Chương 2: Vô ưu quận chúa
Tần Đế ôm Bảo Bảo vào lòng trịnh trọng nói "" Từ nay về sau, không ai có thể bắt nạt bảo bối của phụ hoàng, cho dù là trẫm cũng không được"". Bảo Bảo quyết định nhất định phải ôm chặt cây đại thụ phụ hoàng này, có chỗ dựa vững chắc, tung hành ngũ quốc, hahaha.
” Hoàng thượng, đã đến giờ thượng triều” Lý công công, đại nội tổng quản bên cạnh hoàng thượng bước vào.
”Tiểu Bảo Bảo, phụ hoàng thượng triều, bãi triều đến thăm con” sau đó Tần Đế bệ hạ véo véo má của Bảo Bảo.
Cần Chính Điện
”Nghe nói ngày hôm qua tiểu quận chúa của Hộ quốc vương phủ ra đời”
”Ta còn nghe nói Hoàng thượng đích thân ôm tiểu quận chúa về Dưỡng Tâm Điện nuôi...“.
Tiếng kêu the thé của Lý công công cắt đứt những tiếng xì xào bàn tán tiểu quận chúa “ hoàng thượng giá lâm“.
Triều thần rối rít quỳ xuống hành lễ “ Thần tham kiến hoàng thượng, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế“.
Giọng nói lạnh lùng vang lên” Miễn lễ”
”Lễ bộ chuẩn bị lễ hợp táng cho Hộ Quốc Vương Gia cùng Hộ Quốc Vương Phi, toàn quốc để tang ba ngày.”
” Thần tuân chỉ”
”Khởi bẩm hoàng thượng, thần có chuyện khởi tấu” Diệp tướng quân bước khỏi hàng.
”chuẩn”
”Hoàng thượng, đã bắt được nghịch tặc cùng gian tế, thỉnh hoàng thượng xử tội”
” Chu di cửu tộc, trẫm muốn chúng ch.ết không toàn thây, tế linh cửu cho đệ đệ trẫm.” Tần Đế tàn nhẫn nói.
”Thần tuân chỉ”
”Bãi triều” Tần Đế phất tay áo lạnh lùng rời đi.
Dưỡng Tâm Điện
”Bảo Bảo, ta là tổ mẫu của con” Thái Hậu cầm chiếc trống nhỏ lắc lắc chọc tiểu quận chúa.
”thái hậu, người xem tiểu quận chúa thực đáng yêu, sau này chính là một đại mỹ nữ” Dung ma ma nô tỳ thiếp thân của Thái hậu cười nói.
”Haha, Đúng vậy, dù sao năm xưa ai gia cũng là một đại mỹ nữ, Bảo Bảo của ta nhất định là đại mỹ nữ”
”Trẫm cũng là một đại mỹ nam, vậy Bảo Bảo cũng phải khuynh quốc khuynh thành chứ” Tần Đế cười to bước vào.
”Nô tài tham kiến Hoàng Thượng”
”Nhi thần tham kiến mẫu hậu”
”Tung nhi, con xem, Bảo Bảo thật giống Hoành nhi”
”Vậy sao, trẫm cảm thấy tiểu nha đầu giống trẫm hơn” vị bệ hạ nào đó tự kỉ nói.
”Ai gia lại cảm thấy Bảo Bảo giống ta hơn”
Tiểu quận chúa nhìn hai người một già một trẻ tranh luận nàng giống ai hơn, nhìn thực ấm áp. Nàng cần suy tính xem bước kế tiếp nên làm gì. Hay là giống các tiền bối xuyên không, 3 tuổi xuất khẩu thành thơ nhỉ. Đây không phải là kế sách hay, nàng quyết định trưởng thành như đứa trẻ bình thường. Nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, cuộc sống sâu gạo bắt đầu.