Chương 29: Chuyện ăn năn

*Editor: Đông Vân Triều*
Vân Tích Chỉ cấp tốc dọn dẹp vết máu, dùng thảm bọc lại thi thể vẫn còn ấm của Cố Thử Khúc lướt ra khỏi sân chạy về phía núi cao.
Ta quay lại tiền viện, Tần Khả Tấu đang đứng đờ ra dưới hành lang.
Chờ giây lát, Vân Tích Chỉ vỗ vai hắn, Tần Khả Tấu mới giật mình hồi hồn.


"Tiểu Vân..."
Thần thái Vân Tích Chỉ tự nhiên nói: "Yên tâm đi. Cố muội đã đáp ứng rồi, đồng ý cùng thành hôn ngươi."
"Nhưng..."
Vân Tích Chỉ ghé sát hắn nói: "Kế hoạch kia tuy không thể cho ngươi biết nhưng nàng thì được. Nàng nghe xong còn cao hứng khen Vân ca ca ta thông minh đấy."


Tần Khả Tấu mờ mịt: "Như vậy a."
"Thời gian không còn sớm nữa, ngươi nên đi mời rượu đi, khách nhân hẳn cũng chờ lâu rồi. Với cả sắc mặt của ngươi không tốt lắm, thân thể không thoải mái?" Vân Tích Chỉ thúc giục.
Tần Khả Tấu gật đầu: "Hơi hơi."


"Là do ngươi suy nghĩ nhiều quá đấy. Lát nữa cùng ta đối ẩm mấy chén là sẽ ổn thôi." Vân Tích Chỉ cười sang sảng đi trước.
Người vừa đi, Tần Khả Tấu lại ngồi đờ ra.


Ta thấy hơi lo lắng cho hắn, nhưng dù gì hôm nay cũng là khoảng thời gian cuối cùng của cuộc đời hắn, không hy vọng có người khác tới làm phiền.
Nha hoàn ở tiền thính giục hắn tiếp đón khách mời, hắn đáp: lập tức đi ngay.
Sững sờ một lúc nữa, hắn thở dài đứng lên, bỗng nhiên khựng lại vịn vào lan can.


Tần Khả Tấu có chút kinh ngạc, chậm rãi nhấc tay phải bắt mạch tay trái, ngừng chốc lát, từ một tia kinh ngạc đã lan ra thành không thể tin được.
"Dạ Sát." Tần Khả Tấu run giọng gọi.
Bóng người quen thuộc quỳ gối trước hắn.
"... Ta, ta cầu xin ngươi một chuyện..." Tần Khả Tấu thống khổ nói.


available on google playdownload on app store


Dạ Sát thận trọng đáp: "Xin chủ nhân dặn dò."
Tần Khả Tấu nói: "Chốc lát nữa ta đến chúc rượu ở đại sảnh, cầu ngươi... đến lúc đó, một kiếm giết ta."
Dạ Sát lúc này mới ngẩng đầu, đáy mắt có nghi ngờ.


Bởi vì thêm một tia nghi ngờ này mà lệ khí quanh thân hắn tan đi không ít, hơi giống tiểu Ảnh vệ dễ cưng của ta.
"... Ta trúng độc." Tần Khả Tấu tuyệt vọng nhắm mắt, "Là độc "Một ngày sau thu" của Thái Hành giản."
"Thiên cổ ngưng nhất nhật, thu hậu trảm lập quyết." Dạ Sát lạnh giọng nói.


"Đúng... Dạ Sát, ngươi cũng là cao thủ dùng độc, hẳn đã biết người bị trúng độc sẽ rất khó nhận biết, sau mười hai canh giờ nhất định sẽ ch.ết." Khí tức Tần Khả Tấu yếu dần, "Hiện tại hai nhà Tần lăng Thái Hành đều ở chỗ này, nếu ta ch.ết đi mà mang trong mình độc của Thái Hành giản, hậu quả sẽ khó mà lường được. Dạ Sát, ta cầu xin ngươi... giúp ta giấu việc này. Ngươi giết ta xong hãy phi tang xác ta... Đừng để ai biết..."


Dạ Sát hơi dừng, đáp: "Lĩnh mệnh."
"Để ngươi gánh trên vai tội nghiệt này... là ta có lỗi với ngươi." Tần Khả Tấu không còn đủ lực nữa, chậm rãi quỳ trên mặt đất, Dạ Sát nhanh nhẹn đỡ lấy hắn.


"Mạng của thuộc hạ thuộc về chủ nhân." Dạ Sát thần tình lạnh nhạt, thậm chí có chút lãnh đạm với cuộc đời.
"Ngươi giúp ta... nói với Tiểu Vân." Tần Khả Tấu tựa vào vai hắn, nhẹ giọng nói, "Nói, ta biết ai giết ta. Ta đã sớm đoán được sẽ có ngày này... Chỉ tiếc, không thể cùng tiểu Vân..."


