Chương 54

Trên đường đến Quý Hỷ đã nói cho Nhược Ly và Lãnh Thế Tuyệt đầu đuôi sự việc,
" ác phụ nhà ngươi cuối cùng cũng dám lộ mặt ra sao? " Thái Hậu tức giận quát.
Ai cha! Thai độ như vậy muốn chụp mũ cho nàng sao? Gươm gớm nước mắt nghẹn ngào nói


" Thái Hậu sao người lại vu oan Nhược Ly, Nhược Ly nào có hạ độc công chúa " càng phủ nhận thì mọi người càng nhận định rằng nàng làm.


" ăn nói xằng bậy! Vương phi của Bổn Vương nào đến lượt các ngươi ức hϊế͙p͙ " Lãnh Thế Tuyệt cũng phối hợp, Tuyệt đối bao che càng làm người nghi ngờ. Thái Hậu vui vẻ trong lòng


" ngươi còn dám ngụy biện! là có người tận mắt nhìn thấy ngươi nhặt khăn tay cho Miên Như công chúa, hiện chất độc tìm thấy trên khăn tay ngươi còn dám nói mình không làm? "


" Không có mà! Nhược Ly không có làm việc này, lúc sáng chỉ là chút chuyện nhỏ sau Nhược Ly lại muốn hạ độc công chúa trả thù chứ? Nếu đã hạ độc sau đó sao lại phải giải độc cho công chúa? Người không được oan uổng Nhược Ly "


" ngươi đây là thâm độc muốn một mũi tên trúng hai đích, thứ nhất muốn giết ta, thứ hai sau khi mọi người bó tay không giải được ngươi sẽ xuất hiện giải độc, trước mặt các nước ngươi sẽ danh chính ngôn thuận là đệ nhất tài nữ được Ngũ Quốc xem trọng " Miên Như nói như đồ là sự thật...


available on google playdownload on app store


" Ngươi.. Ngươi ngậm máu phun người, nếu nói ta làm vậy nhân chứng vật chứng đâu? Không có thì đừng mơ tưởng chụp mũ lên đầu ta! " ánh mắt loé lên tự tin.
Như muốn nói các ngươi sẽ Tuyệt không tìm được vật chứng, mọi người càng khẳng định việc này là do nàng đã hạ thủ.


" Không có vật chứng, nhân chứng mà cũng dám vu oan Vương phi của Bổn Vương thật nghỉ Bổn Vương không dám làm gì các ngươi Sao?" Lãnh Thế Tuyệt lạnh mặt Lãnh liệt nói.
" ai nói không có vật chứng? " mọi người nhìn theo giọng nói Thì ra Thái Hậu lên tiếng


" mang nàng ta đến đây " bà quay sang ra lệnh cho Thái giám đứng kế bên. Không đến thời gian mười cái hô hấp Thái giám đó đã dẫn theo một cung nữ vào


" Trúc Nhi " Hoàng hậu giật mình thốt lên. Thì ra đây là tỳ nữ trong cung Hoàng hậu hôm nay phụng lệnh chăm sóc Nhược Ly. Nhìn thoáng qua vẻ đắc thắng của Thái Hậu bà khẽ nhíu mày.
" Ngươi là ai ? " Thiên Long Đế uy nghiêm hỏi


" khởi bẩm Hoàng Thượng nô tỳ tên Trúc Nhi là cung nữ ở Phượng Minh điện của Hoàng hậu hôm nay được lệnh chăm sóc Thiên Y quận chúa "


" vậy hôm nay lúc đi theo Thiên Y quận chúa có gì bất thường không được giấu giếm cẩn thận cái đầu của ngươi " Thiên Long Đế trầm mặt lạnh giọng nói làm cho người nàng ta run lên.
" bẩm Hoàng Thượng, mọi chuyện điều bình thường "


" to gan! Đến giờ vẫn còn cứng miệng. Tát cho ai gia tát đến khi nào nàng ta khai thì thôi " Thái Hậu quát lên lập tức có một cung nữ tiến đến tát mạnh vào mặt nàng ta...
chát! Chát chát chát!
" ta khai! Ta khai! "
" dừng lại "


" sau khi dùng ngọ thiện xong trở về phòng Thiên Y quận chúa đã đưa cho nô tỳ một cây trâm vàng làm thù lao muốn nô tỳ hủy một gói thuốc bột nhỏ. "
" gói thuốc đó đâu? Còn hay không? " Phượng Chiếu quốc chủ lên tiếng hỏi


" vẫn còn, vì nô tỳ nghĩ không có quan trọng lắm nên muốn đến khi xong việc mới tiêu huỷ nó, " nói xong lấy từ trong áo ra một gói nhỏ xíu màu vàng và một cây trâm vàng tinh xảo.


