Chương 10: Động phòng hoa chúc play
Trans & Edit: Gấu chan
Sau khi cha mẹ phục hôn, Lý Việt Trạch dọn ra ngoài ở cùng đệ đệ tại nhà trước của mẹ. Khoảng cách hai nơi gần nhau, cha mẹ lại cũng có chìa khóa của hai căn nhà, thêm vào đó là bầu không khí không ràng không đúng giữa hai anh em, không giống anh em bình thường mà càng giống như hai người yêu nhau sống chung, hai người sợ bị cha mẹ phát hiện, sau khi tiết kiệm mấy tháng liền chạy đi mua một căn nhà mới, đại đa số thời gian đều sẽ sống ở đó.
Đợi trang trí và hoàn tất thủ tục mua nhà cũng mất hơn nửa năm, đến khi chỉ còn mua đồ gia dụng dọn vào ở là xong thì Lý Việt Trạch lại bị phái đi ra ngoài học tập lấy thêm kinh nghiệm dạy học cùng giáo viên khác hơn mười ngày, anh không thể làm gì khác hơn là giao trọng trách cho kẻ ung dung nhàn nhã như Lý Văn Hạo.
“Ai ai, nếu như em dám chọn xấu, lão tử trở về sẽ cùng cậu nhau đánh một trận!” Trước khi đi anh trai nói như vậy.
“Ca, anh yên tâm đi, chắc chắn sẽ thỏa mãn anh.”
Lý Văn Hạo cười cợt, khuôn mặt của hắn rất thanh tú, cười lên cặp mắt liền cong cong tựa như trăng lưỡi liềm, trông rất đẹp mắt. Lý Việt Trạch nhìn thấy hắn cười, đáy lòng một mảnh mềm mại, anh ôm chặt lấy Lý Văn Hạo, ghé vào lỗ tại hắn nhỏ giọng nói:
“Cẩn thận a, nếu như lão tử không hài lòng... chắc chắn sẽ XXX em.”
“A... Cầu cũng không được...”
Kết quả một thê nô như Lý Văn Hạo cũng không làm trái ý người thương, đồ vật hắn chọn đều dựa vào thẩm mỹ và sở thích của Lý Việt Trạch, yêu thích đơn giản nhưng không mất vẻ sang trọng nhã nhặn, còn đặc biệt mua thêm chút vật trang trí lấp lánh không quá phô trương, xoi mói như Lý Việt Trạch nhìn thấy những thứ này cũng đều không có ý kiến gì. Anh đứng ở trên ban công, nghĩ tới các loại thị phi trước kia cùng tương lai rộng mở phía trước, trong lòng cảm khái ngàn vạn lần.
Tòa nhà này tầng trệt rất cao, đứng trên ban công liền có thể nhìn thấy cảnh đường phố rất đẹp. Lý Việt Trạch vừa định quay đầu lại khoe khoang thành tích của bản thân liền bị hắn từ phía sau ôm lấy.
“Rất muốn ở ngay tại đây XXX anh.”
Giọng nói của hắn rất thấp, mang theo dư vị ȶìиɦ ɖu͙ƈ, một cánh tay hạnh kiểm xấu rời xuống. May mà bây giờ là buổi tối, không ai nhìn thấy cũng như để ý hai anh em ở trên lầu cao ôm nhau, tay em trai ở hạ thân anh tùy ý xoa xoa, ca ca tựa lên trên lồng ngực của em trai không ngừng thở dốc.
“Đợi lát nữa bảo bối, nơi này chúng ta sẽ bị nhìn thấy...”
“Vậy chúng ta đi vào phòng khách, đã sớm muốn đem anh đặt lên trên ghế Salon XXX, ha ha...”
Lý Văn Hạo ôm lấy anh cười khúc khích. Chiều hôm nay cơ quan của hắn có buổi liên hoan, hắn có uống chút rượu nên bây giờ hơi ngà ngà say. Sau khi say rồi từ trước tới nay hắn chưa bao giờ ngoan ngoãn, Lý Việt Trạch chẳng muốn nhiều lời, đơn giản thô bạo kéo hắn đi vào phòng ngủ, vừa đẩy cửa ra liền thấy choáng váng.
“Con mẹ nó... Ta thao! Em là ngu ngốc à! Mua loại ga trải giường của mấy cặp vợ chồng mới cưới làm gì!!”
