Chương 73
—o0o—
Snape cũng nhìn thấy cây trượng đầu rắn màu đen kia ngoài trừ màu sắc còn lại đều giống như đúc cây trượng đầu rắn bạch kim của nhà Malfoy.
Tuy nhiên với giả thiết của Lucius anh từ chối cho ý kiến, nhớ đến vị tổ tiên nhà Prince anh vừa với gặp, lại tưởng tượng một vị Malfoy phong tao như Lucius đang đứng cạnh, Snape thừa nhận bọn họ rất hòa hợp, nhưng anh lại cảm thấy hai người kia không thể là người yêu. Về phần vì sao chắc chắc như vậy, Snape cũng không biết lý do tại sao, tóm lại chính là trực giác nói cho anh biết điều đó không có khả năng.
“Tôi nghĩ tổ tiên nhà Malfoy chắc là sẽ rất vui khi nghe được suy đoán này của anh.” Snape thuận miệng đáp lại một câu như vậy.
Snape chỉ nói đùa, nhưng ngay khi Lucius về đến nhà liền được lão tổ tiên gọi, điều này dọa anh một thân mồ hôi lạnh. Lúc này Lucius còn không biết lão tổ tiên nhà mình đang ở nhà vắt chân chờ sắp xếp các loại đặc huấn cho anh, anh vẫn nói cười vui vẻ trêu chọc Snape, hy vọng cậu ấy sẽ không nhổ hoa cỏ nhà Prince đã muốn ít nay còn ít hơn đi để trồng độc dược khó coi. Nghe nói gia chủ các đời nhà Prince đều có sở thích như vậy.
“Tôi không có thời gian quan tâm mấy thứ hoa cỏ trừ để trang trí còn lại không có tí tác dụng này, tôi cần phải nhanh chóng đi gặp Dumbledore.”
Lucius trở nên nghiêm túc, anh vì muốn tìm được ký ức bị lãng quên của Snape đã từng nhìn vào ký ức của Snape, qua đó tự nhiên biết được quan hệ giữa Snape và Dumbledore. Anh thật không ngờ bạn mình sẽ vì cái thứ Máu Bùn đã mang dòng họ của người khác kia làm nhiều việc như vậy. Hơn nữa sau khi cái thứ Máu Bùn đáng ghét kia ch.ết đi, còn tiếp tục vì con trai của cô ta bán mạng.
Nếu như là trước kia, Lucius sẽ không quan tâm đến sự lựa chọn của Snape. Slytherin có thể tự lo cho bản thân, tự gánh vác hậu quả mình đã gây ra. Hơn nữa anh cũng sẽ thông qua Snape âm thầm hợp tác với Dumbledore. Tuy rằng nghe nói Chúa tể Hắc ám đã bị Harry Potter đánh bại, nhưng là đánh bại chứ không phải thật sự ch.ết. Ai cũng không biết lần sau hắn xuất hiện sẽ mang đến cho giới phù thủy cũng như gia tộc Malfoy tai họa gì. Là một Slytherin khôn khéo anh phải chuẩn bị tốt cả hai bên.
Nhưng hiện tại tình trạng thân thể Snape cho thấy cậu ấy không thích hợp tiếp tục vì Dumbledore làm trâu làm ngựa. Nhà Malfoy chú trọng con nối dõi, mà Snape là bạn tốt anh thừa nhận, anh tuyệt đối không thích nhìn bạn tốt kéo thân thể hiện tại vào những nơi nguy hiểm.
“Severus tôi nghĩ nhiệm vụ quan trọng hiện tại của cậu là nghỉ ngơi cho tốt mà không phải vì tiểu thư hoa bách hợp hay cái gọi là Kẻ Được Chọn đi làm trâu làm ngựa.”
