Chương 35
Đợi đến sau khi giông tố hơi ngừng lại chút, LụcXuyên đi đến tổng bộ Nhân Hằng, luật sư đã chuẩn bị tốt giấy tờ nhượngcổ quyền, ký tên xong, Hướng Nam bảo luật sư ra ngoài, trong văn phòngrộng thùng thình chỉ còn có hai người bọn họ.
“Không biếttiếp theo cục trưởng Lục định làm gì, tôi nhất định toàn lực phối hợp.”Hướng Nam ngồi sau bàn công tác, hai tay đan vào nhau, bày ra tư thế như kể hèn. Lần này từ hôn, Lục Xuyên lợi dụng quan hệ của chính mình vàLâm Tịch, không chỉ toàn thân thoát khỏi hôn ước, còn làm cho Lâm TrạchBình thiếu ân tình bọn họ, có thể nói là một mũi tên trúng hai con chim.
Bất quá nếu không phải anh khăng khăng hợp tác, chính mình nhất quyết không lấy năng lực bản thân, chống đối hai gia đình nhà quan. Lúc trước cóchút hϊế͙p͙ ức với Lục Xuyên, thật sự là đưa binh vào chiêu hiểm, hànhđộng vạn phần bất đắc dĩ, trước mắt nếu đã đạt được mục đích của mình,tất nhiên muốn dùng hết khả năng, cư xử cực kỳ tốt với anh.
Lục Xuyên đứng ở trước cửa sổ thủy tinh to sát đất, quan sát ngựa xe nhưnước dưới chân, ở nơi cao như vậy, cơ hồ có thể thu nửa thủ đô vào đáymắt, anh chỉ trầm mặc nhìn, nghĩ, vẫn chưa mở miệng.
HướngNam đoán tâm tư của anh, tuy rằng nguyên nhân làm cho anh đồng ý từ hôncó mấy cái, nhưng chỉ có nguyên nhân là Kim Hạ, là không thể thay thế,bởi vì bất luận là tiền hay là bất động sản, anh đều có thể thông quacon đường khác có được: “Kim Hạ công tác chăm chỉ, chịu mệt nhọc, trưởng phòng kỹ sư nói cho tôi biết, đã rất lâu hắn không gặp được trợ lý hàilòng như vậy, cho nên nếu muốn tìm cách đuổi việc cô ấy, tôi cũng rấttiếc, nhưng chỉ cần cục trưởng Lục mở miệng, tôi nhất định làm được.”
Tầm mắt Lục Xuyên dừng ở nơi rất xa, hình như đang tự hỏi cái gì. Hướng Nam hiểu được suy nghĩ của anh, đuổi việc Kim Hạ, khiến cho cô một lần nữatrở nên hai bàn tay trắng, đến lúc ấy, tất nhiên cô chỉ có thể nhận ýtốt của chính mình.
Chẳng qua, lặp lại một việc như vậy,kết quả lại không giống như hy vọng, vậy có thể làm gì? Nếu bao nuôi cóthể khiến cô nảy sinh tình cảm với anh, vậy đã sớm nên sinh ra.
Lục Xuyên rốt cuộc quay đầu hai chữ chém định chặt sắt: “Không cần.” Trongtình huống cô có việc cần nhờ anh, cô chỉ biết xem anh là cố chủ. Nhađầu này, so với anh tưởng tượng càng có thể phân rõ giới hạn trong mốiquan hệ giữa con người với con người.
Trong mắt Hướng Namhiện lên một tia ngoài ý muốn: “Xem ra đánh giá từ chuyện cục trưởng Lục từ hôn, đánh giá được cục trưởng Lục thật sự nghiêm túc.”
Lục Xuyên hơi cong khóe miệng: “Đương nhiên.”
Đây là lần cuối cùng anh đánh cược, hoặc là thắng, hoặc là ch.ết.
