Chương 81: Quân Thương mang đi Lâm Lang giả
Nhất điểm bất thác, dục tri tiền thế nhân, kim sinh thụ giả thị. Dục tri hậu thế quả, kim sinh tác giả thị (**) .
(**) Câu này nằm trong Phật thuyết kinh nhân quả ba đời nghĩa của nó là
‘’ Nếu ai muốn biết việc đời trước
Hãy xem đời này thọ quả gì
Nếu ai muốn hỏi việc đời sau
Hãy xem đời này gieo nhân gì"
( Câu này khuyên tu thân tích đức làm việc tốt, làm việc xấu sẽ bị trời phạt )
Ánh kiếm múa lượn, xuyên qua tim. Trong hư không vang lên tiếng kiếmphong rít gào cùng với một đóa hoa máu nở rộ rơi xuống , cùng lúc đó,mọi người thất thanh kinh hô, chỉ nghe một tràng âm thanh xé gió sắcnhọn phá vỡ bầu trời đêm, vô số hắc y nhân từ ngoài điện trên nóc nhànhảy vào, đao kiếm liên tục chỉa về phía đám người vẫn chìm trong trạngthái kinh hoảng chưa kịp phục hồi tinh thần , không lưu tình vung đaomúa kiếm lấy đi sinh mạng từng người một như bổ quả dưa cắt cọng rau ,máu tươi văng tung tóe, trong đại điện huy hoàng lộng lẫy nhanh chóngnhuộm đầy máu tươi.
Trong lúc nhất thời âm thanh hộ giá kêu gào vang lên không dứt bên tai,tất cả mọi người bị tình huống phát sinh bất ngờ không khỏi sợ hãi chạytrốn khắp nơi, thét lên ôm đầu chui xuống dưới bàn !
Lâm Lang đắm chìm trong trong mạch suy nghĩ của mình vẫn chưa hoàn hồn,vầng sáng màu xanh thoáng qua trước mắt, đột nhiên cảm thấy ngực nhóilên một cái, nàng cúi đầu, huyết sắc đỏ thẫm thấm ướt vạt áo phía trước, từng giọt từng giọt từ ngực trào ra rơi trên mặt đất, văng lên nhiềuđóa hoa màu đỏ yêu dị, giống như đóa hoa sen đỏ rực như lửa, lại tựa như một đóa mạn châu sa hoa (**) nở rộ rực rỡ trong dòng Vong Xuyên, dungmạo tuyệt mỹ, diễm lệ mang theo tuyệt vọng, không tiếc hết thảy bithống, giống như. . . . . . . . . . . . . Kiếp trước của kiếp trước, hắn ch.ết ở dưới trời mưa giăng đầy sấm sét hóa thành mây khói , lại giốngnhư, kiếp trước nàng nghĩa vô phản cố nhảy vào luân hồi chuyển thế .
(**) Bỉ Ngạn Hoa màu đỏ gọi là Mạn Châu Sa Hoa (Manjusaka).
"Phốc" —— ngực cứng lại, nàng nôn ra một búng máu , chân mềm nhũn ngãquỵ trên đất, ngẩng đầu vừa chống lại sắc mặt tái nhợt của Nạp Lan SơThần cật lực thở hổn hển đồng thời nở nụ cười vui mừng; Lâm Lang khẽđộng khóe môi, lộ ra một nụ cười trào phúng, đáy mắt, là bất đắc dĩ, lànụ cười châm biếm, không cam lòng cùng oán hận vận mệnh bạc bẽo trêungươi !
Lúc này, trong đại điện một mảnh hỗn loạn cũng không có ai phát hiệntình cảnh biến hóa bên này, ngay khi thanh kiếm rút khỏi ngực Lâm Lang , một phần máu chảy ra nhanh chóng len lỏi vào thân kiếm, trên thân kiếmvốn là ánh sáng mỏng manh lúc này lại tỏa ra hào quang sáng chói, phảngphất như từng luồng khí màu xanh dày đặc đem thân thể Lâm Lang vây lượnbên trong ——
Kiếm khí màu xanh càng lúc càng sáng , tạo thành màn hào quang khổng lồngăn cách mọi giác quan của Lâm Lang với bên ngoài, trong đại điện tiếng đao kiếm va chạm dồn dập, tiếng than khóc của các tiểu thư và phu nhân , các thần tử thất kinh rít gào hộ giá, thậm chí động tác của những người đó khi xuyên qua màn hào quang như một loại cảnh tượng mơ hồ không rõràng xen lẫn hiện ra trước mặt Lâm Lang, tựa như nàng không phải đang ởtrên vũ đài chứng kiến, mà bên ngoài rầm rầm rộ rộ, kêu than gào khócmới là vũ đài của nhân gian.
