Chương 65
Sáng hôm sau lúc mọi người đang dùng bữa sáng, quản gia đến báo có người đến cửa tìm Vương Phi, là một cô nương chỉ nói một câu nhắn lại với Vương phi cô ấy họ Phượng.
Ai trên bàn ăn điều là người thông minh vừa nghe đến Phượng Gia đều không muốn ăn gì nữa, Nhược Ly bảo quản gia mời người đến khách sảnh.
Bách Lý Mạch cũng là đi theo đến, vào khách sảnh bóng dáng ngồi trong phòng khách là một cô nương nhỏ nhắn mặt y phục màu lam hướng nhìn về phía cửa, nhìn thấy Nhược Ly bước đến liền đứng dậy.
"Ngươi tìm ta? "
"Dân nữ Phượng Tử Vũ bái kiến Vương Phi " Rồi hạ người hành một lễ.
Đây tất nhiên là Ám Cửu hôm qua rồi, chỉ là hôm nay trong tiềm thức lẫn thân thể điều là Phượng Tử Vũ
"Phượng Tử Vũ? Phượng Gia sao ?" Nhược Ly nhíu mày hỏi
"Bẩm Vương phi dân nữ là con gái của Phượng Gia Phượng Bất Hối. "
"Ngươi có biết giả mạo đến lừa gạt Bổn phi sẽ bị tội gì? " Nhược Ly trầm mặt lạnh giọng nói
"Dân nữ tuyệt không dám lừa gạt Vương phi. Dân nữ thật là Phượng Tử Vũ "
"Hồ ngôn loạn ngữ, ngươi đây là muốn giả mạo thân phận lừa gạt ta? Phượng Gia từ mười mấy năm trước đã bị diệt sát, ngươi là con gái Phượng Gia Phượng Bất Hối ở đâu ra?"
Nhược Ly không giận mà nghiêm, uy áp xuất ra làm Phượng Tử Vũ đứng hơi run lên. Bách Lý Mạch im lặng quan sát Phượng Tử Vũ này, chẳng lẻ thật là đứa bé đó? Không thể nào?
"Dân nữ thật là Phượng Tử Vũ, nhưng lúc dân nữ còn nhỏ bị người bắt đi, còn quăng xuống vách núi nhưng sư phụ đã cứu sống được ta, nhưng lúc đó đầu bị đập vào đá nên không hề nhớ quá khứ, gần đây cùng sư phụ Đến Tử Nguyệt thành mới dần nhớ lại "
"Có gì chứng minh thân phận của ngươi? "
"Có là cái này " nói rồi đưa ra một miếng ngọc bội,
Nhược Ly tiếp nhận xem qua mặt ngọc được điêu khắc hết sức tinh xảo một con Cửu Vĩ Phượng Hoàng giương cánh rất sống động, lại xem xét chất lượng ngọc là một miếng Tử Tinh Ngọc giá trị liên thành
"Nếu ngươi đã là Phượng Tử Vũ sao không đến tìm người khác hỗ trợ, đến tìm ta làm gì? " Nhược Ly xem miếng ngọc xong như cũng chấp nhận thân phận nàng ta, thần sắc của nàng ta hơi tụt xuống
"Như vậy phải kể lại từ đầu, từ lúc ta tỉnh lại đã tìm kiếm tin tức Phượng Gia, ta đến Ám Dạ các mua tin tức liên quan đến Phượng Gia, những chuyện khác hẳn người đã nghe nói qua, cuối cùng cũng được một tin quan trọng là về Nhị thúc tức Phượng Tiếu, lần cuối cùng xuất hiện là ở dãi núi Đoạn Nhai, ta ôm hy vọng rằng người chỉ mai danh ẩn tích ở đâu đó nên đã tìm kiếm suốt 3 tháng mới gặp được. Nhưng đến nơi chỉ là một nấm mồ đã xanh cỏ. Ta nghĩ hẳn đó chính là Dược Cốc mà người ta thường nói. Lại Biết được Vương phi xuất thân dược cốc lại cứu Chiến Vương Gia làm nên một thiên tình sử, nên mạo muội đến muốn xin hỏi người có từng gặp qua Phượng Tiếu thúc thúc?" tuy nàng hỏi nhưng đã gần như khẳng định, ánh mắt trong mong nhìn Nhược Ly.
"Đưa Phượng tiểu thư đến sương phòng nghỉ ngơi chóc lát đi " Nhược Ly nhìn nhìn Phượng Tử Vũ rồi phân phó quản gia,
Phượng Tử Vũ cũng biết bản thân đã quá đường đột nhưng nhìn Nhược Ly không trực tiếp cự tuyệt, biết là có hy vọng, cũng phải để người ta suy nghĩ, đổi lại là nàng cũng sẽ làm như vậy. Nàng ta không nói gì bước theo quản gia đi đến hậu viện.