Nếu anh bất hạnh cược thua, ít nhất anh có thể ch.ết tâm.
Sau này có thể kiên định đi trên con đường đám hỏi này.
Hướng Nam khiếp sợ trước khí thế của anh, hơi kinh ngạc một lát, mới nói:“Tôi hiểu rồi, Kim Hạ có thể tiếp tục làm việc ở Nhân Hằng, sau này cụctrưởng Lục có cần gì, cứ việc sai phó.”
Lục Xuyên hơi gậtđầu, tiếp theo rời khỏi văn phòng Hướng Nam . Không sai, đây là trận cácược lớn, cho dù anh có tự tin nhưng chung quy không có nắm chắc tấtthắng, chỉ có thể cố gắng hết sức nghe mệnh trời. Anh cũng không địnhcưỡng bách Kim Hạ ở lại bên người anh nữa, tuy rằng với năng lực của bản thân anh có thể làm được, nhưng dạng này đến, chẳng qua cũng là tìnhcảm dị dạng, anh tốn công gây sức ép lớn như vậy, cũng không phải vì cái này.
Thang máy đi xuống, anh suy nghĩ về sách lược kếtiếp, lòng bàn chân bông nhiên truyền đến sức nặng, tiếp theo thang máyvững vàng dừng lại, anh nhìn tầng trệt, cũng chưa đến bãi đỗ xe B1. Haicánh cửa màu bạc chậm rãi mở ra, Kim hạ thướt tha đứng ở cửa, bốn mắtgiao nhau, đều sửng sốt.
Khóe môi Lục Xuyên hơi hơi conglên, khóe mắt đuôi lông mày nhiễm một chút ý cười, ung dung nhìn cô, một thời gian rồi không gặp, tầm mắt của anh tham lam lưu luyến ở trên mặtcùng trên người cô.
Kim Hạ đứng ở cửa xuất thần, không rõvì sao anh lại xuất hiện ở trong này. Không giống giới showbiz kết hônly hôn chia tay gặp nhau ngoài đời đều phải đăng báo, đối cới ngườingoài mà nói hôn sự giới chính trị, cực kỳ kín tiếng, người thường không biết chuyện gì, bởi vậy cô chỉ có thể suy tính theo thời gian, thờigian kết hôn của anh và Lâm Tịch đã qua, theo lý thuyết bây giờ hẳn làđang ở trong thời kỳ trăng mật, không nên xuất hiện ở đây.
Quá thời gian cho phép, cửa thang máy đột nhiên phát ra một tiếng vangtrầm, liền bắt đầu tự động khép lại, Lục Xuyên nhanh tay lẹ mắt nhấn nút mở cửa thang máy, nhíu mày: “Sao không tiến vào?”
Thế nàyKim Hạ mới hoàn hồn, chạy nhanh vào thang máy, xoay người, mặt hướng rangoài đứng vững, nhấn phím lầu tiếp theo. Lục Xuyên đứng ở một bên phíasau cô, anh mắt tùy ý, không mang theo chút che lấp, dính vào sườn mặtcô, cũng không nói gì, cứ như vậy lặng im nhìn cô.
Trongkhông gian chật chội chỉ có hai người bọn họ, không biết vì sao Kim Hạ,luôn cảm thấy phía sau có tầm mắt nóng rực, đốt cháy một bên tai cô nóng đỏ lên, cả người không được tự nhiên.Cô ung dung thản nhiên mắt nhìncửa thang máy, trên mặt mơ hồ ánh thân ảnh Lục Xuyên, dường như đúng làđang nhìn chằm chằm phương hướng cô.
Bỗng nhiên cô hy vọngthang máy có thể nhanh chút lên một lầu, như vậy cô có thể thoát khỏikhông gian nhỏ hẹp bức bách này, còn thật sự lại nói tiếp, cô vẫn cóchút sợ Lục Xuyên, dù sao hành vi của anh khó có thể có thể đoán trước,vạn nhất làm chút chuyện khác người, chính mình lại bị nhốt khó chốngđỡ.
