Chương 3
“Ngải Ni Khả, ngươi vừa nói muốn ta kí qua cho ngươi, ước chừng trong vòng một tuần là có thể thu được. Bất quá, ngươi có thể nói cho ta biết ngươi muốn những thứ kỳ quái này làm gì hả?” giọng nói trầm thấp mê người của Ryan từ đầu dây điên thoại vang lên.
Cây thánh giá, giáp trụ, súng lục và đầu đạn bọc bạc — Ryan hồi tưởng lại những thứ Ngải Ni Khải viết ra cho hắn, đồ vật quỷ dị làm hắn thật sự kiềm chế không được tò mò thật mãnh liệt.
“Ngươi cho rằng ta muốn làm gì chứ?”
Ngải Ni Khả khoát chân lên bàn, uể oái cười nói.
“Cảm thấy thật giống như cách ăn mặc của chiến sĩ chuẩn bị tiêu diệt quỷ hút máu thời Trung cổ.”
Ryan không thấy hồi đáp nên tự suy luận.
“Nga, thân ái, ta không thể không nói, năng lực nhìn rõ cùng sức phán đoán của ngươi đều là hạng nhất đó. Ta quả thật muốn đi giáo huấn một con quỷ hút máu.”
Ngải Ni Khả tán dương tên hảo hữu của mình.
“Trời, Ngải Ni Khải, ngươi nói giỡn? Hiện tại thế nào lại có tồn tại thứ đó?”
Ryan bất ngờ kinh hô tràn ngập kinh ngạc cùng hoài nghi.
“Đây hoàn toàn là sự thật, ta quả thật gặp một tên quỷ hút máu. Thân ái, ta chính mắt nhìn thấy, ngay tại lâu đài tổ phụ lưu cho ta, hơn nữa ta còn cùng hắn đánh một trận……….Tin tưởng ta, tên kia thật sự là quỷ hút máu.”
Ngải Ni Khả giới thiệu đơn giản về tình hình, có điều hắn tự động lược bớt kết quả đánh nhau của hắn và Norris.
“Trời ạ, Ngải Ni Khả ngươi không phải điên rồi chứ? Nếu điều ngươi nói là sự thật, vậy ta đề nghị hiện tại cách làm lý trí nhất là ngươi nên nhanh chóng mua vé máy bay, lập tức bay trở về Paris. Ta không hy vọng ngươi trở thành thức ăn cho quỷ hút máu, hoặc bản thân biến luôn thành quỷ hút máu.”
Ryan gào lên.
“Úc, Ryan, người sao có thể nói ta như vậy? Ta nếu trốn trở về như vậy, ta sẽ cả đời sống trong tự ti và tự phỉ nhổ bản thân, ta chính là kỵ sĩ hậu duệ của hoàng gia, tôn nghiêm của dòng họ Santos làm sao có khả năng vứt bỏ như thế?
“Ác, Ngải Ni Khả, ngươi hãy nghe ta nói………………” Ryan nỗ lực khuyên bảo Ngải Ni Khả.
“Ryan thân ái, chờ tin tức tốt của ta đi.”
Cắt ngang lời Ryan, Ngải Ni Khả nói tràn đầy tự tin, trực tiếp cúp điện thoại.
Duỗi thắt lưng mệt mỏi một cái thật thỏa mãn, Ngải Ni Khả thần tình vui sướng tiêu sái ra khỏi phòng, bước vào thang máy. Hắn dùng vũ khí chưa từng có trước đây để đối phó với Norris, hắn muốn tiếp tục quấy rối tên quỷ hút máu đó, khiến y không thể có được cuộc sống sung sướng.
Chỉ là nhìn hài cốt của những cái máy hát kia hình dáng vô cùng thê thảm, có thể tưởng tượng được Norris có bao nhiêu phẫn nộ rồi.
Vừa nghĩ đến có thể làm cho Norris sinh khí, tâm tình Ngải Ni Khả lập tức sáng lạn như ánh mặt trời, kìm lòng không được mà bên môi bày ra tươi cười, khiến hắn càng lộ ra vẻ tuấn mỹ. Đụng phải mấy người phụ nữ cùng tiến vào thang máy đều nhịn không được chăm chú nhìn hắn, ánh mắt không che giấu hứng thú và hảo cảm.
Nếu là bình thường, Ngải Ni Khả đã sớm cùng các nàng bắt đầu bắt chuyện. Thế nhưng hiện tại hắn không có chút nào chú ý xem mỹ nữ bên cạnh, hết thảy tâm tư hắn đều xoay quanh tại trên người tên quỷ hút máu tên là Norris.
Thời điểm này, Ngải Ni Khả đi tới Dạ Bảo.
“Rõ là thô bạo, bởi vậy có thể thấy, tin đồn đúng là không thể tin, những tên quỷ hút máu này thật thiếu giáo dục.” Hai tay mang theo hai máy hát, Ngải Ni Khả vừa cầm trong tay đặt vào bụi cỏ, vừa tiếc hận đối những mảnh nhỏ đầy đất lắc đầu than thở, hiển nhiên hoàn toàn không ý thức chuyện này cùng hắn tuyệt đối không thoát được liên hệ.
Đứng thẳng dậy, Ngải Ni Khả mới vừa xoay người từng bước đi ra ngoài, dưới chân đột nhiên trầm xuống, hắn kinh hô một tiếng, quơ cánh tay, thời điểm rơi vào giữa một cái bẫy thình lình xuất hiện không kịp bắt lấy thứ gì.
Hố bẫy rõ ràng là mới được đào, bốn phía đều là bùn đất vẫn còn ẩm ướt. Ngải Ni Khả té xuống, lập tức ngã thẳng tuốt một đường theo một cái đường hầm nghiêng xuống phía dưới, liền theo sau là tầng tầng lớp lớp phiến đá cứng rắn ngã cùng một chỗ.
Choáng váng nằm trên mặt đất, Ngải Ni Khả chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức. Đưa tay nhu nhu huyệt thái dương, Ngải Ni Khả chậm rãi đứng lên, vừa nhấc đầu lập tức thấy được cách mình năm thước trên mặt đất, Norris đang dùng một loại nhãn thần vô cùng âm trầm hung ác nhìn chằm chằm mình.
