Chương 8: Phòng học play 2

Trans & Edit: Gấu chan~
“Lão sư, không nghĩ tới thân thể của thầy lại đẹp như thế, thầy có biết hay không mỗi khi đi học em đều muốn được giống như bây giờ đem quần áo trên người thầy cởi sạch, sau đó...”


Lý Văn Hạo lại bắt đầu mở ra dáng vẻ ảnh đế của bản thân, da dẻ trắng nõn, mi thanh tú mục, mặc áo T-shirt trông có vẻ thực sự giống như học sinh cấp ba. Lý Việt Trạch cả người tựa như cá nằm trên thớt bị đặt trên bàn mặc người tới làm thịt, vừa mới bắt đầu anh còn kiêng dè, dù sao bất cứ lúc nào cũng có khả năng có người tới trường học lấy đồ vật, hiếm khi anh ăn nói khép nép cắt đất đền tiền người ta: “Để anh khẩu giao cho em được không, trở về em thao anh như thế nào cũng được...”


“Lão sư, thầy đang nói gì vậy?’
Lý Văn Hạo mờ mịt nhìn anh, nhưng rất nhanh sự chú ý được đặt lên trên thân thể mê người kia, “Oa, nơi này chảy nước sao, lão sư, đây là cái gì?”


Hắn như thiếu niên mới nếm thử ȶìиɦ ɖu͙ƈ, ngón tay nhẹ nhàng ngắt lấy âm đế đang gắng gượng đứng lên, Lý Việt Trạch nghẹn ngào một tiếng rồi phun ra một luồng ɖâʍ dịch, bắp đùi mềm mại run rẩy trước ánh nhìn của người kia. Lý Văn Hạo đưa ngón tay cắm vào, thịt huyệt mềm mại trơn trượt trong vách không thể nhịn được nữa cùng nhau quấn lên, hút lấy ngón tay hắn, hắn liền dùng tay mô phỏng tần suất ra vào mỗi lần kết hợp, phát ra tiếng nước đùng đùng.


“Nơi này đang hút tay em nha... Lão sư, thầy nói cho em biết, đây là cái gì a?”
Mẹ! Loại cảm giác đi học này! Lý Việt Trạch cố nén xấu hổ, đứt quãng trả lời: “Là hoa huy*t ɖâʍ đãng... Tao huyệt ɖâʍ đãng của lão sư...”
“Tại sao hoa huy*t của lão sư sẽ chảy nước a?”


“Bời vì a... tao huyệt muốn bị người đâm vào... A... nơi đó...”


available on google playdownload on app store


Lý Văn Hạo khẽ cười một tiếng, rút ra ngón tay, đem tao thủy bôi lên đầu v* của ca ca, sau đó cầm tới một trứng rung cùng gậy mát xa tới, hắn cầm lên chiếc gậy xoa bóp màu đen cắm vào hậu huyệt ướt đẫm. Hắn cầm điều khiển lên bật nút cao nhất, tạm thời không có động tác kế tiếp, chỉ là đứng ở bên cạnh cười nhìn Lý Việt Trạch bị những đạo cụ này thao tới bày ra đủ loại dáng dấp phóng túng.


“Lão sư, không nghĩ tới thầy lại ɖâʍ đãng như vậy... Có phải mỗi ngày đều có bạn học thao thầy hay không, ân?”
“Ân a a... Không phải, ta không... A! Ạch... Con mẹ nó...”
“Ồ nha, ɖú của lão sư thật lớn!”


Hắn dùng sức nhào nặn cơ ngực Lý Việt Trạch, ngón tay tựa như vô tình mà cố ý ngăn chặn trứng rung đang chấn động, dẫn tới âm thanh rên rỉ phóng túng ɖâʍ đãng của Lý Việt Trạch càng lớn hơn, lý trí vốn không có nhiều lại nhanh chóng bị thiêu đốt hết.


“A a a đau quá... Thoải mái... ân bên kia cũng muốn... đầu v*.... trướng quá ô ô... ɭϊếʍƈ một chút... Hừ ân nhanh lên mau hấp đầu v* ɖâʍ đãng của lão sư...”


Lý Việ Trạch không tự chủ được ưỡn ngực dâng lên đầu v* cầu đệ đệ âu yếm, nhưng khi quay đầu anh không thấy một bóng người nào trong phòng học, anh mới rõ ràng bạn thân bị người XXX trong phòng học, còn chơi đóng vai thầy trò, anh mông lung cảm giác bản thân giống như thật sự tại phòng học bị học sinh trong lớp cởi sạch quần áo trước mặt mọi người thao làm, tựa hồ bên dưới bục giảng học sinh ngồi đầy ắp căn phòng bọn họ say sưa mà nhìn ngắm tiết mục trên bục giảng, thưởng thức thầy giáo khốc suất cuồng bá duệ Lý Việt Trạch bị người thao bắn ra đầy d*m thủy.


