Chương 3: Bác sĩ

Trong lúc mông lung Lý Việt Trach cảm giác có người hôn hôn mặt của mình, còn nói nhỏ gì đó, ngoài trời nắng ấm rọi vào phòng, anh trở mình không để ý tới người kia.
“Ai... ca ca em phải đi rồi nha, ngày hôm nay phải dậy đi làm không bị muộn rồi nha.”
“... Ân...”


Đi làm sao? Trước tiên ngủ đã rồi tính sau! Chờ Lý Việt Trạch bị đồng hồ báo thức đánh thức thì Lý Văn Hạo đã đi rồi, phòng tắm tối hôm qua khắp nơi đều bị bừa bộn nay đã được thu dọn sạch sẽ, trên bàn còn bày trứng ốp la, bánh mì cùng sữa bò đã được hâm nóng.


Những chuyện như vậy Lý Việt Trạch chẳng hề muốn động tay làm, ngược lại trong nhà bừa bộn anh cũng có thể chịu đựng được, đúng là chỉ có Lý Văn Hạo đặc biệt thích sạch sẽ, cha mẹ không ở nhà thì những việc như vậy đều do hắn một mình làm hết, không hề có dù chỉ là một lời oán hận miễn là buổi tối có thể thao ca ca là được.


Có lần Lý Việt Trạch cười hắn: “Yêu, hình dáng giống tiểu cô nương không ngờ tính cách cũng lại như vậy.”


“Tiểu cô nương” nọ cười đến vô cùng ôn nhu như nước, đêm hôm đó lền thao ca ca tới ɖâʍ thủy văng khắp giường. Đơn giản thu dọn một chút, Lý Việt Trạch đi tới trường học. Anh làm thầy giáo của một trường Trung Học nằm tại khu phố trọng điểm của thành phố, thầy giáo không chỉ trẻ tuổi đẹp trai cùng tài giỏi có không ít, nhưng có thể thúc ép học sinh ở cái tuổi nổi loạn này ngoan ngoãn học hành liền không mấy ai có khả năng, Lý Việt Trạch ở bên trong XXX hai năm liền bị chộp đi làm chủ nhiệm lớp.


Ngày hôm nay Lý Việt Trạch cần mang theo học sinh trong lớp đi bệnh viện kiểm tr.a sức khỏe, thầy Chủ nhiệm biết em trai Lý Việt Trạch làm việc tại bệnh viện nên nhất định bắt anh phải mang theo tất cả học sinh tới đó, Lý Việt Trạch im lặng đánh giá thầy Chủ nhiệm có khuôn mặt tương tự giáo viên tiểu học của anh chỉ tiếc là anh không còn nhớ rõ tên của vị giáo viên đó, cứ như vậy không dám nói một lời từ chối.


available on google playdownload on app store


Anh liền giống như gà con bị chim Ưng cắp đi trong lòng gà mái mang theo hai đội học sinh thật dài đi vào bên trong bệnh viện S. Những thiếu niên bình thường bị giam tại trường học chỉ có thể học tập nay được ra ngoài liền ríu ra ríu rít nói chuyện liên tục, Lý Việt Trạch đi sau bị mấy nữ sinh xinh đẹp nhưng lại hư hỏng nhất lớp cuốn lấy, anh cảm thấy như có mấy trăm con chim sẻ bay vào đầu óc, vừa đau lại phiền.


“Thầy giáo Lý, em biết em trai của thầy làm ở bệnh viện này nha, anh ấy khẳng định rất tuấn tú đúng không? Thầy biết không vì ngày hôm nay không cần mặc đồng phục nên em còn cố ý đi mua váy mới nha~”
“...”
Bình thường soái mà thôi, không phải đặc biệt soái.


“Thầy giáo Lý, người lớn lên cao như vậy, em trai của người có phải là cũng cao như vậy hay không?”
“Không có.”
Nhưng anh vẫn không chịu nổi việc tốt được gán lên người tên kia.
“Vậy quan hệ hai anh  em nhà thầy có tốt hay không?”
“Tàm tạm.”


Trên cơ bản cũng chỉ có mỗi đêm đều làʍ ȶìиɦ mà thôi.