Cuối cùng cũng bắt được cái người đáng ch.ết này. Trừng mắt Ngải Ni Khả, Norris máu huyết toàn thân đều tuôn trào xúc động. Để bắt được hắn, khó có thể tin được y lại có thể làm ra hành động này —— cực nhọc làm cả đêm đi đào hố bẫy.
Nhưng chỉ cần có thể bắt trụ được người này, có vất vả nữa y cũng chấp nhận.
Có ai nghe nói qua quỷ hút máu lại mất ngủ? Lại gặp ác mộng? Thật là khôi hài, thế nhưng, Norris chính là trường hợp ngoại lệ. Một tuần nay, hắn ăn không ngon ngủ không yên, trải qua những ngày như trong địa ngục.
Không phải không khốn đốn vì đói, nhưng mà tại nơi có thanh âm tr.a tấn như vậy, y không phát điên quả thật là kỳ tích, làm sao còn có thể ngủ hay nuốt trôi thứ gì được? Mấy ngày này, nếu không có ham muốn trả thù thúc đẩy y, Norris đã sớm trở thành quỷ hút máu đầu tiên bị rối loạn thần kinh.
Hiện tại, hắn rốt cuộc có thể tự tay giết ch.ết người này. Norris cười tàn nhẫn, khát vọng tự tay bóp ch.ết nam nhân này khiến y hưng phấn, cái loại khoái cảm này khiến y trong lúc nhất thời quên cả phẫn nộ.
Ngải Ni Khả ngồi trên đất cứng, ngây người nhìn chằm chằm Norris.
Thảm, hắn thật sự đã quá khinh địch, hoàn toàn quên đề phòng. Thoạt nhìn, lửa giận của quỷ hút máu này đã trên bờ vực bùng nổ, mình có thể hay không sẽ lập tức hóa ra một khối thi thể?
“Ách…..Adams tiên sinh thân ái, ta nghĩ, ta nghĩ trước đó chúng ta có thể có vài hiểu lầm………”
Ngải Ni Khả nỗ lực bày ra một nụ cười cứng nhắc, lắp bắp định trấn an Norris đang tức giận. Đồng thời trong đầu nhanh chóng nghĩ, muốn tìm ra biện pháp, Ngải Ni Khả còn chưa nói xong, Norris đã đánh tới, ngăn chặn thân thể hắn, móng tay sắc nhọn lạnh băng gắt gao bóp lấy cổ hắn.
Hắn thật là ngu ngốc, hắn kì thật nên nghe theo đề nghị của Ryan, trước tiên bay trở về Paris. Như vậy hiện tại hắn hẳn là đang nằm ngủ trên giường của mình, chứ không phải ở chỗ này bị quỷ hút máu bóp cổ………..
Ngải Ni Khả thảm thương nghĩ, cảm giác được móng tay bén nhọn của Norris đâm vào cổ mình.
Y cuối cùng cũng được trả thù, bóp ch.ết hắn hay là đập vỡ đầu hắn đây? (=[]=)
Tâm tình phấn khích khiến Norris cực kỳ xúc động, không để ý đến móng tay hắn đã đâm thủng da Ngải Ni Khả, máu tươi theo miệng vết thương chậm rãi chảy ra.
Vẫn là bóp ch.ết hắn được rồi, nhìn hắn trên tay mình chậm rãi ch.ết đi, nhất định là chuyện phi thường vui sướng.
Nheo nheo mắt, Norris quyết định, ngón tay chậm rãi dùng sức, thời điểm đang muốn bóp ch.ết Ngải Ni Khả, một cỗ mùi vị vô cùng ngọt ngào không gì sánh được bỗng nhiên vọt vào mũi y, trong nháy mắt đánh thức cảm giác ngủ say trong y, cơn khát cuộn trào mãnh liệt cuốn sạch toàn thân Norris, toàn bộ tế bào y đều khát khao kêu gào phải được ăn.
Cái gì lại phát ra mùi vị thơm ngon như vậy?
Norris không kìm được động tác, bắt đầu tìm kiếm nơi phát ra mùi. Giống như mùi máu có sức hấp dẫn đối với cá mập, nháy mắt khơi mào cơn đói bụng lâu ngày của y.
Trong nháy mắt, ánh mắt tham lam của Norris đã chăm chú dán chặt vào vết thương chảy ra tiên huyết trên cổ Ngải Ni Khả, vô pháp chống cự được khí tức ngọt ngào phát ra từ nơi này.
Ngửi được mùi riêng, Norris biết kia tuyệt đối là thực phẩm thượng đẳng. Đòi hỏi của thân thể khiến hắn quên hết thảy chán ghét tiếp xúc với nhân loại, không thể chống cự lại dục vọng đói khát, giờ phút này, ánh mắt y chỉ nhìn thấy dòng máu tiên diễm mỹ lệ kia.
Không cần nghĩ ngợi nhiều cúi người đặt trên cổ Ngải Ni Khả. Thoáng chốc, răng nanh bén nhọn của Norris đã đâm thật sâu vào động mạch cổ của Ngải Ni Khả.
Dòng máu thơm ngọt vui sướng tràn vào khoang miệng, sau đó chảy vào dạ dày, hương vị thơm ngon từ đầu lưỡi liên tục lan tràn đến toàn thân, mỗi một bộ phận trên cơ thể phát ra tiếng thở dài thỏa mãn……………
Norris ôm chặt lấy bả vai Ngả Ni Khả, vùi đầu ngoác miệng ʍút̼ vào. Y chưa từng uống qua loại máu nào ngon miệng như vậy, một loại hương vị thơm mát thuần khiết, chẳng qua một mực hút máu —— dòng máu ấm áp thơm ngon dũng mãnh chảy vào dạ dày, chẳng những không đủ thỏa mãn mà bản năng đòi hỏi nhiều hơn nữa, hắn nóng nảy trấn an cảm giác kỳ quái.
Mình vậy mà bị quỷ hút máu xem như đồ ăn.
Cảm giác bị răng nanh đối phương đâm vào cũng không đau đớn, mà trở thành một loại cảm giác dường như tê liệt. Ngải Ni Khả thậm chí cảm giác được rõ ràng đôi môi lạnh băng của Norris đang dán tại da hắn, đến nỗi có thể cảm giác máu huyết của mình đang khoan khoái chảy vào khoang miệng đối phương.