Khí tức hắn không thông thuận, không nói nổi nữa, Dạ Sát đặt hắn dựa vào mép bàn.
Sau đó lui bảy bước, đặt bội kiếm ngang mặt, tiêu chuẩn dập đầu ba cái trên nền đất.
"Ngươi làm gì vậy!" Tần Khả Tấu bỗng nhiên cuống lên.


"Sau khi hoàn thành việc chủ nhân giao phó, thuộc hạ nguyện tuẫn táng theo ngài." Dạ Sát lạnh nhạt nói.


"Không, không cho." Tần Khả Tấu lắc đầu, "Ngươi bồi mạng vào làm gì cơ chứ, bằng mọi giá phải sống sót nhớ chưa... Mang giấy bút đến đây, ta giúp ngươi viết một phong thư trao trả ngươi về lại Dạ Hành. Tuy rằng không hợp quy củ... Nhưng chủ nhân ch.ết thì cũng đã ch.ết rồi, chỉ hi vọng Dạ Hành có thể sắp xếp chu đáo cho ngươi."


Dạ Sát mau lẹ lấy giấy bút trở về, Tần Khả Tấu liên tục thúc giục: "Ngươi đến đại sảnh trước đi, mau một chút... Chắc ta không chống đỡ được lâu nữa."
Dạ Sát gật đầu, đi thẳng hướng đại sảnh không quay đầu lại lấy một lần.


Ta nhìn Tần Khả Tấu, nhưng thân thể lại không tự chủ được bước theo sau Dạ Đàm.
Mặc dù biết hắn không nhìn thấy ta, nhưng ta vẫn cứ không dám bước tới quá gần.
... A, Dạ Đàm lúc mạnh nhất quả thực hơi đáng sợ.


Vào trong phòng, hắn trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Vân Tích Chỉ. Tần Trầm Uyên phát hiện ra ảnh vệ kiệm lời của ca ca liền muốn mời hắn mấy chén.
Hắn im lặng không lên tiếng, nhưng một chén lại một chén vẫn nhận lấy uống cạn.


Bên cạnh có người nhỏ giọng nói: "Đây chính là Dạ Sát Huyết Ma trong truyền thuyết sao?" "Không phải nói ảnh vệ không uống rượu sao?" "Tùy tùng cũng có thể ngồi với khách quan, Tần Thất công tử quả nhiên đối xử với bọn hạ nhân rất tốt..."
Bọn họ bài xích Dạ Đàm.
Ta rất khó chịu.


Chỉ lát sau Tần Khả Tấu lảo đảo tiến đến, sắc mặt mang theo men say nồng, người khác đều cười hắn say rồi, chỉ có ta biết khí lực hắn hoàn toàn không ổn, tựa như lá cây rời cành chỉ chờ khoảng khắc chao nghiêng xuống đất là tàn lụi hoàn toàn.


Kể cả khi hắn vỗ một chưởng vào Dạ Sát ghim hắn lên tường, ta nhìn thấy rõ ràng, là Dạ Sát tiếp cận sát hắn, còn đỡ lấy thân hình lảo đảo của hắn.
Khóe miệng Tần Thất chảy ra máu đen.
Hắn nói: "Tiểu Sát, giết ta, van ngươi."
Dạ Sát không chút do dự.


Một kiếm xuyên tim, một lời kịch lạnh nhạt tự giá họa cho bản thân, hệt như Tần Thất mong muốn.
Động tác của hắn quá nhanh, bay vụt đi trước mắt ta.
Ta đang sững sờ không biết phương hướng của hắn đã thấy hắn ôm thi thể quay lại.
Hắn đi vài bước liền bất động, như đang đợi người nào.


Vân Tích Chỉ là người đuổi đến đầu tiên, vẻ mặt hắn gần như điên cuồng.
"Dạ Sát! Để Tần Thất ở lại!!" Mắt Vân Tích Chỉ long lên giận dữ.
"Ta không muốn đánh nhau với ngươi." Dạ Sát nói, "Chủ nhân có mấy lời để lại cho ngươi."


Vân Tích Chỉ vốn đã định ra tay, nghe được thì khựng lại: "Ngươi, ngươi nói cái gì?"
"Chủ nhân nói, hắn biết là ai giết hắn, cũng sớm đoán được sẽ có một ngày như thế." Dạ Sát nói.
"... Không thể..." Vân Tích Chỉ kinh hoảng.


"Chủ nhân nói, chỉ tiếc, không thể cùng Vân công tử..." Tới đây, Dạ Sát liền dừng lại, bởi vì câu này của Tần Thất vốn còn để ngỏ. Dạ Sát chăm chú suy tư một lúc, nói, "Không thể cùng Vân công tử đi hết cuộc đời này."
Nghe được câu này lòng ta bách vị tạp trần.


Trường kiếm trong tay Vân Tích Chỉ rơi xuống đất, hắn ngây người bất động.
Dạ Sát lại lao vút đi.
Ta phải dùng tới phần mềm HACK mới miễn cưỡng khóa được vị trí của hắn.
Tới đây là nửa tháng dài dằng dặc truy sát và lẩn trốn.


