Chương 7

Editor: Linh Đang


Mạc Hoa điên cuồng phát run, không biết nên làm thế nào cho phải, cô chỉ hy vọng anh tới bên cô, cho tới bây giờ không muốn anh lấy bộ dáng này trở về, nhưng cho dù là như vậy cô cũng không muốn buông tay; cô không muốn cự tuyệt cũng không nguyện quay đầu, chỉ có thể dùng sức cắn môi dưới để cho việc này nhanh chấm dứt.


Đối mặt với cố chấp của cô, thiếu niên khinh thường cười ra tiếng: "Đúng rồi, anh không nên bức em quay đầu, anh sẽ đến trước mặt em, cho em nhìn người em khát vọng là quái vật như thế nào."
"A!"


Nghe câu ấy xong, cô nhịn không được kêu lên sợ hãi nhắm mắt lại, giọng nói của thiếu niên từ từ vang lên: "Mạc nhi, đến nhìn anh em cũng không dám, làm sao có thể sống cùng với anh đây? Mở to mắt nhìn anh, bằng không làm sao anh có thể tin tưởng tâm ý của em."


Nghe xong lời nói của thiếu niên, Mạc Hoa chỉ có thể run rẩy mở mắt, nhưng trước mắt vẫn là năm ngón tay không nhìn thấy được trong bóng đêm, cũng không thấy bất kì thứ gì.
"Lừa em thôi, sao anh có thể hù em được chứ."


Giọng nói của thiếu niên vẫn ngọt ngào như trước, cùng với tiếng va chạm ɖâʍ loạn của thịt quanh quẩn trong bóng tối, cự vật vốn chỉ đứng thẳng trong bảy ngày này, đột nhiên chậm rãi khuấy động trong cơ thể cô, đầu tiên Mạc Hoa cả kinh, rồi sau đó cảm thấy một cơn hoa mắt chóng mặt, cả người đã bị xúc tua nâng lên.


available on google playdownload on app store


Trong bóng tối dường như cô không phân rõ được phương hướng, chỉ biết hình như mình lướt qua bia đá lạnh lẽo, không ngừng bị cự vật lạnh lẽo rút cắm, cô có chút đầu váng mắt hoa bất lực vung tay, một đôi tay lạnh lẽo nhanh chóng bắt được cô, cùng cô giao triền mười ngón, ổn định nội tâm mê muội của cô. Cùng lúc đó, vô số xúc tua ổn định thắt lưng cùng mông cô, để cô có thể không làm trở ngại tà vật tận tình ra vào.


Mặc dù cự vật vô hình vẫn lạnh lẽo như trước, nhưng động tác lại linh hoạt như vật sống, trực tiếp đâm sâu, trực tiếp rút ra chọc vào, không ngừng nghiền nát hoa huy*t bí ẩn mẫn cảm, cho cô kích thích liên miên không ngừng.
"A a... Hằng Ảnh... Hằng Ảnh... Đêm nay... Đêm nay qua đi... Thật sự anh sẽ đến bên em sao?"


"Đúng, nhưng em phải đợi một thời gian, mới có thể chân chính đụng chạm đến anh. Dù sao hiện tại anh cũng là linh hồn, phải có một thân thể mới được"


Thiếu niên ôn nhu vuốt trán cô đã đầy mồ hôi, mặc dù trong bóng đêm anh vẫn không thể thấy rõ, thân thể của người phụ nữ đã được dạy dỗ nhiều ngày, dưới động tác ra vào như sóng lớn, sợi tóc tán loạn, mắt mị như tơ, trong bóng đêm không tự chủ được mở lớn bắp đùi tiếp nhận sự đâm chọc càng sâu.


Đã từng là thiếu nữ có ánh mắt thuần khiết, dưới thân anh đã hoàn toàn trở thành ɖâʍ phụ, anh không có đường rút lui, mà cô cũng không có. Động tác của anh nhanh hơn, khiến thịt trong mật huyệt bị đè ép, d*m thủy giàn giụa, tận tình ʍút̼ dòng suối cô không ngừng đổ xuống, rồi sau đó anh đưa đẩy càng mau, hung hăng đưa cô lên đỉnh núi.


Mạc Hoa lắc mông, cảm thụ được an ủi khi cùng quỷ quái giao cấu, phần cấm kỵ này mang đến cảm giác sa đọa, làm cho cô hồng hốc mắt không ngừng co rút tiết ra. Một đêm này, dường như anh còn kịch liệt hơn mấy ngày trước, Mạc Hoa ngất mấy lần, trong cao trào yêu kiều tỉnh táo lại, không khống chế được co rút không thôi, mãi đến cuối cùng, một dòng nhiệt kỳ dị theo cự vật điên cuồng phun ra, bắn thẳng đến tử cung chưa từng nhận tinh dịch của cô.


"A a a..."


Mãnh liệt đánh sâu vào làm cho cô thét ra tiếng chói tai, tinh dịch như lửa thổi quét tới chỗ sâu trong thân thể, làm lục phủ ngũ tạng cô nóng đến mức muốn hòa tan, cả người không ngừng run rẩy, Mạc Hoa chỉ cảm thấy toàn bộ những gì mình có đều bị cháy hết, chỉ còn lại một luồng sáng trắng trước mắt, nghiền xương cô vỡ nát thành tro bụi.


※※※






Truyện liên quan