Bị đè ép, Ngải Ni Khải đờ đẫn nhìn Norris phủ trên người há to miệng cắn nuốt cổ mình, từ góc độ này của hắn, vừa vặn nhìn thấy từ trong tóc dài của Norris lộ ra cái lỗ tai.
Tai của quỷ hút máu quả nhiên là nhọn, hơn nữa nhìn qua phi thường mỏng, hình dạng tai mở ra duyên dáng, lộ vẻ vô cùng xinh xắn đáng yêu. Lúc này, vì động tác cắn nuốt của Norris, cái đầu nhọn mềm mỏng kia cũng theo độc tác cắn hơi hơi rung động, khiến Ngải Ni Khả chợt có loại xúc động muốn cắn cắn xem.
Không biết có phải quá khiếp sợ hay không, Ngải Ni Khả bị tên này hút máu lại không hề sợ hãi, ngược lại đối với lổ tai Norris miên mang suy nghĩ.
Theo dòng máu ấm áp của Ngải Ni Khả dũng mãnh chảy vào trong cơ thể, cảm giác đói khát dần tiêu trừ, một cỗ mệt mỏi không thể kiềm chế tràn tới, nhanh chóng lan ra toàn thân Norris.
Ủ rũ đến nhanh chóng và ngày càng đậm, như thủy triều rút hết toàn bộ sức lực, mà nhiệt độ cơ thể trên người Ngải Ni Khả vừa vặn truyền đến, lại hiệu quả làm cảm giác buồn ngủ này đặc biệt sâu sắc.
Norris ra sức lắc đầu, muốn bảo trì thanh tỉnh, nhưng thế nào đều không thể kháng cự lại cơn buồn ngủ nặng nề, hắn càu nhàu một tiếng, vẫn là khuất phục cúi đầu, yếu ớt ghé vào người Ngải Ni Khả, trong nháy mắt liền ngủ.
Quỷ hút máu này cứ như vậy liền lăn ra ngủ.
Qua hơn nữa ngày, Ngải Ni Khả mới từ trạng thái ngây dại tỉnh táo lại, không thể tin được nhìn tên quỷ đang ngủ trong ngực mình. Hắn thò tay khẽ chọt chọt Norris, Norris không hề phản ứng, hiển nhiên là ngủ rất trầm.
Thượng đế phù hộ, khiến hắn gặp một tên quỷ hút máu ngu ngốc, nhân cơ hội này nhanh nhanh chuồn đi, nếu không chờ tên tham ăn tham ngủ này tỉnh lại, chỉ sợ mình sẽ thật sự biến thành một cái thây ma. Ngải Ni Khả ngồi dậy, liền cảm thấy một trận choáng váng hướng hắn đánh úp tới.
ch.ết tiệt, xem ra mình bị hút rất nhiều máu.
“Ngươi cái tên này thật là lòng tham không đáy, không thể uống ít một chút sao? Không phải máu của mình nên không chút nào quý trọng nha~.” Lẩm bẩm oán giận, Ngải Ni Khả ra sức lắc đầu, khiến bản thân bảo trì thanh tĩnh.
Thoáng nghĩ ngơi một chút, Ngải Ni Khả cẩn thận nâng cơ thể Norris lên, nghĩ đem hắn quăng qua một bên. Thế nhưng, hắn đã đánh giá quá cao thể lực của bản thân. Bởi mất máu quá nhiều, vừa đem cơ thể Norris ôm lấy, trước mắt hắn tối sầm, lập tức cơ thể mềm nhũn, ngất đi.
Norris lại lần nữa ngã vào trong ngực Ngải Ni Khả, hoàn tòan không bị ảnh hưởng gì tiếp tục ngủ (em ngủ như heo =.=)
Lúc Ngải Ni Khải từ hôn mê tỉnh lại, Norris vẫn ghé vào trên người hắn ngủ say, chưa hề có dấu hiệu tỉnh lại.
Thật chưa thấy qua quỷ hút máu nào tham ngủ như vậy. Ngải Ni Khả bất đắc dĩ lắc đầu, hoạt động thân thể một chút, xác nhận thể lực của mình đã hồi phục bình thường, hắn mới cẩn thận ngồi dậy, nhẹ nhàng đẩy Norris ra đứng lên, đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Cái hố này hẳn là đồng nhất với cái ban nãy, Norris vậy mà có thể đem hố bẫy đào thẳng đến nơi này. Xem ra sức mạnh của quỷ hút máu so với nhân loại thật lớn, nếu là hắn, đào mười năm cũng chưa xong.
Sợ Norris tỉnh lại, Ngải Ni Khả không dám ở lại lâu, nhanh chóng tìm được cầu thang đi tới.
Cầu thang vừa vặn dẫn lên đại sảnh, hoàng hôn nhẹ nhàng theo cửa chính chiếu vào căn phòng rộng rãi, khiến gian phòng nhuộm một tầng kim sắc quang mang.
Ngải Ni Khả bước nhanh ra đại sảnh, đứng dưới tà dương, nhìn thấy ráng chiều rực rỡ làm hắn xúc động, lại có thể tiếp tục xuất hiện ở đây hắn cực kỳ vui mừng.
Vội vàng đi đến trước xe hơi, tay Ngải Ni Khả vừa đụng tới cửa xe, lại đột nhiên ngừng động tác.
Đúng rồi, nếu hắn nhớ không lầm, hình như quỷ hút máu không thể gặp ánh mặt trời, chỉ cần bị ánh mặt trời chiếu vào, ma quỷ bọn họ chỉ có thể sinh hoạt trong bóng đêm chắc chắn phải ch.ết.
Hiện tại, Norris đang gắt gao ngủ trong hầm ngầm, nếu mình đem y ôm ra đây, hứng dưới ánh mặt trời như thế này. Như vậy, không cần động thủ, y sẽ lập tức xong đời, hắn có thể trả được thù.
Nhíu mày hưng phấn, Ngải Ni Khả lập tức xoay người chạy vào đại sảnh, vào bên trong hầm ngầm. Giữa bóng tối trong hầm ngầm, Norris quả nhiên vẫn đang ngủ say. Ngải Ni Khả nhẹ nhàng ôm lấy hắn, nhanh chóng đi đến đại sảnh.
