Chương 50: Lĩnh ngộ không gian
Nhất Thành nghĩ đến Magic Plate của mình thì thở dài. Sau lần thay da đổi thịt, hắn đã có một cái Magic Plate hoàn toàn mới. Có thể sử dụng tất cả các loại phép thuật. Nhưng nó lại màu đen, sợ rằng sau này không đến lúc nguy hiểm, chắc sẽ không bao giờ xuất ra trước mặt người khác. Hắn nghĩ đến điều gì vội câu thông với Trí Tuệ Thẻ:
-Trí Tuệ Thẻ, nếu ta không xuất ra Magic Plate của mình, phép thuật thi triển ra có bị hạn chế sức mạnh không.
-Không có, thậm chí còn đem lại lợi ích cho việc thi triển phép thuật. Bây giờ Kinh mạch trong cơ thể túc chủ đã được đánh thông, và nó câu thông thẳng đến Black Plate, vì thế lúc thi triển phép thuật sẽ không ảnh hưởng về sức mạnh hay có hạn chế gì.
Nhất Thành suy nghĩ lại cũng đúng, vì trong các kinh mạch hắn đang chảy các dòng năng lượng phép thuật. Thế nên lúc thi phép không cần phải giống trước, dùng cơ thể làm cầu nối từ linh hồn đến vật chất bên ngoài. Giờ đã bỏ bớt một bước cầu nối này, cũng chả khác mấy dùng trực tiếp Magic Plate thi phép.
Lúc này cả hai đã đến dưới cổng thành đổ nát. Bọn họ dừng lại ngay trước một tấm màng chắn trong suốt trước mặt. Có thể nhận biết đây là cấm chế không gian, ngay khi Nhất Thành định đưa tay sờ thử bức màng này thì Mập mạp vội vàng giữ tay hắn lại.
-Đừng chạm vào, sẽ có lực phản chấn rất mạnh đánh thẳng vào tay. Người thường chạm vào thì sẽ tan xương nát thịt. Người tu luyện sẽ gặp lực chấn ngược cực kỳ mạnh. Có mấy pháp sư tự do vừa chạm vào liền hộc máu, ngất đi nữa ngày mới tỉnh.
Nhất Thành nghe vậy thì rụt tay về. Đúng là không thể mạo hiểm được.
-Trí Tuệ Thẻ, có cách nào phá cấm chế này không?
-Túc chủ, hãy tiếp xúc với cấm chế. Lúc đó ta mới có thể phân tích cấm pháp này được.
Nhất Thành quay sang Mập Mạp nói:
-Phép thuật của ta là không gian. Ta phải chạm vào thứ này để cảm nhận xem nó như thế nào. Dù không phá được, học hỏi thêm một chút cũng tốt cho ta. Ngươi không cần lo lắng. Ta sẽ không hành động ngu ngốc.
Mập Mạp do dự một lúc rồi gật đầu lùi lại phía sau. Nhất Thành cẩn thận từ từ đặt tay mình lên trên màng chắn, lực phản chấn cùng một cảm giác đau buốt từ tay truyền lên não. Nhưng hắn không quan tâm, loại cảm giác đau đớn này làm hắn trở nên thư thái hơn một chút. Đầu óc lại tỉnh táo hơn vài phần. Hắn lẩm bẩm:
-Thích cảm giác đau, thích hành xác, không biết mình có thể trở thành tên biến thái thích ngược bản thân không đây?
Máu từ lòng bàn tay tràn ra, giọt từng nhỏ xuống đất. Nếu không có Mập Mạp ở đây hắn có thể dùng phép thuật để đông máu nhưng hắn không muốn bị lộ.
-Phân tích xong, ký chủ có thể rút tay về.
-Sao rồi. Có cách thoát khỏi đây không?
Trí Tuệ Thẻ ngẩm nghĩ một lúc thì hỏi ngược lại Nhất Thành:
-Túc chủ có hiểu ý nghĩa về không gian và thời gian?
Nhất Thành ngớ người, cái này thì hỏi quá khó đối với hắn. Phép thuật không gian của hắn chỉ mới nhập môn. Mà cái không gian phép thuật hắn lĩnh ngộ là một loại phép thuật được người tạo ra vì thế thứ hắn lĩnh ngộ là người tạo ra phép thuật này lĩnh ngộ. Nói đúng hơn là học vẹt.