“Lão sư, để mọi người nhìn xem hình dáng ɖâʍ đãng của người đi...”


Lý Văn Hạo như là đoán được suy nghĩ của anh, hắn tiến lến hà hơi vào đầu nhũ đang bị tbor rơi trống vắng, đầu lưỡi như vô tình chạm phải hạt đậu nhỏ, nhưng tuyệt nhiên không chịu ɭϊếʍƈ láp, tại thời điểm Lý Việt Trạch không nhịn được đưa tay đè đầu hắn lại đột nhiên ngậm lấy đầu v* sưng lớn, mạnh mẽ hút một cái.


“Ân a a a a~!”


Lý Việt Trạch không hề phòng bị bỗng nhiên bị tập kích khiến cho linh tồn cũng sắp bị tản đi, bắp đùi của anh co giật, đầu ngón chân đều run run cong lên, côn th*t phun ra chất lỏng trắng đục, một luồng ɖâʍ dịch lại được thư huyệt phun ra, hậu huyệt cũng phun ra nhưng lại bị gậy xoa bóp ngăn lại bóp lấy đẩy vào, chỉ có một ít theo khe hở chảy ra ngoài, làm cho trên mặt bàn nơi nơi đều là d*m thủy.


“Bị chơi đầu v* liền bắn? Lão sự thật sự quá ɖâʍ đãng, bình thường bị nam nhân chơi không ít đi?”
“Đúng, còn là một tên người yêu như ngựa động dục!”


Anh nghiến răng nghiến lợi khơi lên dục vọng trêu chọc của Lý Văn Hạo, hắn lấy một cái trứng rung khác treo lên đầu ngực ca ca, sau đó rút ra gậy đấm bóp màu đen còn đang không ngừng chấn động phát ra tiếng vang ong ong, Lý Văn Hạo cầm lấy nó hơi động đậy, tao thủy bị chèn ép liền chảy xuống.


“Thoải mái... cắm trở lại...”


Lý Văn Hạo chậm chạp không động tay, Lý Việt Trạch cảm nhận được tầm mắt nóng hầm hập nhìn từ thư huyệt xuống hậu huyệt một vòng, nhìn tới khiến cho hai cái tao động đều ngứa ngáy, lại không được người chạm vào gậy đấm bóp cũng không có thao tới tao tâm của hậu huyệt, anh không nhịn được giơ cao hạ thân vặn vẹo, nỗ lực đem tao huyệt sượt qua miệng Lý Văn Hạo.


“Lão sư, thầy không phải lại ɖâʍ loạn muốn học sinh ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ tao huyệt đó chứ? Làm sao lại có rút nhanh như vậy?”
“Muốn... muốn được ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ một hồi... Văn Hạo... thực sự rất ngứa...”
Lý Văn Hạo cười cợt, vô cùng nghe lời cúi đầu, ɭϊếʍƈ vòng quanh miệng huyệt một vòng, lại thật nhanh rút trở về.


“Thật sự ɭϊếʍƈ một cái rồi, có phải học sinh rất nghe lời hay không?”
“Đừng như vậy... Ô ô...”


Lý Văn Hạo biết anh không buông ra nhưng Lý Việt Trạch vẫn cố nén dục vọng anh muốn ngừng mà ngừng không được, hắn thích nhìn Lý Việt Trạch bị hắn chà đạp thành ɖâʍ phụ, như vậy hắn mới có thể cảm nhận được người này thuộc về mình, là bị mình hoàn toàn khống chế.


Hắn dùng đầu lưỡi đâm làm âm hạch đang giơ cao, ở thời điểm này eo của Lý Việt trạch lui lại trốn tránh, nhiều lần như vậy Lý Việt Trạch rốt cuộc vứt bỏ xấu hổ, anh dùng tay đem hoa huy*t mở ra hai bên, tiếng kêu mang theo chút khóc nức nở: “Lý Văn Hạo! Nhanh lên một chút... ɭϊếʍƈ tao huyệt của lão sư... Nhanh lên tới hấp nát tao huyệt của lão sư ɖâʍ đãng y a a a a ~!”


Vừa dứt lời, Lý Văn Hạo liền mạnh mẽ dùng đầu lưỡi đâm vào, hắn đem toàn bộ hoa huy*t hút vào tựa như đang hôn môi, ʍút̼ vào, đầu lưỡi không chút lưu tình quấy nhiễu âm thần, khuấy lên một làn rồi lại một làn sóng d*m thủy, Lý Việt Trạch chỉ có thể nặng nề hô hấp đè lại đầu hắn, không biết là muốn đẩy ra hay là ấn vào bên trong chặt hơn một chút.


