Chương 22
Editor: Pepsi
Chu Từ ngủ không yên giấc, mơ màng tỉnh lại, cô phát giác mình đang nằm ở bục giảng, chân mở rộng, đầu gối gập xuống tại mép bàn.
Phía dưới vang lên tiếng chê cười, sắc mặt cô lập tức tái nhợt. Ngồi dậy, cô đối diện với hơn mấy chục đôi mắt quen thuộc.
Ngón tay gầy và dài siết chặt eo cô: “Bạn Chu Từ, cho các bạn xem thử em chảy nước thế nào đi, được không hả?”
Ngón tay Tiết Kiệu đặt lên làn váy đến gối của cô và vén nó lên.
Khí trời chuyển lạnh, cô mặc qυầи ɭót liền màu trắng, ôm trọn đôi chân dài nhỏ, cô không mặc quần an toàn phía dưới nên dễ dàng nhìn thấy qυầи ɭót trắng nhạt.
Đôi chân mảnh mai khép chặt trên bục giảng, cô run rẩy chụm hai chân vào nhau, nhưng lại nghe thấy tiếng người ồn ào: “Ôi, ướt rồi, ướt rồi!”
Anh cười như không tách chân cô, xé lớp vải ở giữa chân cô và kéo chiếc qυầи ɭót trắng nhạt ra, để lộ vách tường đang đóng chặt. Cô hét lên che mặt, giữa chân bị bóp mở ra không thể khép lại. Dưới cái nhìn xoi mói, huyệt nhỏ không khỏi co rút, ngón tay đàn ông đưa vào thì nó ngu ngơ ngậm vào, miệng nhỏ ngập ngừng ʍút̼ lấy đốt ngón tay. Chu Từ nghe được tiếng cười mỉa mai, và nghe thấy cả tiếng nước chảy tại thân dưới ɖâʍ đãng của mình. Cô chỉ muốn ch.ết đi mà thôi, đành phải nghiến răng rơi lệ, thịt mềm bị ấn đâm đến mức mềm nhũn nhàu nát.
Cách lớp áo, anh xoa bầu ngực của cô và cắn vành tai cô, hỏi ý: “Cho người ta xem ɖú của em đi, được không em?”
Nút áo sơ mi bị tháo bung ra, vạt áo mở rộng, áo lót bị kéo lên, hai bầu ngực tròn lẳng nhảy tưng ra, đầu ɖú sưng đỏ ưỡn lên ngạo nghễ.
Cô gái run rẩy sụt sùi khóc. Cô sắp phát điên rồi, nhưng từ trong nỗi đau này, cô căm hận thu được một chút mùi vị ch.ết đi sống lại.
Phần lông thuộc về con gái mới lớn mảnh mai, trắng nõn, thưa thớt sạch sẽ ở âʍ ɦộ cũng ướt đẫm, nằm trong nước một cách đáng thương, làm nổi bật chiếc qυầи ɭót bị xé toang, trắng tinh đến loá mắt.
Chu Từ run rẩy co ro, không chỗ trốn tránh, không nơi che giấu, quần áo chưa bị cởi hết nhưng lại bị người ta thấy cả. Họ dùng mắt lần lượt cưỡng ɖâʍ đầu gối đang mở ra của cô, khiến da mặt cô cháy bừng bỏng rát. Toàn thân cô ửng hồng vì xấu hổ, chiếc cổ trắng ngần ưỡn ra sau bởi bầu ngực đang bị ʍút̼ cắn, tạo thành một đường cong xinh đẹp. Cô run rẩy rên thành tiếng: “Đừng, thầy, đừng, van xin thầy.”
Sau một chốc, anh véo lấy âm đế của cô rồi mạnh mẽ đâm vào.
Thân dưới bỗng nhiên căng rộng, bụng dưới nhô lên tạo thành hình dạng khiến người ta phải xấu hổ, các bạn vây xem xôn xao hẳn lên. Chu Từ đau đến mức cả chân cũng đang run rẩy, ngón chân co quắp đạp lên bục giảng, thịt non ở miệng huyệt bị căng ra hết mức đến độ đủ cho người khác tin rằng, chỉ cần anh đâm nửa ƈôи ȶhịȶ còn lại của mình vào thì nó sẽ no căng và đâm nát cái bụng phẳng lì trắng trẻo của cô gái.
Nhưng sâu quá rồi.