“Tôi vì muốn nghỉ ngơi cho tốt mới chịu đi gặp Dumbledore.” Có lẽ bởi vì Lucius là người đã bảo vệ anh trong lúc thân thể anh không như trước, Snape hiếm khi thành thật nói rõ quyết định của mình, dù sao điều gì nên biết Lucius cũng đã biết. “Dumbledore đã đáp ứng cho tôi đi Hogwarts đảm nhiệm chức vụ giáo sư độc dược và chủ nhiệm nhà Slytherin. Nhưng tình trạng thân thể của tôi hiển nhiên không thể đến trường học để cho đám quỷ con đó tr.a tấn, cho nên tôi muốn đi gặp Dumbledore để dời nhiệm kỳ giáo sư lại một năm. Tôi nghĩ lão Horace chắc có thể kiên trì thêm một năm.” Snape biết rõ biểu hiện muôn thuở của đám quỷ con Hogwarts tại lớp độc dược, cho dù là thuốc trị mụn ghẻ đơn giản nhất cũng có thể bị bọn nhóc biến thành thuốc nổ, dưới loại tình huống này anh làm sao có thể mang theo đứa nhỏ còn chưa sinh ra đi mạo hiểm.
Lucius gật gật đầu hiểu rõ, “Vậy cậu phải tìm lý do thật tốt để thuyết phục lão ong mật, nếu không cái tên Gryffindor biến dị đó nhất định sẽ phát hiện.”
Snape có chút đồng cảm, anh thuận tay cầm lấy cây trượng đầu rắn màu đen. Giống cây trượng nhà Malfoy, bên trong cây trượng đầu rắn này cũng chứa một cây đũa phép. Khi Snape cầm lấy trượng đầu rắn, trong nháy mắt anh cảm thấy pháp lực của mình và đũa phép trong cây trượng cộng minh.
Snape ma xui quỷ khiến vẫy cây trượng, một con Tử Xà to lớn hung dữ từ trong đầu cây trượng vọt ra, nó hướng về phía Lucius đang ngồi kêu xì xì, như đe dọa anh ta. Nhưng ngay sau đó lại vây quanh Snape, giống như con chó nhỏ bình thường vây quanh chủ nhân cố gắng lấy lòng.
“Đây là Tử Xà?” Lucius kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.
“Chắc vậy.” Snape nhìn không chớp mắt Tử Xà đang lấy lòng anh, hoài niệm, đau lòng, khát vọng đủ loại tâm tình hỗn tạp cùng một chỗ, làm cho anh cảm xúc ngổn ngang trăm mối, nhưng anh lại không biết những cảm xúc này từ đâu đến.
“Đũa phép này rất hợp với cậu. Chắc là dùng một bộ phận thân thể của Tử Xà để làm lõi.” Lucius khen ngợi. Lõi làm đũa phép của Slytherin đa số đều liên quan đến rắn, nhưng đáng giận là anh chưa thấy ai có được nguyên liệu tốt như của bạn mình.
Snape có thể cảm thấy cây đũa phép trong tay so với cây đũa phép anh có được năm 11 tuổi càng phù hợp hơn. Anh quyết định bình thường sẽ mang theo cây đũa phép này ở trên người, nhưng khi sử dụng vẫn dùng cây đũa cũ. Slytherin sẽ không làm lộ tất cả con bài của mình.
Snape lại cùng Lucius học hỏi một số vấn đề về việc di chuyển trong biệt thự, sau đó hai người thử mô phỏng buổi gặp mặt Dumbledore, rồi Lucius tạm biệt rời khỏi.
Mới vừa bước chân khỏi lò sưởi, Lucius lập tức nghe được giọng nói của cha. Ngẩng đầu liền thấy, quả nhiên là ngài Abraxas Malfoy hào hoa vô cùng đang hiện ra trong khung ảnh gần đó, “Luke mau đi theo cha, ngài Bert muốn gặp con.”
Lucius ngẩn ra, lập tức nhanh chóng đi đến mật thất truyền thừa của gia tộc. Mật thất truyền thừa của gia tộc Malfoy bố trí không khác mấy so với gia tộc Prince, cũng là hành lang dài bên ngoài với các bức tranh dòng họ Malfoy, phía trước là một cánh cửa lớn, bên trong chính là bức tranh của gia chủ đời đầu của gia tộc Malfoy, Bert Malfoy.