“A a a a tao huyệt được hấp tới thật thoải mái ~ Lý Văn hạo...  hấp mạnh nữa ân a a a.... A a thao thao nơi đó... thật mạnh a a a a... Cũng bị hấp ch.ết rồi... hoa huy*t cũng bị hấp nát rồi ô ô a a a”
“Nhiều nước như vậy! Lão sư đúng thật là một đại tao hàng!”


“Vâng... Anh là một lão sư... Ân hừ yêu thích bị học sinh ɭϊếʍƈ đầu v*... A a lão sư ɖâʍ đãng ân a a a... Đầu lưỡi thật là lợi hại, dùng sức ɭϊếʍƈ tao huyệt lão sư... Nha a! Muốn bay lên rồi! Cũng bị ɭϊếʍƈ ch.ết rồi!”


Lý Việt Trạch lắc đầu phóng túng kêu, bị ɭϊếʍƈ đến quá thoải mái, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên. Anh căn bản không để trong lòng nhưng ai biết Lý Văn hạo dừng lại lấy điện thoại ra đưa tới trước mặt anh, ra lệnh anh phải nghe điện thoại.


Lý Việt Trạch kinh ngạc đến ngây người: “Mịa nó! Em điên thật rồi?”


Lý Văn Hạo ngày hôm nay quyết tâm muốn khiến anh mất mặt, đường cùng rồi hắn chỉ có thể dùng tới dục vọng lừa gạt ca ca, “Ngược lại nếu như anh không tiếp em liền không động vào anh, nếu như điện thoại bị cắt em liền đi nha, Lão sư, a!”
“... Thao... Alo?”
“Lão sư, là em.”


Gọi điện thoại tới chính là lớp trưởng lớp học của anh, sắp tới kỳ thi thử nghiệm cuối kì, trật tự trong lớp bắt đầu có chút hỗn loạn, lớp trưởng nghiêm túc phụ trách muốn cùng chủ nhiệm thảo luận làm sao quản lý lớp, nhưng lại không biết chủ nhiệm lớp đang bị đùa bỡn tất cả điểm mẫn cảm trên thân thể, liền trải qua vô cùng gian nan.


“Lão sư, em cảm thấy nơi này có thế...”
“... Đúng, như vậy đi, là được ___ ạch!!”
“Lão sư?”
“Là con mèo nhỏ trong nhà... Ạch... Tiếp tục...”


Trong khi hai người nói chuyện, Lý Văn Hạo không ngừng quấy rầy anh trai, có lúc ngắt nhẹ núm vú, có khi nắm chặt gậy xoa bóp quay về đâm xuyên tao huyệt mấy cái, thưởng thức Lý Việt Trạch khát khao kẹp chặt hai chân nhưng không thể không nhịn muốn rên rỉ ra.


Lý Việt Trạch bị khiêu khích đến khó nhịn, liền trừng mắt liếc qua ai kia, Lý Văn Hạo vốn nhẫn nhịn liền bị ánh mắt này câu dẫn tới muốn điên lên, đi xuống quay về âm đế hút mạnh một cái___
“___!!!”


Toàn thân Lý Việt Trạch đều co giật, anh thoải mái tới phun trào rất nhiều d*m thủy rơi xuống sàn, bắp đùi khép lại muốn trốn tránh môi lưỡi Lý Văn Hạo nhưng lại đem đầu hắn kẹp càng chặt hơn. Lý Văn Hạo càng thêm làm càn ăn tao thủy phóng túng đang phun ra, đầu lưỡi đè ép âm đế, thậm chí dùng hàm răng đụng vào âm đế đang sưng lên, tình cờ đi xuống hấp mạnh hậu huyệt, đem đầu lưỡi vào bên trong cong lên đụng vào vách tràng mềm mại ẩm ướt.


Lý Việt Trạch bị hắn chơi đến muốn điên, rên rỉ của anh rất nhanh liền không đè ép xuống được, nhưng lớp trưởng bên kia vẫn còn thao thao bất tuyệt. Lý Việt Trạch bị thao tới hai mắt vô thần, bắp đùi co giật điên cuồng, liền như vậy không tiếng động đạt tới cao trào. hoa huy*t kẹp chặt đầu lưỡi Lý Văn Hạo, d*m thủy phun ra từ trong huyệt cũng được ăn sạch sành sanh, anh dùng chút khí lực cuối cùng ngắt lời lớp trưởng bên kia: “Tôi có chút việc, em cứ làm như vậy đi.”, sau đó ở dưới ánh mắt có chút hổ thẹn của Lý Văn Hạo trở mình ngã xuống, đem gậy mát xa rút ra ném sang một bên, hai tay tách hai cánh mông ra.


“Bạn học nhỏ...” Tiếng nói của anh rất thấp, mang theo dư vị cao trào, “Lão sư dạy em làm sao đâm vào tao huyệt mặt sau có được hay không?”






Truyện liên quan