Chương 29
Có thể nhìn thấu lòng người, thế giới gương có thể phá hủy tâm trí con người bởi vì bị Snape đánh nát gương mà biến thành căn phòng tràn ngập mãnh vỡ.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc Snape liền tìm được lối ra. Rời khỏi nơi này, Snape cũng tìm được mấy cái phòng. Nơi này đúng là trong hang động, phòng là đá đục ra. Bởi vì trải qua phòng gương khủng bố mà sau khi tiến vào phòng đá Snape càng thêm cẩn thận đề phòng, Snape thất vọng thấy mấy gian phòng này không có gì kỳ quái, đều chỉ có một ít đồ cổ, châu báu và vũ khí, sách chất đống trong phòng.
Trừ bên ngoài những phòng đá, Snape không còn phát hiện được gì, càng không xong là anh tìm không thấy những người khác. Sau khi tỉnh lại anh chưa gặp được bốn nhà sáng lập. Snape lo lắng thay bọn họ, khi đó lời nói của Godric có thể khiến cái kẻ thần bí kia gây bất lợi với bốn người. Snape lo lắng cho bốn người kia, vừa nhìn khắp mỗi ngóc ngách của nơi này, ánh mắt lợi hại của anh lập tức bắt lấy một bóng dáng đang từ con đường phía trước đi đến.
Cái bóng dáng kia vóc dáng không cao, chỉ tới đầu gối Snape, vì vậy không có khả năng là một trong bốn nhà sáng lập. Vậy người tiến vào nơi này trước đám người Đan Mạch đã bị tiêu diệt có thể là ai đây? Snape cẩn thận quăng cho mình một thần chú ảo ảnh, rất nhanh đi theo.
Cái vóc dáng nho nhỏ kia đi không chậm, nhưng bởi vì người nhỏ chân ngắn, Snape chỉ vài bước là đuổi kịp. Anh cẩn thận nhìn cơ thể nhỏ kia, thì ra đó không phải loài người. Nhưng đó lại là một loại sinh vật Snape khá quen thuộc, cái lỗ tai lớn như con dơi, đôi mắt to như quả bóng tennis, thêm cái mũi bự quá thể… Đó là một gia tinh.
Snape rất kỳ quái khi đụng phải gia tinh ở trong này, vì thời đại này còn không tồn tại gia tinh phục vụ cho gia tộc phù thủy. Lúc vừa mới đến tòa thành Prince, Snape đã từng thấy kỳ quái, nhà Prince rất giàu có, mà vẫn không có một con gia tinh thuộc gia tộc Prince. Sau đó anh mới biết được, thời đại này cái gọi là gia tinh còn chưa xuất hiện. Đương nhiên loại sinh vật này vẫn tồn tại, sau khi Snape tìm đọc một vài cuốn sách mới biết được đây là một loại yêu tinh, nghe nói là tộc đàn chuyên hầu hạ yêu tinh vương, bởi vậy ở xã hội loài người không nhìn thấy bọn chúng xuất hiện. Sau đó không biết vì nguyên nhân gì, vào lúc nào, thì loại sinh vật này mới tiến vào xã hội phù thủy, sau đó trở thành gia tinh.
Nơi này có thật là một phần mộ không? Tại sao lại có gia tinh xuất hiện? Hiếm khi Snape xuất hiện tính hiếu kỳ của Ravenclaw.
Con gia tinh này cầm trên tay một cái khăn lau, hình như chuẩn bị đến nơi nào đó tiến hành công tác lau dọn. Mà Snape không biết phải đi chỗ nào tìm những người khác, đơn giản liền đi theo sau nó.
Con gia tinh vừa đi, vừa thì thầm cái gì, “Haizz, những kẻ ngoại lai kia không hề thông cảm cho sự vất vả của Arthur, phá hủy hết phòng này đến phòng khác, lát nữa Arthur phải quét dọn xong phòng ở của bệ hạ vĩ đại sau đó lập tức đi dọn dẹp, nếu không bệ hạ vĩ đại sẽ rất tức giận.”
Snape yên lặng đi theo sau nó, theo lời Arthur nói anh chiếm được không ít tin tức. Người ngoại lai chắc là chỉ bốn người kia, có lẽ còn có chính anh. Từ câu oán giận của Arthur, anh biết những người khác chắc cũng gặp phải căn phòng đầy gương như anh, nhưng chắc không gặp nguy hiểm gì. Nhưng “bệ hạ vĩ đại” là chỉ ai đây? Dựa theo những gì trên sách nói, cái thời kì này gia tinh chắc đang phục vụ cho yêu tinh vương tộc, chẳng lẽ chủ nhân nơi này là một yêu tinh vương tộc?
Khi Snape đang suy đoán lung tung thân phận chủ nhân nơi này, một bàn tay lặng lẽ đặt lên bờ vai của anh. Trong lòng Snape căng thẳng, đũa phép trong tay đang chuẩn bị xuất ra thần chú ném về phía người đó. Nhưng sau khi nhìn thấy chủ nhân của cái tay kia, anh lập tức thả lỏng buông đũa phép xuống. Tóc đen, mắt đen đúng là Salazar, mà ở phía sau y lại là Helga, so với lúc ở đài ngọc trên người hai người có chút chật vật, chắc hẳn từ khi thất lạc ở đài ngọc đều đã trải qua phiền toái không nhỏ. Ba người lặng lẽ đi đến một góc nhỏ nói chuyện với nhau, sau đó tiếp tục theo dõi tiểu yêu tinh kia.
