Chương 63: Larvitar Với Bagon
Khi Lâm Phàm vào hang động, quan sát cảnh vật trong hang hắn chỉ thấy một chiếc tổ đã cũ kĩ có thể đã bị bỏ hoang từ lâu cùng một quả trứng màu cam đang nằm trong tổ.
Hắn cũng không nhận ra đây là trứng của loại Pokemon gì vì hắn cũng không am hiểu vấn đề này. Nhưng có thể đến đây đẻ trứng có thể chắc chắn 1 điều đó là Pokemon hệ Flying.
Quả trứng này có kích thước lớn hơn những quả trứng của những loại mà Pokemon Lâm Phàm thấy trước đó. Đã lâu như vậy không ấp thành công không biết Pokemon non bên trong có còn sống không.
“ Mặc kệ trước cứ thu lại đã, rời khỏi đây rồi tính sau dù gì bên ngoài cũng không có Pokemon hệ Flying như ta yêu cầu, chỉ có quả trứng không biết này mới vào pháp nhãn ta mặc kệ ấp ra là gì hay không ấp ra ta cũng chấp nhận”.
Rồi Lâm Phàm bế ra đang ngủ say Larvitar, để quả trứng vào balo rồi mỗi tay hắn ôm chặt một chuẩn thần con non để cho Ariados mang hắn leo lên lại hẻm núi.
Để không xảy ra bất ngờ hắn còn yêu cấu Ariados dùng tơ nhện chói tay hắn với hai con Pokemon nhỏ này. Lâm Phàm không muốn xảy ra điều gì ngoài ý muốn với 2 chuẩn thần con non này.
Đến trên đỉnh núi Ariados giúp hắn gỡ ra mạng nhện. Nhìn tình hình của Bagon xem ra hắn phải trì hoãn kế hoạch tiến vào thành phố một đoạn thời gian.
Khi Larvitar ngủ dậy, thấy một bên khác cũng đang được Lâm Phàm ôm Bagon nó lộ ra ánh mắt tò mò. Nhìn ánh mắt tò mò nó Lâm Phàm thuận miệng giới thiệu cho nó
“ Đây là Bagon cũng như ngươi nó cũng là chuẩn thần con non, sau này ngươi phải chiếu cố nó nhiều hơn có biết không Larvitar vì nó bé hơn ngươi nên bây giờ ngươi sẽ thành anh trai nó”
Nghe được Lâm Phàm nói nó sẽ làm anh trai của Bagon nó lập tức nghiêm nghị trịnh trọng vỗ ngực, gật đầu cam đoan sẽ chiếu cố tốt Bagon.
Lâm Phàm cũng không để ý điều này, vì luôn bé nhất nhóm nó hằng ngày chỉ có người khác chiếu nó phần, nên Lâm Phàm cũng không hy vọng nó chiếu cố tốt Bagon.
Lâm Phàm tìm một hang động để ở lại hẻm núi này chờ Bagon khôi phục rồi hắn sẽ làm ra quyết định tiếp theo. Sau hai ngày Bagon tỉnh lại, khiến Lâm Phàm bất ngờ là trong thời gian hắn chăm sóc Bagon Larvitar cũng rất nhiệt tình ở một bên hỗ trợ.
“ Không phải nó coi lời ta nói là thật chứ? Thôi kệ như vậy cũng không sao dù sao xuất sinh không lâu Bagon đúng là nhỏ hơn Larvitar còn sau này ai là anh ai là em chắc chỉ có thể dùng thực lực để phân định.”
Bagon mở mắt ra thấy Lâm Phàm đang nhìn nó bên cạnh còn có thân thể ngang bằng nó Larvitar đang nhìn chằm chằm nó ánh mắt kích động. Bagon biết đây là người đã cứu mình cùng với cả 2 đã chăm sóc nó những ngày qua.
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra Bagon đã bị hiếu động Larvitar kéo ra ngoài giới thiệu với mọi Pokemon ở bên ngoài dưới ánh mắt kinh ngạc của Lâm Phàm.
Nhưng hắn cũng kệ dù sao Bagon vừa trải qua chuyện buồn để vui tươi Larvitar giúp nó vui lên đi. Nói đến Lâm Phàm thấy chúng nó cũng thật đáng thương cả 2 đều mất mẹ từ khi còn bé thậm trí Larvitar còn không biết mặt mẹ mình.
Nhưng có đôi khi không biết lại tốt hơn biết được rất nhiều. Nhìn Bagon cùng Larvitar Lâm Phàm không khỏi thở dài.
Sau đó một ngày Larvitar dẫn Bagon đi tham quan mọi thứ, đến giờ ăn nó cũng nhường thứ ngon nhất cho Bagon,mật ong nó cũng chia 2 phần nó một phần cho Bagon.
Nhìn thấy vậy Lâm Phàm vội cản lại nó rồi cho phần của mình cho Bagon nhưng Larvitar không chịu. Nó nhất Quyết cho 3 phần của mình cho Bagon còn nó lấy 3 phần của Lâm Phàm cùng nhau uống với Bagon.
Nó uống được ngon ngọt còn Lâm Phàm thì như ăn quả đắng như vậy trợn mắt há hốc mồm nhìn ngốc đến đáng yêu Larvitar. Đến buổi chiều chơi mệt Larvitar lại đi ngủ. Từ lúc sing ra đến giờ chưa ngày nào nó hoạt động nhiều như vậy.
Được ở một mình Bagon dưới ánh nắng vàng cam của trời chiều cô đơn đi về phía hẻm núi ngồi cúi gằm đầu xuống nhìn về phía dưới vực sâu kia.
Luôn để ý nó Lâm Phàm thấy vậy lập tức đi theo ngồi cạnh nó. Hắn không nói gì cứ ngồi như vậy, Bagon cũng ngồi như vậy lặng im không một cử động.
Một người một Pokemon cứ ngồi như vậy ngắm hoàng hôn cho đến khi bóng tối bao phủ khu rừng.