Chương 14: Trả thù cái tát
Rắn rết thứ nữ
Tác giả: Cố Nam Yên
Edit: Khuynh Vũ
Thanh Từ đi theo Mộc Tịch Bắc trở lại gian phòng, Mộc Tịch Bắc cũng không xoay người, chỉ đưa lưng về phía Thanh Từ, lẳng lặng đứng ở trước cửa sổ, nhìn ánh trăng mông lung, không có lên tiếng.
Còn Thanh Từ lại nhìn chằm chằm bóng dáng yên lặng của Mộc Tịch Bắc, thật sự có nhiều chuyện Thanh Từ vẫn không hiểu rõ lắm, tuy nhiên nàng vẫn tin tưởng, người này chính là tiểu thư.
" Thanh Từ! "
Giọng nói thản nhiên, mang theo chút khàn khàn cùng chua xót.
Thanh Từ sửng sốt, rồi sau đó cố gắng áp chế kích động trong lòng, lại mang theo một tia không xác định:
" Tiểu thư! "
Mộc Tịch Bắc theo thói quen thở dài một hơi, xoay người đi tới trước mặt Thanh Từ, bàn tay trắng nõn như mỡ dê nhẹ tay khẽ vuốt khuôn mặt bị lửa thiêu đốt dữ tợn của Thanh Từ, trong mắt hiện vẻ đau xót.
Thanh Từ ý thức vẫn có chút tự ti, cảm thấy làm vậy sẽ làm bẩn tay Mộc Tịch Bắc, hơi né tránh lui về phía sau.
Mộc Tịch Bắc thả tay xuống, không nói gì thêm, từ mép giường lấy ra một bọc kim châm vừa mỏng vừa cứng, đưa tới trước mặt Thanh Từ, lãnh đạm mở miệng nói:
" Đêm nay Mộc Vãn Tình hẳn sẽ tới chỗ của Tam tiểu thư, ban ngày nàng ta đánh ngươi một bạt tai, bây giờ hãy đòi lại đi. "
Thanh Từ sửng sốt, trong lòng hết sức cảm động, nàng hiểu rõ tiểu thư, một cái tát mà tiểu thư cũng không bỏ qua, như vậy mối thù bị huỷ dung, cũng sẽ để ở trong lòng.
Thanh Từ cất bọc kim châm vào trong ngực, sau đó lợi dụng ánh trăng mông lung lẻn đi ra ngoài.
Hôm nay Lão thái phi coi như cấp quả ngọt làm chủ cho thứ xuất, cho nên thân là con vợ cả trong lòng Mộc Vãn Tình tất nhiên không thoải mái, cho rằng người chỉ xứng làm người hầu như Mộc Kiến Ninh mà cũng dám tranh đoạt sự nổi bật cùng mình, cho nên nhất định muốn đi thể hiện uy phong một chút.
Thanh Từ một đường đi tới tiểu viện của Mộc Kiến Ninh, chỉ thấy Mộc Kiến Ninh đang ở trong sân giơ tay chống nạnh, đắc ý dào dạt giáo huấn mấy nha hoàn mới tới, rốt cuộc cảm nhận được tư vị làm tiểu thư, cho nên rất thống khoái.
Tung người mấy cái, nhẹ nhàng nhảy vào trong phòng Mộc Kiến Ninh, đánh giá bố cục xung quanh căn phòng, sau đó lấy ra kim châm, chia ra cắm vài cái lên mấy cái ghế xung quanh bàn trà.
Sau đó xoay người đến bên giường, cắm tiếp mấy cây lên gối đầu, số còn dư lại đem vứt xuống nệm giường.
Trước kia vẫn hay làm việc này với Mộc Tịch Bắc, chẳng qua lúc trước kim châm luôn tẩm thêm chất độc, mục đích dùng để giết người, hôm nay cũng không phải, mặc dù đồ bỏ như Mộc Kiến Ninh nói có cũng được mà không có cũng chẳng sao, nhưng tiểu thư nói giữ lại nàng ta còn có chỗ dùng.