Nạp Lan Sơ Thần nhìn Lâm Lang thật lâu không hề ngã xuống như dự tính,trực giác mách bảo không ổn, ý cười vui mừng trong mắt lập tức ngưngtrệ, từ từ lộ ra thần sắc quyết tuyệt, sớm biết người này pháp lực caothâm. . . . . . . . . . . . Là nàng vui mừng quá sớm. . . . . . . . . . . Nhưng mà nàng tuyệt đối sẽ không để nàng ta trở thành chướng ngại chođại nghiệp của Vương gia !
Nàng hạ quyết tâm cùng lưới rách cá ch.ết với nàng ta , bàn tay từ từ nắm lấy chuôi kiếm, dùng hết hơi sức toàn thân đem kiếm xuyên thẳng tớingực Lâm Lang lần nữa ——
Cơ hồ là cùng lúc , trên thân kiếm vầng sáng màu xanh sáng chói, vô hình trung mang theo một cỗ lực lượng cường đại tràn ngập giận dữ hung hăngphản kích về phía Nạp Lan Sơ Thẩn, chưởng lực mạnh mẽ đánh vào thân thểnàng lập tức bay ra ngoài.
Nạp Lan Sơ Thần kêu lên một tiếng, thân thể nặng nề rơi xuống đất hướngvề sau chảy xuống xa năm trượng, đụng vào trên tường dọc theo võ đài mới dừng lại, nàng khẽ chống lên nửa người trên, "Hự hự" khạc ra một búngmáu, không dám tin nhìn về phía bảo kiếm cắm ở ngực Lâm Lang, chuôi kiếm hơi rung nhẹ một cái trên thân kiếm!
Lực lượng cường đại này là chuyện gì xảy ra ?
Tại sao nàng lại bị chưởng lực cắn trả?
Lúc này, nàng có thể cảm nhận trên thanh kiếm tỏa ra năng lượng dồi dàođầy sức sống, hơi thở mạnh mẽ kia đã vượt ra khỏi sự khống chế của nàng !
Nạp Lan Sơ Thần nhìn đôi mắt Lâm Lang vẫn như cũ một mảnh trong suốttĩnh lặng, chậm rãi lộ ra thần sắc bi ai tuyệt vọng cùng phẫn hận, nàngdùng sức lắc lắc đầu. . . . . . . . . . . . . . .
Một kiếm xuyên tim, hơn nữa còn là Thanh Tiêu bảo kiếm , nàng ta sao có thể còn sống .
Nàng quan sát cả đại điện đã tràn ngập hắc y nhân, biết rằng một khi nữtử trước mắt phản kích, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ ch.ết không nơi chônthân !
Không được, không được, mình nhất định phải ngăn cản nữ tử kia! Coi nhưkhông thể giết ch.ết nàng, cũng nhất định không thể để nàng đối với đainghiệp của Vương Gia tạo thành ảnh hưởng !
Nạp Lan Sơ Thần giống như nổi điên vận khởi khí lực toàn thân còn sótlại , nghiêng người né tránh bảo kiếm Thanh Tiêu, nhào qua siết chặt cổLâm Lang ——
Đôi mắt Lâm Lang đảo một vòng bạch, hai tay cố gắng lôi kéo tay nàng,đứt quãng cất lời : " Nạp Lan. . . . . . . . . Mau. . . . . . dừng. . . . . . tay. . . . . ."
Lâm Lang muốn nói cho nàng, nàng lầm, mình không phải là người nàng muốn đối phó, lại bị Nạp Lan Sơ Thần liều ch.ết dùng sức chế trụ cổ mình,nàng khó khăn hé miệng hai lần , cũng không thốt ra một chữ, cuối cùng,bất đắc dĩ mắt trợn trắng, bên môi lộ ra tia cười khổ, sau đó thân thểnghiêng một cái, hôn mê bất tỉnh !