Phía trước chỉ còn hai ba thước nữa là lãnh địa của ánh mặt trời, chỉ cần đi qua, tên quỷ trong ngực này sẽ ch.ết…………Ngải Ni Khả càng chạy càng chậm, cuối cùng chần chờ dừng bước.
Thật sự muốn giết ch.ết y sao?
Ngải Ni Khả nhịn không được cúi xuống nhìn tên quỷ đang ngủ say trong ngực mình. Dưới ánh sáng, khuôn mặt xinh đẹp của Norris hiện ra vẻ tinh tế hoàn mỹ, dưới hàng mi cong dài là vòng mắt thâm quầng, bộ dáng rõ ràng đã nhiều ngày không ngủ, gương mặt xinh đẹp vì mỏi mệt mà hiện ra vài phần tiều tụy khiến người thương tiếc. Mà giờ phút này động bên môi y là nụ cười cực kỳ thỏa mãn, lại làm y trông thật ngây thơ ngờ nghệch, làm cho người ta nhịn không được cảm thấy yêu thương.
Xem chừng Norris quả thật đã lâu không ngủ, khí sắc nhìn qua thật không tốt —— tim Ngải Ni Khả xẹt qua cảm giác đau lòng mà co rúm lại.
Hiện tại nam nhân trong lòng hắn ngủ say nhìn qua hồn nhiên yếu đuối như vậy, cho dù là ai cũng sẽ không cho hắn là những tên quỷ hút máu đáng sợ kia.
Kỳ thật lại nói tiếp, tên quỷ hút máu Norris này cũng không thật sự là ác quỷ hung ác lãnh khốc. Chẳng hạn như lúc lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, Norris hoàn toàn có thể giết ch.ết hắn, vậy mà chỉ đem hắn đánh một chút rồi đuổi đi. Mà lúc nãy, giận dữ đến muốn giết ch.ết hắn, lại uống vài ngụm máu của hắn đến cái gì cũng đều quên, lại còn ôm hắn mà ngủ mất.
Nhìn Norris đang trầm trầm ngủ, ánh mắt Ngải Ni Khả dần dần nhu hòa, ôn nhu cùng thương tiếc một chút lại một chút thay thế tức giận cùng bực tức trong lòng hắn.
Lại nói tiếp thân phận Norris làm người ta cảm thấy khủng bố, thế nhưng quỷ hút máu này chỉ là một đứa nhỏ hay cáu kỉnh bốc đồng thôi.
Ngơ ngác nhìn hồi lâu, Ngải Ni Khả mệt mỏi nhắm mắt, lại nhìn ánh nắng chỉ còn cách mình có vài bước kia, đành chịu thở dài một tiếng.
Dù cho đối phương là quỷ hút máu, dù cho vừa rồi tên này muốn bóp ch.ết mình, dù cho y vừa đem máu mình trở thành thức ăn mà uống, dù cho có thể đem chính mình vào nguy hiểm………….Chính là hắn không cách nào thương tổn y. Kỳ thật hắn ban đầu cũng chưa từng nghĩ tới muốn giết ch.ết Norris, gây khó dễ cho Norris như thế bất quá cũng chỉ nuốt không được khẩu khí kia, nghĩ muốn giáo huấn y một chút thôi.
Ánh mắt Ngải Ni Khả lại tại trên gương mặt Norris đang ngọt ngào ngủ.
Lúc này đây, trên môi Norris vẫn còn dính chút máu tương. Nhưng kỳ quái chính là, màu đỏ tiên diễm dính trên môi Norris tuyệt không có vẻ gì dữ tợn kinh khủng, ngược lại đem đến lực hấp dẫn cực kỳ tà ác, khiến Ngải Ni Khả nhịn không được muốn thật sâu hôn lên, xâm nhập vào trong…………….
Hắn đã hết thuốc chữa rồi.
___________________________________
Phần sau sẽ có xôi thịt thế nên ta phải tách ra hắc hắc *cười gian*
Không biết có nên đặt pass cho xôi thịt không nữa *suy nghĩ cũng như là nghĩ suy*
Ngải Ni Khả gắng gượng đem tầm mắt của mình từ cánh hoa xinh đẹp kia dời đi, vô lực thở dài một tiếng thật sâu.
Tất cả bình tĩnh, lý trí cùng sức phán đoán của người trưởng thành lúc đối mặt tên quỷ ngu ngốc này, liền tức khắc bay lên chín tầng mây. Bằng không, giờ này hắn hẳn phải ở Paris xinh đẹp chứ không phải ở tòa lâu đài âm u này cùng một tên quỷ hút máu đấu khí. Lại càng không nên suýt nữa bị đối phương giết ch.ết, còn không cách nào giết ch.ết cái tên chỉ cần tỉnh lại sẽ đem hắn vào chỗ ch.ết.
Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Ngải Ni Khả chán nản xoay người đi lên cầu thang, đem Norris về phòng ngủ của hắn.
Mãi đến khi đã nằm trên giường lớn của mình rồi, Norris vẫn thủy chung ngủ rất trầm, nữa điểm tỉnh lại cũng không hứng thú, hiển nhiên không biết bản thân đã ở cửa tử dạo một vòng.
Vốn phải lập tức rời đi, Ngải Ni Khả nhịn không được ngồi xuống bên giường, say sưa ngắm nhìn Norris nằm trên giường ngủ mê mệt.
Thật đẹp, không biết có phải hay không tất cả quỷ hút máu đều xinh đẹp như vậy. Nghe nói quỷ hút máu đều bất tử, để có thể xinh đẹp vĩnh hằng như vậy, nhất định sẽ có người nguyện ý trả bất cứ giá nào.
Có chút mê mang nghĩ, tay Ngải Ni Khả không ý thức xoa nhẹ hai má Norris.
Da thịt bóng loáng lạnh lẽo lại mềm mại nhu thuận, cảm giác từ lòng bàn tay vô cùng tuyệt vời, trên da mang theo một loại êm dịu sáng bóng không nói nên lời, giống hệt thủy ngọc trong suốt mượt mà đến từ quốc gia cổ đại phương Đông huyền bí.
Ý thức không rõ ràng, tay Ngải Ni Khả trượt xuống phía dưới, nhẹ nhàng thoát y phục của Norris. Giữa màu đen tinh khiết, thân thể Norris từ lần đầu tiên hắn nhìn thấy vẫn thế, trắng noãn thanh khiết xinh đẹp mê người.
