Chương 25: Phiên Ngoại 2: Lần đầu

..o0o..
“Ninh Ninh, có phải làm như vậy không…”
“Em làm sao biết! Á… Lạnh…” Giản Ninh sợ run cả người, mông hướng về phía sau né tránh.


Mục Ngạn vội vàng lấy dầu bôi trơn, nghĩ nghĩ lại đổ ra lòng bàn tay, chà xát cho nóng lên mới một lần nữa cọ lên huyệt khẩu của Giản Ninh, thật cẩn thận mà vân vê đè nặng một ngón tay cắm vào, trước đó chỗ kia của Giản Ninh đã rửa sạch rất lâu, bên trong còn thật ướt át mềm mại, thậm chí có chút thích ứng, ngón tay đi vào nó liền bao trụ lấy không buông.


Mục Ngạn nuốt một ngụm nước miếng, nhẹ nhàng trừu sáp hai cái, sau đó lại đổ thêm một chút bôi tron, đem chúng nó đưa hết vào bên trong thịt huyệt. Y hiện tại vừa nóng vừa khẩn trương muốn ch.ết, trong đầu loạn thành một mớ bòng bong, hai ngón tay ở trong thịt huyệt cọ sát đến khi làm thành một mảnh đẫm ướt, y mới nhớ tới phải tìm ‘điểm G’ của Giản Ninh.


“Ninh Ninh, em, em có sao không?”
“Ưm… Vẫn tốt…”
“Vậy, vậy em thả lỏng chút a, kẹp chặt như vậy, ngón tay của anh cử động không được…”


Giản Ninh run lên, mặt sau càng thắt lại, cậu nghiêm mặt ở trên đùi của Mục Ngạn đánh một quyền: “Anh làm sao cứ thích nói mấy lời vô nghĩa vậy, không làm thì em về nhà!”


“Đừng đừng, Ninh Ninh, anh không nói nữa…” Mục Ngạn cực kì uỷ khuất, đành phải tiếp tục ở bên trong vách động vừa sờ vừa soạng, kìm nén, “Có cảm giác sao?”


available on google playdownload on app store


Giản Ninh nằm quỳ sấp, đầu chôn ở trong cánh tay, cậu cũng không biết cảm giác mà trên mạng nói là cảm giác gì, chỉ có thể cảm thấy mặt sau ê ẩm trướng ra rất khó chịu, ẩm ướt vô cùng, cũng không phải quá thoải mái, cậu nghiêng đầu giữ chặt cánh tay của Mục Ngạn, nhẹ giọng nói: “Đừng động nữa, anh vào đi…”


Mục Ngạn nhìn người trần trụi dưới thân mình, chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nóng đến muốn nổ tung lên, y đáp một tiếng, đem Giản Ninh lật ngược lại, sau đó cởi bỏ quần bò của mình, đem vứt xuống dưới sàn, lúc cởi qυầи ɭót tựa hồ có chút khẩn trương, dừng lại hai giây mới một phen tuột xuống, dương v*t cương cứng hoàn toàn lập tức liền từ bên trong bắn ra, màu đỏ bầm dữ tợn mà chỉa chỉa về hướng Giản Ninh.


Giản Ninh nhìn thấy của y, yếu hầu có chút khô khan, một trận sảng khoái lại có chút khó chịu từ dưới thân truyền lên, dung hợp với mặt sau của huyệt động vừa mới bị ngón tay mở rộng ra làm nó co rút lại một chút. Cậu một phen kéo lấy Mục Ngạn, ngẩng đầu lên cùng y hôn môi, hai thân thể trần trụi chồng chéo lên cùng một chỗ, hai người đều run lên, bọn họ còn chưa bao giờ tiếp xúc trần trụi qua như thế này, đều không phân biệt rõ nhiệt độ trên người là của anh hay em nữa rồi.


