Chương 23
Nữ nhân phương tây thật rất nhiệt tình, cởi mở cùng lớn mật, khiến Phượng Thiên Lăng một phen mở rộng tầm mắt.
Lúc hắn và Khang Đức hai người sánh vai đi trên đường lớn, có không ít nữ nhân thân hình nóng bỏng tiến tới bắt chuyện.
Người kín đáo sẽ nhét vào tay một tờ giấy nhỏ, kẻ can đảm thì ngang nhiên đi theo sau. Ai nha
Ai bảo Khang Đức bộ dáng cao lớn tỏa sáng, sinh ra liền mang một bộ mặt trêu hoa ghẹo nguyệt?
Dù nhìn Phượng Thiên Lăng dọc đường mang vẻ mặt hung thần ác sát, gặp quỷ giết quỷ, nhưng vẫn không cách nào triệt để ngăn cản thế công nhu tình của chúng mỹ nữ, thật là khiến hắn tức ch.ết a.
Kinh hãi trở về nhà, Khang Đức nơm nớp lo sợ nhìn Phượng Thiên Lăng mặt trầm như nước đang ngồi ngay ngắn phía đối diện. Căn cứ kinh nghiệm trong quá khứ, mỗi khi Phượng Thiên Lăng lộ ra loại vẻ mặt này, chính là thời khắc nổi bão a.
“Thành thật khai báo! Ngươi trước kia có hay không đi tham gia qua cái gì gặp gỡ!” “Gặp gỡ?” đối mặt người yêu như sắp phun lửa, Khang Đức mờ mịt.
“Chính là…… Chính là…… Chính là loại gặp gỡ đó!” Phượng Thiên Lăng giận đến đỏ mặt tía tai. Trước kia từng nghe nói, thanh niên phương tây rất phóng khoáng, thích tham gia mấy tiệc gặp gỡ
hưởng thụ lạc thú gì gì đó.
Rốt cục hiểu ý của hắn, Khang Đức bị dọa trắng mặt, không ngừng xua tay: “Không có, không có, không có! Ta có thể thề! Khi đó bọn họ kéo ta đi ta đều không đi!”
Thượng đế, nếu thật có đi, hắn còn không bị lột da sao? Tuy nói là trần chi ma lạn kê chuyện, người yêu cá tính có chút khiết phích (thích sạch sẽ) cũng sẽ không vì đó là chuyện xưa mà buông tha người nào đó. (Trần chi ma lạn kê chuyện: cái này cả 2 ta đều bó tay rồi, nàng nào biết thì bảo lại ta T^T)
Khang Đức may mắn năm đó kìm nén được, hôm nay mới có thể vượt qua nguy cơ. Chính mình quả nhiên có dự kiến trước.
“Hừ hừ!” Phượng Thiên Lăng có chút không tin.
“Ta có thể hướng Thượng đế phát thệ!” Khang Đức giơ tay lên. Lúc này, phía bên ngoài cửa sổ bay tới thanh âm tiểu hài nhi.
“Phượng ca ca thật là! Khang Đức ca ca không có nói láo, Thượng đế đặc biệt phái ta đến làm chứng.” “Cupid, ngươi tới lúc nào?” trong phòng hai người cùng mừng rỡ thăm hỏi.
“Hắc hắc hắc, đã đến đây được một chút……” Cupid cười hì hì theo cửa sổ bò vào, “Lần này Phượng ca ca qua đây, Thượng đế muốn ta đến hảo hảo chiêu đãi các ngươi a, đây là sự tận tình của chủ nhà, ha ha a…… Nơi này chính là địa bàn của ta, tuy nói không phải ta làm chủ, nhưng cũng có thể đại biểu như thế. Phượng ca ca, ngươi muốn đến địa phương nào đi chơi a?”
“Được rồi!” Khang Đức vỗ tay một cái, “Quyết định chúng ta đi cắm trại dã ngoại a! Trước kia đồng học từng mời ta cùng đi, Thiên Lăng, ngươi xem thế nào?”
“Cắm trại?” Phượng Thiên Lăng nghiêng đầu nghĩ nghĩ, biểu tình kích động muốn thử, “Tốt!”
“Bất quá trước tiên phải giao ước đã, không cho dùng phép thuật!” Khang Đức tranh thủ thời gian bổ sung.
×××××
Vào lúc ban đêm cùng bằng hữu nói chuyện điện thoại, ngày hôm sau Khang Đức liền dẫn Phượng Thiên Lăng mua sắm những thứ cần thiết. Quyết định tại buổi sáng thứ tư, ngồi xe bằng hữu mà đi.