Chu Từ cảm thấy anh đang cắm vào miệng tử cung cô, đâm cho cô và vách thịt cùng mềm nát. Nước chảy không dứt, nước mắt tuôn rơi không ngừng. Bị xâm chiếm bởi khoái cảm và bị nuốt chửng vì xấu hổ khi những bạn nam đang bóp cổ họng học theo âm thanh rên rỉ của cô. Cô vô thức ôm lấy thắt lưng gầy và mạnh mẽ của thầy, còn anh thúc mạnh eo mình thọc một đoạn ƈôи ȶhịȶ cuối cùng vào cô, máu dầm dề kết hợp cùng với cô.
Cô bị làʍ ȶìиɦ đến mức co rút, sống lưng cong lên, không có thắt lưng cố định nên áo sơ mi tuột xuống để lộ ra phần eo thon trắng mịn. Bỗng nhiên cô bị anh véo một cái, ép buộc giữ nguyên động tác, thẳng thắn phơi bày máu hoa huyệt trước mắt mọi người.
Có người ồn ào hỏi dò liệu có thể chụp hình không: “Đặt nó làm trình bảo vệ màn hình của các phương tiện truyền thông trong lớp!”
Sau tiếng “suỵt”, vách thịt của cô gái liên tục co lại giật giật, lầy lội không tả nổi mà ngậm chặt ƈôи ȶhịȶ của anh, phun ra nuốt vào hoà lẫn với máu và ɖâʍ thuỷ. Bắp chân không ngừng phát run, nước mắt được lau đi rồi lại tuôn trào ra một đợt mới. Cô run rẩy kề sát vào anh.
Anh bóp ngực và cắn quầng ɖú cô, chơi âm đế đến mức sưng đỏ cực kì, chơi hết toàn bộ các điểm nhạy cảm trên người cô, vừa chơi vừa đâm xuyên vào cô, đâm đến nỗi thịt bên dưới cô mềm nát sưng tấy, co rút không kiểm soát được. Thậm chí cô còn bị anh ấn vào niệu đạo không cho tiểu ra quần, trước mắt cô gái thoảng qua từng trận trắng xoá, cô vừa đau đớn vừa sung sướng rên rỉ, chìm ngập trong tiếng cười châm biếm của tất cả học sinh trong lớp.
“Không thể cắm vào nữa đâu, sắp nát, sắp nát rồi...”
Quần tất bị rách dọc theo lỗ thủng ban đầu, anh vừa đâm vừa xé, cuối cùng toàn bộ đùi bị xé thành vụn, treo thành từng mảnh trong khi cô đẩy lên, chỉ còn lại một nửa bắp chân xem như vẫn nguyên vẹn. Đầu gối nhỏ nhắn tinh xảo dần dần lộ ra qua từng lần cô nâng lên hạ xuống, bị anh dễ dàng bóp mạnh và tàn nhẫn xoa nắn trong lòng bàn tay.
Không biết bị làm bao lâu, cao trào mấy lần, Chu Từ đau thắt lưng khủng khiếp, bắp chân mất sức, mềm nhũn buông thõng, mở ra đôi chân ngoan ngoãn lần lượt bị cắm, chỉ còn lại miệng vẫn có sức rên rỉ. Anh hỏi cô lên đỉnh bao nhiêu lần, nhưng cô lại chỉ biết rên, không thốt thành lời. Bạn học bên dưới lần lượt bị hỏi tới, có người nói ba lần, có người đáp sáu lần.
Anh đâm mạnh ƈôи ȶhịȶ vào miệng tử cung của cô rồi bắn vào trong.
Anh bắn rất lâu, bắn hết toàn bộ vào mới rút ƈôи ȶhịȶ ra. Hoa huyệt đáng thương của cô gái mở rộng, nơi đó bị đâm thành một cái lỗ tròn, thảm không khép lại được. Từ bên trong, ɖâʍ thuỷ và tinh dịch trôi ra ồ ạt, trộn lẫn với một chút máu chưa kịp chảy xuống.
Giọng anh vừa nhạt nhẽo vừa ác liệt: “Ai trả lời đúng thì người đó sẽ tiếp tục được chơi em ấy.”
Anh nâng mông nhỏ của cô lên, tách khe mông ra để lộ ra cúc huyệt hồng hồng: “Trước hay sau đều được.”
Chu Từ gào khóc, bảo không muốn.
Trước mắt chợt tối sầm, cô ngồi phắt dậy, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Trời vẫn còn tối, cô đang bình yên vô sự nằm ở nhà, vừa nãy chỉ là cơn ác mộng, có điều qυầи ɭót của cô đã ướt một mảng rồi.