Lý Việt Trạch qua loa ứng phó mấy nữ sing này, nhưng lại nghe thấy các nàng bắt đầu thảo luận “Em trai thầy khẳng định dáng người cũng siêu đẹp.” thì trong đầu anh liền không thể ngăn lại được mấy ý nghĩ không an phận, tựa như có một màn hình hiện ra trong đầu, bên trên đang chiếu lại hình ảnh mỗi buổi tối cánh tay thon dài mạnh mẽ của Lý Văn Hạo như thế nào tách hai chân anh ra, vòng eo không ngừng chuyển động như thế nào để thao làm hai cái thịt huyệt bên dưới, một lần lại một lần, mãi đến tận khi hai cái tao huyệt đều được bắn đầy tinh dịch, mà anh lại không chịu được khóc kêu cao trào, thậm chí không thể khống chế...


Trước mặt mọi người, đằng sau con có hơn một nghìn học sinh đi heo vậy mà Lý Việt Trạch anh lại cảm thấy hai cái tao huyệt bên dưới hơi ngứa, phần eo cũng bị mềm nhũn đi mấy phần.
“Im miệng lại, tôi cảnh cáo các em không được tiếp tục bát quái, không được thì liền quay về trường làm bài kiểm tra.”


“God! Rắn rết mỹ nhân!”


Việc kiểm tr.a sức khỏe rất thuận lợi tiến hành, ngoại trừ việc Lý Văn Hạo xuất hiện khiến nữ sinh xao động không yên một hồi thì không có chuyện ngoài ý muốn nào khác. Lý Văn Hạo lại cười rất ngại ngùng, lười biếng đứng bên cạnh anh trai nhà hắn, một người em trai ôn văn nhĩ nhã tới như vậy tuy rằng cũng tà mị huyễn khốc nhưng không giống ca ca chỉnh bọn học sinh không chừa thủ đoạn nào, điều này khiến rất nhiều em gái trong nháy mắt muốn leo tường, hô lớn: “Thầy Lý người nhanh thay đổi tạo quan hệ tốt với bác sĩ Lý đi!!!”


Bị cướp đi hình ảnh đẹp trai cùng thiên sứ nhiều lần như vậy, Lý Việt Trạch quay người nhìn đệ đệ một cách tà mị, nhỏ giọng nói: “Về nhà trừng trị cậu!”


Lý Văn Hạo nghe được liền ngây người, một hồi lâu sau mới kéo anh hướng tầng trên đi tới: “Ca, đi phòng làm việc của em ngồi một chút.”


Đưa tay chốt lại cửa phòng làm việc, Lý Văn Hạo liền đè ca ca lên bàn làm việc: “Cô bé phía sau anh làm sao có thể mặc áo ngực trễ như vậy lại còn quần cực ngắn! Ngực đều sắp rơi trên người anh rồi!”
“Vậy cũng là do người ta vì vị bác sĩ nào đó mà chuẩn bị.”


Lý Việt Trạch lười biếng ôm lấy hông đệ đệ hôn môi, nhưng mà Lý Văn Hạo tức giận tới sắp không nhịn được, giữ lại đầu Lý Việt Trạch bắt đầu mạnh mẽ hôn tới, mãi tới tận khi hai người đều khó thở mới buông ra, bàn tay hướng về hạ thân ca ca.


Lý Việt Trạch sợ tới mức nhảy dựng lên: “Bây giờ là ban ngày! Hơn nữa cón có camera!”
“Anh yên tâm, không có gắn camera, hơn nữa cách âm nơi này cũng rất tốt, chờ chút nữa anh liền có thể lãng kêu... A, chưa gì đã ướt rồi?”
“...”


“Có phải trên đường tới đây anh nghĩ về ngày hôm qua đệ đệ của mình làm sao thao anh, sau đó liền ướt thành như vậy?”
“... Em câm miệng có được không?”


Lý Văn hạo nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của anh trai trong nháy mắt đỏ bừng, không nói thêm cái gì nữa nhưng lại cười đến ý vị sâu xa, hắn bởi vì áo sơ mi cùng quần tây vướng bận, từ trong ngăn tủ lấy ra đạo cụ đã sớm chuẩn bị kĩ càng đầy đủ. Từ ngày bắt đầu có một phòng làm việc riêng, hắn liền ảo tưởng có một ngày có thể làm Lý Việt Trạch tại nơi này như bây giờ vậy.


