Chương 47

Bắc Phủ, Mặc Thư VS Xích Viêm, Bắc Phủ.
Lúc này Sở Linh chỉ có thể dùng từ “chó cắn” để diễn tả tâm tình lúc này. Cậu không biết mình có thể ngỏm ngay sau một combo hay không, nhưng thể nào trung bình cứ một phút cậu sẽ bị tấn công ba lần.


Tần Thiếu Đình có thể bảo kê cho cậu, nhưng bản thân Tần Thiếu Đình cũng không thể lấy cứng chọi cứng, đến lúc đó hai bên đều mất máu, hình ảnh ấy quả thực đẹp không dám nhìn.
Sau khi hai bên chuẩn bị xong, ván đấu đầu tiên bắt đầu, địa điểm – Khách điếm Phi Sa.


Tấm bản đồ này khá nhỏ hẹp, tuy các cây cột trụ giúp che khuất tầm nhìn nhưng nếu đối phương thực sự đuổi theo thì cũng sẽ không có tác dụng gì lớn.


Ban đầu, Sở Linh nhảy về sau trốn chiêu cấm túc của Trình Tiểu Ninh, Lê Tiêu dùng chiêu cuối đánh Tần Thiếu Đình, ép cho Tần Thiếu Đình phải lùi về trong góc.


Sau khi Sở Linh thoát cấm túc liền lui nhanh tới tăng máu cho Tần Thiếu Đình, Tần Thiếu Đình vừa mới hồi lại chút máu thì Lê Tiêu đã xoay người đè Sở Linh trên mặt đất.
Tần Thiếu Đình dùng giải khống chế hai hướng cho Sở Linh, Sở Linh đứng dậy dùng trận giảm thương tổn.


Lúc này chỉ thấy Trình Tiểu Ninh xông tới làm choáng Tần Thiếu Đình, sau đó trở tay tước vũ khí, dựng tường, làm choáng, mở bạo phát có sát thương lan.


available on google playdownload on app store


Sở Linh bị kẹp trong góc, lại còn dính tước vũ khí, không thể làm được gì, giải khống chế hai hướng của Tần Thiếu Đình cũng đã dùng, trận giảm thương tổn chỉ cầm cự chút ít, nhưng hai người vẫn phải ăn một đợt combo của đối thủ.
Theo tiếng ồ lên của fan, Sở Linh hết máu ngã xuống đất.


Ván này đánh rất nhanh, Tần Thiếu Đình mở màn bất lợi bị ép vào trong góc phòng, góc đứng bị chặn, trên đầu lại vướng giá sách, nhảy dựng lên là u đầu, lại càng không thể dùng AOE như trước. Chưa kể còn bị tước vũ khí không tung được kỹ năng, kết quả cũng không có gì khó đoán.


Dù sao Tần Thiếu Đình và Sở Linh cũng đã trải qua nhiều cuộc chiến với nhau như vậy, thua đối thủ trận đầu không gây ra ảnh hưởng lớn đối với họ. Thi đấu BO5, bất cứ khi nào cũng có cơ hội trở mình, nếu giờ tâm lý đã sụp đổ thì tốt nhất nên về luôn nhà cho rồi.


Tần Thiếu Đình nắm tay Sở Linh dưới bàn.
Sở Linh nắm lại tay hắn, cũng không dám cười, tránh cho camera quét tới, lại viết ra một đống tin tức nhảm nhí đặt điều.
Anti fan thì mừng như Tết, ào ào nhảy ra, chứng minh sự tồn tại trong kênh chat của livestream –


[À ha, Phong Đình mải yêu nên không còn tí kỹ thuật nào phải không?]
[Đánh như c*t! Phong Đình giải nghệ đi!]
[Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đè cho Phong Đình ch.ết ngắc trên bờ cát.]
[Phong Đình, về vườn đi!]


Đối mặt với đám anti này, fan chân chính của Tần Thiếu Đình cũng không để yên.
[Admin đâu, BAN nó!]
[Một đám gà mờ chỉ giỏi võ mồm, chúng mày đánh mới như c*t.]
[Giỏi làm được thì làm đi, không làm được thì đi ch.ết nhé.]