Bọn họ rất nhanh liền quên mất lý do ban đầu là ‘giáo dục’, cầm lòng không được mà quấn lấy nhau cùng một chỗ. Mục Ngạn đem Giản Ninh ôm lấy, hai tay dùng sức vuốt ve hai cánh mông kia, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay cắm vào huyệt động ướt át càn quấy một trận, một lát sau lại ngại không đủ, dùng thêm một chút lực đặt cậu dưới thân, khố hạ hai người chặt chẽ dính ở một chỗ không ngừng ma xát.


“Mục Ngạn… A ưm…” Giản Ninh nhỏ giọng rên rỉ, có chút nhịn không nổi mà cong thắt lưng, cậu đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng, thì ra là do Mục Ngạn nắm lấy hai đầu v* sưng lên của cậu xoa nắn một phen. Cơ thể Giản Ninh cực kì mẫn cảm, có khi chỉ cần gảy vài cái đã cứng, càng không cần nói đến lúc động tình bị đụng vào, cậu gập lại hai chân, lại bị đối phương dùng móng tay nhéo đầu v*, nhịn không được thấp giọng kêu lên: “Á! Ưn… Không cần, không cần lộng nơi đó…”


Mục Ngạn mê muội nhìn biểu tình thất thần của cậu, tựa như không nghe thấy, cúi đầu ʍút̼ lấy một đầu v*, môi cùng lưỡi ra sức mà ɭϊếʍƈ láp, không ngừng dùng lưỡi đảo qua miếng thịt nhỏ ở trong miệng.


Giản Ninh run lên, phát ra một tiếng kêu hỏng mất, toàn thân chỗ nào cũng bị đùa giỡn đến phiếm hồng một mảnh, khoé mắt thậm chí còn tràn ra nước mắt. Cậu đẩy mạnh Mục Ngạn ra, run rẩy kẹp chặt lấy hai chân.


Mục Ngạn miệng dính đầy nước miếng, thở phì phò hồng hộc, y cúi đầu nhìn thoáng qua, mở hai chân Giản Ninh, vật nhỏ thanh tú đỏ bừng kia ở trên đỉnh còn đang chảy ra bạch trọc, trên bụng cùng lông mu đều bị dính lấy một chút tinh dịch. Y lấy qua một cái khăn ướt, nhẹ nhàng lau đi dịch thể trên đó.


“Ân! Mục Ngạn… Đừng động! A…” Giản Ninh còn đang ở trong dư vị cao trào, tính khí bị đụng tới căn bản chịu không được, cả người đều phát run.


Mục Ngạn cố gắng kìm nén con dã thú ở trong lòng, ném khăn ướt xuống, cúi đầu ở giữa hai chân Giản Ninh hôn nhẹ mấy cái, nhẹ nhàng trấn an, chờ cho Giản Ninh bình ổn lại, mới đem mông của cậu nâng lên một chút, xoa xoa mở rộng huyệt khẩu. Làn da của Giản Ninh rất trắng, lông cũng không đậm màu, da ở bên trong đùi non còn lộ ra một chút hồng hồng, thịt huyệt bị ngón tay cạy mở mơ hồ còn có thể thấy được ɖâʍ mĩ bên trong…


Mục Ngạn phát ra một trận dồn dập thở dốc, nhẹ nhàng gặm rỉa bắp đùi nộn thịt của Giản Ninh, hàm hồ nói: “Ninh Ninh… Anh muốn ɭϊếʍƈ…”


Giản Ninh sửng sốt một chút, trong đầu vẫn còn đang choáng váng, mãi cho đến khi đầu của Mục Ngạn gục giữa hai chân cậu, mới phản ứng lại được, hướng tới bả vai của Mục Ngạn cho một cước, đỏ mặt mắng: “Không cho! Biến thái…”


Thời điểm khi Mục Ngạn tiến vào, Giản Ninh rốt cuộc vẫn là nhịn không được than nhẹ một tiếng, thật trướng, cảm giác như muốn nứt ra, Mục Ngạn hướng tới bên trong đỉnh một cái, thần kinh xung quanh huyệt khẩu liền thình thịch đau xót.