Tâm trạng Salazar rất xấu, ảnh hưởng từ giai đoạn trước đó, giờ đây y rất ghét ở một mình, cũng càng ghét không biết tại sao lại ngất xỉu, cái loại cảm giác không chắc chắn thật sự là rất khó chịu. Vừa rồi không hiểu bằng cách nào y bị người ta làm cho ngất xỉu, khi tỉnh lại thì không thấy ai. Sau đó lại hiện ra một tên ch.ết tiệt giống y nói cái gì y bị người vứt bỏ, không ai thích y. Sau khi Salazar tỉnh lại rốt cuộc tâm trạng xấu tìm được nơi phát tiết, y hung hăng đánh cái tên can đảm dám giả mạo y. (Anak: Tội nghiệp, anh này không có định nghĩa xuân thương bi thu đâu =). NN: chính xác =)))Sau đó Salazar đi khắp các phòng tìm kiếm những người bạn của y, nhưng một người cũng không thấy. Lúc tâm trạng u ám vì tưởng bị vứt bỏ của y sắp nổi lên, may thay y gặp Helga cũng đang tìm kiếm khắp nơi giống y.
Bởi vì có bạn, tâm trạng Salazar bình phục không ít. Mà khi gặp được Snape, tâm trạng của y trở nên rất tốt, cho nên mới khẩn cấp tiến lên vỗ vai người trước mặt. Mọi người tiếp tục lặng lẽ đi theo sau lưng yêu tinh.
Chỉ đi vài bước, bỗng nhiên Salazar bị Snape kéo lại. Salazar nghi hoặc nhìn theo ánh mắt của Snape, thì ra tay y bị thương đang bị chảy máu, chắc là bị thương lúc chiến đấu với kẻ giống y, bởi vì không phải là vết thương trí mạng, hơn nữa lúc đó tâm trạng y không tốt nên cũng không để ý. Snape cẩn thận kiểm tr.a một chút, xác định tay Salazar không bị thương đến gân cốt chỉ là thương ngoài da, mới thở nhẹ, anh dùng thuật trị liệu chữa lành miệng vết thương.
“Được rồi.” Snape dùng khẩu hình nói. Salazar không biết vì sao cảm giác rất tốt, suy nghĩ phản đối ban đầu lập tức biến mất, y hơi nhếch khóe miệng. Mình cũng có người quan tâm. Ở trong lòng Salazar tự nói với mình.
Ở một bên Helga nhìn thấy quan hệ giữa hai người kia rất thú vị, con ngươi màu nâu của cô hiện lên tia thích thú.
Yêu tinh Arthur đi phía trước không hề phát hiện có ba cái đuôi theo sau đi vào một gian phòng, nơi này không giống nơi lúc trước mấy người Snape thấy qua, ít nhất chúng không có cánh cửa tráng lệ như nơi này. Thừa dịp cửa chưa đóng lại, ba người đều đi theo vào. Bên trong là một đại sảnh trống không, trần nhà đại sảnh thiết kế đẹp lộng lẫy, nhưng bắt mắt nhất chính là cái ngai vàng ở giữa đại sảnh, cùng với vật thể trạng thái mây lượn lờ ở trên.
“Bệ hạ vĩ đại, Arthur người hầu trung thành của ngài đến quét dọn nơi này vì ngài.” Arthur nói với đám mây trên ngai vàng. Đám mây đen bay tới chung quanh Arthur, dạo qua Arthur một vòng, điều này làm cho ba người Snape cách Arthur rất gần có hơi khẩn trương, bọn họ im lặng ngừng thở đứng ở nơi đó. Hy vọng này đám mây đen này đừng có quá mẫn cảm, phát hiện bọn họ đang dùng thần chú ảo giác che dấu cơ thể.
“Nhanh quét sạch sẽ nơi này, ở đây nơi nào cũng có gián, thật sự là ghét muốn ch.ết.” Đám mây đen chậm rãi biến hóa thành một gương mặt, đó là một sinh vật miệng rộng có răng nanh, tai dài, nhìn như là yêu tinh nào đó, giọng nói của ông ta giống như đúc giọng nói lúc trước bọn Snape nghe được ở đài ngọc. “Và cả Merlin, ngươi lập tức đi sửa chữa căn phòng bị đám phù thủy đáng ghét kia phá hỏng. Arthur, ngươi dọn xong nơi này cũng đi.” Mây đen tiếp tục ra lệnh.
Sau khi ông ta hạ mệnh lệnh, con gia tinh ban đầu ở trong đại sảnh lập tức nghe mệnh rời đi. Được rồi, Arthur, Merlin hai cái tên ở giới phù thủy thậm chí England đều có ảnh hưởng rất lớn lại bị dùng trên người hai tên gia tinh, điều này làm cho Snape đang ở một bên nghe lén cảm thấy rất sốc.
Sau khi gia tinh tên là Merlin mới vừa rời khỏi, một mặt tường đột nhiên truyền đến âm thanh ầm vang sụp đổ, cùng với những hòn đá văng ra, kỵ sĩ tóc vàng đẹp trai Godric giá lâm. Nhìn chân Godric vẫn còn duy trì tư thế đạp, Snape hiểu được Arthur tức giận vì phòng bị phá hư là do ai, chắc là vị này vào bằng cách một đường đạp đổ tường như vậy.
Sau khi Godric tiến vào đại sảnh, nhìn thấy ngai vàng, lại nhìn lên trên không trung, bởi vì cậu xâm nhập mà mây đên hiện ra vẻ mặt giận dữ nhe răng nhếch miệng. “Thật không ngờ chúng ta lại tìm được phần mộ của yêu tinh vương Mackay!” Đũa phép trong tay Godric nhắm thẳng vào đám mây.
– Hết chương 29 –