Chương 8: Chúng ta lúc đó không xa lạ như vậy
"Du Du, cô giúp tôi chuyện này được không?". Trong khoa phụ sản, một người phụ nữ chạy theo một người phụ nữ khác mặc áo bác sĩ
"Tư Vũ, cô điên rồi sao? Tôi là một bác sĩ. Tôi không thể mất đi đạo đức nghề nghiệp của mình được!" Du Du tháo xuống khẩu trang trên mặt nói: "Hơn nữa chuyện mang thai này, cô có thể giấu mãi được sao? Đến lúc đó bụng của cô nhất định phải lớn ra. Chẳng lẽ cô lại có thể giống như hậu cung phi tần ở cổ đại, tranh giành tình cảm như vậy? Tự mình nhét bông vào trong bụng?"
"Du Du, chuyện này tôi sẽ lo liệu. Cô giúp tôi chuyện lần này có được không?" Hoắc Tư Vũ tiếp tục kéo lấy tay Du Du
Nếu không phải hiện tại Cố Niệm Hề đối với cô có quá nhiều uy hϊế͙p͙, Hoắc Tư Vũ cũng sẽ không làm ra điều này
Nhìn thoáng qua tay của Hoắc Tư Vũ, Du Du có chút bất đắc dĩ mở miệng: "Tư Vũ, cô cảm thấy sống như vậy không mệt sao. Cô trẻ tuổi, xinh đẹp. Tại sao lại phải làm khó chính mình? Hơn nữa trên thế giới này người đàn ông tốt còn rất nhiều"
Cô lúc này nhìn ra phía người đàn ông đứng ngoài cửa, Du Du không khỏi cảm thấy buồn cho Hoắc Tư Vũ
"Đúng vậy, tôi cũng biết trên thế giới này người đàn ông tốt còn rất nhiều! Nhưng người Hoắc Tư Vũ tôi yêu, chỉ có mình hắn..."
Cô thừa nhận, từ lúc đầu chính là đố kỵ với Cố Niệm Hề, cho nên mới đem người đàn ông kia cướp đi. Thời gian cùng Đàm Dật Nam tiếp xúc, cô mới phát hiện trong lòng mình có chuyển biến rất tốt
Hiện tại, mặc kệ là trong lòng hắn còn có cô hay không, cô cũng không thể rời đi khỏi người đàn ông kia. Cho nên cô mới lựa chọn phương thức hèn mọn như thế này
Bằng không, lúc nhìn thấy Cố Niệm Hề cùng Đàm Dật Nam lưu luyến, cô đã sớm buông tay
Điều đó, tất cả chính là bởi vì yêu...
"Được rồi, tôi sẽ giúp cô lần này! Nhưng cô phải nhớ kỹ, chuyện về sau không ai có thể giúp cô"
Du Du sở dĩ nhận lời Hoắc Tư Vũ, bởi vì cô thấy được trong mắt người phụ nữ kia tràn ngập chiếm giữ
"Cám ơn cô, cám ơn cô Du Du! Tôi Hoắc Tư Vũ nhất định là có may mắn rất lớn. mới có thể có được người bạn tốt như cô!" Hoắc Tư Vũ xúc động ôm lấy Du Du
"Cô ấy thế nào?"
Khi Từ Từ kiểm tr.a xong đi ra, liền nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang đi đến ở trước mặt mình. Giọng nói của hắn trầm thấp, có chút quan tâm, nhưng Từ Từ cũng không nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì
"Cái thai đã được năm tuần, sức khỏe của cô ấy không tốt lắm, rất có khả năng bị sinh non. Cho nên lúc mang thai cần phải chú ý. Đặc biệt là trong chuyện quan hệ, cần phải hạn chế..."
Du Du sở dĩ nói như vậy, là muốn giúp Tư Vũ che dấu tốt một chút
Dù sao, cô ấy cũng không phải thật sự mang thai. Tới khi phải sinh, cô ta không biết sẽ tìm đâu ra đứa nhỏ cho người đàn ông này?
"Mang thai? Là thật?"
Trong lòng Đàm Dật Nam trừ bỏ khiếp sợ, vẫn còn có một chút chán nản
Không có một chút tâm trạng vui sướng gì của người sắp được làm cha...
Đến lúc này, hắn vẫn còn ôm hy vọng. Hy vọng Hoắc Tư Vũ không phải thật sự mang thai, đến lúc đó bọn họ còn có khả năng đường ai nấy đi. Hiện tại, cầm trong tay chẩn đoán mang thai, hắn nên làm cái gì bây giờ?
