Chương 69: Quân Thương ba ngày không về
Hôm nay khí trời quang đãng trong xanh, tầng mây rất cao, bầu trời có vẻ sáng rỡ cao rộng rãi, mênh mông vô bờ, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng tiếng chim nhạn gào thét cùng lá vàng khô héo nhẹ nhàng bay xuống , lại làm cho lòng người không duyên cớ dâng lên vẻ thê lương u sầu!
Hai ngày nay, Diệp Cẩn Huyên mỗi ngày đều tới Ngọc Lâm uyển một chuyến, nhưng đều bị người gác cổng chắn bên ngoài, dĩ nhiên, đây là Lâm Lang ra lệnh. Hành động thân cận của Diệp Cẩn Huyên nàng rất rõ ràng, nàng cũng không cần thiết ủy khuất bản thân đối mặt với kẻ mình không thích !
Hôm nay Tô phu nhân bị giam vào đại lao, sống ch.ết không rõ ; Diệp thượng thư đóng cửa bế môn tư quá , quyền lợi bị thu hồi, lực lượng dư luận mặc dù lớn, nhưng Triệu Tễ hiển nhiên đã đối với hắn nổi lên lòng kiêng kỵ. Từ xưa tới nay" Phi điểu tận, lương cung tàng. Giảo thố tử, tẩu cẩu phanh ( 1 )" đạo lý này đều không thay đổi; về phần Diệp Cẩn Huyên, mặc dù theo lời nàng ta nói mười ngày sau Triệu Tễ lần sẽ cưới nàng hồi cung, nhưng kết quả cuối cùng, ai cũng không nói chắc được, nhưng tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt—— chỉ nhìn vết thương trên người nàng liền một rõ hai ràng !
( 1 ) Dịch nghĩa: Chim bay mất hết, cung tốt được cất đi. Thỏ khôn ch.ết, chó săn bị nấu .
Diệp gia cho tới bây giờ, đã không còn quyền khuynh đảo như xưa, cũng coi như là sự trừng phạt của ông trời, mà khoảng cách Lâm Lang cùng bọn họ cũng càng ngày càng xa, nếu bọn họ an phận thủ thường, không hề tới trêu chọc mình, Lâm Lang cũng không còn tâm tình lại để ý tới bọn họ!
Sáng sớm thức dậy, Lâm Lang nhìn hai đầu bếp Lý tẩu cùng Tiền tẩu mới nhận mang bữa ăn sáng tới, chỉ thoáng dùng nửa chén cháo liền dừng đũa, trong nhất thời vẻ mặt có chútbuồn bã ủ rũ, Tử Y thấy vậy không khỏi nhíu mày: "Tiểu thư, tối qua người đã không dùng bữa tối, sáng sớm ăn ít như vậy sao được?" Thành chủ hai ngày nay không có ở đây, lượng cơm tiểu thư ăn giảm bớt rõ rệt, tối hôm qua liền thật là làm không đến ăn, tiếp tục như vậy nữa thân thể tiểu thư sao chịu được?
Tử Y khuyên can mãi , Lâm Lang cũng không chịu ăn nữa.
Lâm Lang đứng dậy thu thập một phen liền dẫn nàng cùng nhau tới Xuân Huyên đường , mấy người cùng Lăng phu nhân trong đại sảnh cười cười nói nói trong không khí tràn ngập ấm áp vui vẻ, tâm tình Lâm Lang dường như đã khá hơn một chút, nhưng đến khi bóng dáng Lăng phu nhân rời khỏi , bên môi nàng cố gắng nở nụ cười trong nháy mắt dập tắt, giữa lông mày khóe mắt hiện đầy nồng đậm sầu lo ——
Kể từ ba ngày trước vào buổi sáng sớm kia, Quân Thương nói có chuyện phải ra ngoài, ba ngày qua một chút tin tức đưa về cũng không có, Tiểu Bạch Tiểu Hắc cũng không trở về nữa , trực giác Lâm Lang mách bảo chuyện đi lần này cùng ngày đó nàng ở trên đường nhìn thấy nam tử bạch y có liên quan, nhớ tới ngày đó trên đường cái hận ý trong mắt vị nam tử bạch y kia, trong lòng nàng không khỏi dâng lên một cỗ lo âu nồng đậm!