Sau khi nghe các đời Malfoy tán thưởng Lucius may mắn ra sao khi được ngài Bert gặp mặt, Lucius rốt cục đẩy cánh cửa lớn kia ra. Vị tổ tiên Malfoy này nghe nói ngày xưa là nhân vật oai phong một cõi, cho dù đã là một bức tranh, nhưng mà đối với người nhà Malfoy vẫn có lực uy hϊế͙p͙ rất mạnh, ngài ấy bình thường chỉ thích ở trong mật thất, chính tại nơi đây lúc trưởng thành Lucius được gặp vị tổ tiên khiến anh thần tượng.
Hôm nay Lucius được gặp vị tổ tiên này lần thứ hai, ngài ấy vẫn ngồi nghiêm chỉnh tại chiếc ghế lộng lẫy giữa khung tranh, vẻ mặt hờ hững nhìn bên ngoài. Nếu để người quen lúc xưa nhìn thấy nhất định sẽ mở rộng tầm mắt.
“Lucius ngươi đã đến rồi?”
“Chào ngài, ngài Bert. Ngài có gì sai bảo?”
“Nghe nói hôm nay ngươi đến biệt thự Prince?”
Câu hỏi của Bert làm cho Lucius thấp thỏm, anh nhớ tới lời nói đùa của Snape tại nhà Prince, liên tưởng đến khoảng cách giữa nhà Malfoy và nhà Prince, còn có câu hỏi của lão tổ tiên, hiện tại anh hơi tin tưởng lời nói đùa của mình rồi.
Không biết phong thái của vị tổ tiên đời đầu nhà Prince như thế nào, có thể thu hút được tổ tiên vĩ đại không bì nổi của anh nhỉ. Lucius trong đầu ảo tưởng, một người đầu tóc bóng mỡ mặc đồ đen đưa lưng về phía anh quấy nồi nấu quặng, sau đó quay người lại khuôn mặt kia rõ ràng là bạn tốt Snape của anh.
Cũng may Lucius đã sớm rèn được kỹ năng nhất tâm nhị dụng lúc ở cùng Chúa tể Hắc ám, biểu cảm trên mặt vẫn rất kính cẩn như cũ, dù biểu cảm ấy không được hoàn hảo bởi suy nghĩ linh tinh trong đầu. May mắn trước mặt anh là bức tranh của lão tổ tông, mà không phải là lão tổ tông có thể dùng Chiết tâm Bí thuật, nếu không có thể anh không thấy được mặt trời ngày mai.
Lucius cố gắng khắc chế suy nghĩ đang mở rộng trong đầu, báo lại mọi việc hôm nay cho lão tổ tông.
“Lucius ta sẽ chuẩn bị huấn luyện cho ngươi, thực lực hiện giờ của ngươi làm ta rất không hài lòng. Ừm, bảo vệ an toàn cho gia chủ Prince sẽ là khảo nghiệm của ngươi.” Cũng may Bert còn có vài phần bình tĩnh, không nói thẳng ra mục đích chính của bản thân là muốn Lucius bảo hộ ba thân mến nhà cậu, mà ra vẻ đạo mạo tìm cái cớ.
Lucius có chút sững sờ, cuối cùng lão tổ tiên muốn làm gì, nếu đã sớm không hài lòng với anh thì cần chuẩn bị huấn luyện sớm chứ. Đến giờ mới đề cập là làm sao? Liên tưởng đến câu hỏi thăm nhà Prince, chẳng lẽ anh thật sự đoán trúng? Vài năm sau, khi Lucius biết được quan hệ thực sự của lão tổ tông hai nhà, đã thốt ra một câu “Bọn họ không phải người yêu à?” khiến anh gặp phải một đống rắc rối, làm anh hối hận không thôi vì sự bà tám hiện giờ.