Cho nên, mạng của Mộc Kiến Ninh sẽ giữ lại, chờ một ngày nào đó làm bàn đạp cho Mộc Tịch Bắc.
" Tam tiểu thư, Nhị tiểu thư đến đây. "
Một nha hoàn chạy vào bẩm báo, sắc mặt Mộc Kiến Ninh không khỏi có chút khó coi.
Thanh Từ nhảy lên nóc nhà, xê dịch một viên gạch, nhìn tình hình phía dưới.
Chỉ thấy luôn luôn dịu dàng Mộc Vãn Tình đang dẫn theo hai người ma ma cường tráng bên cạnh Liễu Chi Lan, trong giọng nói hiện vẻ nhu hoà:
" Tam muội muội, tỷ đến thăm muội đây, hôm nay muội vừa tuyển nha hoàn, đều chưa biết quy củ, tỷ tỷ lo lắng muội không quản giáo được, ngày sau khó tránh khỏi sẽ cưỡi đến trên đầu muội. "
Mộc Kiến Ninh cũng biết vị tỷ tỷ của mình không dễ chọc, cho dù trong lòng không vui, cũng chỉ có thể kiên trì mở miệng nói:
" Nhị tỷ tỷ đang nói gì vậy, mau, vào trong ngồi, bên ngoài gió lớn, vào bên trong uống ngụm nước trà. "
Một chân hai người vừa mới bước vào trong phòng, lại nghe thấy " Bốp " một tiếng, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Mộc Vãn Tình cũng không quay đầu lại, nhưng Mộc Kiến Ninh có chút phẫn nộ xoay người lại nhìn ma ma vừa động thủ, thì ra là vị ma ma mà Mộc Vãn Tình mang đến trực tiếp cho nha hoàn vừa mới vào phủ hôm nay một bạt tai, xuống tay ngoan độc, trước giờ chưa từng thấy qua.
Nha hoàn kia nhìn rất thanh tú, chỉ tiếc khuôn mặt lập tức sưng phồng lên, thậm chí khoé miệng còn chảy ra một ít máu, những người khác thấy vậy đều hoảng sợ không dám mở miệng, một đám rụt rè sợ hãi.
Sắc mặt Mộc Kiến Ninh rất khó coi, giờ phút này Mộc Vãn Tình chính là ỷ vào thân phận con vợ cả đến đây lập uy, hôm nay giáo huấn những nha đầu này, sợ rằng ngày sau những người này sẽ không coi chính mình là chủ tử, huống chi, truyền ra ngoài, người khác sẽ chỉ cảm thấy Tam tiểu thư nàng là một người vô năng.
" Muội muội làm sao thế, sắc mặt sao lại khó coi như vậy? "
Vẻ mặt Mộc Vãn Tình thân thiết mở miệng.
" Không có việc gì, tỷ tỷ... "
Mộc Kiến Ninh còn chưa kịp nói xong, lại vang lên vài tiếng " Bốp " Bốp ", làm cho sắc mặt Mộc Kiến Ninh đen lại giống như đáy nồi.
Mộc Vãn Tình lướt qua Mộc Kiến Ninh, dẫn đầu đi tới cạnh bàn, nhẹ nhàng vuốt phẳng làn váy, mới chậm rãi ngồi xuống.
Thanh Từ ngồi trên nóc nhà mở to đôi mắt sáng ngời, chờ Mộc Vãn Tình phát hoảng, quả nhiên, Mộc Vãn Tình vừa ngồi xuống liền phát ra một tiếng thét chói tai:
" A! "
Tất cả mọi người sửng sốt, hai ma ma vội vàng chạy tới:
" Tiểu thư, người sao vậy. "
Một châm kia quả thực không nhẹ, dài gần nửa tấc đâm thẳng vào mông Mộc Vãn Tình, ma ma kiểm tr.a qua cái ghế dựa, lập tức phát hiện hung khí.