Lần này nàng gặp xui xẻo rồi , một kiếm xuyên tim không có ch.ết, ngược lại bị bóp ch.ết sao ?
Ngay khi nàng ngất đi, trong nháy mắt nơi ngực cắm Thanh Tiêu bảo kiếm"Tranh" một tiếng thanh minh, giống như bùng lên căm giận ngút trời,phát ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ bễ nghễ, đem Nạp Lan Sơ Thần ném rangoài. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Nạp Lan Sơ Thần lần này trực tiếp bị hất xuống vũ đài, nàng gắng gượngchống lên thân nhìn bóng dáng Lâm Lang ngã ở trên đài, rốt cuộc cầm cựkhông nổi, ngất lịm đi !
" Xoẹt xoẹt . . . . . . . . . . . . . . ."
Kèm theo tiếng sấm rền vang, một hồi tia chớp xẹt qua đêm đen như mực——chẳng biết lúc nào, bầu trời kinh đô đã bị mây đen cuồn cuộn bao phủ,khoảng không gian đen kịt âm u một mảnh !
Cùng lúc đó, trong điện một trận gió xen lẫn không khí ẩm ướt tràn vào,ngọn đèn dầu trong nháy mắt bị thổi tắt, dạ minh châu trong các góc điện cũng mất đi ánh sáng rạng rỡ, trong đại điện trừ thỉnh thoảng xẹt quatia chớp, chì còn khoảng không gian đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón !
Trong đại điện âm thanh binh khí ầm ầm va chạm, tiếng chém giết thảmthiết cùng huyết nhục mơ hồ, tiếng la khóc gào thét của mọi người ởtrong bóng tối càng hiện ra thê lương tuyệt vọng !
Mà ở trên bầu trời bóng tối màn mây sau lưng, hai bóng dáng một đen mộttrắng đang triền đấu. Nam tử hắc y cả người vòng quanh huyền kim nhịkhí, khí phách cường đại lạnh thấu xương như vị thần tôn quý, hắn xuấtthủ đều cực nhanh chuẩn xác, không chút nào dài dòng dây dưa, mỗi mộtchiêu đều mang theo khí khái cường liệt không thể khinh thường, mà namtử bạch y ống tay áo phiêu diêu như tiên, trên mặt đeo mặt nạ đầu lâu,mỹ mạo hư ảo tuyệt sắc khoác lên mềm mại tinh tế âm nhu, hắn lấy nhuthắng cương, quanh thân lượn lờ hơi thở tà khí giống như những sợi bôngbay lượn xung quanh , lại nói một khi không cẩn thận để lây nhiễm vàongười, chính là tan xương nát thịt , máu tươi đầm đìa!
Hai người đấu pháp, chưởng phong va chạm ở giữa không ngừng bắn ra ánhsáng kinh thiên hóa thành từng đạo tia chớp cuồn cuộn văng tung tóexuống nhân gian !
Dưới thế công kích hung mãnh của nam tử hắc y, nam tử bạch y đã liêntiếp hộc máu, trên vạt áo nhiễm đầy máu tươi nhìn thấy mà rợn người !
Mắt thấy nam tử bạch y rơi vào thế hạ phong, hai cánh tay hắn mở rộng ,thân thể hướng về sau xẹt qua hơn mười trượng, tránh được một chưởng của nam tử hắc y: "Huynh đệ chúng ta từ khi nào rơi vào tình trạng này ?"
"Ít nói nhảm !" Nam tử hắc y công kích càng mãnh liệt, đem nam tử bạch y đánh bật ra xa vài trượng !
Nam tử bạch y khó khăn ổn định thân hình, nghiêng đầu phun ra một ngụmmáu: "Ngươi chẳng qua là muốn hồn phách của những con kiến hôi (**) ở An Định phường , chỉ không biết ngươi có muốn nàng không ?"
(**) ý chỉ người có địa vị thấp kém ,sinh mệnh rẻ mạt
Nam tử hắc y nghe vậy, trong mắt lộ qua vẻ do dự , lực công kích chậm lại .
