Chương 5
Trở lại Dạ Bảo, Ngải Ni Khả phát hiện Norris dĩ nhiên còn đang ngủ, tiện thể đem một chút vật dụng hàng ngày cùng thức ăn đến đặt ở một bên, hắn ngồi vào trước giường bắt đầu nỗ lực đánh thức Norris. Hắn cố gắng vừa vỗ lại vừa lay nửa ngày, Norris rốt cuộc chậm rãi chớp chớp hàng mi thật dài vài cái, từ từ mở mắt.
“Ngươi thật đáng ghét, làm gì không cho ta ngủ………….”
Bất mãn trừng mắt Ngải Ni Khả, đôi mắt u lam của Norris vẫn mang theo một tần sương mù.
“Ngươi ngủ một ngày một đêm rồi, lại ngủ nữa sẽ hóa heo đó. Hơn nữa, ngươi mỗi ngày đều ngủ lâu như vậy, không thấy thực lãng phí thời gian sao? Bảo bối, chúng ta tới làm chuyện tình thoải mái được không?” Ngải Ni Khả lòng đầy ý xấu cúi đầu, thật sâu hôn xuống. Đồng thời tay hắn linh hoạt duỗi vào trong chăn, chuẩn xác đi tới bộ vị mẫn cảm bên trong khố hạ của Norris.
Dục vọng nam tính đang yên ổn ngủ say giữa hai chân, bàn tay Ngải Ni Khả mở ra, nhẹ nhàng áp trụ vật nhỏ mềm mại, sau đó thoáng dùng sức mát xa lên.
“Đừng………….” Norris hừ một tiếng vui sướng, dục vọng mẫn cảm dươi sự âu yếm thành thạo của Ngả Ni Khả nhanh chóng bành trướng cứng rắn. Y hơi vặn vẹo thân thể, tìm kiếm càng nhiều khoái cảm hơn nữa.
“Thích không?” Ngải Ni Khả nỉ non nắm lại bàn tay, đem bộ phận đã muốn cương cứng nắm sâu vào lòng bàn tay, đầu ngón tay thon dài bắt đầu ở trên vật thể cứng nóng nhẹ nhàng vẽ những vòng tròn, thỉnh thoảng còn nghịch ngợm kéo một chút nhu nhu vùng lông mao, hay khẽ gãi một chút nụ hoa bí ẩn bên dưới.
Cơn buồn ngủ của Norris hoàn toàn tiêu thất, thân thể bắt đầu tiến vào lửa nhiệt tình, y không kiên nhẫn kéo chăn, làm cho thân thể quang lỏa của mình phơi bày mát mẻ trong không khí. Ngải Ni Khả gần như mê muội ngắm nhìn thân thể trần trụi trước mắt.
Thật đẹp.
Ánh sáng ảm đảm trên thân thể Norris phản chiếu quang mang yếu ớt, tựa như khối cẩm thạch hàm chứa vẻ lộng lẫy băng lãnh, vòng eo mảnh khảnh, cánh tay thon dài và đôi chân duyên dáng, mỗi một đường nét đều nhu hòa mà tuyệt đẹp như vậy, khiến người ta kìm lòng không được muốn hôn lên vỗ về. Mà giữa ngón tay Ngải Ni Khả, dục vọng mượt mà kia đang dũng mãnh ngẩng cao đầu còn có đôi chút run rẩy, ngay phía trước đã bị ái dịch thấm ướt.
“Ôm ta.” Norris vươn tay, bắt lấy cánh tay Ngải Ni Khả, kéo về phía mình. Đã bị dục hỏa đánh thức như thiêu đốt tế bào toàn than, làn da trở nên vô cùng mẫn cảm, mỗi một va chạm đều mang theo cảm giác rung động vui sướng, y tự nhiên khát vọng càng nhiều tiếp xúc càng gần gũi.
“Thân ái, ngươi thật nhiệt tình, thật mẫn cảm…………….”
Ngải Ni Khả thuận theo cúi xuống phủ lên thân thể Norris, ôm chặt lấy y.
