Chương 121: Nữ chính khổ không chịu nổi (1) - PHẦN 5: NỮ CHÍNH KHỔ KHÔNG CHỊU NỔI
*PHẦN 5: NỮ CHÍNH KHỔ KHÔNG CHỊU NỔI*
Tags: cổ đại, sắc, NP ( vs )
Chuyển ngữ: Wanhoo
Thích phu nhân thấy Ninh Thư không chịu giúp mình thay đổi cuộc đời thì nhăn nhó, hét lên cay độc với Ninh Thư: "Tại sao?"
Ninh Thư trả lời: "Bà làm mẹ mà không biết bảo vệ con, chỉ chăm chăm vinh hoa phú quý, Lưu Như Ý con bà ch.ết vì bà."
"Không phải, Như Ý bị Lã Trĩ giết." Thích phu nhân thấy Ninh Thư nói vậy thì phản bác kịch liệt.
"Mặc dù con trai bà không thể làm hoàng đế nhưng vẫn có thể làm vương gia, bà lại muốn con trai giúp bà, Lã Trĩ tha cho con bà mới là lạ đấy."
Sau khi Lưu Bang ch.ết, Thích phu nhân đã bị Lã Trĩ bắt mặc áo tù, đeo gông sắt, ngày lại ngày giam ở Vĩnh Hạng cung giã gạo. Thích phu nhân không chịu nổi mới hát một bài, muốn con trai giúp rời khỏi nơi này.
Linh hồn Thích phu nhân mờ dần, có lẽ đang rời khỏi không gian hệ thống và biến mất hoàn toàn. Trong hệ thống vẫn vọng tiếng Thích phu nhân gào, "Không phải vậy, không phải là như vậy."
Ninh Thư thở dài, không muốn nghĩ nhiều chuyện vừa rồi. Lý do khác để cô làm vậy là vì cô ủng hộ chính thất hoàn toàn, dù thê thiếp có hợp pháp ở cổ đại nhưng Ninh Thư vẫn rất phản cảm.
Lã Trĩ là tiểu thư nhà giàu gả cho Lưu Bang côn đồ trắng tay, Ngày qua ngày giặt giũ nấu cơm, sinh con đẻ cái cho Lưu Bang, dung nhan như hoa không còn như xưa mà còn bị Hạng Võ bắt làm con tin hai năm và chờ Lưu Bang trong đau khổ. Vậy nhưng trong khi đó Lưu Bang lại sống sung sướng với Thích phu nhân.
Thích phu nhân được quan tâm hết mực, được đón ánh hào quang, còn Lã Trĩ chẳng có gì ngoài vị trí hoàng hậu. Thích phu nhân âm mưu xúi giục Lưu Bang phế thái tử hiện tại để lập con trai mình thành thái tử, thất bại nào trách được ai.
Lã Trĩ độc ác, nhưng cái độc ác được hình thành từ một thiếu nữ thông minh hồn nhiên, có một cuộc sống an nhàn sung sướng. Phía sau một người phụ nữ tuyệt tình luôn có một người đàn ông bội bạc, quá nhiều tổn thương và thất vọng đã biến trái tim mềm yếu trở nên nguội lạnh và rắn như thép.
Thứ hoàng đế vong ân bội nghĩa rẻ rách như Lưu Bang quá ghê tởm, đặt Ninh Thư vào tình huống ấy cô cũng giết Lưu Bang trước.
"Gặp nhiệm vụ tiếp theo đi." Ninh Thư nói với 2333.
2333 đáp ngay: "Nhiệm vụ tiếp theo không từ chối được, dù thế nào cũng phải nhận."
"Rồi rồi tôi biết rồi." Ninh Thư gật đầu.
Ninh Thư vừa dứt lời, trong không gian từ từ xuất hiện một bóng người. Bóng người dần rõ ràng và Ninh Thư cũng ngẩn ngơ trước thể linh hồn ấy.
Đây là một cô gái vô cùng xinh đẹp, có vẻ như linh hồn còn mạnh hơn linh hồn của Thích phu nhân, nàng ấy giống như một con người thực thụ đang đứng trước mặt cô.
Áo váy cũng may đo chất lượng, trong không gian không có gió nhưng áo váy của nàng bay bay tạo hiệu ứng như thần tiên hạ phàm. Nàng nhìn ngang ngó dọc, nét đẹp quả thật khiến con tim thổn thức.
Đây là lần đầu Ninh Thư gặp một cô gái xinh đẹp nhường này. Khuôn mặt ngây ngô, không hiểu sự đời nhưng lại có vòng eo thon thả, dáng đứng thẳng tắp tôn lên bộ ngực khủng cực kỳ bốc lửa.
Xinh đẹp như thế còn có việc gì không hoàn thành được đây?