Thiên Long Đế nhíu mày cho Trương Thái y một ánh mắt, Trương Thái y hiểu ý liền tiếp nhận gói bột nhỏ kiểm tra, cây trâm được Quý Hỷ dâng lên cho Thiên Long Đế.


Nhìn thấy cây trâm ông ngạc nhiên nhưng rồi khôi phục rất nhanh, nhanh đến không nhìn thấy được rồi chuyển qua Hoàng hậu, Hoàng hậu cũng có thái độ y như vậy nhưng sau đó lại trầm mặc.
Thái hậu để ý thấy Hoàng hậu trầm mặc thì vui vẻ không thôi Quay sang mở miệng


" các ngươi nhìn thật kỹ có phải sáng nay vào cung Thiên Y quận chúa cài chính là cây trâm này? " những Thái giám cung nữ sáng nay có gặp Nhược Ly đều nhìn rồi gật gật đầu.


" Hoàng hậu người nói xem, sáng nàng ta là đến cung của người có lẻ người sẽ biết trâm vàng này nàng có cài hay không? " Miên Như cũng tham gia chất vấn.
" đúng vậy! " Hoàng hậu khó chịu gật đầu .


" tiện nhân! Ngươi còn lời gì để nói? Còn không mau quỳ xuống nhận tội! " Thái Hậu hưng phấn muốn ch.ết rồi hét lên. Hừm để xem lần này còn không bắt nàng ta quỳ xuống van xin sao? Nghỉ vậy khoé miệng không khỏi hơi nâng lên.


Nhược Ly xem vào trong mắt, chỉ cười cười như bình thường xem diễn hoàng toàn không thấy dáng vẻ khóc lóc như lúc nãy.
" Còn chưa có kết luận gói đó có phải thuốc độc không? "


" hừ! Ngươi giỏi lắm đến giờ phúc này mà còn cứng đầu cứng cổ không chịu nhận tội, Trương Thái y có kết quả chưa? "
" Dạ bẩm! Đây là Bách thảo xà độc mà Miên Như công chúa trúng phải không sai "


" ngươi còn gì để nói! Thật không ngờ ngươi lại ác độc như vậy? Bổn công chúa chỉ vì một lời không hợp ý ngươi ngươi liền muốn giết ch.ết ta " Miên Như Thương tâm muốn ch.ết nói. Ngược lại Nhược Ly khí định thần nhàn


" độc được tìm thấy ở đâu trên chiếc khăn? " Hơi bất ngờ nhưng Trương Thái y vẫn trả lời
"là ở một góc khăn tay "
" oh, vậy nếu theo ý ngươi ta phải làm sao rắc độc lên chiếc khăn ? Là lấy gói độc rắc lên hay để độc sẵn trong tay? "
" là, là.... "


" đương nhiên là lấy bột sẵn trong tay hoặc móng tay sau đó chạm vào khăn tay lúc ngươi nhặt lên " Thái Hậu cướp lời.
"Nếu nói như Thái Hậu là Nhược Ly lấy gói độc ra trước, sau đó mới dùng tay chạm độc rồi mới nhặt khăn tay hạ độc công chúa sao?"


"đã rõ ràng như vậy ngươi còn cố tình vòng vo muốn chối tội sao?, ai cũng thấy ngươi mới vừa giải độc cho Miên Như chứng tỏ ngươi không sợ độc, hoặc là tự giải độc thì chạm vào có là gì "
Nhược Ly làm như không nghe thấy quay sang Trương Thái y
" Trương Thái y gói thuốc có màu gì? "


" ah! Dạ là màu tím sẫm " Không ngờ nàng hỏi cái này hơi giật mình nhưng cũng vẫn trả lời.
Mọi người không ai hiểu đầu đuôi gì cả, chỉ có Lãnh Thế Tuyệt nhếch môi gợi lên nụ cười như có như không.


Hoàng Thượng và Hoàng hậu điều là người đứng đầu từ lúc Nhìn thấy cây trâm đã đoán ra một phần nên chỉ im lặng quan sát.
Phượng Chiếu quốc chủ trong lòng thấp thỏm liếc nhìn về phía người phía sau thấy hắn sắc mặt khó coi liền biết không ổn.