Chỉ thấy trong ống tay áo nam tử bạch y phất qua, một chiếc túi bỗngnhiên xuất hiện giữa không trung, gặp gió nhanh chóng trở nên phình to , miệng túi bị gió thổi mở tung ra , lộ ra bên trong bóng dáng mỏng manhcuộn tròn của thiếu nữ, thiếu nữ nằm ở trong túi, tóc đen xõa tung trênđất, che lại dung mạo của nàng, không nhận ra rốt cuộc là ai!
Quân Thương nhìn về phía thiếu nữ, hơi sững sờ, chân mày không khỏi nhíu lại.
U Minh thấy vậy, ha ha cười nói: "Thế nào ? Ngay cả nữ nhân ngươi yêumến cũng không nhận ra sao? Xem ra tâm ý ngươi đối với Thái Thanh côngchúa chẳng qua chỉ đến đó !"
Hắn nói xong, trên tay thoáng qua đoàn lửa bám vào trên thân nữ tử, nữtử đột nhiên bừng tỉnh lại, mở ra đôi mắt sương mù ngẩng đầu lên, nhìnmột cái liền thấy được ánh mắt lạnh lùng của Quân Thương, bốn mắt nhìnnhau , trong mắt nàng xẹt qua tia vui mừng, không khỏi vươn tay ra cầucứu: "Quân Thương. . . . . . . . . . . . . . . . . . . Cứu cứu ta !"
Âm thanh thiếu nữ khàn khàn bất lực lượn lờ trong bóng đêm truyền đến,con ngươi Quân Thương bỗng nhiên trợn to, không dám tin nhìn về phíathiếu nữ trong túi khẽ hô: "Lang Nhi . . . . . . . . . . . . ." Sau đóhắn đột nhiên quay đầu, nhìn về phía U Minh, "Ngươi muốn thế nào?"
U Minh bắt gặp trong mắt vẻ cuồng nộ căm giận Quân Thương tất cả, như có thể phá hủy hài lòng ngửa mặt lên trời cười to: "Tiên Yêu nhất thể, lại vâng chịu người phàm nhất mạch! So sánh với hồn phách những thứ phàmphu tục tử , ngược lại ta thật ra thích hồn phách Thái Thanh công chúahơn ! Ha ha ha ha. . . . . . . . . . . . ."
U Minh dữ tợn cười chấn động thiên địa: " Bị nhốt trong túi càn khôn một ngày một đêm, mặc kệ nàng là thần là người hay là yêu, mặc dù sẽ khônghồn phi phách tán, tuy nhiên hồn phách nhất định sẽ bị phân tách ra , 3hồn 7 phách sẽ không thể dung hợp, tam hồn vừa đúng làm vật liệu để taluyện thành thần công cái thế, về phần bảy phách có thể thúc đẩu sứcmạnh tam giới Thần Đỉnh, giúp bản tôn đạt thành đại nghiệp !"
U Minh nói xong, vung tay lên đem túi càn khôn thu hồi, thấy cái tránQuân Thương nổi đầy gân xanh nhưng không có làm ra hành động thiếu suynghĩ, sau đó U Minh cất tràng cười ha ha nói: "Ngươi cũng biết, túi cànkhôn chính là trấn tộc chi bảo U gia ta, không thuộc huyết mạch dòngchính U gia không cách nàothúc đẩy, thế hệ dòng chính đời này của U giatrừ U Vân chính là ta mới có thể sử dụng, U Vân sớm bị ngươi vô tình vônghĩa hại ch.ết, nếu như ngươi giết ch.ết ta rồi, vậy Thái Thanh công chúa mặc dù khôngtan thành mây khói, nhưng cũng chỉ là một hồn phách hư ảomà thôi ! Ngươi nên hiểu rõ !"
Hào quang sáng chói của huyền Kim nhị khí quanh thân Quân Thương dầnchìm xuống, chỉ còn lại một làn khói trắng hộ thể , hắn rủ xuống cánhtay nghiêng người mà đứng, lạnh lùng hỏi "Ngươi muốn thế nào?"
"Huynh đệ nhiều năm như vậy, ta cũng không phải Lục Thân Bất Nhận ngườicủa! Hôm nay, ta cho ngươi lựa chọn, chuyện An Định phường ngươi khôngcần xen vào nữa, sau đó tự phế công lực, thề vĩnh viễn sẽ không tiếp tục cùng ta đối nghịch, ta sẽ thả Thái Thanh công chúa !"