Phân Hồn Thuật là tà thuật, luyện thành Phân Hồn Thuật của một người có thể chia làm bảy, tu luyện ba hồn bảy vía không có chút nào trở ngại, mấu chốt chính là ba hồn bảy vía không giống như một loại thuật khống chế sự vật không có trí tuệ, mà ngược lại đầu óc hắn rất thông minh, giống như bảy người độc lập, chỉ cần không đánh trúng hồn phách linh thể , còn hồn phách khác bị tiêu diệt cũng có thể sống lại ! Việc tu luyện môn thuật pháp này cũng rất khó khăn, dường như cùng Thượng Cổ trong bí thuật và bảo khí có liên quan, nàng không quản bảo khí kia là gì, mấu chốt là người nam tử đó có thể luyện thành Phân Hồn Thuật, đã chứng tỏ không phải người bình thường, hơn nữa, hắn giống như cùng mình có thù oán rất sâu , U Vân, U Vân. . . . . . . . . . Lâm Lang dùng sức hồi tưởng lại cái tên này, nhưng mà một chút cũng không có ấn tượng, nàng không khỏi nhíu mày thật chặt !
Lâm Lang nghĩ một hồi, nàng không thể ngồi chờ ch.ết, chờ đợi cũng không phải là kế sách lâu dài.
Nàng ngẩng đầu nhìn sắc trời giữa không trung giãn ra đem thiên biến vạn hóa trên tầng mây cuốn sạch, đối với Tử Y nói: "Chúng ta vẫn chưa đi bái tạ Quách đại nhân, ngươi đi chuẩn bị phần quà tặng, chúng ta tới Quách phủ một chuyến!"
Tử Y sửng sốt: "Tiểu thư, ngài không phải nói tìm thời gian mời Quách đại nhân cùng Dương công tử cùng nhau ghé qua Ngọc Lâm uyển dạo chơi, thuận tiện để phu nhân nhìn thấy Quách đại nhân, hoặc tạo cảnh tượng như vô tình gặp được , lúc này sao lại đi Quách phủ ?" Nàng và Thanh Y chỉnh lý lại danh sách các nam nhân độc thân trung niên trong kinh đô, thực lực Quách đại nhân đứng hàng thứ nhất, tiểu thư khóa chặt hắn là ứng cử viên đầu tiên gả mẫu thân đến đó !
Lâm Lang nói: "Trong khoảng thời gian này ta muốn đi một chuyến xa nhà, những việc này chờ ta trở lại hẳn tính, hiện tại đi phủ Quách đại nhân bái tạ, lúc ta không có mặt thuận tiện nhờ hắn chiếu cố mẫu thân!"
Tử Y càng không hiểu: "Tiểu thư, ngài muốn đi đâu?"
"Còn chưa biết! Trước tiên ta phải đi một chuyến đến An Định Phường!" trong mắt Lâm Lang lộ ra tia nặng nề, "Ngày đó ở An Định Phường có một hộ vừa đúng đưa tang, ngươi có chú ý cái ch.ết của người kia không ? Cái ch.ết của người nọ không phải tầm thường, là bị hút hết nguyên khí mà ch.ết. Quân Thương mấy ngày nay vẫn không trở lại, ta lo lắng cùng chuyện này có liên quan !" Lâm Lang không có nhắc đến nam tử bạch y kia, nhưng nàng biết nam tử bạch y kia mới chính là mấu chốt!
Tử Y bừng tỉnh, trách không được hai ngày nay trên mặt tiểu thư lo lắng ngày càng sâu, thì ra là bởi vì Thành chủ.
Nàng khuyên nhủ: " Có lẽ là yêu quái gây nên, do không kiên nhẫn dành hơi sức tu luyện, muốn cấp tốc thành công, cho nên mới hút nguyên khí nhiều người, mà Thành chủ pháp lực cao cường, yêu quái nào có thể gây tổn thương cho Thành chủ? Ngài yên tâm chờ vài ngày, nói không chừng Thành chủ sẽ trở lại !" Hồ yêu hút nguyên khí người có rất nhiều loại, chỉ cần không tạo thành quy mô tổn thương lớn, các thần tiên bình thường cũng mắt nhắm mắt mở, cũng không chú ý nhiều, dù sao, tu luyện là một việc rất gian khổ, giống như An Định Phường có nhóm người ch.ết nhiều như vậy , chắc hẳn Tiên giới rất nhanh sẽ tham gia giải quyết !
Lâm Lang nghe lời Tử Y, lẩm bẩm nói: "Chỉ sợ hắn đối mặt không phải yêu quái bình thường!"
Lâm Lang nghĩ đến đây, lại hỏi: "Vận chuyển hàng hóa được bên kia tất cả đều thuận lợi ?"