“Ninh Ninh, nếu không thì đừng làm nữa, có được không?” Mục Ngạn cũng không nhịn nổi, nửa vời cắm ở trong, bị kẹp đến phát đau, nhưng mấu chốt vẫn là khuôn mặt của Giản Ninh đã trắng bệch, tính khí cũng mềm đi rủ ở trên bụng, hiển nhiên là chống đỡ không được, y nhìn thấy cực kì đau lòng.


“Cho anh vào anh còn ngại đông ngại tây.” Giản Ninh nắm lấy thắt lưng y, lông mày nhíu lại cố gắng thả lỏng cơ thể, “Anh chậm một chút là được.”


Bôi trơn trong tay của Mục Ngạn rất nhanh đã không còn lại bao nhiêu, y lại đổ ra một chút xoa ở hạ thân hai người, nhẹ nhàng lên xuống, một bên cầm lấy đầu v* của Giản Ninh vuốt ve.


Giản Ninh khó chịu mà ưỡn cao thân thể, bởi vì khoái cảm hạ thân phía dưới lại một lần nữa đứng thẳng lên, vặn vẹo mấp máy mà đem cái vật cương cứng ở trong cơ thể nuốt sâu thêm một chút, cũng không biết là chạm tới chỗ nào, đột nhiên run rẩy một cái.


“A… Ninh Ninh, thả lỏng!” Mục Ngạn đột nhiên bị vách thịt bên trong kẹp chặt lại đến nổi suýt chút là bắn ra, cắn chặt răng đến mức gân xanh cũng nổi lên.


“Chỗ vừa rồi… Lần nữa… A…” Lại bị chọt tới chỗ thịt mềm kia, Giản Ninh chỉ cảm thấy đầu óc tê rần, một trận chua xót trướng đến bức bách, gần như là khống chế không được mà tràn ra một chút tinh dịch, cậu che miệng lại nhìn về phía dưới, vẻ mặt không biết chuyện gì đang xảy ra.


Mục Ngạn cho là cậu thoải mái, vì thế liền dốc hết sức tại chỗ đó mà đỉnh tới, vài cái liền đem Giản Ninh kêu ra tiếng.


“A a… Mục Ngạn! Á! Không, không cần nơi đó… A!” Khoái cảm không ngừng nảy lên khiến Giản Ninh có điểm sợ hãi, giãy dụa lại khiến cho Mục Ngạn đi vào toàn bộ, hai người đều hô lên một tiếng, mạnh mẽ run lên.


Mục Ngạn ôm lấy Giản Ninh, cả người căng cứng, giọng nói đều có chút run run: “Ninh Ninh… Ninh Ninh… A! Em đừng cắn anh chặt như thế!”
“… Em không có, không cắn!”


Thật chặt… Mục Ngạn thật sự chịu hết nổi, sức lực kiềm nén từng chút một bị hút đi, chậm rãi trừu sáp vài cái, lại không nghĩ giữa những lần ma sát này lại như muốn đòi mạng, mỗi lần rút ra nơi đó đều cắn chặt không cho y rời đi, vừa đi vào liền gắt gao ʍút̼ chặt lấy y, Mục Ngạn bị tầng khoái cảm khiến cho toàn thân đều run rẩy một trận, biểu tình có chút dữ tợn, sáp được vài phút, đột nhiên dừng lại, cứng người tại chỗ.


“Mục Ngạn?” Giản Ninh thấy y không phản ứng, nhẹ nhàng kêu một tiếng.
“…” Mục Ngạn không còn lời nào để nói, vẫn là cúi đầu xuống thở dốc.


Giản Ninh rất nhanh liền hiểu được vấn đề, vươn tay sờ sờ một mặt mồ hôi của y, cười cười tiến tới bên tai y hỏi: “Có phải thoải mái lắm không?”


Ngay cả lời thoại của mình cũng bị cướp mất… Mục Ngạn không biết là tức giận hay xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng, y rút bao cao su ra, dùng sức mà lộng lên xuống dương v*t đang mềm của mình.


Giản Ninh nhìn thấy đều đau giùm y, bất đắc dĩ mà đánh rớt tay y ra, nắm lấy y nhẹ nhàng nhu lộng: “Anh làm gì a, gấp cái gì.”