“Ba em bọn họ chuyển đi rồi sao?” Lục Xuyên đột nhiênhỏi, Kim Hạ hơi nghiêng mặt: “Chuyển đi rồi, cái chìa khóa tôi đặt ở chỗ quản lý nơi đó, anh có thời gian thì qua lấy một chút.”
“Chuyển đi đâu vậy?” Lục Xuyên đứng thẳng người, từng bước lại gần phía sau cô, cô chỉ cúi thấp mặt nhìn cửa thang máy, cô không cần phải nói cho anhcô chuyển đi đâu.
“Lại là chuyện không liên quan đến anh?”Hai tay Lục Xuyên bỗng nhiên từ phía sau ôm lấy thắt lưng cô, ở bên taicô nỉ non,hơi thở nóng cháy phun ở phía sau tai cô, Kim Hạ theo bản năng giãy dụa, định đẩy cánh tay anh ở trên lưng cô: “Anh đừng như vậy, anhlà người đã kết hôn.” Thật đúng là sợ cái gì cái đó đến.
Lục Xuyên nhân thể cầm lấy cánh tay cô, cùng nhau ôm vào lòng, cười ha habên tai cô, nghe hương thơm thản nhiên trên người cô: “Sao, người có vợđùa giỡn em, khiến em cảm thấy khó xử?”
“…” Kim Hạ biết sức lực mình không bằng anh, da mặt cũng không dày bằng anh, đơn giãn sẽkhông giãy dụa phí công: “Anh sẽ không thể nào cùng tôi nói chuyện đànghoàn, thế nào cũng phải như vậy sao?”
Lục Xuyên thấy côkhông hề kháng cự nữa, lực đạo trên tay liền giảm đi vài phần, khoankhoái ôm cô, cằm gác trên vai cô, chậm rãi nói: “Anh nhớ em.”
Kim Hạ trầm mặc không nói, cô gặp qua mặt dày, chưa thấy qua mặt dày nhưvậy, kết hôn chưa được bao lâu, liền không biết xấu hổ ưỡn mặt nói nhớngười phụ nữ khác.
“Anh nhớ em nhớ đến, ngay cả kết hôncũng không được.” Thân hình trong lòng, nho nhỏ, mềm mềm, ấm áp, ôm vàoliền cảm thấy, nơi vắng vẻ trong lòng, trong nháy mắt căng đầy lên, làmcho anh không muốn buông ra.
Kim Hạ sợ sệt một lát, không rõ anh nói lời này có ý gì. Bàn tay to nắm cổ tay cô khớp xương rõ ràng, trên ngón áp út, sạch sẽ.
Cô cảm thấy có sự kỳ quái, đang định mở miệng hỏi, thang máy lên một tầng, nháy mắt cửa mở, Lục Xuyên buông lỏng tay ôm cô, đẩy cô ra ngoài cửa,nhẹ giọng nói: “Em cần phải đi.”
Kim Hạ đứng vững ngoài cửa thang máy, xoay người, nghi hoặc nhìn anh, môi khép mở vài lần, cũngchưa nói ra nửa từ, cứ như vậy nhìn anh, thẳng đến khi tầm mắt bị cửathang máy đóng lại chật đứt. Trên tay anh cũng không có nhẫn cưới, cũngkhông đi du lịch trăng mật, chẳng lẽ không có kết hôn.
Tiếp theo lại thầm cảm thấy mình suy nghĩ nhiều. Thứ nhất chuyện kết hôn lớn như vậy, sao có thể nói bỏ liền bỏ, thứ hai cho dù anh không kếthôn,vậy có quan hệ gì với mình. Yêu đương loại chuyện này, đối với hiêntại của cô mà nói, thật sự là thứ xa xỉ. Cô có khả năng với tới tươnglai triển vọng, đơn giản chỉ là sau khi sự nghiệp có chút thành tựu, kết hôn với một người cô có thể chấp nhận, không quá yêu, cũng không quáyêu mình, như vậy cô sẽ không vì từng bán đứng bản thân mà cảm thấy thật có lỗi với đối phương.