Ánh mắt lộ hung ác, trên mặt Mộc Vãn Tình đổ đầy mồ hôi, ánh mắt dữ tợn, nàng thật sự không thể tưởng tượng được một người luôn xem nàng như thiên lôi sai đâu đánh đó vậy mà lại có lá gan lớn như vậy.
Lấy lại tinh thần, hai bước thành một bước đi đến trước mặt Mộc Kiến Ninh
" Bốp! " Một cái tát không chút lưu tình đánh xuống.
" Ngươi... Ngươi dám đánh ta? "
Tuy rằng Mộc Kiến Ninh vẫn liên tục chịu uỷ khuất, cũng chưa bao giờ bị Mộc Vãn Tình đánh qua.
Nhưng Mộc Kiến Ninh thuỷ chung đấu không lại Mộc Vãn Tình, còn chưa kịp phản kích, chợt nghe Mộc Vãn Tình ung dung mở miệng:
" Sao vậy? Ngươi hãm hại đích tỷ mà còn muốn cãi lại. Có cần ta đem toàn bộ nhân chứng vật chứng ở đây giao cho mẫu thân, công khai thẩm tr.a xử lý hay không? "
Nhất thời Mộc Kiến Ninh cũng không biết mở miệng như thế nào, nàng cũng không biết châm đó là ở đâu ra, chẳng lẽ bên trong nha hoàn mới tới hôm nay có phản đồ?
Nhưng hôm nay Mộc Vãn Tình tựa hồ rất tức giận, giơ tay lại một cái tát đánh tới, khiến Mộc Kiến Ninh chỉ có thể ôm mặt, ánh mắt mang theo oán độc nhìn Mộc Vãn Tình, không hề lên tiếng.
Thanh Từ nhếch đôi môi đỏ mọng, trong mắt xuất hiện tia sát ý, tuy rằng lúc trước nàng vẫn luôn hầu hạ Tịch Tình, nhưng chung quy nàng vẫn tính là một sát thủ, mấy năm nay sống trong đao quang kiếm ảnh lại càng gió tanh mưa máu.
Thấy Mộc Kiến Ninh ăn đủ mệt, rốt cuộc Thanh Từ có thể yên tâm trở về ngủ rồi.
Mộc Tịch Bắc đi ra, nhìn mặt hồ tĩnh lặng, lần này Lão thái phi chuẩn bị tiệc thọ yến cho nàng, tuyệt đối là một cơ hội xoay người rất tốt, tuy nhiên cũng sẽ có người cản trở, cho nên giờ phút này nàng chỉ ngưng mắt trầm tư.
Làm lại một đời, nàng không muốn làm cho chính mình chồng chất vết thương, nàng muốn bảo vệ bản thân thật tốt, cho mình sống cuộc sống tốt nhất, sẽ không giống như kiếp trước rơi vào kết cục thê thảm.
Nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, vẻ mặt Mộc Tịch Bắc dịu dàng, xoay người trở lại gian phòng, đồng thời mở miệng nói:
" Thanh Từ, vào đây! "
Thanh Từ không tiếng động đi vào theo, cho tới giờ nàng vẫn không biết rốt cuộc chuyện này là sao, nhưng mà nàng chỉ cần biết người đó là tiểu thư là đủ rồi.
Mộc Tịch Bắc lại chăm chú đánh giá mặt Thanh Từ, lúc Thanh Từ gần như muốn lùi bước liền mở miệng nói:
" Trong khoảng thời gian này, giám thị chặt chẽ Liễu Chi Lan, nhìn xem bà ta có động tác gì, cùng người nào lui tới. "
Thanh Từ sửng sờ, liền đắm chìm trong sự dịu dàng của Mộc Tịch Bắc, thật lâu cũng chưa mở miệng.
Thanh Từ àh, ta sẽ tìm loại thuốc tốt nhất trên đời, chữa khỏi vết thương của muội, nếu như không khỏi, ta sẽ lột da mặt của Ngân Bình xuống, tặng cho muội.
---- Đề lời nói với người xa lạ ----
Ngạch, thật xin lỗi ha, hôm nay trong nhà có chuyện nên hơi chậm trễ~