“Ca, chơi trò chơi nha, hiện tại em là bác sĩ, anh là bệnh nhân tới kiểm tr.a sức khỏe, bây giờ em nên bắt đầu kiểm tr.a sức khỏe cho anh nha.”
“Đây là do em xem nhiều AV tới ngốc luôn hả?”
[ AV: Adult Video, phim con heo, phim sex nam nữ =)) video người lớn.]


Áo blouse trắng trên người hắn còn chưa có cởi ra, cầm dụng cụ chuyên dụng, nếu như không nhìn tới người thanh niên tuấn tú đang mở rộng hai chân ngồi trước mặt hắn thở dốc thì thật sự có thể nhìn ra vài phần bác sĩ đang nghiêm chỉnh khám bệnh. Lý Việt Trạch là lần đầu tiên cùng hắn chơi bệnh viện tình thú play, thêm vào hình ảnh những học sinh của anh đang ở cách đây không xa, tao huyệt vốn ngứa ngáy khó chịu nay lại càng trống rỗng, nó đã chảy ra không ít chất lỏng trong suốt, tính khí cũng nóng lên ngẩng đầu thẳng tắp, thân mình chờ mong được yêu thương tới run rẩy.


“Lý Việt Trạch tiên sinh, chúng ta bắt đầu kiểm tr.a thôi.”
Giả bộ uy hϊế͙p͙ cái gì! Lý Việt Trạch ghét bỏ mà nhìn hắn, anh vừa mới chuẩn bị trào phúng hắn vài câu, hai tay Lý Văn Hạo liền đặt lên ngực anh, nắm lấy cơ ngực bắt đầu nhào nặn.
“Ưm...”
“Ngực thật lớn!”


Hắn thở dài nói, ngón tay cái thì lại đang đùa giỡn hạt đậu nhỏ đã cứng lên, nhào nặn, cầm nắn, có lúc còn dùng móng tay nhẹ nhàng cào rồi lại đâm vào, tiếng rên rỉ của Lý Việt Trạch càng ngày càng trở nên mê người hơn.


“Lý tiên sinh, tại sao anh lại có hai đầu ɖú lớn như vậy, có phải là do có người mỗi ngày đều hấp hấp thỏa mãn anh hay không? Ân?”
“Ừm... có.. có..”
“Ồ? Là ai vậy?”
“Mắc mớ gì đến cậu.... A a a~”


Không hài lòng thái độ của anh, Lý Văn Hạo liền dùng sức bấm mạnh một cái đầu ɖú đang đứng thẳng.
“Vậy để tôi đoán xem, là em trai của anh sao? Cậu ta như thế nào chơi đầu ɖú của anh vậy?”


“Ha a a... Là em trai... của tôi... Em ấy yêu thích ɭϊếʍƈ đầu ɖú của tôi... đầu ɖú trướng nên giúp tôi hấp một chút...”


Bác sĩ Lý chuyên nghiệp cúi xuống ngậm lấy đầu ɖú kia, có lúc hàm rặng nhẹ nhàng mài, có lúc lại như trẻ có ßú❤ sữa dùng sức hút, phát sinh ra âm thanh khiến người khác xấu hổ vô cùng, chỉ chốc lát sau đầu ɖú liền bị chơi đùa tới sưng đỏ lên, dính nước bọt liền lấp lánh hấp dẫn mê người.


Bộ ngực tạm thời được thỏa mãn thế nhưng hạ thế trống rỗng càng ngày càng rõ ràng, Lý Việt Trạch muốn đưa tay xoa xoa âm đế hoặc ƈôи ȶhịȶ để có thể thoải mái hơn, lại bị Lý Văn Hạo nắm lấy tay dạy dỗ: “Lý tiên sinh, bệnh nhân không thể lộn xộn!”


Hắn dừng một chút, như chợt nhớ tới cái gì, “Đúng rồi, bắn quá nhiều lần đối với thân thể cũng không được tốt, Lý tiên sinh xin chờ mốt chút.”


