Chương 40
"Chúng ta cũng điều tr.a qua chỉ có Thánh Độc Giáo và Ma Cung là có khả năng. Nhưng Ma Cung lại không phải. Chỉ còn thánh Độc Giáo Chủ mà thôi. Nếu vậy người hạ độc chàng và Phượng Gia chỉ có một. Là người đứng sau lưng Thái Hậu , rất có thể là hắn" vừa nói vừa nhìn thoáng qua hàng ghế dành cho Tứ quốc.
Ánh mắt của Lãnh Thế Tuyệt cũng âm trầm hơn, chuyện tới giờ cũng không còn đơn giản.
Nếu không vì điều tr.a chuyện hắn bị hạ độc chắc cũng không tìm ra được manh mối kẻ đã tàn sát Phượng Gia, không ngờ là cùng một hung thủ, vậy bà ta chắc ăn có phần trong chuyện này rồi.
" trước cứ im lặng, đừng bức giây động rừng. Nếu hắn đã lấy độc chắc chắn sẽ hạ, nếu hạ độc, có cơ hội sẽ ở Ngũ Quốc Đại Điển mà thôi. Để xem hắn có chủ ý gì? Có ta ở đây xem hắn nhấc được bao nhiêu sống gió. " Nhược Ly hừ lạnh lên tiếng.
Sau một hồi tiệc tùng. Đến gần nửa đêm tiệc tan, sứ đoàn các nước về hành cung dành cho khách nghỉ ngơi.
Trước khi đi Bách Lý Mạch không quên tìm Nhược Ly nói chuyện một chút.
Lãnh Thế Tuyệt mặt than như hộ thần đứng kế Nhược Ly nửa bước không rời.
Nàng thấy mùi giấm chua nồng nặc cũng chỉ khẽ cười, nói vài câu sau đó nắm tay hủ giấm chua nào đó về nhà.
" Chàng buông tay, ta muốn ngủ " Thật bó tay với hủ giấm này rồi, nắm tay nàng đến tận lúc về nhà rồi vào phòng cũng không buông.
Vẫn cứ nắm. " rốt cuộc chàng làm sao ah? Đó là sư huynh của ta vậy mà chàng cũng ghen sao?" cười khổ lên tiếng.
" chỉ là sư huynh? Không có gì khác? " nhìn chầm chầm nàng mới lên tiếng hỏi.
" cái gì khác chứ? Chỉ là sư huynh ta mà thôi, huynh ấy rất thương ta. Cũng rời đi hơn 5 năm rồi, giờ gặp lại nên vui mừng vậy thôi. Chàng đừng nghỉ bậy à!" nàng nghiêm mặt nói.
Xác định nàng quả thật không biết tên kia thích nàng, thở phào một hơi, hừ ngươi mơ tưởng Nhược Ly của ta sao? Nhược Ly chỉ xem ngươi là sư huynh mà thôi. Nhìn hắn cười ngốc ngốc nàng cũng hết biết nói gì luôn.
" vậy giờ ta đi ngủ được rồi chứ? "
"mấy ngày nay ta thật rất nhớ nàng..." biểu tình không muốn đi ra.... Azzz cuối đầu xuống nhấm môi hắn mà hôn... Cái lưỡi khẽ vẽ lên môi hắn, hắn lập tức hé miệng ra cho nàng đưa lưỡi vào, dùng sức đáp lại người đến ta đi, lúc ngậm lúc cắn sau một lúc mới buông ra.
" vậy được chưa? " Nhược Ly liếc hắn nói. Mỗ nào đó cười y như hồ Ly tinh gật đầu, rồi đứng dậy buông tay về phòng. Còn không quên đống của cho nàng.
" Ngốc" Nhược Ly lầm bầm.
Sáng hôm sau đang trên giường nàng nghe thấy Liên Nhi nói
"bẩm quận chúa có Lăng Tiêu Đế xin gặp đang đợi ở đại sảnh Gia đã tiếp rồi,nói là đến tìm người "
" Ukm, đã biết " Rồi tiếp tục ôm gối ngủ, Lăng Tiêu Đế là ai? Không biết. Ngồi bật dậy!... Là sư huynh! Ách nói Lăng Tiêu Đế làm nàng không biết ai.
" chuẩn bị nước ta muốn rửa mặt " sau khi chuẩn bị Xong xuôi nàng mới đến đại sảnh thấy không khí hình như không được tốt cho lắm.
" làm Chiến Vương bận tâm rồi, ta và sư muội tình cảm tốt lắm, sư muội là ta và sư phụ nhìn lớn lên Người ngoài thật không hiểu nổi tình cảm trong đó đâu " Bách Lý Mạch nhẹ giọng cười nói
Muốn khoe khoang sao? "cũng đúng, có nhiều lúc người ngoài thật không hiểu nổi tình cảm của người trong cuộc được, vọng tưởng xen một chân vào,nhưng vọng tưởng cũng chỉ là mơ mộng hảo huyền mà thôi " Lãnh Thế Tuyệt cũng sắc bén đáp trả.
" kẻ muốn xen chân vào thật nhìn kỹ không biết là ai?"
" là ai tự người đó hiểu, nếu nói quá rõ ràng không phải sẽ mất mặt hơn sao? Có phải hay không Lăng Tiêu Đế?"
" hừm! " Bách Lý Mạch hừ lạnh
"khụ khụ, hai người đang nói chuyện gì vậy? Cho muội nghe với được không?" thấy Nhược Ly đến Bách Lý Mạch thu lại khí Thế âm trầm ôn nhu cười nhìn Nhược Ly mở lời trước
" bọn huynh chỉ thảo luận một chút thôi. Đến ngồi kế huynh " vừa nói vừa vỗ chỗ ngồi bên cạnh.
Nhược Ly cũng đến ngồi kế Bách Lý Mạch nhìn về phía Mỗ mặt than nào đó cười cười.
Thấy nàng hướng mình cười cười lấy lòng(tự cho là vậy) mặt hắn cũng giãn ra.
Tiểu Hoa nhìn Lãnh Thế Tuyệt lại nhìn Bách Lý Mạch, ôi Nhược Ly làm sao chọn đây? Một người ôn nhu nho nhã, một người khí Thế sắc bén nhưng ai cũng anh tuấn cực kỳ, chậc thật khó lựa chọn mà... Ngay cả tiểu Hoa cũng không biết chọn ai ah...lắc lắc đầu dùng tiểu móng vuốt gãi cầm như đang suy nghỉ.
Cho Tiểu Hoa một ánh xem thường, tiểu Xích liếc trắng mắt, như vậy mà chưa rõ ràng sao? Nhược Ly rõ là thích hủ giấm chua kia ah. Vậy mà cũng không biết đúng là hồ Ly ngốc mà! tất nhiên không ai hiểu bọn chúng nói gì.
" Ta đến là muốn muội làm chủ dẫn sư huynh ta đi tham quan, có phiền muội không? "
" Không có. Chỉ không ngờ sư huynh đến sớm mà thôi. Để sư huynh phải đợi rồi. Thế Tuyệt chàng có rãnh không? "
" rãnh, hôm nay ta được nghỉ "
" vậy tốt quá ta với chàng dẫn sư huynh đi tham quan, ta cũng chỉ biết vài chỗ "
Nghe một câu ta với chàng Lãnh Thế Tuyệt như lên mây. Hếch mặt nhìn về phía Bách Lý Mạch. Nhìn xem nàng muốn ta đi cùng. Ngươi chỉ là người ngoài thôi
" Hảo vậy chuẩn bị xe ngựa chúng ta cùng đi "