Nhược Ly ở lại trầm ngâm nhìn mảnh ngọc bội trong tay đến thất thần (diễn giống quá) Bách Lý Mạch cũng không lên tiếng chỉ im lặng suy nghĩ, Nhược Ly từ trong thất thần tỉnh lại hơi khó chịu lấy tay xoa lên trán.
"Chuyện này Sư huynh thấy sao?"
"Huynh nghĩ trước xác nhận lại thân phận của nàng ta rồi đưa ra quyết định cũng không muộn " Bách Lý Mạch hơi nhíu mày lạnh nhạt nói.
"Chắc cũng có thể làm như vậy " Nhược Ly gật đầu đồng ý.
"Năm đó chuyện gì xảy ra? " Bách Lý Mạch về đến phòng sắc mặt lạnh lẽo lên tiếng hỏi người cận vệ bình thường phía sau.
Lúc này người cận vệ bình thường kia nháy mắt như đổi thành một người khác hơi thở thị huyết tàn nhẫn
"lúc đó quả thật đã rơi xuống vách núi sau đó mất tích" Bách Lý Mạch hơi thở càng ẩn nhẫn áp lực
"Vô dụng " nhìn cũng không nhìn người phía sau nhẹ giọng phung ra một câu làm cho người phía sau hoảng hốt quỳ xuống.
"tr.a thân phận nàng ta "
"Dạ ".
Lãnh Thế Tuyệt đã biết chuyện này Nhược Ly động tay vào, vì thân phận của nàng chỉ có hắn và Lãnh Nhất biết được, nên phối hợp diễn một vở, phải làm cho mọi người xem một chút.
Vài ngày sau không biết tin tức từ đâu truyền ra hậu nhân của Phượng Gia đã xuất hiện làm chuyện của Phượng Gia một lần nữa được khui ra trở thành đề tài nóng hổi được cả năm nước quan tâm.
Cũng khoảng vài ngày sau đã đem toàn bộ từ chuyện từ nhỏ đến lớn của Phượng Tử Vũ tr.a một lần, quả thật chính là sư phụ nàng ta đã cứu và nuôi dưỡng nàng ta, đúng như nàng ta đã nói, rốt cuộc xác nhận thân phận
Bách lý Mạch cũng tr.a được nên không có nghi ngờ gì. Dò xét vài lần Nhược Ly cũng đem chuyện của Phượng Tiếu nói rõ ràng cho Phượng Tử Vũ
Những gì điều tr.a được quả thật là quá khứ của Ám Cửu, nàng ta chính được sư phụ nuôi nhưng ông là nhặc được Ám Cửu lúc đó đang là ăn xin chứ không có cứu được như đã nói, tuổi tác thì Ám Cửu lớn hơn nàng 2 tuổi, chỉ là nhìn cũng không cách biệt quá.
Nhưng chuyện này chỉ 2 người biết người thứ 3 chính là nàng nên thuận Lý thành chương sửa đổi lại quá trình một chút, đương nhiên không một sơ hở.
Bách Lý Mạch điều tr.a rất kỹ càng nhưng cuối cùng cũng không thấy một chút điều đáng nghi gì, chỉ có thể nói là nàng ta quá may mắn thoát được một kiếp.
Nhưng mà nếu nàng ta xuất hiện có lẽ sẽ có manh mối về bản đồ, Phượng Tiếu lúc đó nói là đang tìm người, người này hẳn là Phượng Tử Vũ vậy nhất định sẽ dùng cách gì đó giao bản đồ cho nàng ta hoặc nói ra nơi dấu bản đồ, Phượng Tử Vũ này tạm thời không động được
"Sát Thiên"
"Dạ "
"Phái người bảo vệ Phượng Tử Vũ, tạm thời bảo hộ an toàn cho nàng ta "
"Thuộc hạ sẽ lập tức đi làm ".
Cũng đến lúc hành động rồi, võ lâm đại hội và Bạch Gia sao? Đến lúc đó hẳn là Phượng Tử Vũ sẽ đến tham gia đồng thời công khai thân phận muốn lấy lại công đạo cho Phượng Gia.
Đến lúc đó hành động ra tay đoạt lấy bản đồ mà Bạch Gia đang giữ . Ánh mắt Bách Lý Mạch thâm trầm mà sắc bén tàn độc loé lên .
Đúng là một cơ hội tốt. Mỗi người điều có tính toán, điều muốn nhắm vào phần bản đồ trong tay Bạch Gia, cơ hội này thật không dễ có chỉ xem ai là người tận dụng tốt hơn mà thôi.
Vũng nước này càng ngày càng đục, mỗi người cũng góp một tay khuấy động, xem ra đến lúc khởi đầu trận phong ba đầy huyết tanh mưa máu này rồi.