“Ngươi vẫn mặc quần áo?” Norris bất mãn trách móc, y yêu thích da thịt ấm áp dẻo dai của Ngải Ni Khả, chán ghét có y phục ngăn trở ở giữa. Vừa nói chuyện, y tự nhiên dùng sức xé một cái, Ngải Ni Khả không kịp ngăn cản, chỉ có thể cười khổ nhìn quần áo mình bị Norris nhấc tay một cái, dễ dàng hóa thành hai miếng vải.
“Ngươi hủy y phục của ta, ngươi biết nó quý thế nào không? Thật là phí phạm……………”
Một bên oán giận, Ngải Ni Khả vội vã cởi quần dài may mắn còn tồn tại, miễn cho lại bị Norris xé rách rồi phi nhanh về trên giường.
Hai thân thể trần trụi chặt chẽ dán tại một chỗ, lửa nóng truyền từ nơi giữa da cùng da, xúc cảm mãnh liệt ở môi hòa môi cùng nhau xoay vòng, dục vọng đứng sừng sững ma sát va chạm vào nhau, *** dâng cao đã biến thành tr.a tấn khát cầu.
“Bảo bối, đã muốn rồi sao?” giọng nói khàn khàn chứ đầy khao khát *** cùng mị hoặc.
“Phải……Nhanh lên một chút.”
Norris gắt gao bắt lấy bờ vai Ngải Ni Khả, thúc giục hắn. Tay Ngải Ni Khả không ngừng khiêu khích các giác quan của y, thân thể y ở giữa vui sướng khao khát run rẩy. Ký ức một lần cuồng loạn sung sướng hiện ra rõ nét trong đầu, lo lắng từ đáy lòng trào ra, Norris rên rỉ, co rút nắm chặt bả vai Ngải Ni Khả, y cấp bách muốn lại một lần nữa lãnh hội loại khoái hoạt khiến hắn như bốc cháy này.
“Ngoan, vậy ngươi đem chân giơ lên…………Đúng, cứ như vậy, kẹp chặt thắt lưng ta.”
Tuy rằng làm từ phía sau sẽ thoải mái hơn, nhưng Ngải Ni Khả muốn nhìn thấy khuôn mặt cùng biểu tình mỹ lệ của Norris.
“Nga, ngươi thật ngoan, bảo bối của ta, cảm giác được ta tiến vào không?”
Dục vọng cuồng dã đâm vào cơ thể mềm mại ấm áp, nụ hoa quyến rũ người ta xâm phạm điểm điểm nở rộ, đóa hoa khoan khoái giãn khai mật ngọt ẩm ướt, quấn trụ cự vật xâm phạm, dục vọng to lớn đón lấy, sau cùng run rẩy bày ra lối vào thơm ngọt non mềm, nghênh đón tiến nhập cuồng dã.
Mềm mại không thể tượng tượng được, ẩm ướt, ấm áp, mỗi một lần cọ sát đều sinh ra thiểm điện khoái cảm chấn động, khiến hắn lâm vào điên cuồng.
Cổ tay Ngải Ni Khả dùng sức nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của Norris, thân thể va chạm với biên độ lớn, một lần so với một lần càng thêm mãnh liệt hướng vào trong, muốn xỏ xuyên bộ vị dưới thân khiến mình vô vạn sảng khoái, muốn thật sâu thật mạnh vui sướng.
Thứ nóng rực trên cơ thể nhân loại kia tiến nhập trong thân thể mình, lửa nóng kỳ quái cùng cảm giác dạt dào khiến yết hầu Norris phát ra tiếng thở dài sung sướng.
Y thật yêu thích loại cảm giác này.
Khoái cảm tụ lại, Norris hé miệng, hổn hển rên rĩ, lông mi thật dài bị nước mắt thấm ướt, đôi mắt trong suốt sớm đã bị *** che kín mơ màng, mà đồng tử thâm thúy bởi vì hơi nước mà trơn bóng lộ ra càng nhiều ánh sáng lấp lánh trong suốt. Răng nanh bén nhọn lóe ra quang mang dày đặc, bởi vì *** cho y khoái cảm tràn ngập mà dung nhan tà ác tăng phần *** mị mê hoặc.