"Nếu ngươi không chịu, vậy hôm nay dù ta có ch.ết, cũng phải kéo theo Thái Thanh công chúa và dân chúng kinh đô chôn cùng !"
Mâu quang Quân Thương lập tức đông lạnh , trong con ngươi đen nhánh nổisóng cuồn cuộn, sắc mặt băng lãnh, lạnh lùng nhìn U Minh, hồi lâu nói:"Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi ?"
"Ngươi trừ tin tưởng ta, còn có biện pháp khác sao?" trong mắt U Minh ẩn chứa nụ cười khoái trá ngoan lệ , chậm rãi nói, "Dĩ nhiên, ngươi cũngcó thể lựa chọn không tin ta, thậm chí giết ch.ết ta , dù sao có mỹ nhânnhư Thái Thanh công chúa cùng hàng vạn bách tính kinh đô chôn theo, tach.ết cũng không cô đơn!" Nói xong, hắn giơ tay vuốt ve túi càn khôntrong tay áo, giữa lông mày lộ ra một cỗ hơi thở âm tà khát máu .
Mâu quang Quân Thương lạnh buốt dần yên tĩnh lại, lửa giận quanh thânvừa thu lại, bỗng nhiên trầm giọng nói: "Được, ta đáp ứng ngươi !"
U Minh cười ha ha: "Sớm chấp nhận thì nào có nhiều rắc rối như vậy ? Đây có được tính là một mũi tên hạ hai chim không?" Hắn đàu cợt nhìn QuânThương, "Dĩ nhiên, đối với bệ hạ cũng là trộm gà không được còn mất nắmgạo rồi ! Ha ha ha. . . . . . . . . . . . . . . . "
Khuôn mặt Quân Thương lãnh khốc kiên nghị như đao, con ngươi âm trầm chỉ liếc mắt một cái, áp lực vô hình đánh tới, U Minh cười cợt, nhìn QuânThương nói: "Yên tâm! Ta nhất định sẽ giữ lời! Chờ ngươi tự phế cônglực, ta liền thả Thái Thanh công chúa !"
Mâu quang Quân Thương chợt lóe không tránh nhìn chằm chằm hắn, hừ lạnhmột tiếng, giơ tay lên, trong lòng bàn tay vầng sáng Huyền Kim nhị sắclượn lờ, sau đó một vệt kim quang phóng lên cao, ngay sau đó hội tụthành một cột sáng, sau đó mạnh mẽ đánh vào mi tâm của mình, không ngừng đưa vào trong thân thể của hắn !
Đợi cột sáng hoàn toàn đưa hết vào trong người của hắn, thân thể QuânThương cao lớn lắc lư hai cái, cả người giống như bị điện giật, vô sốkim sắc quang mang bắt đầu từ mi tâm tràn ra, hướng tới bốn phía khuếchtán, cuối cùng, thân thể hắn từ không trung thẳng tắp rơi xuống, ầm ầmrơi trên bãi cỏ khô, thân thể hắn vừa động, nôn ra một búng máu , hơithở suy yếu nằm ở trên đất !
Trước mắt vầng sáng chợt nhoáng lên, U Minh ngay sau đó xuất hiện, cườidữ tợn mở ra túi càn khôn trong tay áo, đem thiếu nữ hôn mê thả ra.
Thiếu nữ nằm ở trên cỏ, một thân làm lụa áo đơn, càng hiện ra thân hìnhđơn bạc , thấp thoáng đằng sau mái tóc rối bời là khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, ở dưới bầu trời đêm đen nhánh phát ra như bạch ngọc hào quang nhu hòa , trong nháy mắt hình như có trọng ảnh cảm giác.
Quân Thương tốn sức chuyển thiếu nữ đến bên cạnh, ôm lấy nàng, đem tócnàng phất qua sau ót, ôm ở trong ngực, sau đó lung la lung lay đứng dậy, cũng không quay đầu lại hướng ngoài lãnh cung rời đi !