" Vâng! Tất cả đều thuận lợi, mấy ngày nay lời đồn đãi xấu về chúng tađã tiêu biến, chiêu nhân công lao động cũng rất thuận lợi, cũng theo yêu cầu tiểu thư đem truyền đơn phát ra, bây giờ đã có người tới cửa ghi danh, có lẽ ngày khai trương tình trạng càng tăng lên!" Tử Y nói xong lại bổ sung, "Bởi vì An Định Phường liên tiếp gặp chuyện không may, Thanh Y đem những cửa hàng chưa có ai thuê tạm thời tách ra làm thành một gian nhỏ chứa các nhân công, để mọi người tạm thời không cần trở về An Định Phường."
Lâm Lang nói: "Nàng làm rất tốt! Ngươi nếu như không có việc gì, cũng qua phụ giúp nàng một tay !"
Lâm Lang mang theo Tử Y tới cửa bái phóng Quách đại nhân, đem ý đồ đến nói rõ, Quách đại nhân rất trượng nghĩa không hai lời đã đáp ứng, hắn nói không có việc gì sẽ sai người qua chiếu cố, Lâm Lang cứ đi làm chuyện của mình. Sau đó mọi người đàm luận số người ch.ết bên An Định Phường, Quách đại nhân thật sâu nhíu mày nói: "Chuyện này đã kinh động hoàng thượng, trong triều có người nói là ôn dịch, hoàng thượng hạ lệnh đem An Định Phường cách ly, Lý Nguyên Dịch tạm thời giữa chức Binh bộ cũng tán thành ý kiến này, nhưng cuối cùng bị các vị đại thần ra sức ngăn cản, hiện tại hoàng thượng đã sai các vị thái y trong Thái Y Viện đi xem tình huống ! Bọn họ sau khi trở lại nói là ôn dịch, hoàng thượng ra lệnh khống chế đến mức thấp nhất, nếu cuối cùng vẫn không thể khống chế cũng chỉ có thể phong bế An Định Phường, có lẽ một hai ngày tới sẽ có tin tức !"
Lâm Lang nghe xong liền cả kinh: "Phong bế An Định Phường, đó không phải là mặc cho người sống ch.ết ? Triều đình sao có thể bỏ mặc tánh mạng dân chúng ?"
Mâu quang Quách đại nhân trầm xuống, mang theo vẻ mặt trào phúng, cũng là lạnh nhạt nói: "Tiền triều cũng xuất hiện qua ôn dịch với quy mô bộc phát rất lớn, một khi khống chế không được vì giảm bớt tử vong, phong bế là chuyện hiển nhiên!
Nhưng tình huống ở An Định Phường, có lẽ vẫn chưa tới mức nghiêm trọng như thế.
Lâm Lang hỏi Quách đại nhân: “Quách đại nhân đối với tình huống của An Định Phường thấy thế nào?” Nhắc đến Quỷ thần, có kẻ tin, có kẻ không tin, đại đa số người đều là ôm tư tưởng “kính nhi viễn chi”*. Mọi người nhận làm ôn dịch là dễ hiểu! Nhưng Triệu Tễ hạ lệnh phong bế An Định Phường, còn được Lý Nguyên Dịch ủng hộ, làm nàng không khỏi nhớ lại đêm đó ở lãnh cung nhìn thấy Triệu Tễ cùng Lý Nguyên Dịch, chẳng lẽ Triệu Tễ và Lý Nguyên cùng tà vật có liên quan?
*Kính nhi viễn chi: kính trọng nhưng không gần gũi. Ngày nay, trong tiếng Việt, thành ngữ “kính nhi viễn chi” thường được dùng trong các trường hợp: Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó, nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó, hoặc thường dùng trong các trường hợp mỉa mai, châm biếm khi mình không muốn tiếp cận với một đối tượng nào đó.
Lâm Lang lại nhớ tới vụ việc hai lần trước chiêu hồn, trong nội tâm liền run lên, đáy mắt hiện lên tia sắc bén!
Bọn họ muốn nhiều nguyên khí người thật ra đang dự tính làm gì?
Quách đại nhân nhìn Lâm Lang trong mắt lóe lên tia nghiêm trọng, trực giác nhắc nhở tiểu nữ tử này khác thường, liền đem toàn bộ suy nghĩ trong lòng mình nói ra: “Tình trạng những người ch.ết gầy như que củi, mới đầu mọi người đều cho rằng là ch.ết đói, nhưng sau đó có vài người dưới tình huống không thiếu thức ăn, cũng sẽ phát bệnh, mọi người đều nhận định là ôn dịch!”