Norris dường như được ném lên tận mây xanh, vị trí tiếp nhận dục vọng hừng hực của đối phương co rút buộc chặt, khoái cảm kịch liệt cố chấp ương ngạnh theo vị trí kết hợp của hai người hướng vào nơi sâu nhất trong cơ thể nổi lên khiến người mê muội ngọt ngào cùng vui sướng.
Norris thở hổn hển, gắt gao bắt được bờ vai Ngải Ni Khả. Y dùng sức cào, giống như muốn dùng sức mạnh chinh phục đối phương, thế nên móng tay sắc nhọn đâm thật sâu vào da Ngải Ni Khả. (em nó thích SM sao =[]=)
Chính là cùng lúc đó, đáy lòng Norris lại bắt đầu khởi động một loại dục vọng cường liệt khác —— y khát khao khuất phục dưới thân nam nhân này, tùy ý hắn cướp đoạt giày vò, không mảy may phản kháng.
Trong mắt Ngải Ni Khả chỉ có đôi mắt mơ màng lấp lánh của Norris, chỉ có khuôn mặt ngây thơ yêu mị của y, trong tai chỉ có thể nghe được y rên rĩ cùng thở dốc. Giờ phút này, ở dưới thân hắn vặn vẹo, bị cự vật của hắn chinh phục, là nam nhân thuộc về chủng tộc cường đạo tà ác này.
Sinh lý vui sướng, hơn nữa tâm lý chinh phục cùng thỏa mãn khiến *** Ngải Ni Khả xúc động muốn bắn ra, hắn co rút, va chạm càng cuồng dã mãnh liệt xâm chiếm tên quỷ dưới thân.
Thân thể dây dưa, nhịp điệu mĩ diệu, trong bóng đêm vũ động ra tư thế du dương cuồng dã.
“Nga…………. a a a……………..” Từ giữa cổ họng Norris phát ra tiếng kêu ngọt ngào, thân thể ở chỗ sâu nhất sâu sắc thể nghiệm mỗi một lần va chạm, kịch liệt như vậy rõ ràng như vậy, *** như sóng triều dâng cao bao phủ lấy y, y chìm nổi giữa thủy triều, giãy dụa. nhưng khát vọng lại bị chìm ngập lần nữa…………..Mỗi một dây thần kinh đều giữa khoái cảm mà chấn động, toàn thân đều bị cảm giác vui sướng xâm nhập, phản ứng của cơ thể vừa xa lạ lại vừa cuồng dã, lý trí sớm đã mất đi kiểm soát đối với thân thể.
Cao trào đến mãnh liệt điên cuồng, máu huyết sục sôi, thân thể cơ khát, thậm thí răng nanh cũng phát ra từng trận khát cầu…………Bản năng khiến Norris hiểu cần phải cắn hút, cần phải bắt lấy một cái gì đó khiến hắn đạt tới đỉnh cao nhất của khoái hoạt.
Trước mắt lay động là thân thể cường tráng mà dẻo dai của Ngải Ni Khả, hơi thở người này bởi nhiệt độ cơ thể tăng cao mà càng phát ra nồng đậm —— không nghĩ ngợi nhiều, Norris nắm chặt bả vai Ngải Ni Khả, ngẩng đầu cắn lên. (em nó lại tàn sát phong cảnh rồi, nhưng mà đây chính là tình thú trong truyền thuyết chăng =]])
Ở giữa đỉnh cao trào, răng nanh bén nhọn của Norris đâm thật sâu vào động mạch Ngải Ni Khả, máu thơm ngon lập tức nhanh chóng tràn ngập khoang miệng.
Máu tươi bởi vì cao trào của nam nhân mà so với thời điểm khác càng tản mát ra mùi thơm ngào ngạt đến kỳ lạ, Norris thỏa mãn thở dài, tham lam nuốt.
Ngải Ni Khả đột nhiên bị Norris cắn cổ, cả kinh, bị cảm giác đau đớn kích thích nếu không cũng không đủ làm bớt đi sắc dục cường đại, ngược lại biến thành một loại kích thích khiến *** hắn càng thêm mãnh liệt, khiến dục vọng nam tính của hắn cứng rắn như thạch, nóng bỏng như lửa. (=[]= SM!!! SM!!!)