"Là thật!" Nói xong câu kia, Du Du liền xoay người bước vào phòng, bởi vì cô sợ hãi người đàn ông kia sẽ phát hiện là cô nói dối
"Du Du, thế nào?"
"Tôi đã nói với hắn, hiện tại cô có thể ra ngoài!" . Nói xong cô đi đến ngồi trên chiếc ghế ở bàn làm việc. Đột nhiên như nghĩ ra chuyện gì, liền quay lại hỏi Hoắc Tư Vũ: "Tư Vũ, người đàn ông kia có phải trước đây cùng làm đồng học với chúng ta không?"
"Chuyện này, hắn chính là người chính gốc ở thành phố A Thành"
"Nhưng sao tôi cảm thấy hắn có chút quen thuộc? Giống như đã từng gặp ở một nơi nào đó". Vừa mới ở ngoài nói chuyện cùng người đàn ông kia, Du Du đã cảm thấy có chút quen mắt. Như là đã gặp qua ở nơi nào
"Ha ha... Đại khái là anh ấy thường xuyên xuất hiện ở trên ti vi! Được rồi, tôi đi trước. Chờ mấy ngày nữa. Tôi sẽ mời ngươi đi uống cà phê" Nghe Du Du nói như vậy, Hoắc Tư Vũ liền có chút chột dạ xua tay, sau đó liền rời khỏi văn phòng
Du Du nhìn thấy Đàm Dật Nam quen mắt, bởi vì cô ấy cũng nhìn thấy bạn trai của Cố Niệm Hề
Nếu như Du Du biết, mình dùng thủ đoạn này cướp đi bạn trai của Cố Niệm Hề, chỉ sợ cô ta sẽ không giúp mình nữa
Du Du đối với Cố Niệm Hề kia mới thực sự là người bạn tốt
Lúc rời khỏi bệnh viện, Hoắc Tư Vũ trong lòng không yên. Bởi vì việc cô lừa Đàm Dật Nam, nếu như bị hắn phát hiện được, chắc chắn kết cục sẽ không thể nghĩ trước được
Lúc Đàm Dật Nam ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy ánh mắt bối rối của Hoắc Tư Vũ
Hắn là đàn ông, cũng cảm thấy hổ thẹn
Dù sao, hắn cũng là người làm cho Hoắc Tư Vũ mang thai
Cứ như vậy cùng Hoắc Tư Vũ kết hôn sao?
Hắn không muốn...
Trong lòng của hắn, thật sự chỉ có một người. Càng chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình
"Nam... Em...." Hoắc Tư Vũ hồi phục tinh thần, muốn nói chuyện cùng Đàm Dật Nam
"Cái gì cũng đừng nói, chúng ta về nhà trước đi!"
Nói xong câu này, hắn đi thẳng, để lại Hoắc Tư Vũ còn đang kinh ngạc...
____
"Xin hỏi Đàm phó tổng có ở đây không?" Mấy ngày sau, Cố Niệm Hề mặc bộ đầm công sở, đứng ở tòa văn phòng cao ốc
"Xin hỏi, cô có hẹn trước không?" Trợ lý của Đàm Dật Nam là một người đàn ông trẻ tuổi, trên mắt đeo cặp kính càng làm cho hắn thêm thành thật trung thành
"Không có... Là như vậy, tôi là nhân viên của tập đoàn Bác Á, tôi là tới gặp Đàm..."
"Cô là Cố Niệm Hề tiểu thư?"
Không nghĩ mình còn chưa nói xong, người đàn ông trước mặt liền đã nói ra tên của mình. Điều này làm cho Cố Niệm Hề có chút kinh ngạc
"Đúng vậy, là tôi"
"Cố tiểu thư mời vào. Phó tổng đang ở trong. Nếu như Cố tiểu thư đã tới, cô hãy cứ trực tiếp vào phòng làm việc của phó tổng đi!"