Lý Văn Hạo lấy ra một cái dây cột tóc đem tính khí Lý Việt Trạch buộc chặt, lại lấy thêm cà vạt của chính mình trói hai tay của anh ra sau. Vì động viên tính khí đáng thương kia, hắn liền ɭϊếʍƈ từ gốc tới ngọn, giống như hồi bé hay ɭϊếʍƈ kẹo que miệt mài ɭϊếʍƈ láp quy đầu, đầu lưỡi lướt qua mã mắt mẫn cảm.


“A a a... Đầu luỡi... Thật thoải mái... Dương vật được ɭϊếʍƈ thật thoải mái...”


Lý Việt Trạch thoải mái tới nước bên trong liền ồ ạt chảy ra, giơ cao eo đem tính khí hướng vào trong miệng Lý Văn Hạo. Nhưng Lý Văn Hạo rất nhanh liền dừng lại việc đùa giỡn tính khí, hắn lấy ra ống nghe, Lý Việt Trạch vốn cho là hắn lại tiếp tục chơi đầu vú, ai biết hắn giống như đi họp hội nghị khẩu khí nghiêm túc tuyên bố: “Hạ thể của anh đều là ɖâʍ thủy, có phải hay không bị thao hỏng rồi, để cho tôi tới kiểm tr.a một chút.”


Thao!
Không biết xấu hổ!
Mặt người dạ thú!


Lý Văn Hạo đeo ống nghe lên sau đó đầu nghe có thiết kịa trực tiếp áp lên âm đế, âm đế mẫn cảm đột nhiện bị vật lạnh lẽo kia chạm vào, Lý Việt Trạch trong nháy mắt phóng túng kêu khóc lớn hơn, kịch liệt xoay lắc hòng muốn tránh thoát, lại bị Lý Văn Hạo dùng sức đè lại.


“Y a a a a... Lạnh quá... lấy đi... không được a a a a nhanh lên... lấy ra ô ô ô... quá lạnh.... ô ô ô âm đế muốn hỏng rồi,,,, quá kích thích a a a....!”


Nhưng rất nhanh vật kia sẽ bị nhiệt độ của Lý Việt Trạch truyền qua, không còn tác dụng giống như lúc bắt đầu. Tiếng gọi phóng lúng ɖâʍ đãng của Lý Việt Trạch trở nên mềm mại, anh dùng sức có rút lại thư huyệt ý đồ chính mình được thoải mái, cũng bắt đầu câu dẫn vị bác sĩ tinh tướng kia.


“Ân a a... Tao huyệt rất ngứa... Bác sĩ Lý nhanh tới kiểm tr.a tao huyệt đi...”
“A... Lý tiên sinh cũng thực gấp gáp nha!”


Lý Văn Hạo khẽ cười một tiếng, tay phải đem ba ngón xen vào, thay đổi góc độ liên tục không ngừng gian ɖâʍ thịt huyệt mềm mại. Vách tràng bên trong tao huyệt phóng túng cắn chặt ngón tay, thời điểm chạm vào điểm mẫn cảm còn có thể co giật một trận, hết làn sóng ɖâʍ thủy này lại làn song ɖâʍ thủy khác ào ào phun ra, chảy lên mặt bàn bóng loáng bừa bộn khắp nơi.


Bởi vì không có quá nhiều thời gian, Lý Văn Hạo không có như mọi lần hành hạ Lý Việt Trạch tới gào khóc ầm ĩ mới để anh giải phóng, mà lad trực tiếp công kích điểm mẫn cảm trên cơ thể anh, khiến anh vô cùng thoải mái rít gào lên.


“Ân... Bác sĩ... thủ pháp của cậu thật tốt, a a a... mạnh thật!... nơi đó... Lại dùng sức một chút... A a a dùng sức thao làm tao huyệt a a..”


