Chương 45
Môi nhẹ nhàng lướt xuống cầm lại xuống một chút đến Cổ nàng nhẹ ɭϊếʍƈ ʍút̼ để lại những dấu hôn đỏ chi chít " ư " nàng nhẹ than một tiếng làm người hắn càng khó chịu, kêu gào muốn nàng.
Tay không nhàn rỗi xoa nhẹ dần lên cách lớp áo nhẹ xoa nắn nơi đẫy đà của nàng " Ukm.... Ư.. " khẽ rên nhẹ, tiếng rên nhẹ kia như mồi lửa ah,người hắn đang nóng đến sắp cháy nàng lại châm lửa vào hắn triệt để bốc hoả rồi.
Tay xé mở dạt áo nàng hai ba cái áo ngoài, Trung y, áo trong đều rơi xuống đất, chỉ còn lại chiếc yếm màu đỏ ôm lấy khuôn ngực no tròn nảy nở. " ực " nuốt Nước miếng, hấp dẫn ch.ết người ah..môi khẽ chạm vào xương quai xanh tinh xảo đẹp đẽ như không muốn bỏ qua chỗ nào trên người nàng mà hôn xuống, tay cách lớp vải mỏng của áo yếm nắm lấy một bên nảy nở của nàng nhẹ bóp, " ummm" khẽ rên lên người nàng hơi run rẫy.
Khẽ ngẩn đầu nhìn nàng gương mặt cả cổ lỗ tai đều đỏ hồng, hàng lông mi thật dày khẽ nhích, đôi môi hé mở như đang mời gọi phát ra âm thanh rên rỉ mê người. Cuối người xuống dùng miệng khẽ hấp một bên ngọc thỏ của nàng, làm người nàng run lên. Khẽ dùng răng cắn nhẹ đỉnh nhụy hoa vừa mới cứng lên làm nàng hét lên " ahh.. đau...a " giọng nói hơi nủng nịu quyến rũ vang lên. Làm hắn sắp không nhịn được mà ăn nàng.
Khẽ buông môi nhìn áo yếm vì nước miếng của hắn mà dán sát vào nhụy hoa hơi thở Phập phòng trong Càng ɖâʍ Mỹ, Đưa tay dứt khoát xé luôn áo yếm đập vào mắt là đôi ngọc thỏ trắng muốt mịn màng, đỉnh nhụy hoa hồng tươi vì bị hắn cắn mà phiếm đỏ hơi ướt ác. Theo hơi thở của nàng mà Phập phòng từng chút, đúng là không gì hấp dẫn hơn được.
Nhịn không được nữa Đưa tay bắt lấy một bên nhào nặn xoa nắn, miệng lại ngậm lấy nhụy hoa bên kia mà dày xéo, tay còn lại cũng tham lam lần mò xuống dưới. Tay hắn chạm vào bụng nàng nhẹ vuốt ve, lại xuống thêm một chút cách lớp quần chạm vào nơi thần bí của nữ nhân nhẹ xoa. Nhược Ly run bắn người lên, thật kích thích " Ukm... Thế Tuyệt " vô thức gọi tên hắn làm hắn hưng phấn không thôi.
Tay bạo dạn hơn chui vào quần nàng. Lúc này, hắn ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt. nhìn lại sắc mặt Nhược Ly đã không đỏ như lúc nãy mà tái xanh. Như bị tạt một thao nước lạnh, quản hồn lập tức ngồi dậy ôm Nhược Ly lên lộ lắng hỏi
" Ly Nhi nàng có sao không? Đau ở đâu sao?" nhìn hắn sợ như vậy nàng nhịn cười muốn ch.ết, này không phải tại nàng nha, ai biết đang lúc gây cấn nguyệt sự của nàng lại tới chứ? Nhìn hắn đang lửa nóng hừng hực bị giội một gáo nước lạnh nàng lại mắc cười. Thấy vai nàng run run tưởng nàng đang khóc.
Cuốn quýt không biết làm sao lắp bắp mở miệng " ta.. Ta thật xin lỗi, nàng đừng giận, ta sẽ không dám đối nàng vậy nữa, đừng khóc, đừng khóc mà! " hắn nghỉ nàng vì bị hắn làm cho sợ hãi mới như vậy.
"Hức Hi hi hi, ngốc! " nâng mặt Nhược Ly muốn lau nước mắt cho nàng lại thấy nàng đang cong mắt cười khúc khích. Một dấu chấm hỏi thật to hiện ra trên mặt hắn.
" nói chàng ngốc còn không chịu, đúng là ngốc ch.ết mà " Nhược Ly cười muốn đau bụng luôn. Mặt hắn lại càng ngơ ra "Ah..ukm. nguyệt sự của ta đến! " nàng hơi đỏ mặt nói.
" nguyệt sự " hắn Ngốc nghếch lập lại lời nàng. Sau đó tức giận gầm lên " nàng nói nguyệt sự của nàng đến? Hử! " vô tội gật đầu. Nhìn khoé mắt nàng vẫn đang mang ý cười hắn hận đến nghiến răng, " nàng đợi đó cho ta! Tưởng giờ ta không trị được nàng thì lên mặt sao?" trừng nàng nói,
Lắc lắc đầu nàng có làm gì đâu nha! Nhìn biểu tình vô tội của nàng Thật xấu chọc hắn phát hoả lên lại lấy thao nước lạnh tưới vào. Hung hăng hôn nàng đợi nàng thở không nổi nữa mới buông ra, "Hừm đợi nguyệt sự của nàng hết xem ta làm sao trị nàng. " Nhược Ly lạnh sống lừng lẫy, có cần như vậy không ah, nàng đâu có cố ý làm hắn dục hoả đốt người chứ. Biểu biểu môi không nói gì.