" Ta hỏi ông, nếu dùng tay chạm vào thuốc độc sẽ Thế nào? " như hiểu ra nàng muốn hỏi cái gì Trương Thái y lập tức đáp


" Nếu dùng tay chạm độc sẽ lập tức trúng độc, độc vào tay sẽ không tan ra mà lưu lại màu tím sẫm, đến lúc phát độc toàn thân đều chuyển sang tím giống như Miên Như công chúa lúc nãy. Theo như thần biết dù giải hay không màu cũng sẽ lưu lại năm ngày sau mới biến mất "


" vậy phiền ngài kiểm tr.a tay của công chúa và tay ta " nói xong lập tức xòe tay ra, đôi bàn tay trắng muốt mịn màng không có một tỳ vết làm sao thấy vết nhơ.


Sau đó tay của Miên Như công chúa cũng chìa ra nhưng rõ ràng trên tay vẫn lưu lại vết tím nhạt. Mọi người lúc này lập tức hiểu ra. Công chúa Miên Như bị trúng độc không phải do Thiên Y quận chúa làm,


" nhưng vẫn có trâm cài làm vật chứng gói thuốc độc này là của ngươi, không cần biết ngươi dùng cách gì hạ độc thì cũng đừng mong thoát tội "Thái Hậu cưỡng từ nói


" độc công chúa bị hạ là 3 ngày trở lại đây, vết tím làm chứng nếu ta hạ độc thì phải là hơn năm ngày trước trên tay ta mới lặng đi dấu vết. Thời điểm không trùng khớp ta hạ độc Thế nào? " Thái hậu á khẩu muốn phản bát liền bị Nhược Ly cướp lời nói trước


" chỉ một gói thuốc độc không biết của ai mà bắt ta nhận tội có phải người cưỡng từ đoạt Lý quá rồi không? "
" Nếu thuốc không phải của ngươi vậy cây trâm thì sao?" Nhược Ly tựa tiếu phi tiếu nhìn bà ta nhìn đến mức bà ta sởn gai óc mới mở miệng


" cây trâm này nếu nói nguồn gốc vốn nên hỏi Hoàng Thượng và Hoàng hậu ah" Thái Hậu bỗng thấy khó thở sao chuyện mất kiểm soát của bà ta rồi
" nguồn gốc cây trâm này đúng thật nên hỏi Bổn cung và Hoàng Thượng" nghe lời Hoàng hậu Thái Hậu phát hoảng


"Đây vốn không phải một cây trâm bình thường là Bổn cung từ đấu giá hội 4 ngày trước mang về, chính Hoàng Thượng cảm thấy sắc sảo xinh đẹp nên đã tặng cho Thiên Y quận chúa làm phần thưởng Ngũ Quốc Đại Điển "


Vừa nói dứt lời tay khẽ xoay chiếc trâm vàng, chiếc trâm từ đơn giản chuyển thành một cây phượng trâm xinh đẹp tuyệt luân, Phượng Hoàng sảy cánh, trong sống động như thật làm mọi người hút khí lạnh,


Các vị sứ thần các nước có mặt ở buổi đấu giá hội đều biết vật này chính là một trong 3 vật phẩm áp trục của buổi đấu giá. Không ngờ nó còn có thể thu lại nhìn qua tinh xảo nhưng rất bình thường này.


" cây trâm này nói riêng về giá trị đã là vô giá, còn do chính Hoàng Thượng ngự ban người nghĩ ta có bị ấm đầu hay không mà mang tặng? Thái Hậu? "


Thái Hậu xanh mét mặt mày rồi, không thể nào sao có thể như vậy? Không có khả năng nàng ta Thế nhưng nắm rõ trong lòng bàn tay, đây như là đang đùa giỡn bà.


Miên Như cả người như lọt hầm băng, nàng ta Thế nhưng biết mà còn nắm rõ tình thế, Thì ra biểu hiện của nàng ta lúc nãy chỉ là giả vờ để đưa bọn họ vào bẫy mà nàng ta tạo ra.
" rốt cuộc gói thuốc ai đã đưa ngươi? Còn sai ngươi vu oan Ly Nhi, Nói! "
" Là...... Là.."


" Bổn Vương không ngại tru di cả nhà ngươi đâu " Lãnh Thế Tuyệt nhẹ nhàng nói ra làm nàng ta sợ tới mức vỡ mật


" nô tỳ nói nô tỳ nói xin Vương Gia đừng giết người nhà nô tỳ. Là Thái hậu đã đưa gói thuốc này cho nô tỳ, bảo nô tỳ trộm vật gì đó của Thiên Y quận chúa làm tin rồi sau đó giá hoạ cho quận chúa, người sẽ bảo vệ nô tỳ cho nô tỳ một số tiền lớn rồi xuất cung"


" ngươi tiện tỳ này dám vu khống ai gia! Người đâu lập tức mang tiện tỳ này ra chém đầu cho ta! " nhưng không một ai dám hành động,
" Phản! Phản rồi! "
" kiểm tr.a trên tay Thái Hậu " lập tức có mấy Thái giám nắm tay bà ta đưa lên.


