Chương 81: Quân Vô Vọng, chúng ta lên!

*Editor: Đông Vân Triều*
*Khuyến cáo:* Công thụ đảo điên, thụ phản công.
"Là ai nói... muốn đề bù ta, tất cả địa điểm, tất cả tư thế?"


Giữa lúc hoàng hôn tại Kiếm Các, y chốt hạ câu này, cảm hoài tình cũ lập tức biến Dạ Phùng Quân thành bộ dáng ngoan ngoãn phục tùng như ngày xưa, buông vũ khí đầu hàng.
Quân Vô Vọng muốn đùa hắn chút, ôm cánh tay lui vài bước, ngồi lên lan can hành lang, nói: "Tự làm đi."


Dạ Phùng Quân đắn đo, cúi đầu nhìn nửa thân trần của mình, nghi hoặc: "Ngài nói... đằng trước hay đằng sau?"
Quân Vô Vọng: "Tất."
Dạ Phùng Quân khó xử nhíu mày.
Quân Vô Vọng im lặng nhìn hắn.


Sau một phút do dự ngắn ngủi, hắn ʍút̼ hai ngón tay làm ướt, vén áo lên, đưa tay thăm dò thân thể mình, hít sâu một hơi chậm rãi đâm vào. Đón lấy ánh mắt không chút độ ấm của Quân Vô Vọng, hắn từ từ chuyển động thích ứng, tiếp tục đưa vào ngón thứ hai.


Là lần đầu tiên làm chuyện ấy, đương nhiên Dạ Phùng Quân có xấu hổ có giận dữ. Hắn cúi thấp đầu, gắt gao nhắm hai mắt, sống lưng căng chặt, một tay khác siết thành quyền, tỏ rõ hắn cỡ nào không cam lòng.


Nhưng chỉ cần Quân Vô Vọng đả động đến câu kia, bất luận là yêu cầu vô lý khuất nhục thế nào, hắn đều sẽ chấp nhận vô điều kiện.
Dạ Phùng Quân hôm nay còn ngoan hơn gấp nhiều lần so với bình thường.


available on google playdownload on app store


Đây không phải lần đầu Quân Vô Vọng trêu cợt hắn, duy chỉ có lần này là hắn không cự nự mà cắn răng làm.
Quân Vô Vọng biết rất rõ tại sao.


Dù sao đây cũng là Kiếm Các, một nơi vừa quen thuộc vừa nhạy cảm, kích thích y nhớ tới Dạ Đàm kia đã từng cả ngày lẫn đêm, mở mắt ra là cung kính, là ẩn nhẫn, là thanh lãnh, là nhiệt tình —— và, áy náy.


Tất cả những gì hắn làm bây giờ là để chuộc tội ngày tháng chán ghét xa cách của Dạ Đàm trước kia, Dạ Phùng Quân thế mà lại ôm hết lỗi lầm vào bản thân mình.
Thật là một người ôn nhu nhường nào.
Quân Vô Vọng tự nhiên hơi giận bản thân đùa quá trớn.


"Thật xin lỗi." Quân Vô Vọng đè tay hắn lại, áy náy nói, "Ta... chỉ là vừa thấy ánh mắt của ngươi nhìn Quân Tuyền Hành, nghe ngươi gọi y là chủ nhân, mặc dù ta biết là đùa... nhưng vẫn rất tức giận, rất muốn phạt ngươi..."
Nói là giận có khi không quá chính xác.


Nếu thật sự muốn tìm một từ, chẳng bằng nói là sợ.
Quân Vô Vọng đương còn chìm trong sợ hãi thì nghe Dạ Phùng Quân cười khổ: "Trừng phạt? Sao có thể xem là trừng phạt? Việc ta ôm ngươi khiến ngươi căm ghét như vậy sao?"
"Không phải ý này..." Quân Vô Vọng vội vàng giải thích.


Dạ Phùng Quân cắt ngang y, tự tiếu phi tiếu[ ] nói: "Thuộc hạ đã khuếch trương xong, mời ngài hưởng dụng."
[ ] Tự tiếu phi tiếu: cười mà như không cười.
Quân Vô Vọng đỏ mặt sốt ruột: "Ta không phải thật sự muốn vậy, ngươi đừng coi là thật..."


Thừa dịp y còn đang ngẩn ra biện giải, Dạ Phùng Quân đè y xuống cưỡi lên, giật quần y xuống, đỡ lấy vật đã sớm cứng ngắc của chủ nhân, ngồi xuống.