[Anti của Đình thần ăn Tết, chúc mấy thím nổ tung tại chỗ!]

Dù trên kênh livestream chiến tranh tung trời thì trận đấu vẫn không bị ảnh hưởng.
Ván thứ hai bắt đầu.
Sở Linh tiếp tục nhảy về sau trốn cấm túc như trước, Lê Tiêu lại giở trò cũ đi tấn công Tần Thiếu Đình.


Có điều lúc này bản đồ đã thành ngoài sân, Tần Thiếu Đình không đến mức bị khép góc không thể nhúc nhích.
Tần Thiếu Đình mở giảm thương tổn.


Sở Linh dùng khinh công môn phái nhảy tới bên cạnh Tần Thiếu Đình, thả trận giảm thương tổn ngay tại chỗ. Lúc này Lê Tiêu lại đánh ngã Sở Linh khi cậu đang ở trong trận giảm sát thương, Sở Linh khinh công nhảy về sau, hứng chịu một combo của Lê Tiêu.


Sở Linh đứng dậy trong nháy mắt, khinh công về bên phải né đi khống chế chờ sẵn từ Trình Tiểu Ninh. Trình Tiểu Ninh trực tiếp mở tước vũ khí, Tần Thiếu Đình liền dùng giải khống chế hai hướng đề phòng khống chế ngay sau đó, để cho Sở Linh thuận lợi nhảy ra khỏi phạm vi công kích. Tần Thiếu Đình và Trình Tiểu Ninh cùng dựng tường khí, Trình Tiểu Ninh là muốn chặn Tần Thiếu Đình không cho hắn đánh tiếp, Tần Thiếu Đình lại là vì muốn ngăn cách hai người bọn họ đuổi theo Sở Linh.


Hai bên mắc kẹt ở hai bên bờ tường, chờ tường khí biến mất, Tần Thiếu Đình trực tiếp làm choáng, tước vũ khí, bồi thêm skill AOE lên người Trình Tiểu Ninh.


Lê Tiêu đứng ngay cạnh Trình Tiểu Ninh nên cũng dính sát thương lan từ chiêu này, nhanh chóng mở giảm thương tổn chạy ra bên ngoài. Trình Tiểu Ninh không còn khinh công, buộc phải sử dụng hồi máu khẩn cấp khi thanh máu đã chạm vạch.
Sở Linh tung giảm thương tổn lên Tần Thiếu Đình, sau đó hồi máu cho hắn từ xa.


Lê Tiêu cưỡi ngựa đi về phía cậu, Sở Linh dùng khinh công môn phái đáp xuống ngay dưới ngựa của Lê Tiêu.
Tần Thiếu Đình đẩy Trình Tiểu Ninh khóa cứng cậu ta lại, sau đó vung đại đao vào thẳng đầu Trình Tiểu Ninh.


Trình Tiểu Ninh quét kiếm giải khống chế giữ mạng, nhưng Tần Thiếu Đình lại cấm túc tiếp, mà hiện tại Trình Tiểu Ninh đã không thể giải được nữa.
Sau đó Tần Thiếu Đình bạo phát dứt điểm Trình Tiểu Ninh.


Fan của Tần Thiếu Đình sống lại, mọi người nghĩ thầm: Để bà xem giờ anti đâu hết rồi nào? Nhất định phải dạy dỗ “yêu thương” mới được!
Tiếng nhạc vang lên, máy quay lia tới bắt được cảnh Tần Thiếu Đình và Sở Linh đang mỉm cười, vì không thu tiếng nên bọn họ có thể yên tâm nói chuyện.


“Xem ra không thể đánh theo chiến lược được, nghĩ cách bắt cơ hội quan trọng hơn.” Tần Thiếu Đình nói.
Sở Linh gật đầu, “Tôi sẽ cố gắng đứng xa một chút, chúng ta giãn khoảng cách ra. Nếu họ đánh anh thì tôi vẫn yên tâm hồi máu, còn nếu đánh tôi thì anh đến cứu là được.”
“Ok.”


