Chương 22: Luyện chế Trúc Cơ Đan
Tiểu Hắc nhận nhiệm vụ bí mật từ Thanh Vũ liền lên đường trở về Hắc Viên Sâm Lâm ngay lập tức.
Thành viên của Giáo Đình nhận được phần thưởng là Linh Thạch hạ phẩm, họ không còn nhiệm vụ nào khác nữa nên dành toàn bộ thời gian đâm đầu vào tu luyện, cảnh giới tăng nhanh, trong vòng một đêm đã có rất nhiều người đột phá.
Nhờ đó điểm tín ngưỡng Thanh Vũ nhận được mỗi ngày tăng mạnh, bây giờ Thanh Vũ nhận hơn 10.000 điểm tín ngưỡng một ngày, trừ đi 30% cho việc vận hành Giáo Đình, Thanh Vũ còn lại hơn 7.000 điểm.
Thanh Vũ lên kế hoạch tiếp theo, đối thủ của Thanh Vũ sẽ là Không Yên Thành, vì vậy Thanh Vũ bắt buộc phải điều tr.a thông tin về thành trì đó.
Thanh Vũ thành lập một bộ phận mới gọi là Ảnh Bộ, chức trách chủ yếu là thu thập thông tin cho Giáo Đình, ngoài ra còn có thể trừ khử kẻ địch trong bóng tối.
Người quản lý Ảnh Bộ là Diêu Hạo cùng ba người bạn thân là Nguyễn Nam, Lê Tấn, Lê Anh, họ vào sinh ra tử nhiều lần, tình cảm sâu đậm như anh em ruột thịt nên phối hợp ăn ý, thích hợp phát triển Ảnh Bộ.
Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ Đoàn của Lưu Úc không những mất đi Phó Đoàn Trưởng là Diêu Hạo, mà còn có một số người nhanh nhạy khác nên Lưu Úc đau lòng không thôi.
Ngọc Trang nhận được phần thưởng 100.000 điểm cống hiến khi tiêu diệt Hắc Thu, đang không có việc gì làm thì Ngọc Trang tình cờ nghe thấy Nguyễn Thanh đang thiếu đan phương của Trúc Cơ Đan.
Ngọc Trang tìm tòi một hồi thì thấy giá trị của đan phương nằm trong tầm tay của cô nên Ngọc Trang lập tức tặng cho Nguyễn Thanh đan phương, Nguyễn Thanh quá đỗi vui mừng, còn hứa rằng nếu luyện chế thành công thì sẽ ưu tiên đưa Trúc Cơ Đan cung cấp cho Quang Minh Thánh Pháp Sư Đoàn trước.
Lưu Úc nghe tin tức đó thì đau lòng lần thứ hai, ông tự nhủ bản thân phải đột phá lên cảnh giới cao để tiêu diệt tà ma kiếm điểm cống hiến.
Thanh Vũ nghe được chuyện đó thì hắn vui mừng, sự phát triển của Quang Minh Giáo Đình không phải là trọng trách riêng của một mình Giáo Hoàng, nó là trách nhiệm chung của toàn bộ thành viên trong Giáo Đình, mỗi một người góp một viên gạch cũng đủ xây dựng tòa tháp cao trăm tầng.
Quang Minh Giáo Đình bước vào giai đoạn phát triển bồng bột, khí thế cao ngất trời!
Một vài ngày sau, một bóng người nhảy từ cành cây này sang cành cây khác, sau đó dừng chân ở một cành cây tại bìa rừng, người này đưa mắt ra xa để quan sát ngôi làng, cũng giống như mấy người được cử từ Không Yên Thành, người này mặc một bộ quần áo đen che phủ gương mặt.
Trong tầm mắt của người này thì ngôi làng giờ đây chỉ còn là một đống phế tích với dấu vết chiến đấu ác liệt, máu tươi ngả màu thành đen, vết cháy xém của lửa đốt, không một âm thanh, không một tiếng động chứng minh không còn người sinh sống nữa.
Dù cảnh vật bày rõ trước mắt nhưng bản tính người này đa nghi, hắn muốn xác nhận tận tay nên dùng linh lực biến thành một bàn tay linh lực khổng lồ vồ xuống ngôi làng, bàn tay đánh vỡ bức tường, để lại một dấu ấn to lớn dưới mặt đất, bụi đất mù mịt, sau khi làm xong thì mới hài lòng rời đi.
Trước đó không lâu, Ngọc Trang nhận thấy một thần thức nhỏ yếu đang dòm ngó ngôi làng từ xa, Ngọc Trang đã dự liệu từ trước rằng sẽ có một tu sĩ đến đây kiểm tr.a ngôi làng nên cô chuẩn bị tốt để đối phó, Ngọc Trang bay lên bầu trời, cô dùng thần thức mạnh hơn gấp nhiều lần tu sĩ kia để tìm kiếm vị trí của kẻ đó.
