiêm nam hài tử cũng không thể tùy ý loạn niết nha, một loại cảm giác quỷ dị chưa từng có theo nhũ tiêm tỏa ra, vừa thoải mái lại vừa khó chịu.


"Cứng rồi a, đầu ɖú tiểu Thụy thật mẫn cảm, không biết hương vị như thế nào." Nam nhân còn chưa chơi đủ, một bàn tay tiếp tục chà đạp đầu ɖú đáng thương, đồng thời cúi đầu ngậm lấy bên còn lại.


"Ngô a......." Khoang miệng kích thích khó có thể nói nên lời. Nhũ tiêm mẫn cảm bị đôi môi ʍút̼ vào gẩy đến gẩy đi, đến răng nanh cũng ra trận đến khi dễ chúng nó, cắn cắn chúng nó.
Tào Hiểu Thụy bị kích thích đến khóc lên.


"Ngô.... Baba...... cầu baba..... đừng cắn núm ɖú của con nữa...... thật kỳ quái......" Y một bên nức nở, một bên cầu tình, không hề biết lời cầu tình này đối nam nhân là xuân dược mạnh nhất.


Tào Ngọc Thành bị mị thái của nhi tử làm cho ngây ngốc, thầm nghĩ hảo hảo đùa bỡn thân thể gầy yếu này, đây là nhi tử mình vẫn luôn đặt trong tim mà thương yêu, chính mình muốn cho y thoải mái, hưởng thụ khoái hoạt làm nam nhân, hắn khai bao nhi tử, làm cho bọn họ chân chính sinh ra quan hệ "thân tử", để bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi y.


"Không lộng núm ɖú thì lộng nơi nào? Tiểu Thụy còn có nơi nào muốn? Nói cho baba." Nam nhân nói là nói như thế, hoàn toàn không nghe y ý kiến, thuận theo đầu ɖú lần xuống, hôn lên cái rốn khéo léo tinh xảo. Đầu lưỡi linh hoạt đam chọc, một cỗ ngứa ngáy thấu tâm xông thẳng lên đại não.


"Ô ô..... Baba........" Tào Hiểu Thụy hoàn toàn vô lực cự tuyệt, eo nhuyễn đến không thể động đậy, liền hai chân đều bị baba mở ra.


Tào Ngọc Thành chưa muốn đem nhi tử ăn luôn, hắn còn chưa có thưởng thức đủ thân thể mê người này, còn chưa có ɭϊếʍƈ hết từng tấc, để mỗi một khối da thịt đều lưu lại ấn ký cùng hương vị của hắn.


Cố ý cởi qυầи ɭót của y, mở ra chân của y, nhưng không có chạm vào phân thân xinh đẹp của nhi tử, ngược lại bắt đầu gặm cắn da thịt nhẵn nhụi lại mẫn cảm bên trong đùi.


"A..... Baba đừng cắn....... Đau....." Tào Hiểu Thụy thét chói tai. Cảm giác này thật sự quá khó tiếp thu rồi, đùi trong bị baba mãnh lực hết ʍút̼ lại cắn, không cần nghĩ cũng biết chỗ đó ngày mai sẽ xanh tím một mảnh.


Baba thật biết nghe lời phải, chỉ dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lộng lên chỗ vừa bị mình dùng lực lớn ʍút̼ cắn, chuyển dần xuống cổ chân, lại đến mắt cá chân trắng nõn nhỏ nhắn không giống nam hài của Tào Hiểu Thụy.


Chân nhi tử rất đẹp, thậm chí so với con gái còn đẹp hơn. Thước tấc không lớn không nhỏ, mấu chốt là phi thường trắng, phi thường mềm mịn, sờ vào tay cảm giác thích cực kỳ.


"Baba...... A a..... Nơi đó không được..... Bẩn....... A..... Ngứa.... Ngô baba....." Tào Ngọc Thành dùng tư thế sùng bái đem mỗi một ngón chân đều ɭϊếʍƈ qua, còn ở gang bàn chân tối mẫn cảm dùng răng nanh khẽ cắn, làm nhi tử muốn rút chân về lại không rút được, nức nở khóc ra.


"Bảo bối đến chân cũng nộn như vậy, bảo baba sao có thể không thích con." Nam nhân cuối cùng buông tha cẳng chân xinh đẹp, một ngụm ngậm lấy phân thân sớm nhếch lên của thiếu niên.