Bàn tay tham lam tại nơi da thịt quang lõa di chuyển, mơn trớn đường con nơi thắt lưng, vân vê điểm nho nhỏ nổi lên trước ngực. Theo động tác tay, Ngải Ni Khả cúi đầu, môi cũng theo da thịt trơn bóng của Norris nhẹ nhàng hôn lên.
Quỷ hút máu này, y chính là báu vật mê người nhất, ngay từ đầu đã khiến hắn không cầm lòng được mà động tâm.
Ngải Ni Khả chỉ cảm thấy cổ họng khô nóng. Bụng dưới dường như bùng lên ngọn lửa, khiến hắn toàn thân đều hừng hực, mà bộ vị của nam nhân kia lại càng cứng rắn đến phát đau.
Hắn muốn ôm thân thể này, muốn hắn vì mình mà phóng túng, muốn hắn ở dưới thân thể mình vặn vẹo rên rĩ, muốn hôn lên khắp nơi trên cơ thể này, từ trên người hắn lưu lại ấn ký của mình…………………..
Dừng lại, không thể tiếp tục như vậy, bằng không hắn nhất định sẽ bổ nhào tới.
Ngải Ni Khả hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng ngưng lại động tác hôn Norris, lắc lắc đầu để khôi phục lại lý trí.
Hắn phải mau chóng rời khỏi nơi này, bằng không chỉ cần tên này tỉnh lại, hắn sẽ liền về với Chúa —— lý trí hắn cảnh cáo.
Thế nhưng, thân thể tuyệt diệu mê người như vậy, hắn hoàn toàn không muốn ly khai, hắn cam đoan sẽ phải hối hận cả đời —— dục vọng cám dỗ hắn.
Ngải Ni Khả từ trước đến nay chưa từng khó xử lựa chọn một cách khổ sở như vậy. Do dự rất lâu, cuối cùng giữ được tính mạng vẫn là quan trọng, nhưng hắn thật không muốn rời xa Norris.
Đang muốn đứng lên rời đi, Ngải Ni Khả nhịn không được lần nữa nhìn về phía tên đang xích lõa nằm trên giường kia.
Nhưng vào lúc này, đúng lúc Norris thay đổi tư thế, nằm trên giường xoay người đưa lưng về phía Ngải Ni Khả. Dáng vẻ này khiến thân thể y bày ra đường cong hết sức tuyệt vời, mà nơi bí ẩn giữa hai mông hơi khai mở, lộ ra một mạt tình sắc cám dỗ khi ẩn khi hiện.
Lý trí Ngải Ni Khả oanh một tiếng, toàn bộ liền bay hết lên chín tầng mây. Mặc kệ, nếu không cho hắn ăn tươi mỹ vị trước mắt này, hắn nhất định sẽ vì cơ khát mà ch.ết.
Cơ hồ sợ không kịp ôm tên quỷ đang ngủ mê mệt này, Ngải Ni Khả khẩn trương vỗ về da thịt nhẵn bóng lạnh lẽo của y, môi cũng theo quỹ đạo lần lượt hôn lên từng bộ phận.
Trước mắt là thân thể tuyệt vời như vậy, xương quai xanh nhô lên tinh tế mê người, vòng eo mềm dẻo mảnh khảnh khiến người thương tiếc, hai đóa anh đào nhạt sắc ngay ngắn trước ngực đứng thẳng rung động lòng người, phảng phất quyến rũ hắn ngắt lấy.
Bị Ngải Ni Khả khiêu khích, dục vọng nam tính của Norris cũng dần dần thức tỉnh, hơi cương cứng, cuối cùng trước mặt Ngải Ni Khả cao cao dựng thẳng.
Vừa lòng với thành quả của mình, Ngải Ni Khả thân thủ đem thứ đang ngẩng đầu đó nắm trong lòng bàn tay. Cảm giác cứng rắn sung mãn khiến tâm hắn loạn khiêu, nuốt một ngụm nước bọt Ngải Ni Khả bắt đầu khẽ bộ lộng dục vọng trong tay.
Chưa từng trải qua khoái cảm như vậy, Norris dần dần tỉnh lại. Mở đôi mắt phủ đầy sương mù, trong lúc nhất thời không tài nào nhận định được tình hình hiện tại của mình. Từ dưới truyền đến từng đợt sóng khoái cảm xa lạ tuyệt vời khiến hắn hầu như không thể suy nghĩ được gì, chỉ có thể theo bản năng hưởng thụ cảm giác vui sướng.
Ngải Ni Khả chưa phát giác Norris đã tỉnh lại, như cũ chuyên tâm đùa bỡn thứ trong tay —— ngón tay vuốt ve phần thân cứng rắn, qua lại chơi đùa, thỉnh thoảng nhẹ nhàng ma sát phần đỉnh nhạy cảm, ngẫu nhiên còn tại cái khe nho nhỏ ấn ấn nhào nặn một chút……………………
Khi đầu ngón tay Ngải Ni Khả lại lần nữa ác liệt xẹt qua nơi mẫn cảm nhất của nam nhân, Norris liền co rút. Phảng phất chống cự khoái cảm bao trùm, hai chân y vô thức căng thẳng, gắt gao đan quấn lại với nhau.
“Ô……” Từ giữa đôi môi hơi khép mở của Norris không ngừng phát ra tiếng rên rĩ khó chịu nói không nên lời.
Norris không hề minh bạch bản thân vì sao lại phát ra loại thanh âm này, nhưng lúc sau phát giác ra, cái loại cảm giác nghẹn trướng này sẽ giảm nhẹ một chút, hắn liền tự nhiên phát ra tiếng rên rỉ.
Norris ngọt ngào rên rỉ khiến Ngải Ni Khả thân thể cứng đờ, đắm chìm trong dục vọng hắn lúc này mới phát giác Norris đã tỉnh lại.
Hỏng bét, vậy phải làm sao bây giờ? Quỷ hút máu này có thể hay không giây tiếp theo liền bóp ch.ết mình?
Lo lắng cho sinh mạng của mình khiến dục vọng của Ngải Ni Khải liền tiêu thất không ít, theo bản năng đình chỉ hết thảy động tác.