Ngải Ni Khả gần như điên cuồng (thú tính đại phát a~), hắn muốn triệt để chiếm lấy tên quỷ này, muốn thỏa thích giày vò hắn, xâm phạm hắn, khiến hắn dưới thân mình khóc lóc cầu xin tha thứ…………..
Gầm nhẹ một tiếng, Ngải Ni Khả gần như đem toàn bộ sức mạnh tiến thật sâu vào nội bích ôn nguyễn kia, theo đó đem toàn bộ nhiệt tình cùng khoái hoạt bắn vào đáy dũng đạo ngọt ngào mềm dẻo kia.
“Ngươi sao lại cắn ta?” Hồi lâu sau, Ngải Ni Khả xoay người nằm trên giường, cánh tay quấn quanh Norris, làm cho y thoải mái cuộn tròn trong ngực mình, dùng một loại giọng điệu sủng nịch mà chính hắn cũng không nhận ra hỏi.
“Ta thích a~.”
Norris dán chặt Ngải Ni Khả, mệt mỏi biếng nhác hưởng thụ thoải mái sau cao trào.
Sự thật chứng minh y là cỡ nào thông minh a~, việc người này chẳng những tùy thời cung cấp cực phẩm thức ăn cho mình, còn có thể bồi hắn làm chuyện tình thoải mái như vậy.
“Thật là tùy hứng.” Ngải Ni Khả càu nhàu, buộc chặt cánh tay đang thả lỏng, trong giọng nói không có nửa điểm mất hứng, càng như là một loại yêu thương.
“Máu của ngươi so với lúc đầu ta uống mùi vị không giống nhau.” Norris chép chép miệng, chỉ ra điểm khác nhau của mùi vị.
“Ân, phải không? Có thể là do ta buổi trưa uống hơi nhiều rượu đi.” Ngải Ni Khả không để ý trả lời, vội vàng hạ xuống cổ Norris vô số những nụ hôn.
Thật là vừa mềm mại vừa nhẵn mịn, có lẽ mấy trăm năm qa đều chưa từng ra nắng Norris mới có được làn da xinh đẹp như vậy đi.
Ngải Ni Khả say sưa nghĩ, tham lam khẽ cắn làn da nhu thuận.
“Hảo ngứa…………”
Norris giãy dụa thân thể một chút, phát ra lẩm bẩm bất mãn, sau đó tò mò hỏi: “Rượu? Đó là cái gì vậy?”
“Rượu là một loại chất lỏng vô cùng tuyệt vời, sau khi uống sẽ làm người ta nảy sinh cảm giác đặc biệt vui vẻ.”
Hôm nào hắn nhất đỉnh phải cho Norris uống một lần, hắn thật sự rất muốn nhìn xem sau khi uống say y sẽ cỡ nào xinh đẹp mê người. Ngải Ni Khả thuận miệng giải thích, âm thầm nở nụ cười gian tà, mắt tràn đầy ý nghĩ xấu xa.
“Nga.” Norris gật đầu cái hiểu cái không, chất lỏng uống sẽ vô cùng dễ chịu vui vẻ, đó không phải là máu Ngải Ni Khả sao? Hắn mỗi lần uống xong, toàn thân cao thấp đều cảm thấy khoan khoái hơn nữa rất hài lòng.
“Ngươi thích hương vị ta lúc uống rượu hay không uống rượu?”
Hắn nhất định là điên rồi, vậy mà lại hỏi thăm một tên quỷ hút máu xem mùi vị máu của mình có ngon miện không —— cắn vành tai mỏng của Norris ʍút̼ ʍút̼, Ngải Ni Khả nhịn không được ai oán nghĩ.
“Đều thích.” Norris còn thật sự nghiêm túc suy nghĩ một chút, hồi đáp, bởi vì lỗ tai vừa đau vừa ngứa mà nụng nịu lắc lắc, khiến vành tai của mình thoát khỏi răng nanh của Ngải Ni Khả quấy rầy.
Ôm chặt cơ thể trong ngực, Ngải Ni Khả cười vui vẻ đem mũi vùi vào thân thể mềm nhẵn kia, nhẹ nhàng hít thở mùi vị ôn nhu này, trong ánh mắt không nén nổi thoát ra thần tình ôn nhu nhàn nhạt.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt đã hơn nửa tháng. Trừ bỏ mỗi lần cách vài ngày một lần mang về đồ ăn cùng vật dụng sinh hoạt cho mình ra, Ngải Ni Khả cùng Norris hai người đều ở trong Dạ Bảo.