" ai gia là hậu phi của tiên Hoàng ai dám động ai gia! Buông tay! " mặc bà ta hét gào Trương Thái y tiến đến gần kiểm tra
" bẩm Hoàng Thượng không phát hiện. " lúc này Quý Hỷ dẫn người vào điện


"khởi bẩm Hoàng Thượng, nô tài đã theo lệnh đến lục xét cung Thái hậu và phát hiện cái này. " trình lên một hộp son nhỏ, nhưng trong đó đầy bột tím Sẫm giống như gói độc trước đó.
" Trương Thái y "
Trương Thái y hiểu ý tiến đến kiểm tr.a hộp nhỏ.


" là Bách thảo xà độc! Không sai được "
" hừm! Lôi bà ta xuống " Thái giám lập tức lối Thái Hậu xuống giữa điện buông ra khiến bà ta ngã nhào.
" Ta là phi tần tiên Hoàng yêu thương các ngươi dám đối xử với ta như vậy không sợ lê dân Bách tính cười chê sao? "


" Trẫm nể tình bà là phi tần của tiên đế mới lưu bà làm Thái Hậu,bà nghĩ một phi tần không con cái như bà vì sao lại leo lên bảo toạ Thái Hậu ngồi tới bây giờ? Là Trẫm! niệm tình mới lưu bà.
Là Trẫm! Cho bà hết thảy. Trẫm! cũng có quyền phế đi bà. "


từng câu Thiên Long Đế nói làm lòng Thái Hậu như rơi xuống hầm băng, bà vì sao lại quên, hắn là Cửu Ngũ Chí Tôn tay nắm quyền sinh sát cả Thiên hạ.


" bệ hạ, là ai gia sai rồi, ai gia không dám nữa xin bệ hạ niệm tình xưa nay ai gia yêu thương chăm sóc người mà bỏ qua cho ai gia lần này đi! " khóc lóc thương tâm cầu xin Thiên Long Đế.
" Trẫm hỏi bà, chuyện này là mình bà gây nên hay có ai khác chủ đạo? " giọng nói lạnh lẻo làm bà ta run rẫy.


Nhìn thoáng qua Phượng Chiếu đế Lại nhìn thấy vẽ mặt âm trầm của hắn một lúc lâu sau bà ta mới gian nan mở miệng
" là ai gia tự làm, ai gia muốn cho nàng ta vạn kiếp bất phục "
" Trẫm sẽ không trị tội bà. Mang giấy bút đến " bà ta kinh hỷ


" cầm lấy, Trẫm thay tiên Hoàng dùng thất xuất chi điều hưu ngươi. Gạt tên khỏi gia phả Hoàng tộc. Lập tức xuất cung " thái độ quyết Tuyệt cất lời làm bà ta xụi xuống đất.
" Phượng Chiếu đế Trẫm trả người lại cho ngươi, muốn xử trí thế nào tùy ý! Dù dì cũng là người một nhà, xử Lý lưu tình "


Hừm! đừng nghỉ ta không biết các ngươi cùng một duột đây là cảnh cáo cuối cùng Trẫm cho ngươi,Phượng Chiếu đế sắc mặt đen thành màu gan heo. Đây là dằn mặt hắn mà, Cũng là nói cho hắn biết: ta biết rõ tất cả nhưng không muốn vạch trần.


"tạ bệ hạ đã lưu tình, Bổn Đế sẽ xử Lý thoả đáng. " nghiến răng nghiến lợi nói ra.
" Hảo! Tha nô tỳ lớn mật này xuống loạn côn đánh ch.ết "
" ngày mai Bổn Đế sẽ thiết tiệc tiễn biệt các vị một lần nữa, mong mọi người lượng thứ. "


" Không có gì! Đúng vậy dù sao cũng đến ở lại thêm một ngày cũng không sao!" Mọi người đồng thanh đáp ứng.
" vậy đa tạ rồi, hôm nay đến đây thôi."


Nhược Ly trên đường về kể lại cho Lãnh Thế Tuyệt nghe nàng chính là lúc trở lại tẩm cung nghỉ ngơi đã đoán được phần nào kế hoạch này nên tương kế tựu kế, như vô tình lúc ngủ làm rơi cây trâm cho nàng ta trộm đi, nhưng nàng ta nào biết cây trâm nhìn như bình thường kia lại có lai lịch đặc biệt chứ.


Rồi cũng Tống tiễn các sứ đoàn về nước chỉ riêng Bách Lý Mạch là ở lại nhưng dọn ra ngoài cung đến phủ quận chúa ở lại đợi đến ngày thành hôn.






Truyện liên quan