Đặt chuyển phát lên bàn, cô trở lại vị trí làm việc của mình, MSN chuyển đên một tin nhắn, là Rebecca: vừathấy Lục Xuyên, tò mò quá, anh ta làm sao có thể xuất hiện ở văn phòngchủ tịch.
Kim Hạ biết quan hệ trước đây của cô và LụcXuyên, ở trong mắt Rebecca là không nói cũng hiểu, cho nên bây giờRebecca nới có thể chuyển tin tức qua MSN cho cô, muốn tìm hiểu một chút gì đó. Thoáng suy tư, liền hồi đáp lại: thật sao? Này thật sự rất kỳquái, bây giờ anh ấy không phải hẳn nên hưởng tuần trăng mật sao?
Rebecca rất nhanh trả lời lại: đúng vậy, cho nên chị mới cảm thấy kỳ quái, hơnnữa tay trái anh ta cũng không có nhẫn cưới, nên sẽ không phải là ly hôn chứ?
Kim Hạ hồi đáp ngắn gọn: không rõ lắm.
Rebecca dừng lại một lát mới trả lời: em không rõ lắm? Tiệc tối bán đấu giá lần trước, anh ta cầm tay em, anh mắt nhìn em chị đều nhìn thấy, không cóđơn giản như vậy.
Kim Hạ gõ bàn phím, tránh nặng tìm nhẹ.: em thật không rõ lắm. Chị Rebecca, kỹ sư Lương gọi em, em phải đi một lát.
Phát ra những lời này, cô chuyển MSN sang trạng thái rời đi, tránh Rebeccaquấy rầy. Cô không rõ vì sao Rebecca muốn tìm hiểu này kia, có lẽ làquan tâm, có lẽ là bát quái, cũng có lẽ là, ở khai thác nhân mạch bênngười. Bất quá cô thật không biết đáp án vấn đề này, đơn giản sẽ khôngdây dưa đến cô.
Buổi tối bỏ thêm thời gian làm ca tối mớirời khỏi công ty, khi đến nhà ga giao thông công cộng, chiếc xe cô muốnngồi vừa mới rời đi, bất đắc dĩ đợi nữa ngày, mới đợi được chuyến xetiếp theo. Khi đến nhà, đã gần mười giờ, bà nội và ba ba cũng chưa nghĩngơi, hiển nhiên đang chờ cô về.
“Ăn cơm xong chưa?” Bà nội nói xong liền đi lấy tạp dề: “Bà có để phần đồ ăn, hâm lại cho cháu.”
Kim Hạ ngăn bà lại: “Bà nội đừng làm, cháu ăn ở công ty rồi.”
“Vậy uống chút canh đi, cháu làm việc mệt như vậy, phải bồi bổ thân thể.” Bà nội buột xong tạp dề, không khỏi phân trần đi vào bếp.
Ông Kim Đầu cầm lấy túi trong tay con gái, cất giùm cho cô, trong lòng tựtrách ngay, nếu ông không sinh bệnh, con gái cũng không phải mệt sốngmệt ch.ết tăng ca. Do dự một lát, ông cẩn thận hỏi: “Nha đầu, con cùngbác sĩ Thẩm kia, mâu thuẫn cãi nhau sao?”
Kim Hạ có chút không hiểu, nở nụ cười: “Ba, sao ba lại đột nhiên hỏi vậy.”
Ông Kim Đầu xoa xoa cái túi trên quần áo của mình, có chút khó có thể mởmiệng: “Lần này chúng ta chuyển nhà,không phải là chủ cho thuê nhà muốnbán phòng ở, là con và bác sĩ Thẩm cãi nhau chia tay đúng không?” Ôngvẫn cho rằng, bác sĩ Thẩm là quý nhân của con gái, phòng ở kia, cũng làbác sĩ Thẩm cung cấp.