“Đây chính là nhà mới của em cùng ca ca, đêm động phòng nên như vậy có đúng hay không?”
Hắn có vẻ hơi oan ức, biểu hiện oan ức thể hiện ở hành động không để ý Lý Việt Trạch đang tức giận mà đem người đẩy ngã lên giường một trận gặm loạn, đồng thời lung tung lột sạch quần áo của hai người, giương cung lên liền muốn thao anh.
Lý Việt Trạch vốn đã say lại thấy Lý Văn Hạo tựa như trẻ con cố tình gây sự, có điều hơn mười ngày chưa từng làʍ ȶìиɦ, rất nhanh anh liền bị khơi mào dục vọng lên, mở chân ra chờ Lý Văn Hạo thao làm. Không nghĩ tới Lý Văn Hạo sửng sốt một hồi, sau đó nhảy xuống giường chạy đi lấy đồ vật.
Lý Việt Trạch vẫn còn duy trì tư thế hai chân mở rộng: “... Em đi làm gì?” Mẹ nó thật sự rất muốn đánh người.
“Em muốn tìm... Ân...A, ở chỗ này! Ca, anh nhìn xem!”
Một hộp lớn cánh hoa hồng được tung lên đổ ập lên người anh rơi xuống giường, chúng nó tiêu diệt toàn bộ dục vọng của Lý Việt Trạch. Đến khí lực để nổi nóng anh cũng không còn, suy nhược mà hỏi: “Đệ đệ, ngu ngốc, sao em trai của tôi ngốc như vậy, em lại đang làm cái gì?”
“Nghi thức động phòng!” Lý Văn Hạo có vẻ rất hưng phấn, “Ca ca, từ giờ trở đi anh anh chính là vợ của em rồi!”
Hắn cười tới hồn nhiên như trẻ thơ, sau đó cầm lấy một đóa hoa hồng gai đi tới, tao làm trên thân thể Lý Việt Trạch, theo đường cong hoàn mỹ đi xuống dưới hoa huy*t ɖâʍ đãng.
Bời vì tư thế mở ra hai chân cho nên Lý Văn Hạo nhìn thấy rõ ràng âm thần ca ca bị chơi tới lật lên, hoa huy*t bị lôi kéo ra một cái khe nhỏ, dưới sự tao làm của hoa hồng d*m thủy óng ánh không ngừng từ bên trong khe trào ra, làm cho toàn bộ bắp đùi đều ướt nhẹp. Âm đế khéo léo bên dưới cũng trồi lên, nơi đó là một trong những điểm mẫn cảm nhất của Lý Việt Trạch, mỗi lần đụng vào nơi đó anh liền mãnh liệt phun triều ɖâʍ đãng rên rỉ, lần này cũng không ngoại lệ khi bị hoa hồng nhẹ nhàng đụng vào liền vặn vẹo cặp mông phun tao thủy ra ngoài cánh hoa, những giọt nước óng ánh tựa như sương sớm vậy.
Động tác của Lý Văn Hạo rất nhẹ, hoa hồng xẹt qua địa phương bị làm khiến cho ngứa ngáy không chịu nổi, nhưng tuyệt đối không thỏa mãn được dục vọng trong thân thể. Lý Việt Trạch đem hai chân mở ra rộng nhất có thể, ánh mắt hồng hồng run giọng cầu xin:
“Thao anh... Mau lên một chút, thao anh...”
“Ca ca cầu em đi, nói êm tai em liền thỏa mãn anh.” Vì cho anh thấy lập trường bản thân rõ ràng, hắn cười hì hì lấy hoa hồng gảy gảy côn th*t chảy nước của Lý Việt Trạch, dẫn tới người kia thở gấp triệt để.
“Văn Hạo, bên trong tiểu hoa huy*t rất ngứa, nhanh lên một chút đi vào, giúp anh gãi ngứa... ân a...”
“Còn gì nữa không?”
“Ô... đệ đệ tốt mau tới thao ca ca, thao tiểu ɖâʍ huyệt của ca ca đang chảy nước... Thao tới trong tử cung của ca ca rồi bắn tinh vào trong, ca ca sẽ sinh con cho em a a...”
“Rất tốt, rất tốt. Nói tiếp!”
