Chương 67
Vì đại hội cử hành vào ban ngày nên đến tối sẽ thiết tiệc mừng tân minh chủ.
Nhược Ly muốn hành động ngay ban ngày chứ không đợi đến tối, tuy rằng hành động vào ban ngày mạo hiểm và có khả năng bị phát hiện
Nhưng mà đến đêm không biết bản đồ có còn ở chỗ cũ hay sẽ tranh đoạt với người khác mà bứt dây động rừng.
Phải biết có rất nhiều người nhìn chầm chầm vào bản đồ này đây là một cơ hội tốt hiển nhiên họ cũng sẽ góp một chân tranh đoạt.
Dạ Tiếu Thiên và bọn Lãnh Nhất rời đi không lâu Nhược Ly cũng thay đổi dung mạo giả trang một nam tử vận y phục hạ nhân bình tĩnh đi lại,
Theo tin tức nàng cũng biết một vài đặt điểm nhận dạng thân phận người trong Bạch Gia thuận lợi đến nơi phó ước.
"Các chủ " Thạch Lỗi hành lễ phải gọi là nhị thiếu chủ Bạch Phi, lúc trước nàng muốn tìm cơ hội cho người trà trộn vào Bạch Gia nhưng người này thân phận phải cao mới dễ dàng điều tr.a nội bộ Bạch Gia,
Ai ngờ Bạch Phi tự đưa đến cửa hắn đến sòng bạc chơi đến không về nhà, nàng cho Thạch Lỗi âm thầm tiếp cận hắn mô phỏng lại hành vi cử chỉ lời nói sau đó trở về là Nhị thiếu chủ hiện tại
"Miễn đi, trước tìm được rồi nói sau" Nhược Ly khoác tay bảo hắn đứng dậy.
"Người theo thuộc hạ đi " nói đoạn bước trước dẫn đường
"Nhị thiếu chủ, Gia chủ sai thuộc hạ tìm ngài, hỏi ngài sao không đến hội trường ? "
"Ta định đến đây, lúc nãy bất cẩn làm rách y bào nên thay xong sẽ đến " nói đoạn nhìn thoáng qua vạt áo bị rách một đường. Lưu quản sự nhìn thấy cũng là vâng dạ lui đi
"Vậy thuộc hạ đi hồi báo cho Gia chủ trước"
"Đi đi, nói với phụ thân ta sẽ đến ngay "
"Dạ, thuộc hạ cáo lui" nhìn sau lưng thấy tên thuộc hạ thân cận của Bạch Phi gật đầu chào mình cũng là nhẹ gật một cái mới rời đi.
Nhược Ly đang dùng thân phận thuộc hạ của Bạch Phi nếu không người khác nhìn thấy Nhị thiếu chủ đi với hạ nhân lạ mặt sẽ bị nghi ngờ.
Vào đến phòng Bạch Phi nhẹ nhàng phi thân lên trần nhà lấy một cuộn da
"Đây là địa đồ hầm mộ, ở trước cửa mộ có một trận Ngũ hành, qua trận Ngũ hành trên bia mộ hàng chữ thứ hai từ trái qua chữ thứ tư là cơ quan mở hầm mộ "Dừng một chút lại nói tiếp
"Thuộc hạ từng thâm dò hai lần, lần đầu tiên đã khởi động cơ quan ở cửa mộ, nằm ở bật thang thứ 3 đi xuống, có khoảng hơn một vạn cây ngân châm tẩm độc được phóng ra,
May là người đã cho thuộc hạ giải độc đan mang theo bên người mới toàn mạng trở ra, lần sau thuận lợi hơn rất nhiều,tránh được cơ quan đến được nơi cất giữ bản đồ là ở đây " vừa nói chỉ một vị trí trong tấm địa đồ
"Nhưng chiếc hộp cất giữ có thể có cơ quan nên thuộc hạ không dám mạo hiểm đánh rắn động cỏ, sợ rằng sẽ dời nơi cất giấu nên không chạm vào, nhưng thuộc hạ đã hoạ lại chiếc hộp đó người xem" nói rồi mang ra một tấm giấy vẽ một chiếc hộp thập phần tinh xảo
"Người phải cẩn thận, Bạch Gia không hề đơn giản như bề ngoài, theo như thuộc hạ tr.a ra họ sẽ ra tay với Phượng Tử Vũ, họ cũng không muốn an phận, có lẽ chuyện Phượng Gia cũng có một chân, chỉ là đã qua thời gian lâu nên vẫn chưa tr.a ra, như thuộc hạ tr.a thì mười mấy năm trước Gia chủ có điều động một nhóm cao thủ nhưng lúc trở lại thì chỉ có một mình hắn"
"Hẳn là đã diệt khẩu hết, cứ tiếp tục tra, đừng nóng lòng."