Bỏ qua không đề cập tới Lucius đang vội vàng cho đợt tập huấn đặc biệt, Snape sau khi sắp xếp nhiệm vụ cho gia tinh sửa sang lại gia tộc Prince liền gửi cú mèo cho Dumbledore.
Hai người hẹn gặp mặt tại Quán Đầu Heo ở Hogsmeade.
Mở đầu Snape sẽ không dài dòng dây dưa, trực tiếp nói rõ ý đồ của mình, anh hy vọng có thể nhậm chức trễ một năm tại Hogwarts.
Dumbledore trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Ta có thể biết được nguyên nhân không, bởi vì con của Lily sớm muộn gì cũng sẽ đến Hogwarts, ban đầu ta còn tưởng rằng anh sẽ sớm đến Hogwarts để làm quen.” Ánh mắt sắc bén giấu sau cặp mắt kính nhìn chăm chú vào Snape, giống như muốn nhìn thấu anh.
“Tôi sẽ đến Hogwarts. Ngài không cần lấy Harry Potter tới thử tôi. Tôi nợ nó tôi sẽ trả. Tôi có chuyện cần phải xử lý, cho nên sau một năm mới có thể đến Hogwarts.” Snape trong cái nhìn chăm chú của Dumbledore gần như muốn lập tức lấy tay bảo vệ bụng của mình, nhưng là gián điệp hai mang anh rất giỏi che dấu tâm tình bản thân, khắc chế động tác.
Dừng một chút, Snape quyết định thêm chút lửa, “Tôi kế thừa gia tộc Prince, trong gia tộc có một chút việc phải xử lý. Tôi cần thời gian một năm để chuẩn bị.”
Gia tộc Prince? Dumbledore sửng sốt, trong lòng lập tức vui vẻ. Đứa trẻ trước mặt có tài năng kinh người về phương diện độc dược, mà tài liệu ẩn giấu của gia tộc Prince, một gia tộc mệnh danh là gia tộc độc dược lưu truyền ngàn năm, có thể khiến cậu ta phát triển thêm một tầm cao mới. Hơn nữa gia tộc Prince là một trong mười hai thành viên Hội đồng Quản trị Hogwarts, đã từng là quý tộc số một số hai trong giới pháp thuật. Như vậy Hội Phượng Hoàng của bọn họ ngoài nhà Harry Potter, nhà Frank Longbottom, nhà Arthur Weasley lại có thêm một gia tộc quan trọng khác, sẽ có thêm ưu thế khi chống lại các quý tộc.
Tuy rằng không biết tại sao Snape lại muốn kế thừa gia tộc Prince, nhưng tính đi tính lại đối với bọn họ chỉ có lợi mà không có hại. Dumbledore đồng ý thỉnh cầu của Snape, cũng cam đoan nhất định sẽ thuyết phục giáo sư Slughorn kiên trì thêm một năm. Trước khi đi Dumbledore nói ra thắc mắc của mình, “Severus ta có thể biết vì sao anh muốn kế thừa gia tộc Prince không?”
“Vì bảo vệ người tôi muốn bảo vệ.” Snape khẽ cúi đầu, trong ánh mắt mang theo sự dịu dàng nhìn cái bụng còn chưa có biến hóa của mình. Slytherin luôn chú ý kỹ xảo nói chuyện, anh nói một câu không đầu không đuôi như vậy tất nhiên sẽ làm Dumbledore hiểu lầm, mà anh muốn lợi dụng hiểu lầm này.
Dumbledore quả nhiên hiểu sai, cho rằng Snape vì đạt được năng lực lớn hơn để bảo vệ Harry Potter nên kế thừa gia tộc Prince. Điều này không chỉ đánh mất nghi ngờ của cụ với việc Snape kế thừa gia tộc Prince, mà còn làm cho cụ cảm thấy thanh niên trước mặt là một người rất đáng tin. Dù sao tình yêu là một loại sức mạnh vĩ đại, không phải sao?