Quân Vô Vọng nhìn Dạ Phùng Quân cố nén nhẫn nại và khó chịu để đổi lấy một nụ cười hài lòng của mình, lòng vừa chot sót, khổ sở vừa cảm thấy an ủi phần nào. Xúc cảm được bao bọc trong ấm áp lâng lâng muốn ch.ết, một giây sau lý trí như CO thở ra một đi không trở lại, y theo bản năng túm lấy eo Dạ Phùng Quân đâm thẳng vào chỗ sâu.


Dạ Phùng Quân kêu lên một tiếng đè nén đau đớn, thân thể run bắn lên rồi bất động.


"Thế nào?" Quân Vô Vọng lấy lại tinh thần thầm hận mình không đủ kiềm chế. Dạ Phùng Quân mỗi lần đều cực kỳ ôn nhu, tỉ mỉ cẩn thận, ngoại trừ lần đầu tiên y yêu cầu thì chưa từng để y ăn đau. Y lập tức hối hận, lòng sinh thẹn, bất an hỏi, "Không thoải mái ư? Là lỗi của ta không nhịn được... Quả nhiên ngươi vẫn rất để ý?"


Dạ Phùng Quân thở dài: "Nơi này cách chính sảnh không xa, dễ bị người nhìn thấy. Quả nhiên... vẫn để ý bị người phát hiện."
Quân Vô Vọng trêu hắn: "Sợ bị ngươi nhìn thấy, hay bị ta nhìn thấy?"


Dạ Phùng Quân hiểu ý y là chỉ Dạ Đàm và Quân Tuyền Hành, lắc đầu nói: "Dạ Tiêu, Dạ Lan, Thất Thất, Quân Lạc Thư... Kiếm Các nhiều người như vậy, bị ai trông thấy cũng không ổn."


Quân Vô Vọng cảm thụ được nhiệt độ nóng bỏng sâu trong cơ thể hắn, giảo hoạt đong đưa hông đẩy đẩy mông hắn: "Vậy phải làm sao bây giờ, ta chẳng nỡ ra ngoài chút nào."
"Không sao." Dạ Phùng Quân cúi đầu nói, "Ta đã đáp ứng ngài, chủ nhân cứ tận hứng."


Hắn đã nhẫn nại đến bước này, cũng chỉ vì mình mà cân nhắc, bản thân Quân Vô Vọng kiểm điểm lại mình thật cầm thú. Y nói khẽ: "Thôi thì không đi được cũng không về được, Phùng Quân, ngươi nắm chắc ta." Dạ Phùng Quân nghe theo, Quân Vô Vọng đỡ mông hắn, ưỡn người đứng lên.


"..." Cái này tư thế vừa xấu hổ lại có độ khó cao này, Dạ Phùng Quân bất đắc dĩ thở dài, "Vậy ngài nhanh chút, đừng để người nhìn thấy."
[Tắt đèn không cho xem]
Hôm sau.


Chuyện chủ nhân Kiếm Các - Quân Tuyền Hành ôm chủ nhân thứ hai Kiếm Các toàn thân trần trụi - Dạ Đàm co cẳng phi nước đại truyền khắp trên dưới Mạt Lăng.
Dạ Đàm đoán được chuyện gì xảy ra, cảm giác địch ý với hai người xa lạ kia như hóa thành thực thể muốn vặt hết lông đầu họ.


Lúc ăn trưa, sắc mặt Dạ Đàm mười phần không ổn, ngay trước mặt mọi người, nghiêm túc tuyên bố: "Kiếm Các không khuyến khích người trần truồng chạy loạn, càng không khuyến khích người ôm người trần truồng chạy loạn, thỉnh chư vị tự trọng. Lần sau tái phạm, tuyệt không thể tha."


Dạ Phùng Quân toát mồ hôi hột: "Hai vị Các chủ, chuyện này đừng đặc biệt đặt ra luật được không..."
Dạ Đàm cười lạnh, khịa đểu: "Sao dám áp dụng lên đầu quý khách chứ, luật này là dành cho bản thân người Kiếm Các chúng ta."


Dạ Tiêu làm ra vẻ mặt "bảo bảo sợ muốn ch.ết": "Lão đại ngươi thế mà nhìn thấy?!"
Dạ Đàm: ""
Dạ Tiêu cuống quít giải thích: "Đây không phải là việc ta có thể khống chế nha lão đại! Ta đã khuyên Dạ Lan rồi đấy chứ, nhưng hắn bị ngu, hắn không nhớ được! Ngươi không được trách ta nha!!"