Dạ Sát bao nhiêu lần tìm được đường sống giữa ngàn vạn truy kích, tận lực bảo toàn thi thể lạnh lẽo, thậm chí vẫn còn giữ lễ nghi chủ tớ.
Ta không nỡ xem, tua tới nửa tháng sau.
Dạ Sát quỳ gối giữa rừng cây bạch dương, nhẹ nhàng sửa sang lại thi thể Tần Thất đã bắt đầu thối rữa.


Cả người hắn vết thương chồng chất, hai tay máu thịt be bét, vây mà Tần Thất đến góc áo cũng không sứt chỉ chút nào.
"Chủ nhân, hãy để thuộc hạ kháng mệnh lần cuối." Dạ Sát cung kính nói.


Hắn không hề tiêu hủy thi thể, trái lại an táng chủ nhân ở sâu trong rường bạch dương. Hắn tay không bẻ gãy kiếm của mình, cũng chôn theo để kiếm bồi Tần Thất dưới suối vàng.
Thật lâu sau khi an táng, hắn vẫn quỳ bên huyệt mộ được đắp sơ sài.


Huyết Ma đãng từng lạnh lùng tàn nhẫn cỡ nào, dần dần trở nên mê man.
Dạ Sát hỏi: "Chủ nhân, ta sống vì cái gì đây?"
Ta biết, đây mới là chuyện khiến hắn thống khổ nhất.


Không chút do dự giết Tần Thất, cái ch.ết chẳng còn xa lạ gì với hắn, chủ nhân cũng vậy, bản thân hắn cũng thế. Hắn đã rất lưu luyến, giết Tần Thất rồi cũng kết liễu chính mình, đi theo chủ nhân mà hắn yêu quý.
Ta rất buồn bực.
Đột nhiên chẳng muốn xem nữa.
- ----


*Đông Vân Triều: Ít nhất TKT vẫn là một chủ nhân tốt.*






Truyện liên quan

Phản Phái Đầu Tư Trả Về, Tiểu Đệ 3000 Vạn

Phản Phái Đầu Tư Trả Về, Tiểu Đệ 3000 Vạn

Nan Ngôn124 chươngTạm ngưng

6.1 k lượt xem

Thật Thanh Thuần Thật Không Làm Ra Vẻ

Thật Thanh Thuần Thật Không Làm Ra Vẻ

Trì Tổng2 chươngFull

94 lượt xem

Từ Thôn Phệ Bắt Đầu Vô Hạn Trả Về

Từ Thôn Phệ Bắt Đầu Vô Hạn Trả Về

Hiểu Hiểu Tác Gia250 chươngFull

8.1 k lượt xem

Dạy Đồ Gấp 100000 Lần Trả Về, Vi Sư Thật Không Có Điên! Convert

Dạy Đồ Gấp 100000 Lần Trả Về, Vi Sư Thật Không Có Điên! Convert

Tiên Quan198 chươngFull

36.5 k lượt xem

Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Mở Đầu Một Tòa Phòng Đấu Giá! Convert

Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Mở Đầu Một Tòa Phòng Đấu Giá! Convert

Bạo Táo629 chươngTạm ngưng

78 k lượt xem

Mở Mắt Ra, Về Đến Lão Bà Nữ Nhi Tử Vong Trước Một Ngày Convert

Mở Mắt Ra, Về Đến Lão Bà Nữ Nhi Tử Vong Trước Một Ngày Convert

Mại Điêu Đích Nhân479 chươngFull

35 k lượt xem

Đấu Phá: Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Ta Vô Địch Convert

Đấu Phá: Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Ta Vô Địch Convert

Hư Không Chi Kiếm965 chươngTạm ngưng

173.3 k lượt xem

Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư Convert

Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư Convert

Tố Dữ 丶1,093 chươngFull

155.7 k lượt xem

Đấu Giá Trả Về Hàng Tỉ Lần, Ta Thành Nhân Tộc Lão Tổ Convert

Đấu Giá Trả Về Hàng Tỉ Lần, Ta Thành Nhân Tộc Lão Tổ Convert

Võ Thần Hàng Lâm660 chươngFull

60.5 k lượt xem

Đấu Phá: Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Đan Đế Cổ Hà Convert

Đấu Phá: Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Đan Đế Cổ Hà Convert

Tham Cật Địa Cẩu Tử832 chươngTạm ngưng

102.6 k lượt xem

Long Châu Siêu: Mặn Ngư Sư Phó, Dạy Học Trò 2 Lần Trả Về Convert

Long Châu Siêu: Mặn Ngư Sư Phó, Dạy Học Trò 2 Lần Trả Về Convert

Thanh Mai Chử Thủy278 chươngFull

27 k lượt xem

Võng Du: Thần Cấp Thích Khách, Bắt Đầu Gấp Trăm Lần Trả Về! Convert

Võng Du: Thần Cấp Thích Khách, Bắt Đầu Gấp Trăm Lần Trả Về! Convert

Hắc Sắc Thảo Môi Phái245 chươngFull

5.8 k lượt xem