Nghe thấy thanh âm ca ca phóng túng lãng kêu như vậy tâm của Lý Văn hạo nhanh chóng nhũn thành một bãi nước, hiện tại hắn rất muốn nhanh chóng cắm vào tiểu tao huyệt non mềm của ca ca, thao đến tử cung của anh, để anh lãng kêu phun trào ɖâʍ thủy, nhưng hắn vẫn khó khan khắc chế chính mình, tiếp tục đóng vai bác sĩ: “Lý Việt Trạch tiên sinh, thư huyệt ɖâʍ đãng phía trước của anh càng ngày càng cắn chặt, càng ngày càng nhiều ɖâʍ thủy được phun ra, tôi cho rằng tiểu tao huyệt này của anh là có vấn đề nha...”


Một tay khác của hắn dùng lực nhào nặn âm đế đã sưng lên, quả nhiên Lý Việt Trạch lại kẹp chặt thêm vài phần.
“Ầy, tiểu tao huyệt hút chặt như vậu, là muốn cao trào đúng không?”


“Vâng... Tao huyệt muốn, muốn cao trào... Ô a a Đừng bấm... đừng bấm... mạnh quá... Bác sĩ, tôi muốn... A a không muốn lại bấm âm đế... Nha a! Ô a a a.. Tao huyệt thật thích... đã bị thao tê rần rồi... Tao huyệt muôn, muốn phun nước Ân a a a a ___ ~!”


Thấy anh mở ra bắp đùi co giật, Lý Văn Họa rất nhanh đánh ra ngón tay, tao huyệt Lý Việt Trạch không ngừng mấp máy, rốt cuộc cũng phun ra một lượng lớn chất lỏng trong suốt, Lý Văn Hạo đã sớm chuẩn bị, liền dùng chén toàn bộ tiếp được rất nhanh sắp rót đầy hơn một nửa.


Lý Viêt Trạch tuy rằng dựa vào bộ phận sinh dục nữa được cao trào một lần, nhưng ƈôи ȶhịȶ bị trói giữa hai chân vẫn như cũ trướng đến đau đớn, chỉ có thể chạy ra dịch tuyến tiền liệt trong suốt, vô cùng đáng thương run rẩy, tao huyệt mặt sau cũng vô cùng đói khát co rút lại. Anh bị Lý Văn Hạo thao tới nhũn ra, nơi nào còn có dáng vẻ vi nhân sư biểu dáng dấp thần khí lúc đầu, mà Lý Văn hạo tuy rằng hạ thân đã dựng lên một túp lều vải nhưng áo blouse trắng vẫn như cũ nhẹ nhàng khoác trên người, so sánh khác biệt quá lớn khiến Lý Việt Trạch càng thêm xấu hổ.


Lý Văn Hạo đem ca ca cả người vô lực sắp xếp thành tu thế quỳ sấp xuống, hai tay mạnh mẽ xoa nắn cái mông lớn trắng nõn, tao huyệt ở giữa cũng bị lôi kéo ra, thịt huyệt màu đỏ sậm tràn ra ɖâʍ thủy càng kích thích ánh mắt người khác, Lý Văn Trạch không kìm lòng được lắc lắc cái mông, hi vọng được đùa bỡn nhiều hơn.


“Ưm... Văn Hạo...”
“A? Văn Hạo là ai? Lý tiên sinh, Văn Hạo chính là người mỗi ngày chơi đầu ɖú của anh sao, là đệ đệ ngày ngày thao làm tao huyệt sao?”


Ngữ khí của hắn quá tuyệt vời, Lý Việt Trạch thật sự có cảm giác như đang “bị bác sĩ kiểm tr.a thân thể phát hiện anh cùng đệ đệ làʍ ȶìиɦ sau đó uy hϊế͙p͙ đùa bỡn”, cảm giác rất xấu hổ, anh nghĩ thầm Lý Văn Hạo a Lý Văn Hạo, con mẹ nó năm đó cậu không đi làm diễn viên thật sự là mai một nhân tài. Nhân tài bác sĩ Lý lúc này đang xoa xoa hậu huyệt Lý Việt Trạch, trên mặt là mỉm cười mà Lý Việt Trạch nếu thấy thật sự sẽ chạy trốn.


“Ca, hiện tại đệ đệ muốn tới kiểm tr.a tao huyệt phía sau nha!”
P/s: Quá dài chương này quá dài huhuhu






Truyện liên quan