Đang lúc này, phía sau hắn bên môi U Minh lộ ra một nụ cười quỷ dị, từtừ giơ tay lên , một đoàn khói đen lượn lờ trên đầu ngón tay hắn, nhanhchóng mở rộng, ngay khi Quân Thương đỡ thiếu nữ trong ngực đi ra khỏicửa lãnh cung , hắn vung tay lên, đoàn khói đen như điện chớp đánh úp về phía lưng Quân Thương !
"Hừ hừ . . . . . . . . . . . . . ." Lại phun ra một ngụm máu, thân hìnhcao lớn Quân Thương không đứng vững ngã xuống trước cửa, hắn ngẩng đầu,tròng mắt đen lóe lên nụ cười trào phúng nhìn về phía U Minh, lạnh lùngnói, "Tự xưng Quỷ Đế, ngay cả chữ tín cũng không có ! Muốn trở thànhngười đứng đầu tam giới, làm sao có thể phục chúng ?"
"Những thứ này không cần ngươi quan tâm! Từ xưa tới nay, trong tam giớiđều là thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cần có thể đạt được mục đích,thủ đoạn đều không quan trọng! Đến khi ta đứng đầu tam giới, còn ai dámkhông phục ?" U Minh hả hê nói xong, tiếp theo cất tiếng giễu cợt , "Lại nói, ta chỉ hứa thả Thái Thanh công chúa, cũng không có nói sẽ buôngtha ngươi !"
U Minh cười tàn ác lại giơ tay lên , trong nháy mắt khi hắn đánh về phía Quân Thương , chợt một đạo vầng sáng màu tím thoáng qua, thiếu nữ tử yche chắn trên người Quân Thương , khó khăn thay Quân Thương nhận mộtkích trí mạng !
"A Tử !" U Minh cả kinh nói, "Ngươi đang làm gì ?"
A Tử nằm ở trên người Quân Thương , từ từ ngẩng đầu lên, đưa tay lausạch vết máu bên môi, ánh mắt cầu khẩn nhìn U Minh: "Van cầu Tôn chủ,Quân ca ca đã mất hết pháp lực, không khác gì một phàm nhân, hắn đãchẳng còn là chướng ngại của ngài , cũng sẽ không thể cản trở đạinghiệp, ngài hãy tha cho hắn đi !" Nói xong, nàng quay đầu lại nhìn Quân Thương , giang hai cánh tay che chở Quân Thương ở phía sau!
Đôi mắt Quân Thương đen nhánh bình tĩnh , giống như không hề gợn sóng, không nhìn ra một tia cảm xúc.
A Tử thấy U Minh không đáp lời, nước mắt tràn mi van xin nói: "Cầu xin Tôn chủ để Quân ca ca một con đường sống !"
"A Tử nguyện ý vì đại nghiệp của Tôn chủ hiến dâng hồn phách. . . . . . . . . . . . . .Cầu xin Tôn chủ thả Quân ca ca một con đường sống !"
Giọng nói A Tử thê lương cầu khẩn kèm theo tiếng gió xào xạc thổi qua bụi cỏ , trong đêm tối càng hiện ra tê tâm liệt phế !
U Minh nhìn A Tử một hồi lâu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hừ lạnh nói: "Ngươi không hối hận ?"
A Tử vui mừng gật đầu: " Vâng vâng ! Chỉ cần Tôn chủ bỏ qua cho Quân caca. . . . . . . . . . . . . . A Tử, muốn A Tử làm gì đều được !"
U Minh nghe vậy, trong mắt tối tăm chợt lóe, xoay người, giống như không đành lòng thở dài một hơi, vung tay xuất chưởng, đánh vào đỉnh đầu aTử, một luồng tà khí từ đỉnh đầu A Tử tràn ra, rất nhanh biến mất ở dưới bầu trời đêm !
Khí sắc A Tử trong nháy mắt uể oải đi nhiều, sắc mặt trắng bệch, tiềutụy không chịu nổi, nhưng trong mắt lại tràn ngập vui mừng: "Tôn chủ ?"
A Tử ho ra một búng máu, kinh ngạc nhìn về phía U Minh !
U Minh chắp tay thở dài nói: "Ngươi chẳng qua là đau khổ vì tình, bảntôn cũng không muốn làm khó ngươi, ngươi đi đi ! Về sau, không được xuất hiện trước mặt bản tôn !"