“Oa! Khang Đức ngươi được a! Từ chỗ nào tìm ra một bé xinh như vậy!”
“Đứng sang bên đi!” Khang Đức cười mắng, “Đồ Tư Đặc, ngươi cũng đừng có mà nghĩ đến cái chủ ý xấu xa gì đó.”
“Dạ dạ, biết rõ ngươi lợi hại rồi.” một thanh niên cao một mét tám nhun nhún vai, “Ta không dám đối tâm can bảo bối của ngươi có ý nghĩ gì đâu. Ngươi cho rằng năm đó ta bị ngươi giáo huấn còn chưa đủ a! Ai, khi còn bé ngươi tựu che chở một con mạc danh kì diệu gà tây, hiện tại lại che chở tiểu mỹ nhân. Ngươi nói vì cái gì vận may không chịu chuyển đến trên người ta?”
Khang Đức nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia ảm đạm, sau đó liền vung nắm tay, đến trước mặt Đồ Tư Đặc, “Ngươi còn dám nói! Muốn nếm lại dư vị quả đấm của ta?”
“Ha ha ha, được rồi được rồi, ta nhận thua ta nhận thua.” lại nhìn Phượng Thiên Lăng, Đồ Tư Đặc tựa bên tai Khang Đức lặng lẽ hỏi, “Uy, nói thật, tiểu gia hỏa của ngươi nhỏ gầy đơn bạc như vậy, trời giá rét đông lạnh, ngươi đàng lòng dẫn hắn đến?”
Vừa nghe lời này, Khang Đức nghẹn cười. Nếu không cho hắn đến, kia liền có trò hay để xem rồi: “Kỳ thật Thiên Lăng hắn……”
“Các ngươi nói nhỏ cái gì đó?” tiếng nói âm trầm từ sau lưng bay tới.
Khang Đức lập tức hiểu được Phượng Thiên Lăng vừa giận, phỏng chừng nguyên nhân ở chỗ hắn và Đồ Tư Đặc khoảng cách dựa vào quá gần.
Lập tức Khang Đức liền vọt đến bên người Phượng Thiên Lăng, gắng bảo trì khoảng cách ba thước an toàn với Đồ Tư Đặc.
“Không có gì không có gì. Đồ Tư Đặc, chúng ta là ở đâu tập hợp?”
“Đến nơi cắm trại. Mau, lên xe a.” Đồ Tư Đặc tự cho là anh tuấn mở cửa xe, rất hào hiệp làm một cái động tác “thỉnh”. Khang Đức cười kéo Phượng Thiên Lăng vào.
A! Vạn tuế!
Ngồi trên vai Phượng Thiên Lăng, Cupid cao hứng tay chân loạn vũ. Rốt cục có thể danh chính ngôn thuận nghỉ ngơi! Ha ha ha!
Lái xe trong chốc lát.
“Uy, rốt cuộc có người nào muốn tham gia? Hiện tại hẳn đã đến đây a.” ngồi phía sau Khang Đức lên tiếng hỏi.
“Ha ha, đương nhiên…” Đồ Tư Đặc một bên lái xe một bên trả lời, “Tát Nhĩ Đức, Kiều, còn có Nam Tả cùng người yêu hắn Long Diễn Dực.”
“Cái gì! Xuẩn long kia cũng muốn đi! Nói đùa gì vậy!” Phượng Thiên Lăng vừa nghe tên lập tức âm sắc trở nên cao hơn.
“Ách…… Cái kia, Nam Tả cũng muốn đi chơi, Long Diễn Dực đi theo a……” Đồ Tư Đặc cẩn cẩn dực dực nói.
Hảo, hảo hung a! [=))]
“Thiên Lăng,” Khang Đức nắm tay người yêu, “Được rồi, không phải là mọi người cùng nhau họp mặt sao, không có gì đáng ngại cả.”
“……” nhiệt độ trên tay khiến Phượng Thiên Lăng đỏ mặt, đầu xoay một bên, thầm nói, “Dù sao cùng hắn chạm mặt cũng không có chuyện gì tốt……”
Xe từ trong tuyết tiếp tục tiến lên, mục đích của bọn hắn là vùng núi tư nhân Cơ Phổ (Inskip) ở phía bắc San Francisco. Vài người thanh niên, cùng một tiểu thần tiên, cắm trại ba ngày hai đêm nơi băng tuyết ngập trời này.