"Vâng"
Nhược Ly ra khỏi phòng bước đến bên ngoài hầm mộ, quả thật có một trận đồ Nhược Ly dễ dàng qua được, cũng theo chỉ dẫn tìm được lối vào,
Tiếp đến tránh được cơ quan đầu thuận lợi đến nơi cất dấu bản đồ. Là một tòa mật thất, bên trong duy nhất có một cổ quan tài bằng đá
Tuy chưa chạm vào nắp quan tài nhưng bằng trực giác Nhược Ly cảm thấy vô cùng nguy hiểm, đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác bị uy hϊế͙p͙ đến tính mạng.
Trong cổ quan tài này có thứ có thể đe dọa đến mạng sống của nàng.
Dù biết nguy hiểm nhưng nàng không phải loại người sẽ từ bỏ, nhẹ bước đến kế bên quan tài đá vận nội lực đẩy nắp quan tài ra.
Bên trong chỉ có một cái xác khô, phải là bộ xương mới đúng đang ôm lấy cái hộp gỗ giống như Thạch Lỗi đã nói.
Nhược Ly quan sát chiếc hộp châm chú, chiếc hộp này rõ ràng không có chìa khóa. Vậy mở bằng cách nào? Nhược Ly tự hỏi,
Phải có cách mở nó ra, nếu nàng đoán không sai hẳn là những đường hoa văn và các điểm trên hộp chính là chìa khóa.
Không thể đem cả chiếc hộp ra ngoài vì nó quá lớn rất dễ gây chú ý, cũng không dám tuỳ tiện duy dời sợ sẽ kích hoạt cơ quan. Vậy phải mở ra ở đây thôi.
Ở trên có 365 đường vân và 60 chính điểm. "Cạch " Nhược Ly nhấn vào một điểm chính Lập tức bị ấn vào.
Tốt rồi, đây chính là cách mở. Nhưng đến cuối cùng phải là hình dạng gì mới mở được ? Bạch Gia, Tứ đại thế gia, Ngũ Quốc. Kết nối, Chín gia tộc , là Cửu Tinh Liên Châu.
Nhược Ly ấn vào 9 vân điểm khác nhau tạo thành hình dạng Cửu Tinh Liên Châu.
"Cạch "
" mở được rồi " mừng rỡ thốt lên
Hộp gỗ phân làm hai bên, trong hộp chỉ có một cuộn da dê. Không còn gì khác
Nhược Ly cầm lấy, đổi một cuộn khác trong tay áo để vào trong hộp, nàng biết tấm bản đồ đều khắc lên da, nàng đã chuẩn bị sẵn một cuộn giống hệt cuộn của Phượng Gia.
Nhưng lúc nàng không chú ý tới ngón tay của xác ch.ết đang cử động. Lúc nàng đống hộp lại định ra ngoài mới bước vài bước cảm giác ch.ết chóc lạnh lẽo làm nàng rùng mình quay đầu lại.
Bộ xương mà nàng thấy kia đang ngồi dậy khỏi quan tài. Nhược Ly hoảng hốt nhưng lại bình tĩnh rất nhanh
Có gì đáng phải sợ, nàng vốn là người đã ch.ết cũng là đứng sờ ra đây, một bộ xương biết cử động có gì đáng ngạc nhiên.
Bộ xương ra khỏi quan tài im lặng nhìn Nhược Ly. Đôi mắt đó tuyệt không giống người đã ch.ết, lăng lệ, thị huyết và khác máu.
"Ngươi là người sống!" tuy hỏi nhưng nàng là khẳng định
"khặc khặc khặc, ta là người ch.ết mà cũng là người sống, máu! ta sẽ uống hết máu của ngươi, khặc khặc " giọng nói ồ ồ làm người ta rợn tóc gáy.
Từ lúc nàng đến thế giới này chưa từng nghe nói qua xác ch.ết sống dậy, hay cấm thuật tà môn nào như vậy. Bạch Gia đúng là không đơn giản như bề ngoài