Ngữ phóng túng từ ɖâʍ đãng đều đã nói ra, Lý Văn Hạo không có một chút động tác, lúc này Lý Việt Trạch mới nhân thức được hắn muốn anh kêu cái gì, thế nhưng cái kia quá xấu hổ, chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến anh hổ thẹn tới run lên, anh cắn răng từ chối, tay Lý Văn Hạo liền gảy gảy hai viên trên núm ɖú đang run rẩy đứng lên, dùng ngón cái ngón trỏ cùng ngón giữa cùng nắm lấy, hoặc mạnh hoặc nhẹ xoa nắn, để nó càng đứng cao hơn, càng sưng lớn trướng đỏ.
“Nói ra đi mà, nói ra xong liền cho anh nha, ca~”
Lý Việt Trạch không lên tiếng. Anh biết bản thân kiên trì không được bao lâu, cái người tên Lý Văn Hạo này đối với anh không khác gì là một loại thuốc kích dục mạnh nhất, cố ý lè lưỡi ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ không khí cho anh nhìn thấy, anh không thể không chế nghĩ tới cái bình thường toàn ɭϊếʍƈ láp lộng trên môi mình sẽ ɭϊếʍƈ nơi đỏ sậm trước ngực, bộ ngực và hai cái tao huyệt khi anh nhìn thấy đầu lưỡi đỏ tươi của hắn đều run rẩy muốn điên rồi, mỗi khi nó cắm vào tao huyệt sẽ khiến d*m thủy ồ ạt chảy ra, có thời điểm sẽ cong lên đâm vào vách tràng kích thích càng nhiều khoái cảm.
Tưởng tượng ɖâʍ mỹ khiến tao huyệt càng có rút nhanh hơn, nhưng lại không chiếm được chút âu yếm nào, ngứa ngáy khó chịu vẫn truyền vào trong lòng của anh, Lý Việt Trạch kịch liệt lắc lắc đầu rên rỉ tràn khỏi môi.
Ngay khi ngón tay Lý Văn Hạo đảo quanh lối vào của hậu huyệt, móng tay nhẹ nhàng chạm vào nếp thịt nhăn nheo bên ngoài thì Lý Việt Trạch rốt cục tan vỡ, toàn thân anh như nhũn ra, tự giận mình tại sao lại để bản thân rơi vào vực sâu dục vọng.
“Ô a... Ông xã, ông xã ~ nhanh dùng đại dương v*t của anh thao làm tiểu hoa huy*t của bà xã... Tao huyệt ngứa dến không chịu được, ông xã, ông xã anh nhanh lên một chút đâm vào mông bà xã...”
Nói xong anh xấu hổ nhắm mắt lại, căn bản không dám nhìn Lý Văn Hạo, nhưng mà trong lòng biết bản thân có bao nhiêu ɖâʍ đãng, bắp đùi co quắp lại một trận, một đạo nước trong đục từ trong hoa huy*t phun ra ngoài, tưới toàn bộ lên trên người Lý Văn Hạo.
Nguyện vọng đã được thực hiện, Lý Văn Hạo đem tiểu huynh đệ đã trướng đau của mình đâm vào hoa huy*t giàn dụa của bà xã, cho dù nơi đó vừa cao trào xong, miệng huyệt khát khao vẫn là nhanh chóng ʍút̼ lấy quy đầu to lớn.
“Bà xã ca ca thật ɖâʍ đãng, làm sao ông xã đệ đệ có thể không đem dương v*t cắm vào, hoa huy*t phát tao liền cao trào rồi... Đừng nóng vội, đều là của bà xã đại nhân...”
Nói xong hắn đột nhiên cắm sâu vào trong hoa huy*t, sau đó nghiêng người hôn Lý Việt Trạch, đầu lưỡi hắn ở trong miệng thô bạo quấy nhiễu, ngăn chặn anh ɖâʍ đang kêu gọi, chỉ có thể phát ra thanh âm ɖâʍ mị hừ hừ.
Lý Việt Trạch bị hôn tới mềm nhũn eo, hai chân kẹp chặt lấy eo em trai, tay thì lại lấy tấm lưng dày rộng tạo ra từng tầng từng tầng dấu vết cảm xúc mãnh liệt, tình cờ lại liếc về ga trải giường đỏ thẫm còn thật sự có cảm giác vợ chồng mới cưới động phòng hoa chúc. Điều này khiến anh cảm thấy thẹn thùng, nhưng càng nhiều hơn là cảm giác thỏa mãn cùng vui mừng rạng rỡ.