Chương 14: Loại hình nhiệm vụ (1)
Từ sau chuyện hôm đó, Tiên Âm và Ám Dạ xem như làm hòa, hơn nữa tình cảm cũng có một bước tiến triển nho nhỏ. Mỗi lần on game, hai người cũng không chỉ tập trung vào chuyện tình thú mà cũng làm một số việc khác, như đi dạo chơi hoặc đôi khi ngồi trò chuyện với nhau.
Hôm nay, Tiên Âm vốn không được vui vẻ là bao vì chuyện ở trường tự dưng lại xuất hiện một tên đáng ghét kiêu căng ngạo mạn, tuyên bố trước mặt đông đảo người khác là phải đeo đuổi cô cho bằng được. Cũng may là có Sở Thiên Vân giúp cô che mưa chắn gió, bằng không chắc cô đã bị con ruồi đó làm phiền đến ch.ết.
Lẽ dĩ nhiên, cô cũng không có gan đem việc này kể cho Ám Dạ. Cứ nhìn bộ dạng cái thùng giấm siêu cấp của anh, nếu mà nói ra không biết cô sẽ bị “phạt” kiểu gì nữa đây. An toàn tính mạng luôn là trên hết.
Trong lúc cô miên man suy nghĩ, Ám Dạ - kẻ rộng lượng để cô nằm trên đùi – cũng không khỏi lên tiếng:
- Tiểu Điềm, hôm nay chúng ta thử hình thứ nhiệm vụ xem.
Tiên Âm cũng vô cùng hào hứng:
- Được đó!
Từ lúc chơi trò chơi này đến giờ, hai người vẫn chưa thử hình thức nhiệm vụ nha. Không biết có gì thú vị không nữa. Lẽ dĩ nhiên, cô không hề chú ý đến nụ cười hơi gian xảo trên môi của anh.
Hai người đồng thời chọn tham gia nhiệm vụ ngẫu nhiên. Cả hai người bọn họ cũng không hề biết trước chút gì cả loại hình này là do hệ thống ngẫu nhiên lựa chọn, gần như mỗi lần mỗi khác.
[Hệ thống]: Tiến vào kịch bản “Tiểu thư danh môn”.
Đến lúc Tiên Âm mở mắt ra thì khung cảnh xung quanh cô hoàn toàn biến đổi. Nhìn một vòng xung quanh, cả căn phòng được bày trí hết sức xa hoa. Còn quần áo trên người cô cũng biến đổi thành một bộ đầm ngủ bằng loại chất liệu gần như trong suốt, lại còn không mặc áo lót, thoạt nhìn cực kì quyến rũ.
Đúng lúc này, có tiếng người gõ cửa:
- Tiểu thư, thầy dạy kèm mới của người đến rồi.
Tiên Âm nhanh nhảu chạy ra mở cửa. Một bà quản gia già làm động tác mời người thanh niên đang đứng cạnh bên vào trong. Người đó dĩ nhiên không còn ai khác ngoài Ám Dạ nữa.
Tuy đã “quen biết từ lâu”, nhưng cả hai vẫn giả vờ lạ lẫm để tránh sự nghi ngờ của NPC. Đặc trưng của loại hình nhiệm vụ vốn là qua mắt NPC, xxoo mà không để họ phát hiện. Vậy nên, thanh niên mặc đồ tây nghiêm chỉnh cũng nở nụ cười:
- Chào em, từ hôm nay, tôi sẽ dạy kèm cho em.
Hắn nở một nụ cười ma mị, ánh mắt lõi đời dường như nhìn thấu da thịt của cô dưới tấm áo mỏng manh. Tiên Âm cũng rất xấu hổ, hạ thân bắt đầu thấy ẩm ướt nhưng để tránh NPC sinh nghi, cô cúi đầu, lễ phép chào:
- Em chào thầy.
Theo cái khom người của cô, hai trái tuyết lê trắng muốt lộ ra trước mắt Ám Dạ, khiến hô hấp hắn có phần dồn dập. Tuy nhiên, hắn vẫn giữ được sự trấn định, lấy một quyển sách trong cặp đen ra rồi đặt lên bàn, đồng thời nói với Tiên Âm:
- Hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu từ môn Toán.
Ngay lúc cô đến đầu giường để lấy vở, bà quản gia cũng mỉm miệng cười rồi lui ra. Đúng lúc đó, Ám Dạ cũng bước đến, đóng lại cửa. Trên khung nhiệm vụ, chỉ dẫn đầu tiên đã xuất hiện:
[Hệ thống]: Chỉ dẫn “Lửa gần rơm dễ bén”. Mô tả: thầy giáo trẻ không chịu nổi cảnh cô học trò ăn mặc gợi cảm đã bắt đầu những hành động xàm sỡ. Cô học trò nếm mùi kích thích cũng hưởng ứng theo.