Người ta nói ba mươi phần trăm giỏi từ trong trứng, bảy mươi phần trăm hình thành từ sự cố gắng, chín đến một trăm phần trăm là dựa vào cái mặt. Thí tốt nào cứ xinh là đều đỡ khổ.
Chẳng hiểu sao Ninh Thư lại có dự cảm chẳng lành, cô thấy cô gái này khó nhằn đây.
Cô gái bước vào không gian quan sát xung quanh rồi hỏi Ninh Thư: "Tỷ là người giúp muội thay đổi số phận?"
Giọng nói vô cùng ngọt ngào, hồn nhiên và êm tai. Ninh Thư nghe mà giật cả mình, con gái như cô nghe còn không chịu nổi huống chi là đàn ông.
"Là tôi." Ninh Thư gật đầu.
Nhận được câu trả lời của Ninh Thư, cô gái vội vàng đến bên Ninh Thư. Ninh Thư nhìn cô gái lại gần mình chằm chằm, nàng vừa đi vừa xoay eo, lắc hông làm Ninh Thư sợ cái eo thon kia bị gãy mất.
Cô gái cầm tay Ninh Thư: "Tỷ giúp muội với."
Ninh Thư ngắm khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, da dẻ mịn màng gần trong gang tấc đến khô cả miệng, hỏi: "Giúp cô thế nào?"
"Tỷ giúp muội với muội không chịu nổi nữa rồi, muội không muốn cứ luân hồi mãi thế này, muội chỉ muốn được đầu thai thôi. Nếu tỷ bằng lòng giúp muội thay đổi số phận, giúp muội thoát kiếp luân hồi sống lại, vậy Yên La đồng ý trả giá bằng toàn bộ sức mạnh linh hồn."
Ninh Thư rung động nhưng vẫn biết không có chuyện tự nhiên sung rơi trúng mồm, cô hỏi: "Cô nói rõ xem."
"Muội tên Mộc Yên La, là con gái của thừa tướng một nước." Mộc Yên La kể.
Gia cảnh tốt nhé.
"Nhiệm vụ của muội là thoát khỏi lũ đàn ông đó, muội chịu dựng chúng quá đủ rồi. Cả ba kiếp sống, muội cứ tưởng thoát được lũ đàn ông ấy, nhưng muội không sao thoát khỏi chúng được. Lần đầu sống lại muội định bỏ trốn nhưng rồi vẫn rơi vào tay chúng. Lần thứ hai sống lại muội thắt cổ tự tử nhưng vẫn bị chúng cứu, vẫn dây dưa với lũ đàn ông như đời đầu tiên."
Ba đời làm người cơ à, bảo sao sức mạnh linh hồn lại mạnh thế.
Mộc Yên La nhìn Ninh Thư bằng đôi mắt trong veo chất chứa hy vọng, "Tỷ tỷ, muội muốn thoát khỏi số kiếp này, tỷ mà dạy được cho chúng một bài học thì càng tốt."
Ninh Thư giật mép, cô hỏi: "Có bao nhiêu đàn ông dây dưa với cô?"
Đôi mắt của Mộc Yên La trong veo, đáp: "Nhiều người lắm."
Ninh Thư: ...
Thế tóm lại đây là nhiệm vụ gì vậy?
"Ê 2333, tôi không muốn nhận nhiệm vụ này." Ninh Thư nói nhanh với hệ thống.
"Không được, cô đã từ chối nhiệm vụ trước, cô không tiếp tục từ chối nhiệm vụ này được." 2333 nói: "Nếu làm vậy... cô sẽ bị xoá sổ đấy."
Ninh Thư khẳng định với Mộc Yên La, "Tôi... nhận nhiệm vụ này."
"Cảm ơn tỷ tỷ." Mộc Yên La cười rộ lên trông xinh lại càng xinh, cả không gian đều sáng bừng bởi nụ cười của Mộc Yên La.
Sao mà xinh thế.
Nghe Ninh Thư nói nhận nhiệm vụ là Mộc Yên La vui lắm, nàng tiến lại gần nói với Ninh Thư: "Tỷ là người tốt, những người khác đều không muốn thất bại, không muốn nhận nhiệm vụ của muội. Muội cảm ơn tỷ nhé."
Mộc Yên La rời khỏi mà Ninh Thư cảm thấy sắp ch.ết đến nơi, cô hỏi 2333: "Chuyện gì đây?"
"Mộc Yên La là nữ chính của thế giới." 2333 nói: "Vì cô ta đã sống lại hai lần, không muốn cuộc sống sống lại nữa nên tìm người chơi thay đổi cuộc đời thôi."
"Cô ta là nữ chính thế con thí tốt như tôi thay đổi cái khỉ gì?" Ninh Thư giận dữ.