Chương 52
Godric đề nghị bởi vì trường học tên Hogwarts, như vậy huy hiệu trường hay là dùng loại hoa này cũng được. Vừa đơn giản lại có tính đại biểu. Nhưng đề nghị của Godric lại bị hai cô gái bác bỏ, theo bọn họ nó quá đơn giản, không đủ mỹ quan, cũng không đủ khí phách. Suy nghĩ của Rowena luôn rất nhanh, cô liền nghĩ tới một cái thiết kế, “Chúng ta có thể dùng hình tượng Animagus của chính chúng ta tượng trưng cho các Nhà sau đó đem bốn hình tượng này hợp lại hình thành huy hiệu trường Hogwarts. Tượng trưng bốn Nhà chúng ta vĩnh viễn đoàn kết một lòng, vĩnh viễn là một chỉnh thể.”
Cách nói của Rowena rất có tính cổ động, hiện tại lấy tình bạn giữa bọn họ mà nói, bọn họ quản lý bốn Nhà sẽ không bởi vì quan điểm bất đồng mà làm cho Hogwarts xuất hiện tình huống chia tách. Bọn họ cũng không thể bảo đảm tương lai người kế nhiệm bọn họ có thể làm được điều này không, nhưng dù như thế nào bọn họ đều phải truyền lại niềm tin này.
“Nhưng mà Salazar không có hình dạng biến thân Animagus đấy?” Godric rất để ý đến đề nghị của Rowena, nhưng tình huống hiện tại là ba thiếu một, Salazar không thể biến thân Animagus, chẳng lẽ bọn họ bắt Salazar học biến thân Animagus. Liên tưởng đến Snape sau khi biến thân không thể biến trở lại trong thời gian dài, Godric cảm thấy thật sự nguy hiểm.
“Godric cậu quả nhiên là tên ngu ngốc.” Rowena cúi đầu âm thầm ở trong lòng nói.
“Nhà Slytherin có thể chọn dùng hình tượng Animagus của Severus, dù sao Severus cũng đã trở thành thành viên Nhà của Salazar.” Helga thong thả nói, trực tiếp quyết định biểu tượng của Nhà Slytherin.
Snape há miệng, nhưng nhìn Helga ôn hòa cười chỉ có thể ngoan ngoãn chấp nhận sự thật chính mình sắp lưu danh thiên cổ. Salazar từ chối cho ý kiến, nhưng từ khóe miệng hơi hơi nhếch lên mà xem, đề nghị của Helga rất vừa lòng y.
“Như vậy mọi người liền biến thân đi, ta sẽ vẽ lại bộ dáng của các ngươi.” Valkin vui vẻ nói.
Nana và mọi người đều rất nhanh tiến hành biến thân. Ưng, sư tử, lửng lần lượt xuất hiện, chỉ có Snape mặt nhăn mày nhó chậm chạp không chịu biến thân.
“Ê, nhóc con nhà Mackay ngươi nhanh lên.” Valkin không ngừng thúc giục anh.
Snape cắn răng một cái, thân hình dần dần thay đổi. Một con rắn lấp lánh ánh bạc hiện ra ở trước mặt mọi người. Hiện tại Snape hối hận vô cùng, lúc trước vì sao anh nhất định phải học được Animagus. Ban đầu toàn thân rắn đen như mực anh còn chịu được, khá phù hợp với phong cách Slytherin của anh. Nhưng trải qua một lần lột da, hình dáng rắn lại xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, biến thành một con rắn nhỏ thân hình thon dài khéo léo màu bạc. Làm thay đổi hình tượng lão dơi già âm u đầy dầu mỡ của anh, Snape vô cùng không mong đợi đối với hình tượng Animagus mới này. Đây quả thực giống như khi chó đần Sirius Black biến thân từ chó cha thành chó mẹ. Animagus của anh sao lại có hình tượng ghê tởm như vậy chứ!
“Ha ha, thì ra là Artemis. Ha ha…” Valkin cười ngửa tới ngửa lui. Hắn thật không ngờ nhóc con nhà Mackay lại thú vị như vậy, vậy mà biến thân sẽ là loại rắn này.