Ván thứ ba, Tần Thiếu Đình bắt được Lê Tiêu, chém cho hắn ch.ết dưới chân ngựa.
Anti giờ đã chui hết vào hang, như thể từ đầu đến giờ chưa từng xuất hiện.
Đến ván thứ tư, Lê Tiêu là người xông lên đầu tiên, trực tiếp đạp ngã Sở Linh.


Sở Linh nhảy về sau trốn đi, nhưng lại không tránh được bị Trình Tiểu Ninh làm choáng.
Tần Thiếu Đình trực tiếp đẩy Lê Tiêu ra, dựng tường ngăn, xoay người đi đánh Trình Tiểu Ninh.
Trình Tiểu Ninh đuổi theo đánh Sở Linh, Sở Linh điên cuồng nhảy về sau trốn công kích.


Lê Tiêu lên ngựa đuổi theo Sở Linh, Sở Linh lại rơi vào thời điểm global cooldown, tạm thời không thể sử dụng kỹ năng nào.
Tần Thiếu Đình, “Có cần giải khống chế không?”
Sở Linh, “Không cần, chờ chút rồi dựng tường cho tôi.”


Trong dự liệu của Sở Linh, Trình Tiểu Ninh dồn hết cả tước vũ khí lẫn chiêu đa mục tiêu lên người cậu. Nhưng lần này làm choáng của Trình Tiểu Ninh vẫn đang chờ hồi chiêu, Sở Linh giữ lại khinh công nhảy lên thoát ra khỏi phạm vi AOE, tuy mất không ít máu nhưng ít nhất vẫn còn giữ được mạng.


Sau khi tự dùng giảm thương tổn cho chính mình, Tần Thiếu Đình cũng dựng tường khí, chặn đứng Lê Tiêu và Trình Tiểu Ninh.
Vị trí của Lê Tiêu có lợi, cưỡi ngựa lập tức đi vòng qua tường, đánh ngất Sở Linh.
Sở Linh giải khống chế.


Một bức tường khác của Tần Thiếu Đình hạ xuống, chặn đường quay về của Lê Tiêu.
Lúc này Trình Tiểu Ninh cũng dùng khinh công nhảy qua tường của Tần Thiếu Đình, tự mình dựng một bức tường khác ngăn cách Tần Thiếu Đình và Sở Linh.


Hiện tại, Tần Thiếu Đình và Lê Tiêu ở một bên, Sở Linh và Trình Tiểu Ninh ở bên còn lại.
Trình Tiểu Ninh thấy Sở Linh thấp máu, nhanh chóng quyết định đi đánh Sở Linh.
Sở Linh không hoảng hốt kéo Trình Tiểu Ninh ra ngoài, tiếp tục điên cuồng trốn khống chế.


Mà Lê Tiêu và Tần Thiếu Đình bị “bỏ quên” đứng đó tạo thành cục diện 1VS1, nhưng tính về kỹ năng thì Tần Thiếu Đình vẫn còn gần như toàn bộ, Lê Tiêu lại có hơn một nửa đang CD. Vì vậy Tần Thiếu Đình thành công hạ gục được Lê Tiêu bằng một combo cộng thêm bạo phát.


Trình Tiểu Ninh trợn trắng mắt, quên béng mất rằng tốc độ mình giết Sở Linh căn bản không thể nhanh được bằng Tần Thiếu Đình đánh Lê Tiêu.


Trong thời khắc sống còn phải liều mạng. Có điều Sở Linh đã luyện đối phó với Bắc Phủ qua vô số lần đấu tập với Tần Thiếu Đình, cuối cùng Tần Thiếu Đình cản được Trình Tiểu Ninh đang đuổi giết Sở Linh, có điều không còn chiêu cuối nên chỉ có thể cấu máu Trình Tiểu Ninh đến ch.ết.


3:1, Tần Thiếu Đình và Sở Linh là đội giành quán quân thể thức 2VS2 giải đấu mùa Xuân.
Fan hâm mộ hoan hô đinh tai nhức óc, đây là thắng lợi của Tần Thiếu Đình cùng với Sở Linh, cũng chính là vinh quang đối với những người làm fan như bọn họ.


