Chương 5: Có duyên có phận nhất định gặp nhau

-Hàn Thất Lục anh rất thích hoa à?
-Đúng vậy! Hắn trả lời nhưng vẫn chăm chú nhìn những đóa hoa hướng dương đang nở rộ
-Anh thích hoa hướng dương à?
-Đúng vậy!
-Tại sao anh lại thích chúng?


-Vì chúng tượng trưng cho sự chung thủy, quân trung, hiếu nghĩa vì hoa hướng dương luôn hướng thẳng về phía mặt trời!
-Tôi cũng rất thích hoa hướng dương nhưng vì chúng đẹp chứ không phải là mấy cái giải thích khó hiểu của anh hihi!


-Cô ngốc thật đấy! Tôi không hiểu làm sao cô lên được cấp 3.(Hắn lè lưỡi nhằm trêu tức tôi)
-Ai nói tôi ngu hả! Môn mĩ thuật tôi được 10 cơ đấy!
-Hửm, còn các môn còn lại thì được 4 điểm đúng không!
-Wa! Anh nói nhỏ thôi, lỡ người khác nghe được thì ch.ết tôi đó!


-Haha, từ trước tới giờ tôi chưa từng gặp ai thú vị như cô!
-Xấu xa! Tôi đỏ mặt
Đây là lần đầu tiên có một đối thủ ngang tầm ngang sức với tôi như vậy.
Tôi không tin anh không có điểm yếu! Nhất định tôi sẽ tìm ra điểm yếu của anh cho bằng được!






Truyện liên quan