Nhìn mọi người ánh mắt khó hiểu, Valkin cố gắng ngừng cười giải thích, “Loại rắn này tên là Artemis, tên nữ thần ánh trăng trong thần thoại Hy Lạp. Thời điểm lột da lúc trăng non thân rắn sẽ thành màu đen, nếu như là thời điểm trăng tròn liền toàn thân màu bạc. Hơn nữa vĩnh viễn đều không lớn hơn, vẫn luôn duy trì hình tượng thon dài nhỏ bé như vậy, là một loại dược liệu độc dược rất hiếm có.”
Cái này khiến những người khác khi biến trở về hình người đều nở nụ cười, Godric còn vừa cười vừa không ngừng đập cái bàn. Snape nhanh chóng biến trở về. Anh nổi giận trừng cái tên Godric không biết sống ch.ết cười đến vui vẻ kia, trong lòng hạ quyết tâm, quay trở lại liền chế một ít độc dược quan tâm một chút đến sức khỏe Godric.
Ánh mắt giết người của xà vương Snape quả là có hiệu lực, mọi người đều cố gắng kiềm chế chính mình, chỉ có Valkin còn cười lớn hơn, điều này làm cho Snape phải nắm chặt nắm tay, cắn chặt khớp hàm.
“Nhóc con ngươi nên thoả mãn đi, may mà là Artemis, nếu như là nữ thần cầu vồng như vậy hình tượng của ngươi càng đáng yêu hơn đó.” Lời Valkin nói lại khiến cho những người khác cười điên cuồng, tưởng tượng nhan sắc rắn nhỏ Snape ánh lên đỏ cam vàng lục lam chàm tím, thật sự rất là…
Cười thì cười, Valkin vẫn không chậm trễ việc chính, hắn rất nhanh vẽ lại hình dạng Animagus của mọi người thật đẹp.
Cuối cùng Godric lựa chọn màu đỏ cho Sư tử vàng, Rowena lựa chọn màu lam cho ưng, Helga lựa chọn màu vàng cho lửng đen để làm màu sắc tượng trưng từng Nhà, mà Nhà Slytherin màu tượng trưng lại là xanh lục cho Rắn bạc. Màu xanh biếc lấy từ ánh mắt Salazar, rắn bạc tự nhiên là Animagus người nào đó.
Sau khi quyết định xong huy hiệu trường cùng biểu tượng của Nhà, bọn họ quyết định bắt đầu động thủ tự bố trí Nhà. Nói làm liền làm, sau khi vẽ ra hình dáng tương đối của trường học, mọi người hào hứng phấn khởi tiến hành thay đổi tòa thành.
Sự tùy hứng và thực lực của bốn nhà sáng lập mạnh mẽ giống nhau, bọn họ lựa chọn nơi làm ký túc xá cho Nhà của mình căn bản dựa vào yêu thích cá nhân của họ mà lựa chọn.
Rowena bởi vì Animagus là ưng, cho nên thích không trung, Nhà của cô liền quyết định ở toà nhà hình tháp. Mà Godric yêu thích tự do mạo hiểm, cho nên cũng lựa chọn toà nhà hình tháp. Helga bởi vì muốn chăm lo vấn đề thức ăn, cho nên cô vì mình lựa chọn nơi gần phòng bếp.
Salazar và Snape thì y theo sở thích của loài rắn, lựa chọn hầm lạnh lẽo ẩm ướt. Dù sao có pháp thuật, bọn họ cũng không cần lo lắng các học sinh bởi vì ẩm ướt mà bị phong thấp hoặc là thị lực có vấn đề.
Nhà của mình thì mình phụ trách, mọi người khí thế ngất trời bắt tay làm việc, nơi ở tương lai của bốn Nhà trên cơ bản đang dần hình thành. Mà ở thời điểm bọn họ bận việc Nhà của mình, Valkin bố trí phòng học và hành lang.
Hiện tại thời điểm đi trong Hogwarts, Snape tại nhiều nơi thấy được cảm giác quen thuộc, nơi này càng ngày càng giống Hogwarts trong trí nhớ.
Mọi người lần thứ hai tụ tập trong đại sảnh đường đã rực rỡ hơn, bọn họ kể cho nhau về bố trí của Nhà mình. Bỗng nhiên Valkin ảo não vỗ bàn, “Trường học chúng ta đã có, chỉ là học sinh đâu. Các ngươi lấy đâu ra học sinh, chẳng lẽ bắt chước mấy cô bé tự mình chơi trò dạy học trong nhà?”