Ngọc Trang thấy kẻ mặc áo đen dùng pháp thuật tấn công nên Ngọc Trang liền dùng linh lực tạo ra một màn chắn ánh sáng chặn đứng pháp thuật, nếu như pháp thuật đánh trúng thì trận pháp sẽ bị hỗn loạn một chút dẫn đến việc kẻ mặc áo đen kia nghi ngờ.
Khi người mặc áo đen chạy đi mất, Ngọc Trang nhẹ giọng nói: “Quả là một người đa nghi.”
“Nhưng xui cho ngươi rằng kẻ địch của ngươi là Quang Minh Giáo Đình!”
Không Yên Thành, Phủ Thành Chủ.
Không Yên Thành Chủ cũng có tên gọi là Không Yên, hay nói đúng hơn thành trì này đặt tên theo người quản lý nó.
Không Yên hờ hững nghe thuộc hạ báo cáo lại kết quả hắn điều tr.a được ở ngôi làng, khi nghe tới đoạn ngôi làng bị san phẳng thành bình địa, ngay cả xác người cũng không còn, Không Yên nhàn nhạt nói ra:
“Ngay cả một đám Hắc Viên của bộ tộc chi nhánh cũng không chống đỡ nổi sao?”
“Một chút thực lực đó cũng dám xâm chiếm lãnh địa của Không Vũ Quốc? Thật là ngây thơ!”
Thuộc hạ liền khen ngợi: “Thành Chủ đại nhân quá sáng suốt, dùng một chút kế sách nhỏ là đủ giải quyết triệt để đám người ngu xuẩn kia.”
…
Nguyễn Thanh vừa có đan phương cô liền vào trạng thái học hỏi chuyên sâu, sau khi nắm vững một chút kiến thức trong đan phương thì Nguyễn Thanh lại gặp vấn đề không có chi phí luyện tập, cô liền chạy sang tìm Thanh Vũ để xin chi phí hỗ trợ.
Thanh Vũ nghe thấy Nguyễn Thanh nói muốn luyện chế Trúc Cơ Đan, hắn ủng hộ hết mình:
“Chị cần bao nhiêu chi phí, cứ nói đừng ngại.”
Nguyễn Thanh thấy Thanh Vũ tự tin như vậy, cô cười mỉm trong khi đưa ba ngón tay lên.
Thanh Vũ cười nói: “Chỉ là 30.000 điểm thôi ư, chẳng thành vấn đề!”
Nguyễn Thanh nhẹ nhàng lắc đầu: “Là 300.000 điểm.”
Đôi chân Thanh Vũ run rẩy vì con số chi phí quá lớn, một ngày hắn tích trữ được trên dưới 7.000 điểm mà thôi, cách con số 300.000 quá xa vời, vừa rồi hắn còn hùng hồn sảng khoái lắm, nào đâu bản thân hắn không đủ khả năng, da mặt không khỏi đỏ lên.
Nguyễn Thanh khẽ nói: “Em không nhất thiết đưa một lần duy nhất, chia nhỏ ra đưa cho chị cũng được, mỗi một lần luyện chế Trúc Cơ Đan tốn khoảng 10.000 điểm.”
Thanh Vũ thở phào nhẹ nhõm, hắn gật đầu nói: “Vậy ba ngày em sẽ đưa cho chị chi phí đủ chế tạo hai lần.”
Nguyễn Thanh biết đây là giới hạn của Thanh Vũ, cô cười nói ra: “Cứ quyết định vậy đi, cảm ơn Giáo Hoàng nhé!”
Ba ngày qua đi, Thanh Vũ tuân theo lời hứa, hắn chuyển 20.000 điểm sang cho Nguyễn Thanh.
“Tất cả trông cậy vào chị, vận mệnh của Giáo Đình nằm hết trong tay chị đấy, cố gắng lên!”
“Dù cho có thất bại cũng không sao, chị hãy luôn vững tin rằng tất cả thành viên của Giáo Đình đều tin tưởng vào chị!”
Nguyễn Thanh hít sâu một hơi, cô cảm thấy trách nhiệm cô đang gánh vác rất lớn, dù cho có lời trấn an của Thanh Vũ thì Nguyễn Thanh cũng không cho phép bản thân thất bại quá nhiều lần.
Nguyễn Thanh vào phòng luyện đan, cô mua hai phần dược liệu chế tạo Trúc Cơ Đan, phòng luyện đan yên tĩnh, mùi trầm hương dễ chịu, không khí thoáng mát.