Dạ Đàm: "..."
Quân Tuyền Hành vuốt lông hắn: "Aiz, A Đàm, cũng không phải chuyện lớn gì mà, bọn họ vui là được, vui là được."
Dạ Đàm ngậm miệng, chán không buồn nói.


Quân Tuyền Hành quay đầu hỏi: "Nhưng sao lại không mặc quần áo mà chạy qua chạy lại thế, chơi rất vui sao?" JJ mà gặp gió hẳn là mát lắm.
Dạ Tiêu sụp đổ: "Chơi không vui, muốn tự sát."
Quân Vô Vọng hạ giọng, vụng trộm hỏi: "Nát thế sao?"
Dạ Phùng Quân cười trêu tức: "Lần sau chúng ta thử là biết."


Quân Vô Vọng rùng mình, ngồi thẳng tắp, ánh mắt đầy chính trực: "Việc này có gây tổn thương tinh thần, nên quản thúc chặt chẽ."
Quân Tuyền Hành: "A, Vô Vọng ngươi cũng đã nói như vậy rồi, cứ thêm điều này vào đi."


Người bình thường duy nhất của Kiếm Các - Dạ Đàm, hôm nay cũng cảm thấy gánh nặng trên vai cũng nặng hơn một phần.
- ----
*Đông Vân Triều: Hii ~:>*






Truyện liên quan

Phản Phái Đầu Tư Trả Về, Tiểu Đệ 3000 Vạn

Phản Phái Đầu Tư Trả Về, Tiểu Đệ 3000 Vạn

Nan Ngôn124 chươngTạm ngưng

5 k lượt xem

Thật Thanh Thuần Thật Không Làm Ra Vẻ

Thật Thanh Thuần Thật Không Làm Ra Vẻ

Trì Tổng2 chươngFull

82 lượt xem

Từ Thôn Phệ Bắt Đầu Vô Hạn Trả Về

Từ Thôn Phệ Bắt Đầu Vô Hạn Trả Về

Hiểu Hiểu Tác Gia250 chươngFull

7.6 k lượt xem

Dạy Đồ Gấp 100000 Lần Trả Về, Vi Sư Thật Không Có Điên! Convert

Dạy Đồ Gấp 100000 Lần Trả Về, Vi Sư Thật Không Có Điên! Convert

Tiên Quan198 chươngFull

36 k lượt xem

Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Mở Đầu Một Tòa Phòng Đấu Giá! Convert

Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Mở Đầu Một Tòa Phòng Đấu Giá! Convert

Bạo Táo629 chươngĐang ra

75 k lượt xem

Mở Mắt Ra, Về Đến Lão Bà Nữ Nhi Tử Vong Trước Một Ngày Convert

Mở Mắt Ra, Về Đến Lão Bà Nữ Nhi Tử Vong Trước Một Ngày Convert

Mại Điêu Đích Nhân479 chươngFull

33 k lượt xem

Đấu Phá: Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Ta Vô Địch Convert

Đấu Phá: Đấu Giá Vạn Lần Trả Về, Ta Vô Địch Convert

Hư Không Chi Kiếm965 chươngTạm ngưng

166 k lượt xem

Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư Convert

Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư Convert

Tố Dữ 丶1,093 chươngFull

150.6 k lượt xem

Đấu Giá Trả Về Hàng Tỉ Lần, Ta Thành Nhân Tộc Lão Tổ Convert

Đấu Giá Trả Về Hàng Tỉ Lần, Ta Thành Nhân Tộc Lão Tổ Convert

Võ Thần Hàng Lâm660 chươngFull

58.6 k lượt xem

Đấu Phá: Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Đan Đế Cổ Hà Convert

Đấu Phá: Thụ Đồ Vạn Lần Trả Về, Đan Đế Cổ Hà Convert

Tham Cật Địa Cẩu Tử832 chươngTạm ngưng

98.2 k lượt xem

Long Châu Siêu: Mặn Ngư Sư Phó, Dạy Học Trò 2 Lần Trả Về Convert

Long Châu Siêu: Mặn Ngư Sư Phó, Dạy Học Trò 2 Lần Trả Về Convert

Thanh Mai Chử Thủy278 chươngFull

26.1 k lượt xem

Võng Du: Thần Cấp Thích Khách, Bắt Đầu Gấp Trăm Lần Trả Về! Convert

Võng Du: Thần Cấp Thích Khách, Bắt Đầu Gấp Trăm Lần Trả Về! Convert

Hắc Sắc Thảo Môi Phái245 chươngFull

5.4 k lượt xem