“Nếu là ôn dịch thường truyền nhiễm rất cao, ngày hôm trước, Bổn quan đi một chuyến tới An Định Phường, lại phát hiện những kẻ ch.ết này đều là nam tử trung niên, nữ nhân, tiểu hài tử, lão nhân, chỉ là ngã bệnh, nam tử thân thể yếu cũng không có việc gì, chuyện này… Cũng có chút kỳ quái, hơn nữa, theo lời Lô Y Chính nói, căn bản không phải ôn dịch, bởi vì nguyên nhân suy yếu đến cực hạn mới ch.ết, nhưng ngày hôm qua, Lộ Y Chính không may mắn bộc phát bệnh cấp tính đã qua đời, những ngự y khác đi xem, cũng miệng đồng thanh nói là ôn dịch!
“Loạn thế sắp khởi tranh, quần ma loạn vũ (lũ quỷ múa loạn)!”
Quách đại nhân cảm thán nói ra một câu sau cùng, trong mắt nhanh chóng xẹt qua tia buồn rầu!
Lâm Lang nghe xong lời Quách đại nhân, biết Quách đại nhân là một người chính trực, không khỏi cười hỏi: “Người đọc sách từ trước đến giờ đều kính quỷ thần nhi viễn chi*, đại nhân sao lại nói vậy?”
* Tuy phải kính trọng quỷ thần (ý nói bề trên) nhưng không cầu cạnh quỷ thần, mà nên tránh xa quỷ thần. “Kính nhi viễn chi” chính là cách nói rút gọn từ câu “Kính quỷ thần nhi viễn chi”.
Quách đại nhân lại cười ha ha dời đi đề tài, nói: “Chẳng qua là Bổn quan bế tắc nên đã đưa ra một kiến giải vụng về. Ha ha… Hôm nay nói nhiều rồi, khó được dịp tiểu hữu* ghé tệ xá, buổi trưa ta để cho bọn hạ nhân xào vài món. Tạ tiểu thư ở lại dùng cơm đã.”
*Cách gọi của người lớn đối với người bối phận nhỏ.
Lâm Lang thấy Quách đại nhân không chịu nói cũng không hỏi nữa, cười đứng lên nói: “Buổi chiều còn có chuyện, sẽ không quấy rầy ngài! Quách đại nhân không ngại, kêu tên tiểu nữ là được, gọi Tạ tiểu thư ta có chút không thích ứng!”
Quách đại nhân đồng ý, tự mình đứng dậy tiễn Lâm Lang đi ra cửa.
Tử Y đang đợi ở cửa, chau mày, trong mắt thoáng ánh lên sầu lo nhìn bên trong đại môn, nhìn thấy Lâm Lang ra ngoài, trong mắt sáng lên, tiến ra đón, muốn nói điều gì, sau khi thấy Quách đại nhân bên cạnh đích thân đưa Lâm Lang ra ngoài, lại ngừng nói.
Lâm Lang cùng Quách đại nhân cáo biệt, lên xe ngựa, hỏi Tử Y nói: “Đã xảy ra chuyện gì?” Vẻ mặt Tử Y kì quái, nàng vừa ra tới đã nhận ra!
“Tiểu thư, Tô phu nhân được người cứu đi rồi!”
Lâm Lang sững sốt: “Người nào cứu đi?”
Tử Y lắc đầu nói: “Hiện trường không để lại bất cứ dấu vết gì, cũng không có kinh động ngục tốt!”
Lâm Lang gật đầu một cái: “Đã biết, về phủ!”
Lâm Lang sau khi trở về lại thấy Lăng phu nhân trong viện sững sờ nửa ngày, giải thích cho Lăng phu nhân vì liên quan đến chuyện buôn bán, phải rời khỏi một thời gian, không muốn Lăng phu nhân phải lo lắng. Lăng phu nhân vốn là không muốn Lâm Lang rời đi bị Lâm Lăng thuyết phục một hồi, còn nói là cùng Quân Thương cùng đi, nàng liền giằng lòng đồng ý!
Ban đêm, Lâm Lăng đem an toàn của mẫu thân giao phó Tử Y, để Thanh Y tiếp tục đem mọi chuyện ở cửa tiệm trông coi, rời đi dưới ánh mắt lưu luyến không rời Thanh Y Tử Y, đợi ánh trăng lên hướng An Định Phường bay đi.