Ngải Ni Khả dừng lại làm cho Norris tạm thời khôi phục một chút thần trí.
Ân, thì ra thoải mái và sảng khoái vừa rồi là đến từ môi cái tên nam nhân Ngải Ni Khả kia vuốt ve thân cận, tay hắn thật nhiệt, môi cũng thật nhiệt, cơ thể quỷ hút máu chưa từng có nhiệt độ, thế nhưng da thịt lạnh băng của mình bị nhiệt độ này đụng chạm cũng không thấy khó chịu, ngược lại mang đến một loại khoái cảm kỳ lạ.
Norris nheo mắt, thân thể thoải mái làm hắn quên mất nam nhân trước mắt là người mà hắn đã thề muốn giết ch.ết, chỉ cảm thấy khát vọng vui sướng và khoái hoạt vừa diễn ra.
Bởi vì Ngải Ni Khả ngưng động tác, Norris tự nhiên vặn vẹo thân thể, bản năng dùng dục vọng của mình hướng Ngải Ni Khả ma sát.
Ngải Ni Khả bị động tác nháo của Norris làm cho thất thần, phát giác trên dung mạo tuấn mỹ khiến mình mê luyến kia đã không còn sát khí băng lãnh, đôi mắt u lam mê hoặc lòng người cũng trở nên trong suốt, dày đặc sương mù cùng thần thái mơ màng chớp động bên trong mà hắn rất tinh tường đó là dục vọng.
Thoạt nhìn cho dù là quỷ hút máu cũng không tránh khỏi hấp hẫn của dục vọng.
Cái đầu vừa hóa thạch của Ngải Ni Khải liền yên tâm, dục vọng vừa biến mất tức khắc một lần nữa bốc lên.
Cúi đầu, hắn xấu xa ở trên đỉnh nụ hoa đang đứng sừng sững của Norris ʍút̼ một cái, Norris thoáng chốc chấn động, nhũ tiêm giống như bị điện giật, một cỗ chấn động hàm chứa đau đớn truyền khắp toàn thân, y khẽ rên một tiếng, rồi lại nhịn không được ưỡn ngực, lần nữa thể nghiệm khát vọng như thế mặc dù có chút khổ sở rồi lại tràn ngập khoái cảm.
“Ân, bảo bối, đem chân tách ra, ta sẽ cho ngươi dễ chịu hơn nữa.”
Thấp giọng dụ dỗ, Ngải Ni Khả nhẹ nhàng tách hai chân Norris, vừa hôn mặt trong đùi của Norris, vừa tiếp tục theo nhịp điệu bộ lộng thứ trong tay. Phối hợp với vuốt ve của Ngải Ni Khả, Norris phóng túng vặn vẹo thân thể, dùng thanh âm ngọt ngào biểu đạt vui sướng của mình.
“Thoải mái sao?” Ngải Ni Khả di chuyển cơ thể, môi ghé vào bên tai Norris, khàn giọng hỏi.
“Thoải mái………Chính là cũng khó chịu………..Hảo kì quái……….Úc…………” Norris không rõ cảm giác kỳ lạ như bị lửa thiêu đốt trong thân thể mình là cái gì. Quỷ hút máu sợ lửa, thế nhưng hiện giờ cảm giác nóng rực trong cơ thể, cũng khiến y cảm thấy sung sướng điên cuồng. Khiến y muốn nhiều hơn nữa, muốn bị thiêu cháy, không hiểu được như thế nào giải quyết loại tình cảnh vừa khổ sở vừa thoải mái trước mắt, Norris nhịn không được vặn vẹo thân thể, dùng ánh mắt van cầu trông ngóng nhìn Ngải Ni Khả.
Tên quỷ hút máu này căn bản không hiểu thế nào là làʍ ȶìиɦ, chẳng những thân thể cực kỳ nhạy cảm, ngay cả phản ứng cũng trúc trắc…………….Y sống hơn 300 năm rốt cuộc là làm cái gì? Sẽ không phải mỗi ngày đều là ăn rồi lăn ra ngủ đi? (chính xác =.=)
Ngải Ni Khả nhịn không được nghĩ như vậy, lại không biết rằng phỏng đoán của mình thật sự vô cùng chính xác.
“Bảo bối, đừng gấp, từ từ nào.” Ngải Ni Khả cúi đầu khẽ cắn vành tai Norris, động tác tay đột ngột tăng lên.
Hắn dùng tay đè vào vật cứng rắn, khi thì nhẹ khi thì nặng vuốt ve nó, làm cho nó trong tay mình run rẩy nỉ non. Mỗi một lần bộ lộng, đầu ngón tay đều xẹt qua phần đỉnh nhạy cảm, khiến dịch thể tràn ra thấm ướt ngón tay.
“Aaaaaaa………..” Norris co rút hai tay chộp lấy ga giường, khoái cảm bao phủ khiến y gần như điên cuồng, làm y không kìm được hét vang. Nước mắt không khống chế được trào ra, thấm ướt lông mi cong dài.
Ngải Ni Khả thương tiếc hôn lên nước mắt trong suốt trên mắt Norris, tay vẫn không ngừng lại. Sau đó liên tục mạnh mẽ ma sát, dịch thể bạch trọc theo cơ thể co rút bắn ra, tràn đầy trong tay Ngải Ni Khả.
Norris vô lực nằm trên giường, vẻ mặt mê mang, não bộ tạm thời trống rỗng. Cào trào cướp đi toàn bộ lý trí của y, khiến cả người y bị vây vào trạng thái mờ mịt.
Ngải Ni Khả nhìn nam nhân dưới thân, đôi mắt u lam ngập đầy nước trở thành một màu lam sâu thẳm, dường như muốn đem hắn hút vào.
Ngải Ni khả hít một hơi thật sâu, cảm giác được dục vọng của mình đã muốn sung huyết mà cứng lên đau đớn.
“Vừa rồi dễ chịu không?”
Ngải Ni Khả cúi người ngậm lấy vành tai non mềm của Norris, thấp giọng hỏi, thanh âm khàn khàn hàm chứa ***.
Mặc dù vừa đạt tới cao trào, thân thể Norris lại như trước lạnh lẽo, nhưng loại nhiệt độ thấp này khiến *** Ngải Ni Khả càng thêm tăng vọt. Hắn dùng lực ôm lấy thân thể Ngải Ni KHả, đồng thời đem dục vọng cứng rắn nóng bỏng của mình để ở bụng Norris qua lại cọ sát.