Nói xong lời này, người đàn ông đứng dậy, đi trước dẫn đường cho Cố Niệm Hề
Mà Cố Niệm Hề hơi bất ngờ, lúc sau liền đi theo người trước mặt tiến vào văn phòng làm việc của Đàm Dật Nam
"Niệm Hề, em đã đến rồi!" Nhìn thấy có người bước vào, Đàm Dật Nam đã mau chóng đứng dậy, đi về hướng của cô
Tay không tự giác, chuẩn bị cầm lấy tay của cô
Động tác như vậy, hắn đã từng làm vô số lần
Nhưng hôm nay, hắn lại bị nàng né tránh. Nhìn tình huống như vậy, hắn lúc này giật mình
Hiện tại hắn Đàm Dật Nam không chỉ cùng bạn tốt của nàng Hoắc Tư Vũ phát sinh quan hệ, mà ngay cả đứa nhỏ cũng đã có. Chính mình như vậy, làm sao có tư cách để cô tha thứ
"Niệm Hề, ngồi đi!" Bất đắc dĩ, đưa tay của mình lại, Đàm Dật Nam chỉ ghế sô pha ở bên bàn làm việc của hắn. mời nàng ngồi xuống
"Không cần, Đàm tổng có lời gì xin nói thẳng đi!" Cố Niệm Hề trên khuôn mặt nhỏ nhắn, không có nụ cười, không có nét đau thương. Nhìn không ra, cô có điều gì khác thường
Mà Đàm Dật Nam cảm thấy đau lòng, chính là cách xưng hô của cô đối với hắn
"Đàm tổng"...
Ở công ty hắn cũng quen thuộc với cách xưng hô này
Nhưng khi Cố Niệm Hề gọi hắn như vậy, hắn lại thấy như bị dao đâm trúng
"Niệm Hề, chúng ta có cần xa lạ như vậy không". Hắn nắm chặt tay, như là đang cố nén giận
Giọng nói ồm ồm, mang theo sầu não
"Nhưng lúc đó chúng ta, cũng không phải trong tình cảnh như vậy, không phải sao?" Cô hỏi lại
Bởi vì quá yêu nhau, cho nên có chút quen thuộc. Nhưng là bởi vì quá tổn thương, bọn họ không có khả năng sẽ quay trở lại như trước
"Niệm Hề, tại sao em lại muốn xuyên tạc ý của anh? Anh chỉ muốn giúp em, ở thành phố này em không người quen biết, cuộc sống nhất định sẽ khó khăn, anh đương nhiên hiểu được. Cho nên anh muốn giúp em..."
Hắn hiểu được, Cố Niệm Hề là muốn nhắc nhở chính mình, hắn từng đối với cô gây ra tổn thương
"Giúp tôi? Ha ha..." Cố Niệm Hề cười lạnh
"Niệm Hề, em đừng như vậy được không? Anh chỉ muốn giúp em hoàn thành bản hợp đồng. Em cũng biết, em là người không có kinh nghiệm trong xã hội. Anh sợ, em nếu như ký hợp đồng, sẽ có trăm ngàn chỗ hở. Cho nên, anh chỉ là muốn tận dụng khả năng của mình. Coi như, đây là bồi thường anh đã gây tổn thương cho em"
"Nếu Đàm phó tổng nói như vậy, Cố Niệm Hề tôi liền cung kính không bằng tuân mệnh!"
Nếu như hắn muốn giúp đỡ mình, như lời hắn nói. Cô sẽ cảm thấy biết ơn. Coi như cô trước kia ngây ngô, trên bức tranh viên mãn của mình, liền chấm dứt bằng dấu chấm
Một lúc sau, hai người ở trong phòng làm việc bàn về một số điều khoản của hợp đồng
Hai người không biết lúc này, ở bên ngoài cửa đã có một người phụ nữ đứng ở đó
Hoắc Tư Vũ rất muốn đi vào cửa. Nhưng trợ lý của Đàm Dật Nam nói: "Phó tổng nói, anh ấy ở trong phòng cùng Cố tiểu thư bàn về chuyện hợp đồng, không hy vọng bất luận kẻ nào quấy rầy"
Cho nên, cô chỉ có thể đứng ở ngoài. Đương nhiên lời nói của hai người ở trong đó, cô cũng nghe không sót một từ
Giúp Cố Niệm Hề?
Ha ha...
Đàm Dật Nam cho dù tôi mang thai, người anh nghĩ đến vẫn là cô ta phải không?
Tránh không được, anh ta mấy ngày nay đều tránh mặt cô!
Từ lúc anh chiếm được thân thể tôi, lúc đó trò chơi đã bắt đầu!
Nhìn hai người ở đằng sau cánh cửa, người phụ nữ trên mặt nở nụ cười âm độc
Trên chân mang theo đôi giày mười cen ti mét. khiến cho người ta nhìn vào, không nghĩ cô mang thai
Thừa lúc hai người còn chưa có phát hiện, Hoắc Tư Vũ liền bước đi trên đôi giày cao gót của mình, rời đi
Giống như, cô chưa từng xuất hiện ở nơi này
Lúc này chỉ để lại vẻ mặt nghi hoặc của trợ lý Đàm Dật Nam