Có lẽ vì đã dự đoán từ trước, không ai tỏ ra thất vọng, chỉ cảm thấy thỏa mãn với trận đấu vừa rồi, coi trọng quá trình hơn kết quả.
Tần Thiếu Đình và Sở Linh đi lên sân khấu, cúi đầu cảm ơn mọi người.
Anti bị vả mặt, lại bắt đầu bị tế sống, kênh live stream ngập tràn comment chúc mừng.


[Năm nay giải cộng sự tốt nhất hẳn là sẽ phải cho Đình thần và Vũ thần ha?]
[Nhất định rồi, nếu không được thì thiên lý ở đâu?]
[Quả Chanh bị lừa cho thảm quá, đảm bảo cậu ấy nghĩ bản thân có thể giết được Vũ thần nên mới cắm đầu đuổi theo như vậy.]


[Tôi hoài nghi Vũ thần cố ý để bản thân không bao giờ đầy máu!]
[Đình thần solo kill Cửu Tiêu đó, ngầu ch.ết!]
[Cùng một chức nghiệp nhưng Đình thần cầm Bắc Phủ đã ở một đẳng cấp khác rồi!]
[Hóng 33 quá chừng!]

Tiếp đó là phần phỏng vấn.


Lê Tiêu và Trình Tiểu Ninh đạt hạng hai nên phỏng vấn trước.
Tiểu Sấm, “Đầu tiên xin được chúc mừng hai bạn đã giành được chức á quân. Xin hãy phát biểu cảm tưởng hiện tại đi!”
Trình Tiểu Ninh, “Tôi rất vui.”
Tiểu Sấm mỉm cười nói, “Không cảm thấy tiếc nuối ư?”


Trình Tiểu Ninh, “Không hề. Có thể đánh thắng được Đình thần và Vũ thần một ván thôi đã đủ để tôi khoe cả đời rồi.”
Fan cười lớn, cảm thấy Trình Tiểu Ninh rất có tố chất fanboy.
Tiểu Sấm, “Cửu Tiêu nói mấy câu xem nào.”


Lê Tiêu, “Tôi rất hài lòng với thành tích này. Không đến mức khoe cả đời, nhưng kết quả này cũng đã nằm trong dự kiến.”
Tiểu Sấm, “Xem ra tâm lý của hai bạn rất ổn.”
Lê Tiêu, “Tôi tốt ở chỗ biết mình biết ta.”
Tiểu Sấm cạn lời, nói vậy sao hỏi tiếp hả ông?


Tiểu Sấm, “Hai người cũng không nhất thiết phải tự ti, đánh được đến trình độ này đã rất giỏi rồi. Còn Đình thần và Vũ thần, có lẽ vẫn chưa vượt qua được.”
Sau khi Lê Tiêu và Trình Tiểu Ninh đi xuống, Tần Thiếu Đình và Sở Linh liền lên phỏng vấn.


Câu hỏi tương tự, để bọn họ phát biểu cảm tưởng.
Tần Thiếu Đình, “Tôi rất vui. Dù sao đây cũng là lần đầu tôi và Sở Linh hợp tác với nhau, dù còn nhiều thiếu sót nhưng có thể giành quán quân vẫn khiến tôi rất mừng.”


Sở Linh, “Tôi cũng rất vui, nhưng vẫn có nhiều chỗ cần phải cố gắng hơn, không thể tự mãn được.”
Tiểu Sấm, “Vô địch rồi thì kiêu ngạo chút cũng được mà. Vậy xin hãy nói cho mọi người nghe một chút, hai người đánh giá biểu hiện ngày hôm nay thế nào?”


Tần Thiếu Đình để Sở Linh nói trước.


Sở Linh mỉm cười, “Có rất nhiều nguyên nhân đưa tới chiến thắng hôm nay. Cửu Tiêu và Quả Chanh là bạn nối khố, mọi người cũng thấy bọn họ phối hợp cực kỳ nhuần nhuyễn, hạn chế tôi rất tốt. Cũng như đã được đánh giá, hai chức nghiệp của bọn họ hợp tác với nhau đẹp như sách giáo khoa. Giành được thành tích này cũng đủ để chứng minh thực lực của bọn họ. Mà trong chúng tôi, tuy Mặc Thư rất sợ hai chức nghiệp này, nhưng nhờ đội trưởng bảo vệ đúng lúc mà cơ hội sống của tôi lại nhiều hơn một chút. Tôi sống được thì chính là mấu chốt để cả hai chúng tôi cùng sống. Vì thế thành tích lần này công lao đều thuộc về đội trưởng, tôi không làm được gì nhiều.”