Kỳ thật Tào Hiểu Thụy cũng không tính là phát dục không tốt, chỉ là thân thể trời sinh có chút gầy nhỏ thanh tú. Phân thân của y chẳng những nhỏ, còn đặc biệt sạch sẽ, chung quanh cũng không có lông mao, so với quy đầu nộ trương mang tính xâm lược của nam nhân bình thường, quy đầu của y lại nho nhỏ rụt rè. Mỗi lần đi WC y đều không dám nhìn người khác, tựu cảm thấy thật kỳ quái, thật bẩn.


Nhưng tiểu kê kê sạch sẽ này lại làm Tào Ngọc Thành yêu vô cùng. Hắn trước kia chưa từng chạm qua nam nhân lại đối với thân thể nhi tử không có chút ghét bỏ, càng nhìn càng thấy tốt, càng thấy mềm, càng thấy thơm. Chính hắn là nam nhân, biết phải làm sao để nam nhân thích nhất. Không chút do dự ngậm vào miệng, dùng đầu lưỡi qua lại càn quét mã nhãn mẫn cảm, giống như ʍút̼ sữa ʍút̼ lấy cán dương vật, hai quả trứng nhỏ cũng không được buông tha, bị hai ngón tay lúc nhẹ lúc nặng nhu niết.


Tiểu hài tử đã muốn dục tiên dục tử, y xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, nhưng hoàn toàn không thể xem nhẹ cảm giác vui sướng truyền đến từ hạ thân. Như là một con thuyền nhỏ giữa bốn bề gió nổi mây phun, không ngừng rung lắc, làm y vừa kinh vừa sợ. Baba mang cho y thể nghiệm tuyệt vời y chưa từng có.


Y không thể nói ra lời, chỉ có thể kìm lòng không đậu hừ hừ, một bên hừ một bên khóc, nước mắt không ngừng theo khóe mắt chảy xuống. Y biết đó không phải nước mắt khổ sở, mà là nước mắt sảng khoái.


Tiểu dương vật của mình càng ngày càng trướng, càng trướng càng lớn, ê ẩm không còn khí lực, dưới một cái ʍút̼ mạnh của baba, khoái cảm trong óc như bạo tạc, trước mắt như nở hoa, dương vật ở trong miệng baba run run bắn ra.


Đây là lần đầu tiên Tào Hiểu Thụy bắn tinh, lần đầu tiên làʍ ȶìиɦ, lần đầu tiên cao trào. Y hạnh phúc không nói nên lời, lần đầu tiên của mình là dành cho baba mình yêu nhất, thế giới này đâu còn sự tình gì hạnh phúc hơn.


"Bảo bối bắn thật nhiều, trong nhà không có bôi trơn, baba dùng tinh dịch của con giúp con bôi trơn, bằng không lát nữa con sẽ không chịu nổi." Tào Ngọc Thành vô sự tự thông, biết chỗ thừa nhận cực đại của mình chỉ có thể là tiểu huyệt bên dưới dương vật nhi tử.


Vừa rồi hắn cẩn thận quan sát qua, tuy rằng đó là địa phương người bình thường đều ghét bỏ nhưng của nhi tử lại thực sạch sẽ, thậm chí so với nữ nhân còn sạch sẽ hơn. Lớp lông phụ cận rất thưa thớt, thời điểm tắm rửa khẳng định đã cẩn thận tẩy rửa qua, một chút dị vị đều không có, nếu có chỉ là tao vị, như là hương vị nữ nhân phát ra lúc cầu hoan.


Nhi tử có hương vị khác lạ nhưng càng hấp dẫn hắn. Hắn biết kích thước của mình, nếu cứ như vậy đi vào nhất định sẽ bị thương, hắn lại luyến tiếc nhi tử bị đau, trước mắt lại không có gì giúp nhi tử khuếch trương, cho nên hắn phúc linh tâm trí, trước dùng miệng làm nhi tử xuất tinh.


Tào Hiểu Thụy xụi lơ không còn khí lực. Bị baba đùa bỡn nửa ngày lại còn bắn tinh, có quỷ mới còn khí lực. Chỉ có thể trơ mắt mở lớn hai chân, cảm giác baba đem tinh dịch mình vừa bắn ra, dùng một ngón tay chậm rãi đẩy vào địa phương kia của mình.






Truyện liên quan