Ngải Ni Khả rất kỳ quái chính mình ở Dạ Bảo nhiều ngày như vậy mà không hề cảm thấy buồn tẻ và chán ghét, phải biết rằng hắn thật ra là người nửa điểm tịch mịch cũng không chịu được. Ở Paris, hắn chủ yếu đêm đêm sênh ca (ca hát nhảy múa), mỗi ngày đều lượn quanh ở đủ loại vũ hội, party và dạ tiệc.
Hơn nữa, Ngải Ni Khả ngoài dự tính bản thân đối với Norris vẫn hoàn toàn hứng thứ không hề sụt giảm. Hắn là một nam nhân có mới nới cũ, bạn trai bạn gái bên người đổi cực nhanh, ở chung với một người trong thời gian dài, lúc nào cũng khiến Ngải Ni Khả rất dễ sinh ra cảm giác phiền toái cùng mệt mỏi.
Nếu như một tháng trước, có người nói Ngải Ni Khả hắn sẽ ở loại địa phương ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy này một tháng mà không chạy mất, hắn nhất định cho rằng người kia bị điên. Chính là, hiện tại chuyện này lại xảy ra.
Không hề có trò giải trí gì không có dạ hội thâu đêm, mỗi ngày đối mặt cùng một người —— mà người kia lại là chẳng hề thú vị, một ngày chừng 16 giờ ở vào trạng thái ngủ —— mà Ngải Ni Khả chưa từng cảm thấy chán ghét, ngược lại, hắn còn cảm thấy sinh hoạt thế này cho dù tiếp tục kéo dài tựa như không có gì không tốt.
Xem ra hắn có khuynh hướng bị Norris lây bệnh tự kỷ rồi.
Ngải Ni Khả ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm Norris đang ngủ trên giường, có chút bất đắc dĩ nghĩ.
Tuy rằng Norris cực kỳ mê người, tuy rằng bọn họ trên giường cảm thấy hòa hợp mĩ diệu muốn ch.ết, tuy rằng hắn đối với y thích thú cùng nhiệt tình vẫn như cũ nồng hậu…………….Nhưng mà, hắn vẫn phải ly khai. Nếu không trở về, thật sự sẽ trì hoãn hôn lễ của Alicia.
Thế nhưng, vừa nghĩ đến rời khỏi nơi này, rời khỏi Norris, tâm Ngải Ni Khả thoáng hơi co rút đau đớn, một loại cảm giác mất mát rầu rĩ tắc nghẹn ở ngực, khiến hắn vô cùng khó chịu.
Tuy chưa từng nhận thức qua loại cảm giác này, nhưng Ngải Ni Khả biết, cái này gọi là never give up —— nói đơn giản, hắn không muốn rời khỏi Norris, hắn dĩ nhiên là không nghĩ rời khỏi tên quỷ hút máu lười biếng bốc đồng này.
Nếu mà mang Norris đến Paris…………trong đầu Ngải Ni Khả hiện lên ý niệm này, chính hắn cũng giật mình.
Dùng sức lắc đầu, Ngải Ni Khả ném bay ý niệm điên khùng này đi.
Vấn đề là Norris có chịu ly khai nơi này hay không —— dù sao, đây chính là chuyện mà cha y tìm một trăm năm cũng không thành công. Hắn mới nhận biết Norris không đến một tháng, làm sao có thể làm cho hắn thay đổi thói quen cố chấp tự bế này.
Hơn nữa, Norris dù sao cũng là quỷ hút máu, sức mạnh cùng năng lực của hắn nhân loại không thể chống lại. Ở chỗ này không có người biết hắn tồn tại, một khi tới thành phố sầm uất, hậu quả không thể đoán trước được.
Đối với chính mình có chút không khống chế được tình hình mà bất mãn, Ngải Ni Khả nhịn không được uống vào một ngụm rượu lớn, hương rượu thanh mát nồng đậm theo đầu lưỡi tản ra, không làm cho Ngải Ni Khả bình tĩnh lại chút nào.
