Chương 123

Trong một tuần tiếp theo, Đường Tiêu Tiêu tìm mấy người ở những khu gia đình khác nhau, mở rộng mối quan hệ trung gian như chủ nhiệm Trương vậy.
Hôm nay, khi cô từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Vương Xuân Hoa đang đeo túi xách từ trong khu gia đình đi ra ngoài.


Có vẻ như thủ tục lý hôn giữa cô và Lưu Quân đã làm xong rồi.
Từ khi Kim Ngọc Mai bị cách chức phó chủ nhiệm, Đường Tiêu Tiêu đã lâu chưa nhìn thấy bà ta.


Cô còn tưởng bà ta hiện tại đã trở thành người thành thật, kết quả vừa mới bước vào khu gia đình, liền nhìn thấy bà ta đang nhao nhao làm ổn trước cửa hội ủy viên gia đình.


Rất nhiều người bao vây trước hội ủy viên gia đình, Đường Tiêu Tiêu thấy được Kim Ngọc Mai ở trong đám đông đang cố gắng lý luận với Trương Vệ Hồng.
Sắc mặt của Trương Vệ Hồng không được tốt lắm, cũng phải, gặp phải một người như vậy, sắc mặt sao mà tốt cho được.


Đường Tiêu Tiêu cảm thấy những việc này không liên quan gì đến cô, cô chỉ là một quân tẩu nhỏ, còn phải về để nấu cơm cho người đàn ông trong nhà a.
Vừa mới định đẩy xe về phía chỗ nhà để xe, kết quả liền bị Kim Ngọc Mai gọi lại.
"Này, tôi còn muốn tố cáo vợ của chỉ huy Tống nữa."


"..." Đường Tiêu Tiêu không nói nên lời, cô chỉ là đi ngang qua thôi mà.
Nhưng cô vẫn dừng xe đạp lại: "Thím Kim, thím định tố cáo cô cái gì cơ?"
"Đúng, Tiêu Tiêu có cái gì không tốt để cho bà tố cáo chứ." Trong đám người truyền đến một âm thanh, Đường Tiêu Tiêu nhìn sang, là Thôi Tịnh.


available on google playdownload on app store


Chị gái này không phải sáng sớm nay đã về nhà mẹ để rồi sao? Sao lại đến đây để xem náo nhiệt vậy?
Kỳ thực Thôi Tịnh cũng chỉ mới quay lại khu gia đình mà thôi, thấy đám đông vây quanh nơi này thì liền tới xem một chút.


"Tôi muốn tố cáo cô ta ngày nào cũng đi ra bên ngoài, nói không chừng là đang làm chuyện không đúng đắn gì đó." Kim Ngọc Mai chống tay lên hông nói.
"Thím Kim, thím đây là không có chứng cứ cũng muốn đi tố cáo con sao?" Đường Tiêu Tiêu nhìn về phía bà ta, trong lòng cảm thấy một trận MMP.


"Không biết hôm nay bà ta bị động kinh cái gì, em đã là người thứ năm rồi đấy." Thôi Tịnh đi đến bên cạnh cô nói nhỏ.


Kim Ngọc Mai vừa đi đến đã ở trước cửa hội ủy viên gia đình la to, nói rằng muốn tố cáo cái gì đó, Trương Vệ Hồng muốn mời bà ta vào trong phòng làm việc bà ta cũng không chịu, muốn ở trước cửa nói.


Sau đó thu hút một đám người trong nhà đến, nói muốn tố cáo cái này, muốn tố cáo cái kia, kết quả lại không đưa ra được bằng chứng nào.
"Đúng vậy, bà cũng phải đưa ra bằng chứng chứ." Một người của nhà khác bị bà ta tố cáo nói.


Đường Tiêu Tiêu vừa nhìn liền kinh ngạc, ồ, anh ấy đang nói đến việc ỷ thế hϊế͙p͙ người mà Kim Ngọc Mai đã làm vào ngày hôm đó. Xem ra bởi vì lần trước Tống Cảnh Chi và Tiêu Kiệt Minh đến tổng cục để tố cáo, tổng cục cũng đã yêu cầu những người trong tổ này điều tra, hiện tại đã biết Kim Ngọc Mai ghê tởm như thế nào.


"Để bên hội ủy viên gia đình điều tr.a thì sẽ biết." Biểu tình của Kim Ngọc Mai khiến cho Đường Tiêu Tiêu chỉ muốn cho bà ta một đòn ném qua vai.


Cô hít sâu một hơi, kể từ khi bắt đầu khoa tay múa chân với Tống Cảnh Chi, ngày thường tay chân cô vẫn luôn ngứa ngáy muốn động thủ, không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.


"Cô ta là một người bên ngoài tới, mỗi ngày đều ở bên ngoài, mỗi ngày đều ăn thịt, cũng không biết đã làm ra hành động xấu hổ gì." Kim Ngọc Mai ngoại trừ giọng nói không tốt, mà ngay cả ngoại hình cũng thế.


Đường Tiêu Tiêu nắm chặt nắm tay: "Thím thế mà biết được mỗi ngày nhà tôi đều ăn thịt a."
"Từ sau khi nhà các cô đến thì tòa nhà phía bắc ngày nào cũng có mùi thịt." Kim Ngọc Mai bĩu môi nói.
"Nói không chừng nhà các cô mượn danh chỉ huy Tống, ở bên ngoài làm cái gì đó."


"Kim Ngọc Mai, bà có thể nói tôi thế này thế kia, thế nhưng đừng có động đến Tống Cảnh Chỉ nhà tôi." Kim Ngọc Mai thế mà lại giãm vào địa lôi của cô.






Truyện liên quan