Sáng hôm sau lúc Lãnh Thế Tuyệt thức dậy đi vào cung Nhược Ly cũng đã thức, nhưng vẫn nằm im giả bộ ngủ, vì lúc nãy nàng vừa liếc mắt thấy trên áo trắng của Lãnh Thế Tuyệt có một vệt đỏ rất ư là chói mắt, tối qua hắn không chịu về phòng ngủ mà ôm nàng ngủ tới sáng, hôm qua sau khi thu thập xong thì mới ngủ ai ngờ được lại dây sang người hắn chứ, thật mắc cỡ ch.ết được!
Nhược Ly không tiếng động làm con đà điểu rút đầu vào Chăn, Lãnh Thế Tuyệt bên đây nhìn vết đỏ trên y phục mình lại nhớ tới chuyện tối qua, tất cả là tại nguyệt sự ch.ết tiệt này làm lỡ mất cơ hội khó khăn lắm mới có được. Trừng mắt nhìn như muốn đốt thành tro cái vệt trên áo luôn.
Các tỳ nữ sợ muốn ch.ết rồi, lúc nay Vương Gia vẫn tốt mà, chỉ là giờ khó chịu như vậy. Vương Gia dũng mảnh như vậy, mà Vương Phi rất mảnh mai yếu đuối. Chắc là tối qua Vương Gia chưa tận hứng, ôi Vương Phi còn ra máu nữa chứ đủ biết tối qua Vương Gia mãnh liệt như thế nào. Ôi Vương phi thật đáng thương ah..Thương xót liếc nhìn vào trong màn lụa.
Hắn mà biết mấy người này nghỉ gì chắc tức sùi bọt mét rồi hét lên, ta cũng muốn mãnh liệt như vậy ah, nhưng thức ăn tới miệng mà không ăn được, ta bị uất ức ah...có chấm ʍút̼ gì được đâu! Rất mai hắn không hiểu được người khác đang nghỉ gì Chứ nếu không hắn mà hét lên như vậy, hình tượng còn đâu ah.
Hôm nay thi đá cầu Lãnh Thế Tuyệt không tham gia thi đấu chỉ ngồi quan sát thôi, Bách lý linh có đến tìm Nhược Ly nói chuyện nhưng không có nhược Ly nên cũng về chỗ ngồi của mình, Thái Hậu hôm nay rất là yên phận từ đầu tới cuối không nói tiếng nào, ngồi được một lúc rồi nói mệt mỏi về cung nghỉ ngơi. Rốt cục là Nam Vũ Quốc thắng, cầu là sở trường của Nam Vũ Quốc nên cũng không có gì lạ.
Hôm nay kết thúc sớm nên Thiên Long Đế tổ chức một bữa tiệc nhỏ. Nói nhỏ vậy thôi chứ trong Hoàng cung chính Hoàng Thượng mở tiệc chiêu đãi sao lại nhỏ được chứ.
Lãnh Thế Tuyệt dù không muốn cũng phải ở lại. Đến giữa tiệc hắn cảm thấy hơi choáng váng, nghỉ mình uống hơi nhiều rượu nên lui về phía sau điện nghỉ ngơi.
lãnh Nhất về Vương Phủ báo lại cho Nhược Ly tối nay Vương Gia về trễ nên không có đi theo chỉ có nội thị giám dẫn Lãnh Thế Tuyệt đi vào phía sau điện. Vào phòng ngửi được mùi hương nhẹ cảm giác trong người cũng không có gì nên nằm ngủ,
Một lúc sau cánh cửa nhẹ mở, một bóng người bước vào phòng, bước gần lại giường, đưa tay cởi dây áo khoác, rồi ngoại sam trung y,mỗi một bước là một kiện y phục rơi xuống đất, đến trước giường ngủ đã trần như nhộn. " Chàng là của ta!, muốn đấu với ta sao nằm mơ!" khoé môi gợi lên một nụ cười đắt ý.
Người trên giường hô hấp hỗn loạn nặng nề, mở mắt thấy một bóng cô gái bên giường thân người trần trụi, đang quyến rũ hắn làm sao chịu đựng nổi lập tức kéo cô ta lên giường, không biết vì vô tình hay cố ý mà đèn trong phòng rất tối nến chỉ thấp một cây, một chút sau trong phòng tràn đầy tiếng rên rỉ ɖâʍ Mỹ của nữ nhân và tiếng gầm nhẹ của Nam nhân làm người đỏ mặt,
Trên điện
" bẩm Hoàng Thượng, Hoài Vương Gia không thấy đâu, nô tài phái người tìm một vòng vẫn không thấy "
" sao lại không thấy? Phái ngự lâm quân lập tức tìm cho ra Hoài Vương! " Thiên Long Đế nổi giận.
" Hoàng Thượng, hay là tìm ở phía sau điện, có lẻ Hoài Vương Gia mệt nên tìm chỗ nghỉ ngơi mà thôi " Chiêu phi chen vào, nãy giờ bà ta vẫn đang tìm cớ muốn dẫn người xét sau điện, nhưng vẫn chưa có cơ hội, giờ cơ hội trời cho đã đến bà ta làm sao mà bỏ qua.
Thiên Long Đế suy nghỉ một chút " ngươi ra phía sau điện tìm một chút " quay sang nói với Quý Hỷ.
" dạ " một khắc sau Quý Hỷ hớt hả chạy ra nói nhỏ vào tai Thiên Long Đế, sắc mặt Thiên Long Đế đen lại, " Các vị cứ tự nhiên, Trẫm có một chút chuyện cần xử Lý, sẽ quay lại ngay " nói xong lập tức đứng dậy xoay người đi.
Phía sau Chiêu phi nhếch môi cười đắc ý, xem ra cô ta không làm nàng thất vọng.