Chương 2
Sư huynh! Muội muốn ăn quả hồng hồng! Huynh hái cho muội đi. Nhược Ly âm thanh như suối trong nhưng còn non nớt nủng nịu lên tiếng.
Nhưng sắp dùng cơm trưa rồi nếu ăn lỡ ăn không nổi thì sao? Bách lý Mạch ôn nhu lên tiếng..
không chịu! Bụng nhỏ bây giờ đói lắm. Tay nhỏ bé
xoa xoa cái bụng nhỏ đôi mắt thì uỷ khuất cái miệng nhỏ mân lên giống như đang nói huynh bỏ đói muội.
Vừa thấy bộ dạng này của Nhược Ly, Bách lý Mạch 2tay đầu hàng rồi. Không phải nói chứ từ lúc sư muội này bắt đầu vui vẻ hắn càng ngày càng chịu thua nàng, chỉ cần nàng to vẻ uỷ khuất mà mở toang đôi mắt sáng long lanh nhìn hắn hắn sẽ chịu thua liền.. Ai biểu sư muội này lại đáng yêu đến zậy.
Được rồi nhưng chỉ cho muội 1 quả thôi. Ánh mắt vẫn nhìn hắn chầm chầm như muốn nói " Huynh ăn hϊế͙p͙ muội"...
Ai ai ai được rồi muội muốn bao nhiêu liền cho muội có được không
Muội biết huynh tốt nhất mà hjhj.. Cười lộ ra ma lúng đồng tiền đúng là đáng yêu ch.ết người không đền mạng, thở dài xoay người nhúng chân 1 cái đã tới trên cây rồi. Vì xoay người lại nên không thấy tia giảo hoạt thoáng qua trong đôi mắt long lanh kia...
Chủ tử, có thư của Thái hậu . cung kinh giao thư cho người đang ngồi trê án thư xem văn kiện.
Để đó. Giọng nói rắn rỏi khí phách vang lên. Mắt cũng không nâng 1 cái. Cung kính để thư trên bàn rồi lui ra ngoài.
Trong phòng yên áng chỉ nghe tiếng lật sách một lúc lâu sau người đó cũng dừng lại ngẩn mặt lên là 1 nam tử dung mạo làm người thật lâu ngẩn ngơ, nhất là đôi mắt sắc bén làm người ta không tự chủ được phải luân hãm vào thật sâu. Đôi mày kiếm cánh mũi cao thẳng đôi môi chỉ đơn giản mím lại đã làm cho người xào xuyến nếu như cười một cái chắc sẽ cướp tìm người hàng loạt ( giống mấy siêu sao Mỹ Nam hiện đại quá cười 1 cái đốn tìm fan) nói chung thêm 1 chút sẽ thừa. Bớt lại sẽ thấy thiếu
Lãnh Thế Tuyệt cầm phong thư lên, sau đó lại nhíu mày..thật phiền toái Thái hậu cứ bắt hắn thứ thê sanh nhỉ tử, hắn ghét nhất là nữ nhân . phiền phức!