-Nói thật lòng ta không hiểu chút nào cả?
-Túc chủ, phép thuật không gian của ký chủ đang học chỉ là một trong vạn loại không gian. Với lại sự thật thì túc chủ chỉ học vẹt mọi thứ chứ không có lĩnh ngộ không gian thật sự. Thứ phép thuật của người khác cuối cùng cũng không phải của mình. Bây giờ túc chủ còn quá yếu, có thể học nhưng đến cấp bật nhất định phải tự mình lĩnh ngộ, tìm được phép thuật của chính mình.
Trí tuệ thẻ dừng một chút rồi tiếp tục:
- Được rồi. Nên nói về cấm trận này. Có ba cách để phá trận này. Thứ nhất tìm mắt trận, hủy mắt trận cũng là hủy nguồn cung cấp năng lượng cho trận pháp này. Thứ hai là dùng lực, dùng phép thuật cực mạnh, công kích rồi hủy diệt luôn cấm trận này. Thứ ba là đồng hóa, tìm hiểu quy luật không gian của cấm pháp này, nghĩa là lĩnh ngộ không gian này sau đó dùng chính nó hủy diệt nó.
-May mắn đây chỉ là cấm trận không gian, chứ không có ảnh hưởng thời gian. Vì thế túc chủ có thể dùng cách thứ ba. Để ta giải thích sơ qua một chút. Không gian và thời gian dùng để chỉ về một hình thức tồn tại của vật chất cùng với phạm trù vận động, trong đó không gian chỉ hình thức tồn tại của khách thể vật chất ở vị trí nhất định, kích thước nhất định và ở một khung cảnh nhất định trong tương quan với những khách thể khác.
-Trong khi đó thời gian chỉ hình thức tồn tại của các khách thể vật chất được biểu hiện ở mức độ lâu dài hay mau chóng độ dài về mặt thời gian, ở sự kế tiếp trước hay sau của các giai đoạn vận động.
-Không gian luôn có ba chiều: chiều dài, chiều rộng, chiều cao, còn thời gian chỉ có một chiều: từ quá khứ tới tương lai.
-Với phép thuật không gian, cơ hội phát triển của túc chủ sẽ rất lớn. Sự kết hợp của không gian và thời gian phép thuật sẽ tạo ra một phép thuật cực kỳ mạnh mẽ. Thứ phép thuật này sẽ vượt qua tất cả các loại cấp bậc phép thuật ở thế giới này.
Nhất Thành cái hiểu cái không, càng nghe càng mông lung. Nghe tới lúc đầu óc mù mịt thì cuối cùng Trí Tuệ thẻ cũng đi vào vấn đề chính:
-Được rồi, nói nhiều nữa túc chủ cũng không hiểu gì, như đàn gảy tai trâu. Nhiệm vụ bây giờ của túc chủ lính là cảm nhận không gian này. Đồng hóa chúng với không gian phép thuật của mình. Nói đơn giản hơn một chút, truyền năng lượng khởi nguyên trong Black Plate của túc chủ vào cấm trận không gian này. Từ từ lần theo nguyên lý hình thành của cấm pháp, tìm hiểu rồi thoát đi. Lần này sẽ không có điểm vật chất ủng hộ túc chủ, phải dựa vào chính mình. Tin tưởng ta với Âm Dương Thể, năng lượng khởi nguyên, và Black Plate trong người. Nếu túc chủ không lĩnh ngộ được trong thời gian ngắn thì có thể đập đầu vào đậu hũ mà tự vẫn cho xong.
Nhất Thành gật gật đầu nói:
-Ta hiểu rồi! Cám ơn ngươi. Có vẻ như ngươi không muốn ta dựa vào ngươi quá nhiều thì phải. Ta còn tưởng ngươi bảo ta đi săn quái kiếm điểm vật chất, sau đó quay lại đây lĩnh ngộ chứ?