“Ân, thật thoải mái.”
Norris xụi lơ nằm trên giường, thần trí còn chưa từ lần cao trào trước khôi phục lại, hai chân như cũ *** đãng mở ra, như tận lực hấp dẫn nam nhân phía trước.
“Ta có thể cho ngươi càng dễ chịu hơn………..đến, ôm chặt ta.” Ngải Ni Khả thì thào nói, rất nhanh cởi hết quần áo, khóa ngồi giữa hai chân Norris, sau đó kéo cao hai chân y vòng qua thắt lưng mình.
Norris ngoan ngoãn dùng hai chân cuốn lấy thắt lưng Ngải Ni Khả, hai tay cũng tự nhiên ôm lấy cổ Ngải Ni Khả.
Ngón tay Ngải Ni Khả linh hoạt tìm kiếm tới nụ hoa giữa hai mông, nụ hoa mềm mại khép mở, bởi vì vừa mới cao trào mà cửa khẩu có hơi hé mở. Ngón tay nhân cơ hội nhanh chóng xâm nhập, nhờ vào dịch thể ẩm ướt khi nãy dễ dàng đi sâu vào bên trong dũng đạo mềm chặt.
“Ân.”
Norris giật giật cơ thể, có chút bất mãn do cảm giác kỳ dị đến từ bộ vị của mình.
“Ngoan, đừng nhúc nhích, ta cam đoan một hồi sẽ rất thoải mái.” Một bên dụ dỗ, Ngải Ni Khả nhẹ nhàng co rút ngón tay, khuếch trương động khẩu nho nhỏ.
Cơ thể mẫn cảm rất nhanh cảm thụ được khoái cảm, nội bích bắt đầu tự động mấp máy, kẹp chặt ngón tay Ngải Ni Khả.
“Bảo bối, thân thể ngươi thực là mẫn cảm, quá tuyệt vời.”
Vừa tán thưởng, Ngải Ni Khả vừa rút ngón tay ra, liền đĩnh vòng eo, khẩn trương đem cự vật của mình để tại huyệt khẩu đã nở rộ.
Thoáng dùng chút lực, dục vọng nam tính của hắn thuận lợi tiến vào, dũng đạo mềm mại mở ra, tiếp nhận toàn bộ cự vật.
Ngải Ni Khả hít một hơi, ôm chặt Norris, bắt đầu thong thả di chuyển. Rút ra, thúc mạnh, dần dần tăng tốc độ. Lặp lại trừu sáp, một lần so với một lần càng thêm sâu, một lần so với một lần càng kịch liệt…………………..
“Úc……..” lông mày Norris hơi nhăn lại, thanh âm hừ hừ bất mãn.
Thân thể bị vật thể kỳ lạ nóng bỏng mà cứng rắn lấp đầy, có chút trướng, rồi lại ngoài ý muốn cảm thấy thỏa mãn……………
Norris thấp giọng rên rĩ. Cái thứ trong thân thể mình lay động, vừa mới qua cao trào cơ thể vô cùng nhạy cảm, mỗi một chuyển động đều làm hắn sản sinh ra cảm giác nôn nóng nói không nên lời. Muốn kẹp chặt nó không cho nó di chuyển, rồi lại nhịn không được khát khao nó di chuyển càng nhanh càng kịch liệt hơn chút nữa mới tốt……………..
Cảm giác vừa rồi không giống khoái cảm truyền đến từ nơi đang bị xâm chiếm, dục vọng phía trước lại bị khoái cảm này khiến cho lần thứ hai chậm rãi thẳng cứng.
“Ô a ——” một chỗ nào đó trong cơ thể đột nhiên bị va chạm, khoái cảm so với vừa rồi càng kịch liệt như tia chớp nơi đó nhanh chóng truyền khắp toàn thân, cơ thể Norris run rẩy, gắt gao kêu lên, thân thể nhất thời nhũn như bùn.
Thật là quá mỹ diệu, nội bích non mềm ẩm ướt chặt chẽ siết lấy cự vật của hắn, mỗi một lần ma sát đều mang đến vui sướng không thể hình dung. Mà chỗ sâu nhất trong thân thể Norris, thật mềm mại cùng thoải mái không thể hình dung, mỗi khi hắn va chạm vào trong, liền giống như tiến nhập vào thiên đường.
Ngải Ni Khả say sưa thúc vào, hắn gầm nhẹ, ra sức đong đưa thắt lưng, dùng vật cứng rắn của mình mãnh liệt va chạm vào vị trí mẫn cảm mềm mại tuyệt diệu trong cơ thể Norris, khoái cảm tột đỉnh lần lượt bao phủ hắn, thẳng đến cuối cùng cuồng dã bùng phát.
Lúc dịch thể nóng rực của Ngải Ni Khả bắn vào, Norris cũng lần thứ hai đạt tới đỉnh.
“Bảo bối Norris, chúng ta hòa giải có được không?”
Qua hơn nữa ngày, bình ổn lại hô hấp Ngải Ni Khả mới nghiêng người nằm xuống, đổi một tư thể thoải mái ôm lấy Norris, hắn ôn nhu đề nghị.
“Ta mới không cần.”
Norris hung hăng trừng mắt Ngải Ni Khả, thân thể sau khi đạt được thỏa mãn, trong đầu y lại nhớ tới thâm cừu đại hận mấy ngày qua.
Chính là người này, chẳng những tự tiện xông vào lâu đài làm phiền y, còn dùng máy hát ch.ết tiệt khiến hắn ngủ không được, ăn không vô, làm hắn mỗi ngày đều giống như sống trong địa ngục.
Phẫn nộ lần nữa dấy lên, trong mắt Norris chớp động ra quang mang dữ tợn. Thế nhưng thân thể vừa mới qua cao trào còn đắm chìm trong dư vị hoan ái, sương mù trong mắt vẫn như cũ lưu chuyển nồng đậm *** cùng mị ý, ánh mắt phẫn nộ cứ như vậy bắn ra một loại dục vọng ái muội, ngược lại biến thành biểu tình yêu mị quyến rũ.