Tiểu Sấm, “Vũ thần khiêm tốn quá. Đình thần thì sao?”


Tần Thiếu Đình, “Mặc Thư có đặc sắc và hạn chế riêng, đánh với một đội mà chức nghiệp hợp kỹ năng như Xích Viêm và Bắc Phủ quả thực rất khó sống. Nhưng trong không gian sinh tồn hữu hạn ấy, Vũ thần đã cố hết sức, vì vậy tôi không có gì chê trách cả. Em ấy bảo tôi cứu em ấy, nhưng thực ra năng lực cứu trợ của tôi cũng có hạn thôi, phần lớn thời điểm vẫn dựa vào khả năng tính toán hồi chiêu của em ấy. Dù thế nào đi nữa, có được thành tích hôm nay không thể bỏ qua công sức của bất cứ ai trong hai người. Biểu hiện của Cửu Tiêu và Quả Chanh cũng rất tốt, hai đội chúng tôi đấu với nhau đều bung hết sức, chẳng qua chúng tôi thắng ở đoạn tính kỹ năng mà thôi.”


Tiểu Sấm cảm thấy đây chính là Đình thần trong lòng cô, luôn luôn tự tin như vậy, “Chúng ta đều biết khả năng tính kỹ năng và nắm vững thời gian hồi chiêu của Đình thần mạnh đến biến thái, mà cả Võ Hiệp chúng ta chỉ có một mình anh ấy làm được, vì thế có được kết quả hôm nay cũng là chuyện không khó hiểu. Cũng hi vọng đến ngày thi đấu thể thức 33, Chập Lân và Tranh Vanh đều có thể đạt được thành tích tốt.”


“Giải đấu thể thức 2V2 đến đây xin được kết thúc, hai mươi phút nữa chúng ta sẽ đến với trận quyết đấu 3V3 đầu tiên của bảng A, xin đừng rời khỏi vị trí, những trận đấu hấp dẫn vẫn còn tiếp tục ngay sau giờ nghỉ.”


Hình ảnh chuyển về quảng cáo, Tần Thiếu Đình và Sở Linh cũng trở về phòng nghỉ phía sau. Hôm nay bảng A thi đấu 33, ngày mai được nghỉ, sau đó sẽ tới bảng B thi đấu. Chập Lân nằm ở bảng B nên sẽ có một ngày để điều chỉnh, điều này cực kỳ có lợi.


Trở về phòng nghỉ, Tần Thiếu Đình lặng lẽ khóa trái cửa, đi tới ôm chầm lấy Sở Linh rồi hôn cậu một cái, “Chúc mừng Vũ thần.”
Sở Linh khẽ cười, “Chúc mừng Đình thần.”


Tần Thiếu Đình nhìn cậu, “Thực ra những lần trước tôi không để ý lắm đâu, nhưng nghĩ đến việc có thể giành giải cộng sự tốt nhất với em thì bỗng thấy vui lạ thường.”
“Ừ. Trận đấu ngày kia cũng phải cố gắng, nếu có tiền thưởng, tôi sẽ bao anh đi du lịch.”


Tần Thiếu Đình nhíu mày – du lịch được đó, có khi lại làm được mấy chuyện này nọ nha.
“Vậy tôi phải cố gắng thôi.”


Sở Linh nắm chặt tay hắn, “Tôi hi vọng mùa giải đầu tiên tới Chập Lân thi đấu sẽ có thành tích thật viên mãn, top 3 là tốt rồi, đây cũng coi như một dạng khẳng định đối với tôi.”
Tần Thiếu Đình gật đầu, “Nguyện vọng của em, tôi sẽ dốc hết sức mình để đạt được.”






Truyện liên quan