Lúc này Kim Hạ mới hiểu được, bậtcười: “Ba, chuyện này chỗ nào cùng chỗ nào có liên quan a, con và bác sĩ Thẩm cũng chỉ là bạn bè, không phải là loại quan hệ như ba tưởng. Còncó chuyện lần này chúng ta chuyển nhà, vì chủ cho thuê nhà muốn bánphòng ở, là ngàn thật vạn thực, ba cũng đừng hạt suy nghĩ.”
Ông Kim Đầu có chút hơi thất vọng, vốn ông một người đàn ông trưởng thành,cũng ngại hỏi việc riêng của con gái trong nhà, nhưng ông vẫn thích bácsĩ Thẩm, cũng hy vọng hai người có thể cùng một chỗ: “Con thật khôngthích bác sĩ Thẩm?”
Kim hạ gật đầu: “Con và anh ta a, tám gậy tre cũng đánh không gần được.”
Ông Kim Đầu mắt vừa đảo: “Vậy lần trước ở quê, cậu phóng viên từng giúpchúng ta kia, gọi là Trần gì đó! Con cảm thấy anh ta như thế nào?”
Trần Chi Thành sao? Kim Hạ có chút trầm mặc. Người đó tốt lắm, cũng xứng với cô gái rất tốt, cho nên cô mới không muốn kéo anh ta xuống nước, chonên mới không để ý hình tượng của mình nói cho anh ta, cô ở cùng một chỗ với Lục Xuyên là vì tiền. Nếu không định bắt đầu với anh, vậy không cần bắt đầu.
“Ba, hôm nay ba sao vậy? Trước kia ba chưa từng hỏi mấy cái này.”
Ông Kim Đầu hơi thở dài: “Không phải ba đây cảm thấy con làm việc vất vả, muốn có người chăm sóc con.”
“Ba, không có việc gì đâu, con không cần người ta chiếu cố, như bây giờ rất tốt.”
Phòng ở không lớn, bà nội nghe thấy hai người nói chuyện, cũng từ trong phòng bếp nhô đầu ra: “Cháu gái, hôm nay bà với ba con bàn bạc, nếu bác sĩThẩm này và phóng viên Trần đều không thích hợp, vậy bà nội giới thiệumột đứa tốt cho con thân cận a? Con ông chủ báo trái cây đầu ngõ, lớnhơn con 3 tuổi, ở nhà buôn bán ra ngoài đi làm ở công ty, vừa vặn cũngđộc thân, cháu có muốn gặp một lần không?”
Kim Hạ không có chuẩn bị tâm lý, trực giác có chút kháng cự: “Con còn trẻ, không vội thân cận.”
“Sao lại không vội?” Bà nội từ phòng bếp đi ra giáo dục cô: “Thân cận cũngkhông phải một lần là có thể gặp được người thích hợp, hơn nữa, một côgái cả ngày vất vả như vậy, cũng không phải là chuyện tốt, kiếm tiềnnuôi dưỡng gia đình, vẫn nên giao cho đàn ông làm.”
Kim Hạthấy thần sắc bà nội nghiêm túc, cũng không thể trực tiếp cự tuyệt, liền nhảy qua ôm cổ bà làm nũng: “Bà nội, bà để chuyện này cho con lo lắnglà được, chờ con chuẩn bị thật tốt rồi nói sau.”
Bà nội yêu thương búng một cái vào mũi cô: “Vậy cháu phải thật sự suy nghĩ a, đừng nghĩ qua loa, bà nội sẽ không tha cho cháu.”
Kim Hạ nhu thuận đẩy bà vào lại phòng bếp: “Biết rồi bà nội, bà trước đi hâm nóng canh nhé.”