Trước kia hai người không nhịn được, cũng thường lén lút dùng tay an ủi qua, cho nên bị Giản Ninh sờ trong chốc lát, Mục Ngạn lại lần nữa cứng lên, nhưng y vẫn cảm thấy lòng tự trọng của bản thân bị đả kích, cả người đều nao nao.


Giản Ninh ngược lại cảm thấy rất đáng yêu, tiến tới hôn y một cái, nhẹ nhàng nói: “Muốn hay không… Thử lại lần nữa?”
Mục Ngạn một giây trước còn rối rắm giây sau liền nhào tới, không cam lòng mà hừ nhẹ: “Lần này… Nhất định phải chơi ch.ết em đến cầu xin tha thứ.”


Như để chứng minh cái gì, Mục Ngạn lần này như là cố ý thả chậm động tác, không ngừng mà kích thích chỗ mẫn cảm của Giản Ninh, y vừa mới làm một lần, cũng coi như đã có kinh nghiệm, không đến mức xúc động giống lần trước.


“Ngô a… Mục Ngạn… Không cần nơi đó…” Giản Ninh bị kích thích đến hai chân đều căng ra, nghiêng thân cắn một góc chăn mơ hồ phát ra tiếng rên rỉ, lại bị đối phương đĩnh động càng nhanh hơn, cậu phát ra một tiếng nức nở, nhịn không được mà vươn tay ra cầm lấy tính khí của mình ma sát.


“Ninh Ninh…” Mục Ngạn cúi xuống hôn lên đôi mắt ướt át của cậu.
Giản Ninh thuận thế ôm lấy cổ y, hai chân hàm trụ lại thắt lưng y, khàn khàn giọng nói: “Em không thích như vậy… Anh nhanh lên…”


Mục Ngạn lại vui vẻ lại có chút hối hận, hoàn toàn không có biện pháp, cúi đầu hung hăng hôn cậu, hạ thân sáp tới rốt cuộc cũng nhanh hơn: “Tiểu bại hoại…”


Hai người lần đầu tiên làm, đều bị thân thể cùng tinh thần hai thứ dục vọng chi phối, hoàn toàn không biết tiết chế là gì, làm đến sau cùng cũng không biết trên người là mồ hôi hay là tinh dịch của đối phương, ngay cả nệm giường đều bị dính ướt một mảnh hổn độn, sàn nhà chỗ nào cũng là khăn ướt, bao cao su, còn có cả lọ bôi trơn đã dùng hết.


“Ninh Ninh… Ninh Ninh… ” Mục Ngạn trên mặt tràn đầy mê loạn, không biết chán mà thao lộng thịt huyệt mềm nhuyễn của đối phương, túi tinh hoàn đánh vào mông của Giản Ninh, vang lên từng đợt tiếng ‘ba ba’ rung động.


Trên mặt Giản Ninh toàn là nước mắt còn kịp chưa khô, nước mắt mới lại chảy xuống, mặc dù đã bắn không còn ra cái gì, nhưng cậu vẫn cảm thấy rất sảng khoái, dù cho là một cái hôn từ Mục Ngạn, đều có thể khiến toàn thân cậu đều rung động. Lần đầu tiên cậu cảm thấy, nguyên lai tính sinh hoạt giữa tình nhân so với cậu tưởng tượng còn tốt đẹp hơn rất nhiều, thậm chí có thể xưng tụng là hạnh phúc.


“Mục Ngạn…” Cậu nhỏ giọng kêu lên, “Có chút mệt, bắn không ra…”


“Ân? Vậy không làm nữa, chúng ta ngủ.” Mục Ngạn nói không làm thì sẽ không làm, rút tính khí của mình ra, lại lấy khăn ướt sát nhẹ Giản Ninh mấy cái, bôi thuốc cho cậu, mới nằm xuống hôn nhẹ lên trán Giản Ninh, thoả mãn mà thở một hơi, “Ninh Ninh, rất thích em…”


Giản Ninh đã muốn ngủ, nghe được y nói lại nửa mở mắt ra, mơ mơ màng màng ‘ân’ một tiếng.
“Em cũng vậy…”






Truyện liên quan