-’Vật chất bí ẩn’ trước khi đi đã dặn dò ta là hỗ trợ túc chủ trở nên mạnh mẽ. Mà muốn mạnh mẽ thì phải dựa vào chính mình. Nếu quá phụ thuộc vào một ai đó thì không còn gọi là mạnh mẽ mà chỉ là một tên phế vật phụ thuộc. Ta muốn túc chủ điều khiển chính mình chứ không nên trở thành con rối của ta. Lỡ như hôm nào đó, ta bảo túc chủ đi vào chỗ nguy hiểm thì không đến mức biết sẽ ch.ết mà cũng làm theo như mấy tên nhân vật chính trong mấy tiểu thuyết kia.
-Cám ơn ngươi, trí tuệ thẻ.
Nhất Thành nói tiếng cám ơn thật lòng vì hắn biết Trí Tuệ Thẻ muốn tốt cho hắn. Nếu một ngày nào đó, trí tuệ thẻ rời đi như ‘vật chất bí ẩn kia’ hắn cũng không quá phụ thuộc vào nó. Sức mạnh của mình thì phải chính mình nắm giữ. Trong lòng hắn giờ đây đã xem Trí Tuệ Thẻ như một đồng bạn, đồng hành trên con đường tìm trở về quê hương của chính mình.
Mập Mạp nảy giờ đứng sau lưng thấy hắn dừng lại thì vội vàng hỏi:
-Nhất Thành, ngươi không sao chứ? Tay người đang rỉ máu kìa.
Nhất Thành quay đầu nhìn Mập Mạp bảo hắn trở về:
-Mập Mạp, ngươi trở về trước đi! Ta ở đây xem xet một lúc, xem có cách nào tìm hiểu cắm pháp không gian này không. Không gian cấm chế này khá tương tự với phép thuật không gian ta học nên chắc có hy vọng.
-Ngươi chắc chắn chứ? Bây giờ cảnh giới ngươi rớt xuống đến mức thấp nhất, đừng quá tốn sức.
Nhất Thành cười cười:
-Ta bị rớt cảnh giới chứ không phải là mất hết lĩnh ngộ phép thuật. Việc ta làm bây giờ chính là lĩnh ngộ chứ không phải là ngạnh kháng với cấm chế này. Không cần lo cho ta đâu. Giúp ta nhắn lại có thể tối nay ta sẽ ở đây.
Lúc này phía ngoài thành có người đi đến đứng trước màn chắn trong suốt. Đó là phó viện trưởng, lão ta đang ra dấu gì đó. Phía sau lão một nữ pháp sư trẻ tuổi mang áo quần thư viện lấy ra một cây bút lông viết mấy chữ trên không. -Chúng ta đã thông báo cho viện trưởng, cũng nhờ người mời một vị tiền bối có kinh nghiệm với cấm chế và không gian phép thuật đến đây. Có thể mất ba đến bốn ngày.
Nhất Thành thấy phó viện trưởng thì chắp tay hành lễ chào hỏi. Biết được kế hoạch của phó viện trưởng thì Nhất Thành ra dấu cho Mập Mạp tạo một tường đất trước cổng thành. Rồi hắn viết lên đó.
-Chào mọi người, vẫn khỏe cả chứ? Ba ngày? Vậy thì hơi lâu, tình hình trong thành càng lúc càng căng thẳng. Mọi thứ trở nên an tĩnh lạ thường, có vẻ như vật kia sắp xuất thế, Sợ rằng chỉ trong hai ngày tới. Bên trong này có nhiều thế lực rất mạnh, mọi người cẩn thận. Ta nghi ngờ họ có hỗ trợ từ bên ngoài.
-Thư viện đã phát hiện một số thế lực ẩn núp quanh đây, đã phái người xem chừng bọn chúng. Nếu có hành động gì thì sẽ bị người thư viện ngăn cản. Ta sẽ tìm cách phá cấm nhanh nhất có thể. Nếu tình huống xấu, các người tự lo thân mình trước, cố gắng giữ mạng.
Nhất Thành đọc xong liền ra dấu hiểu rõ. Hắn quay sang bảo Mập Mạp quay lại báo cho mọi người tin tức này. Giờ việc của hắn là lĩnh ngộ, đột phá cấm chế này. Bên ngoài thì Phó Viện trưởng cũng rời đi. Có vẽ có việc gấp gì đó. Hắn cũng không để ý. Đúng lúc Mập mạp rời đi, hắn ngồi xuống giữa cổng thành, hai tay đặt lên màng chắn không gian bắt đầu lĩnh ngộ.