Nguyễn Thanh ngồi xuống điều chỉnh trạng thái tinh thần, cô cần bản thân tỉnh táo, thông suốt, tập trung vào luyện đan không cần nghĩ ngợi tới vấn đề nào khác nữa, một chút phân tâm cũng làm cho cả quá trình luyện chế thất bại, mất hết công sức, phí phạm dược liệu.
Nguyễn Thanh chìm đắm trong ký ức mà cô có được từ ấn ký linh hồn, trong không gian đó chẳng có gì ngoài một bóng người vẫn luôn miệt mài chế tạo đan dược, mùi thơm của dược liệu ngập tràn, ngọn lửa thiêu đốt đan đỉnh, dược liệu hòa tan rồi từ từ ngưng tụ thành đan dược tròn xoe thơm phức.
Nguyễn Thanh tiếp nhận hết toàn bộ kiến thức luyện đan của bóng người thần bí đó trong một khoảng thời gian dài mà không thấy chán, mỗi một động tác của người kia đều rất đẹp, giống như nước chảy mây trôi, hết sức tự nhiên.
Nguyễn Thanh xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần, mỗi một lần cô cảm ngộ khác nhau, nó giúp cô điều chỉnh trạng thái lên mức tốt nhất.
Sau cùng, Nguyễn Thanh tỉnh táo lại, cô dùng linh lực biến thành ngọn lửa thiếu đốt đan đỉnh, đây là lò luyện đan phẩm chất bằng pháp bảo cấp hai, chuyên dành cho Luyện Đan Sư một sao, Thanh Vũ dùng 5.000 điểm để mua nó tặng cho Nguyễn Thanh.
Nguyễn Thanh bắt đầu luyện chế từng bước một dựa theo đan phương, đầu tiên là dùng lửa thiêu cháy tăng cao nhiệt độ để luyện ra tinh hoa của dược liệu. Trúc Cơ Đan có ba dược liệu chính, tổng giá trị của chúng bằng sáu phần mười tổng nguyên liệu.
Luyện ra tinh hoa của dược liệu là một công việc không khó đối với Nguyễn Thanh, đặc biệt cô còn tu luyện Quang Minh Thánh Điển, linh lực hệ quang minh với đặc tính bao dung, cô còn tu luyện theo hướng linh lực hệ mộc giúp cô cảm nhận dược liệu dễ dàng và tốt hơn.
Nguyễn Thanh dùng linh lực nâng dược liệu đưa vào lò luyện đan, rất nhanh thì dược liệu dần dần biến thành tinh hóa dược liệu, quá trình này rất dễ dàng, không tốn nhiều thời gian và công sức giống như các Luyện Đan Sư bình thường khác.
Công đoạn kế tiếp là dung hợp tinh hoa dược liệu, đây là bước khó nhất trong luyện đan, mỗi một tinh hoa dược liệu có đặc tính khác nhau, chỉ cần sai một chút là thất bại.
Nguyễn Thanh tập trung cao độ, sau một lúc lâu thì mùi thuốc tỏa ra từ bên trong đan đỉnh chứng minh cô hoàn thành công đoạn dung hợp tinh hoa dược liệu giúp tinh hoa được dung hợp kia thay đổi về chất.
Nguyễn Thanh cảm thấy vui mừng nhưng cô không biểu hiện ra mặt, đây chỉ là một công đoạn nhỏ mà thôi, cô cần dung hợp toàn bộ tinh hoa dược liệu thành một, cần dung hợp mấy chục lần mới xong hết công đoạn này.
Sau vài lần thành công, Nguyễn Thanh bỗng nhiên thở dài vì dung hợp thất bại, một tiếng nổ vọng ra từ đan lô, tinh hoa dược liệu không ổn định tạo ra một luồng năng lượng cuồng bạo khó khống chế, kết quả cuối cùng là nó sẽ nổ tung.
Nguyễn Thanh nhắm mắt lại để tĩnh tâm, cô suy nghĩ lại quá trình luyện chế để tìm ra điểm sai lầm của bản thân, đây chỉ là lần đầu tiên, Nguyễn Thanh không được nản lỏng, con đường Luyện Đan Sư của cô còn rất dài, nếu như cô từ bỏ thì làm sao xứng đáng với chức vị Đường Chủ của Luyện Đan Đường chứ?
Nguyễn Thanh thì thào một mình: “Trúc Cơ Đan xứng đáng là đan dược khó luyện chế bậc nhất trong các đan dược cấp hai!”
“Đây chỉ là bước đầu tiên, con đường Luyện Đan Sư mênh mông vô tận, mình muốn trở thành người khám phá nó, một Trúc Cơ Đan này không thể ngăn cản mình!” Đôi mắt Nguyễn Thanh như thể đang phát sáng như vì sao trên bầu trời, cô đã có một mục tiêu kiên định cho mình...