Lúng túng cùng nhàn nhạt mê mang, hơn nữa sức nóng của rượu dây dưa cùng một chỗ, đem suy nghĩ của hắn càng thêm rối loạn.
Thật sâu thở dài một tiếng, Ngải Ni Khả có chút đăm chiêu xoay tròn ly rượu trong tay, chất lỏng màu đỏ thẩm giữa ly rượu tạo nên xoáy nước nho nhỏ, hắn lặng lẽ không tự chủ được dừng ở vòng xoáy của chất lỏng, vô thức có chút hoảng hốt.
Hắn nổi danh là hoa hoa công tử, dù lúc ấy có điềm ngôn mật ngữ hay không, dù đối phương có bao nhiêu xinh đẹp mê người, hắn chưa từng có có cảm giác không muốn mất đi. Luôn luôn nói chia tay liền chia tay, cũng không lưu luyến nhiều. Vì sao ở chỗ này, lại đối với một người đem hắn trở thành thức ăn mà lưu luyến không muốn buông tay?
Ngải Ni Khả nhíu mày, đối với bất luận kẻ nào nảy sinh lưu luyến đều là triệu chứng tình cảm không khống chế được, chẳng lẽ Ryan miệng quạ đen vậy mà trúng, hắn sắp yêu thương tên quỷ hút máu này sao? (Sắp cái gì, yêu người ta từ đời nào rồi thì có =]])
Ngải Ni Khả buông ly rượu trong tay, vươn ngón trỏ thon dài khẽ nhu mi tâm, Norris dù mê người, hắn vẫn là một quỷ hút máu. Không nói vấn đề khác, chỉ là tôn nghiêm của loài người, hắn tuyệt đối không thể thích một tên đem mình trở thành đồ ăn.
Ryan nói không sai, đã đến lúc phải chấm dứt. Đây bất quá là hắn giữa vô số lần yêu một lần thôi, thừa dịp cái gì cũng đều chưa phát sinh, nhanh chóng rời đi là hành động sáng suốt nhất. Dù sao Norris cũng không bị tổn hại gì, nếu không gặp hắn, tên quỷ hút máu ngốc kia có lẽ qua 3000 năm nữa cũng không biết cái gì là ***, lại càng không nhận thức khoái hoạt thân thể.
Sau khi ra quyết định, Ngải Ni Khả duỗi thắt lưng mệt mỏi, tao nhã đứng lên đi tới trước giường, cúi đầu dừng trên gương mặt say ngủ của Norris. Ngải Ni Khả không nhận thấy, khi ánh mắt hắn nhìn đến gương mặt Norris, trong ánh mắt tự nhiên tản ra một mạt hài lòng nhu tình sủng nịnh…………………
“Norris, ngoan, tỉnh tỉnh có được hay không? Ta có lời muốn nói cùng ngươi.” Ngồi ở bên giường, Ngải Ni Khả ôn nhu thầm thì.
Norris không chút động tĩnh tiếp tục ngủ, Ngải Ni Khả từ từ tăng thêm chút lực và biên độ lay, Norris phát ra tiếng lầm bầm bất mãn, hất tay Ngải Ni Khả, thay đổi một tư thế ngủ khác.
Kêu như vậy một tiếng đồng hồ, Norris cũng không tỉnh lại. Ngải Ni Khả nhu nhu cánh tay mình bị đánh không thương tiếc, bất đắc dĩ thở dài.
Vẫn là đổi loại biện pháp này đi, hẳn là dùng được hơn. Trừng mắt nhìn, Ngải Ni Khả ám muội nở nụ cười, tiếp đó cúi xuống, liền hôn lên môi Norris.
Theo nụ hôn sâu, dục vọng nam tính của Ngải Ni Khả cũng cứng rắn nóng rực lên.
Thật muốn mạng ta mà, Norris đối với hắn mà nói, thật sự là so với bất cứ thứ xuân dược nào cũng đều hữu hiệu hơn, chỉ cần một va chạm nhỏ thôi, hắn sẽ không tự chủ được trở nên hưng phấn.
Ngải Ni Khả cúi đầu nhìn nhìn dục vọng cao cao đột khởi của mình, thật sâu thở dài.