A Tử nghe vậy, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, nàng liền quỳ xuống, cungkính hướng về phía U Minh dập đầu ba cái: "A Tử tạ Tôn chủ đã hạ thủ lưu tình ! Nếu có kiếp sau, A Tử kết cỏ ngậm vành [ 2 ] ,báo đáp tất cả!"
[ 2 ] để chỉ sự đền ơn trả nghĩa
A Tử nói xong, vội đứng dậy đỡ Quân Thương cùng thiếu nữ đang hôn mê ,một tay ôm một người, lảo đảo nhanh chóng hướng ngoài lãnh cung rời đi!
Lúc này, sắc trời ảm đạm cởi ra màn đêm âm u, mơ hồ lộ ra vầng sángquang đãng thanh mát, trăng rằm như cung, ánh sao tịch liêu treo caophía chân trời, an tường ấm áp lại một lần nữa phủ xuống nhân gian!
"Đã thấy hết rồi sao ?"
Bên ngoài lãnh cung vang lên một âm thanh lạnh nhạt nghiêm túc hỏi!
U Minh theo âm thanh nhìn lại, nữ tử vận hắc sa lôi Lâm Lang xuất hiện ở trước mặt hắn, khi đối mặt với hắn, âm thanh cũng nhu hòa rất nhiều:"Bổn cung trước tiên chúc mừng đại nghiệp Quỷ Đế đạt được như ý nguyện!"
"Đâu có! Đâu có! Công chúa cần gì chê cười ta!" giọng nói nam tử rõ ràng cho thấy vẻ hời hợt lại mang theo nhu hòa, hắn nhìn hắc sa che trướcmặt nữ tử , giơ tay lên thay nàng sửa sang lại tóc mai, "Mệt sao? Trở về nghỉ ngơi một chút đi!"
"Không mệt !" âm điệu nữ tử hàm chứa yêu kiều mềm mại, "Lần này xuấttrận đại thắng, hết thảy mọi chuyện còn lại còn không phải là nước chảythành sông ? Ngươi cẩn thận quá mức rồi !"
Lúc này, Lâm Lang lảo đảo muốn ngã, trước ngực còn cắm chuôi Thanh Tiêubảo kiếm, khi đó nàng bị Nạp Lan Sơ Thần thiếu chút nữa bóp ch.ết, saucùng thanh kiếm này phản ứng kịp cứu nàng một mạng, đợi nàng tỉnh lại,liền bị nữ tử áo đen đưa đến đầu tường, sau đó vừa hay nhìn thấy một màn Quân Thương từ trên trời ngã xuống, mang đi Diệp Cẩn Huyên !
Thật ra thì, nàng biết nữ tử hắc y cố ý muốn cho nàng khổ sở , nhưngnàng cũng không cảm thấy đau lòng, có lẽ từ trong đáy lòng đối với QuânThương tràn ngập tin tưởng, tin hắn nhất định sẽ biết Diệp Cẩn Huyênkhông phải nàng, có lẽ là mất máu quá nhiều, nàng đã không có hơi sức để đau lòng !
Lúc này nghe được hai người nói chuyện, bên môi nàng lộ ra nụ cười nhẹnhàng, nàng tuy không thấy được biểu tình nữ tử hắc y , nhưng nghe haingười thân mật trò chuyện, tất nhiên biết nụ cười ấy là phát ra từ nộitâm!
Lại ngây ngẩn một hồi , Lâm Lang cảm giác tầm mắt mình có chút mơ hồ,chân đứng không vững, nhưng hai vị kia vẫn còn ở ngươi ta ngươi ta đâykhông ngừng, rốt cuộc, nàng chống đỡ không nổi, không chút khách khíhướng trên đất ngã xuống!
Hai người rốt cuộc bị âm thanh Lâm Lang rơi xuống đất kéo về thần trí,sau đó quay đầu, nhìn về phía chuôi kiếm cắm trước ngực Lâm Lang, U Minh có chút không hiểu, chỉ về phía Lâm Lang: " Xảy ra chuyện gì ?"
Nữ tử hắc y đơn giản giải thích nội tình cho U Minh , sau đó nâng LâmLang lên , ba người lập tức biến mất ở dưới đêm trăng trong lãnh cung!