Valkin vì tương lai của tòa thành vẫn luôn yên tĩnh tràn ngập những học trò vui tươi hoạt bát mà vui vẻ, chỉ là hắn bỗng nhớ tới, hình như hiện tại bọn họ còn không có một học trò nào.
“Trước kia chúng ta nhận nuôi rất nhiều đứa nhỏ, phần lớn chúng đều tới tuổi nhập học.” Godric vội an ủi Valkin, “Hơn nữa chúng ta cũng có thể viết thư tới những gia tộc phù thủy, nói bọn họ đem đứa nhỏ đưa đến nơi này.”
Thế nhưng Godric biết việc này chỉ sợ rất khó, bây giờ là thời kì đen tối của phù thủy, mỗi một ngày đều có phù thủy bị giết, đã có gia tộc phù thủy bị tiêu diệt. Mà những gia tộc tạm thời không gặp nguy hiểm chắc là không muốn đưa đứa nhỏ quý giá của mình gửi gắm tại trường học do những người trẻ tuổi như họ lập nên. Nhưng anh vẫn tin tưởng, nếu bọn họ tiếp tục cố gắng, tin rằng sớm muộn gì có một ngày Hogwarts sẽ trở thành một nơi mà người người nhà nhà tranh nhau đưa con tới học.
“Như vậy chỉ có thể để cho những đứa nhỏ có gia tộc nhập học, nhưng còn có những đứa nhỏ sinh hoạt tại thế giới Muggle, nếu có biện pháp gì có thể sưu tập tin tức của những đứa nhỏ này tại England thì tốt rồi.” Rowena vừa nói, vừa nghĩ tính khả thi của biện pháp.
Nghe xong lời bọn họ, sắc mặt Valkin tốt lên không ít, hắn không cần ngay từ đầu có thật nhiều học trò, nhưng cũng không thể quá ít. Đối với ý tưởng của Rowena, hắn quyết định cố gắng duy trì, cung cấp sách báo mà mình lưu trữ cho cô tham khảo.
“Đúng rồi, chúng ta có bốn Nhà. Tương lai làm thế nào giúp các học trò phân Nhà?”
“Học trò của tớ nhất định phải giống tớ – dũng cảm.” Godric dẫn đầu đưa ra yêu cầu của mình.
“Như vậy của tớ là những đứa nhỏ thông minh.” Thích giao tiếp cùng người thông minh Rowena cũng đưa ra quan điểm của mình.
“Tớ muốn những đứa nhỏ chăm chỉ trung thành.” Đây là lựa chọn của Helga.
Sau đó bọn họ nhìn về phía Salazar và Snape. Snape không nói gì, anh nhớ tới Mũ Phân Loại đã từng xướng ca nhắc tới sự lựa chọn của bốn nhà sáng lập, anh biết hiện tại Salazar cũng không có suy nghĩ coi trọng dòng máu, anh không rõ lắm vì sao y muốn dùng dòng máu để làm chỉ tiêu gia nhập.
Salazar nhìn Snape, Snape ý bảo y nói ra yêu cầu của mình.
“Nhà của tôi không nhận phù thủy xuất thân Muggle.” Salazar nói ra yêu cầu mà những người khác khó có thể tưởng tượng.
“Vì sao vậy?” Nhanh mồm nhanh miệng, Godric đại diện những người khác hỏi ra thắc mắc của bọn họ. Bọn họ chưa từng nhìn ra tư tưởng kỳ thị dòng máu từ trên người Salazar.
“Không vì nguyên nhân gì.” Salazar ném lại những lời này rồi rời khỏi đại sảnh đường, chỉ để lại cho những người khác thắc mắc không lời giải.
Bởi vì y không muốn bên người Severus xuất hiện những người khiến anh nhớ tới người phụ nữ Muggle kia. Salazar đã từ trong miệng Snape biết được người anh đã từng yêu là một phù thủy Muggle, cho nên y sợ Snape nhìn người nhớ người mới làm ra cái quyết định không thể tưởng tượng này.
Vừa đi, Salazar vừa do dự có nên không cho phép phù thủy có mắt màu xanh tiến vào Slytherin hay không. (NN: chưa gì mà mùi dấm nồng nặc rồi, sal định diệt nguy cơ từ trong trứng đây mà há há~).