Ngải Ni Khả chỉ cảm thấy tâm của chính mình giống như bị ánh mắt này câu đi, tâm thần nhộn nhạo, hắn nhịn không được ôm lấy Norris thật sâu hôn xuống.
“Ô……………………”
Norris bị hôn đến vui sướng mê hoặc, nhịn không được hé môi ʍút̼ lấy đầu lưỡi ấm áp mềm mại của Ngải Ni Khả.
Hơi thở ngọt ngào vấn vít ở đầu mũi, nước bọt tràn ra, hương vị mỹ thực lại xuất hiện trong đầu………Norris vô thức hé miệng, một ngụm cắn xuống.
“Đau, ngươi sao lại cắn ta?” Cảm giác đau đớn trên môi khiến Ngải Ni Khả nhanh chóng đẩy Norris ra, hậm hực oán trách.
“Ta đói ~~”
Ôm lấy thắt lưng Ngải Ni Khả, Norris cầm tay Ngải Ni Khả cọ cọ, thì thào nói thầm.
Phẫn nộ vừa rồi lại lần nữa xẹp xuống, nụ hôn của Ngải Ni Khả giống như có ma lực, dễ dàng khiến cho ý thức của y trở thành một mảnh mù mịt.
“Không phải vừa mới ăn xong sao? Ngươi thật là mau đói a~” Nhìn thấy Norris trước mắt như cún con đói bụng cọ cọ vào tay mình, Ngải Ni Khả thở dài hết cách, vẫn là đem cổ tay mình đem đến bên môi Norris.
“Ta quả thật đã 7 ngày rồi cũng chưa có ăn gì.” Norris dùng ánh mắt oán giận nhìn Ngải Ni Khả, sau đó một ngụm cắn vào cổ tay Ngải Ni Khả, thỏa mãn hừ một tiếng, ngụm lớn nuốt xuống.
“Tại sao mấy ngày qua lại chưa ăn gì?”
Ngải Ni Khả dùng tay còn lại yêu thương vỗ về mái tóc dài của Norris, đau lòng hỏi.
“Còn không phải tại ngươi hại, dùng mấy thứ ầm ĩ đáng ghét kia làm ta ngủ không được ăn không vô?” Norris vừa ăn vừa than phiền, thanh âm mơ hồ có một loại mị ý khiến người ta mềm lòng.
“Vậy cũng không thể trách ta a~, ai kêu ngươi lần trước đánh ta lợi hại như vậy……….” Ngải Ni Khả tâm thần rung động, bụng dưới lại nóng lên. Hắn miễn cưỡng thu liễm tâm tư hoảng hốt, vì chính mình biện giải.
“Đó là ngươi xông tới quấy rầy ta ngủ trước.”
Norris ngẩng đầu, buồn bực trừng mắt Ngải Ni Khả.
“Hảo hảo, đều là ta không tốt, thực xin lỗi, là ta sai rồi, ta nhận lỗi……………Xem ta vừa ở trên cho ngươi thoải mái như vậy, không tức giận nữa được không?” Ngải Ni Khả giờ phút này cực kỳ yêu thương vẻ ba phần tùy hứng ba phần nũng nịu của Norris, lòng tràn đầy yêu mến nói không nên lời, làm sao còn tâm tư phân biệt được đúng sai, chỉ nhất mực dỗ dành Norris.
Không có biện pháp, ai bảo mình ăn người ta. Hơn nữa, đối phương dù sao cũng là tên ma đầu cứng đầu không nói đạo lý, hay mạnh miệng thế thôi.
Norris trắng mắt liếc Ngải Ni Khả một cái, vừa lòng cúi đầu tiếp tục cắn cổ tay Ngải Ni Khả ʍút̼ vào.
Bởi vì ăn quá mức chuyên tâm, vai Norris hơi thu vào, xương bả vai lõm xuống khiến người ta vô cùng thương yêu. Ngải Ni Khả dùng tay thay Norris vén những sợi tóc đen trên gò má ra sau tai. Theo tay hắn, đôi tai nhỏ nhắn xinh đẹp của Norris lộ ra, tóc đen làm nổi bật vành tai màu ngọc bạch trong suốt.
Ngải Ni Khả càng xem trong ngực càng vui vẻ, đợi Norris lần nữa ngẩng đầu, hắn vội vã cuối xuống ngậm lấy vành tai nhìn qua vô cùng ngon miệng kia, dùng đầu lưỡi và răng nanh nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ lộng.
“Không nên…………thật ngứa.”
Theo lỗ tai truyền đến cảm giác ngưa ngứa khiến Norris khó chịu lắc đầu né khỏi quấy rầy của Ngải Ni Khả.
“Bảo bối, đáp ứng ta hòa giải có được hay không?” Ngải Ni Khả tiếp tục cầu hòa.
Norris nghiêm túc tự hỏi.
Máu người này rất hảo, còn hơn những túi huyết trong bệnh viện gấp mấy lần; còn có, việc hắn vừa cùng mình làm vô cùng thoải mái………………..
“Được rồi, bất quá ngươi về sau phải ngoan ngoãn làm đồ ăn của ta, cả chuyện tình vừa nãy nữa.”
Bị khao khát dành cho đồ ăn và *** hấp dẫn dễ dàng áp đảo hết mọi thứ, khát vọng đối với mỹ vị khiến Norris không chút do dự tiếp nhận đề nghị của Ngải Ni Khả, thuận tiện còn đưa ra điều kiện kèm theo.”
“Không thành vấn đề.”
Ngải Ni Khả tự xem nhẹ nửa câu đầu, chỉ nghe nửa điều kiện sau khiến hắn phi thường khoái trá.
Norris hài lòng nhích nhích thân thể, giơ tay ôm lấy Ngải Ni Khả, gắt gao quấn lấy hắn.
Y thích mùi trên thân thể người này, thích nhiệt độ trên cơ thể trơn bóng của hắn, thích cảm giác dễ chịu khi da dẻ hai người cùng dán một chỗ, càng thích động tác hắn vừa rồi khiến mình vui sướng………….
Thân thể Norris lại trở nên buồn ngủ, kỳ quái, mỗi lần nếm xong máu Ngải Ni Khả, y liền đặc biệt buồn ngủ. Lười biến ngáp một cái, Norris cọ a cọ trong ngực ấm áp của Ngải Ni Khả, nhắm mắt lại, liền ngủ.