Không chút do dự, Ám Dạ bắt đầu đến gần cô gái bé nhỏ, tiến hành lại hoạt động đã quá quen thuộc. Chỉ khác cái, lần này, hai người bọn họ cố ý đổi cách xưng hô:
- Tiểu lẳng lơ, em mặc đồ gợi tình như vậy, không phải muốn quyến rũ thầy giáo mình à?
Nam nhân bước đến lại gần cô gái nhỏ, ma trảo bắt đầu xoa nắn hai quả tuyết lê. Cô giương đôi mắt đẹp nhìn anh:
- Thầy, em không có.
Ám Dạ bật cười, cúi đầu hung hăng hôn lấy đôi môi đỏ mọng mê người. Sau khi chiếm đoạt hết ngọt ngào, ánh mắt anh mới dừng lại trên hai đỉnh núi đã cương cứng lên, dùng một đầu ngón tay ác ý vân vê:
- Đồ đâm đãng, em rõ ràng đang muốn anh.
Hạ thân cô bị lời nói và hành vi của anh khiêu khích, ɖâʍ dịch liên tục chảy ra, làm ướt đẫm cả qυầи ɭót. Nhưng chưa đợi cô hoàn hồn, miệng anh đã ngậm lấy quả cherry nửa ẩn nửa hiện dưới cái đầm ngủ mà ßú❤ ʍút̼ điên cuồng.
- A.
Không cách nào kềm chế bản thân, Tiên Âm bắt đầu rên rỉ. Bàn tay tà ác còn lại của anh cũng lần mò đến và tuột cái qυầи ɭót nhỏ màu trắng xuống dưới mắt cá chân của cô, rồi nhanh chóng kéo khóa quần, giải phóng cự vật thô to.
Lúc này, Ám Dạ để Tiên Âm tựa mình vào thành giường. Hai cánh hoa hồng phấn dưới con mắt soi mói của nam nhân không ngừng run rẩy và cũng không ngừng phun ra d*m thủy.
Cảnh đẹp đó càng khiến vật khổng lồ của anh bành trướng. Nhìn hoa huy*t đã bị mình dạy dỗ thành vô cùng mẫn cảm, anh hài lòng, lập tức cắm thẳng phân thân vào trong. Ngay lập tức. cự vật bị cánh hoa nhỏ không ngừng ʍút̼ lấy một cách chặt chẽ, dường như muốn bẻ gãy vật lạ xâm nhập. Cả hai người cũng phát ra tiến rên rỉ vì sung sướng.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa bắt đầu vang lên:
- Tiểu thư, tôi mang nước lên cho người đây.
Tức thời, chỉ dẫn của hệ thống cũng biến đổi thành “Qua mặt quản gia làʍ ȶìиɦ”. Tiên Âm yếu ớt mở miệng, chỉ dẫn cho Ám Dạ:
- Vào phòng tắm.
Không nói hai lời, hai người lập tức di chuyển vào trong phòng tắm, không quên khóa cửa lại. Những bước đi mang rung động cũng làm cả hai người vô cùng sung sướng, nhưng vì tránh để bà quản gia phát hiện, chẳng ai dám hó hé lời nào.
- Tiểu thư, cô đâu rồi?
Bà quản gia mở cửa, nhìn thấy căn phòng trống trơn không một bóng người thì không khỏi ngạc nhiên. Tiên Âm ở trong phòng tắm đang bị nam căn của Ám Dạ lấp đầy, cố gắng che dấu sự bất thường trong giọng nói trả lời:
- Con đang ở trong phòng tắm.
Ngay lúc cô vừa dứt lời, nam nhân nhân cơ hội đó mà đánh mạnh vào hoa tâm một phen, làm cả người cô mềm nhũng.
Bà quản gia cũng không hề nghi ngờ gì, chỉ hơi kinh ngạc hỏi:
- Vậy còn thầy giáo?
Bị công kích liên hoàn, cô vẫn phải giả vờ trấn định.
- Thầy giáo bỏ quên tài liệu ở dưới xe nên xuống lấy rồi… A..
May mắn là bà quản gia không chú ý đến âm thanh bất thường của cô nên đã đóng cửa phòng và rời khỏi. Lúc này, ánh mắt của Ám Dạ nhìn cô càng bừng bừng lửa dục:
- Đi rồi, giờ đến thời gian riêng của chúng ta.