Quên đi, dù sao đã muốn như vậy rồi, nói cái gì thì đợi làm xong rồi hảo hảo bàn.
Ngải Ni Khả thật có chút cam chịu nghĩ, thân thể đã muốn tự động đặt trên người Norris.
Norris còn trong trạng thái nữa tỉnh nữa mê. thế nhưng thân thể đã quen thuộc với sắc dục tự nhiên phối hợp với động tác của Ngải Ni Khả, tự nhiên nâng lên phần eo, mở ra hai chân, nụ hoa từng bị ái dục thấm qua nhiệt tình nghênh đón cự vật của đối phương tiến nhập, theo sau đó hai chân tự nhiên quấn quanh tấm lưng vững chắc của Ngải Ni Khả, nghênh hợp động tác trừu sáp của hắn. Hết thảy động tác như vậy quen thuộc mà tự nhiên.
Thân thể dung hòa cùng một chỗ, phù hợp một cách hoàn mỹ như vậy. Khoái cảm như thủy triều tại bộ vị mập hợp một đợt lại một đợt tuôn trào, đánh vào từng bộ phận trên cơ thể hai người.
Hai người thở hổn hển, gắt gao ôm cùng một chỗ, thẳng đến khi tiến đến cao trào.
“Bảo bối, có chuyện ta muốn nói với ngươi.” Để Norris gối lên cánh tay mình, Ngải Ni Khả vừa vuốt ve thân thể hắn, vừa ôn nhu mở miệng.
“…………………..” Norris nhắm hai mắt lại, phát ra tiếng hít thở đều đặn, dĩ nhiên trong nháy mắt liền ngủ.
“Ngoan, hay nghe ta nói hết rồi ngủ tiếp có được không?”
Norris mà ngủ, chỉ sợ ngày mai mới tỉnh lại, thế nhưng hắn sáng sớm mai sẽ ly khai. Kiên nhẫn của Ngải Ni Khả đã tiêu mất hầu như không còn, hắn một phen đem Norris kéo dậy, khiến y ngồi trên giường, sau đó dùng sức lay y, nỗ lực khiến y tỉnh táo lại.
“Ân, bảo bối, là như vậy………….” Bị Ngải Ni Khả động tác thô lỗ huyên náo, Norris rốt cuộc không thể ngủ tiếp, mở mắt, hung tợn trừng Ngải Ni Khả. Ngải Ni Khả chưa phát hiện Norris phẫn nộ, cố suy nghĩ như thế nào mở miệng nói rõ ràng chuyện mình phải rời khỏi.
Người ngày sao dám không cho y ngủ, hắn chẳng lẽ không biết làm xong chuyện này sẽ phi thường phi thường mệt mỏi sao?
Norris căn bản không có nghe Ngải Ni Khả nói, ham muốn được ngủ khiến y thầm nghĩ đem người quấy rầy hắn ngủ lập tức đuổi đi.
Không nghĩ ngợi, Norris một cước liền đạp qua.
Ngải Ni Khả không ngờ tới Norris lại đột nhiên động cước, không kịp xoay sở đề phòng, bị Norris từ trên giường đá xuống, ngã thật mạnh xuống sàn. Đợi cho Ngải Ni Khả đau đớn không chịu nổi chật vật không chịu nổi phẫn nộ không chịu nổi từ sàn nhà đứng lên, hắn phát hện Norris lần nữa khoan khoái nằm trên giường, vù vù ngủ.
Ngải Ni Khả tức giận huyệt Thái Dương giật giật, đây là lần đầu tiên hắn sau khi làʍ ȶìиɦ bị người khác không chút lưu tình đạp xuống giường. Tên quỷ hút máu đáng ghét này, thật sự là kiêu ngạo quá đáng.
Hắn tới cùng là cái gì của y? Tự động cung ứng thức ăn kèm theo nam kỹ? Hắn thật sự điên rồi mới có thể luyến tiếc ly khai tên quỷ này. Hắn thề, hắn tuyệt đối không bao giờ muốn gặp tên quỷ hút máu thô lỗ ngu ngốc này nữa.
Nổi giận đùng đùng, Ngải Ni Khả rời khỏi đại môn Dạ Bảo.