Chương 59.

Nụ hôn sâu kịch liệt làm cho hô hấp hai người trở nên dồn dập, lần đầu tiên một thẳng nam độc thân hai mươi mấy năm như Diệp Vô Nhiên cùng người khác thân mật như vậy, cảm giác khác thường khiến thân thể hắn sinh ra xao động, khiến cho hắn dần dần trở nên hưng phấn, hai má đỏ bừng.


Cánh môi bị đối phương trằn trọc mút vào, mật dịch giao hòa, lưỡi cũng lưỡi dây dưa với nhau, tất cả đều khiến cho hắn lâm vào cảm giác tự thẹn không cách nào cứu chữa được.


"Ngô... Cố Sính!" Diệp Vô Nhiên quay đầu tránh đi nụ hôn nóng bỏng của Cố Sính, đôi mắt sa vào vô tận mê ly.


Thanh âm của Diệp Vô Nhiên rất nhẹ, thanh thúy thẩm thấu, giống như tiếng chuông gió giòn tan trước mái hiên mỗi khi làn gió nhẹ của mùa xuân thổi qua, tiến vào trong trái tim Cố Sính, như một vòng khóa du dương, khóa chặt lấy thân thể và tâm trí của Cố Sính.


"Sao vậy bảo bối?"
Ta ở đây!


Trong căn phòng đầy ánh sáng màu lam lộ ra khí tức triền miên, câu trả lời đầy ôn nhu của Cố Sính càng đem bầu không khí trở nên ngọt ngào, tiếng hô hấp nặng nề đầy ấm áp của y phả vào bên gáy khiến Diệp Vô Nhiên thấy hơi ngứa ngứa.


available on google playdownload on app store


"Nếu ngươi thật sự yêu thích ta, xin ngươi hãy tôn trọng ý nguyện của ta."
Đây là lời nói xuất phát từ trong nội tâm Diệp Vô Nhiên, trong tình yêu, hắn cho rằng ít nhất cũng phải tâm đầu ý hợp, mà không phải là bắt buộc ở cùng một chỗ.


Từ thái độ và ngữ khí của Diệp Vô Nhiên, Cố Sính không tìm thấy chút đùa giỡn nào, lông mày của y khẽ cau lại, Cố Sính có chút khó hiểu, tôn trọng, y cho Diệp Vô Nhiên còn chưa đủ nhiều sao?


Mặc dù từ khi bọn họ quen biết cho đến bây giờ, phần lớn đều là do Cố Sính ép buộc, trong quá trình chung đụng Cố Sính đã giành cho Diệp Vô Nhiên sự tôn trọng và cưng chiều chỉ nhiều chứ không ít.


"Em khiến cho tôi rất bất an." Cố Sính cúi người vùi mặt vào cần cổ Diệp Vô Nhiên, buồn bực nói ra suy nghĩ của mình.


Cố Sính không phải là một người thiếu thốn cảm giác an toàn, bản thân y là một người đem lại cho người khác cảm giác rất đáng tin cậy, bởi vì nhân sinh của y bất kể là việc học hay quản lý gia nghiệp đều rất thành công, nhiều năm thành công và ưu  việt khiến cho Cố Sính chưa bao giờ nghĩ bản thân mình là một người không có tự tin hay bất an.


Nhưng sự xuất hiện của Diệp Vô Nhiên triệt để phá vỡ tâm lý Cố Sính.


Giống như là trúng tà, Cố Sính được nếu trải tư vị nhất kiến chung tình chỉ có ở trong những cuốn tiểu thuyết ngôn tình, bởi vì một người tên Diệp Vô Nhiên mà y triệt để trầm luân, y bắt đầu triển khai toàn lực truy cầu, điều kiện của y làm cho y có đầy đủ tự tin rằng y có thể có được Diệp Vô Nhiên.


Nhưng Diệp Vô Nhiên lại không thích nam nhân, vừa hay y lại là một người đàn ông hàng thật giá thật, giới tính không hợp khiến cho việc truy cầu Diệp Vô Nhiên của Cố Sính trở thành ép buộc và uy hiếp, thỉnh thoảng nghe được tiếng oán đất than trời của Diệp Vô Nhiên, Cố Sính luôn mang theo suy nghĩ chỉ cần đoạt được người cũng không tệ lắm.


Sáng nay, những lời nói kia của Diệp Vô Nhiên trong điện thoại đã triệt để đem những bất an nhen nhóm trong nội tâm Cố Sính bạo tạc nổ tung.


Tuy rằng Diệp Vô Nhiên đầu óc ngu si, EQ cũng thấp, nhưng có là một kẻ đần thì giờ phút này cũng hiểu được bất an trong lời nói của Cố Sính có ý nghĩa gì, nội tâm không thoải mái của Diệp Vô Nhiên đột nhiên cân bằng không ít, hắn vậy mà lại có thể khiến cho một nam nhân ưu tú như vậy cảm thấy bất an.


Nếu thượng đế đóng chặt cánh cửa này với bạn, vậy nhất định sẽ mở ra cho bạn một cánh cửa sổ khác, lời nói này vô cùng có đạo lý, Diệp Vô Nhiên thấy nội tâm mình vô cùng thoải mái.


"Vậy có phải chỉ cần ta có thể khiến ngươi yên tâm, hôm nay ngươi sẽ bỏ qua cho ta?"


Cố Sính đợi chính là những lời nói này của Diệp Vô Nhiên, tất cả bất an của y đều do Diệp Vô Nhiên bài xích y, còn có Diệp Vô Nhiên là một thẳng nam chính cống, Diệp Vô Nhiên không thích nam nhân, chỉ thích em gái.


"Em làm thế nào để khiến tôi an tâm?" Quăng ra cho hắn một cái nồi, Cố Sính phát hiện Diệp Vô Nhiên ăn cứng cũng ăn mềm, chỉ cần dùng phương pháp khiến cho nội tâm Diệp Vô Nhiên thoải mái là được.


Diệp Vô Nhiên ngẩng đầu nhìn trần nhà suy tư một hồi, hắn không có khả năng nói rằng mình yêu thích nam nhân nha, lời này nói ra chắc chắn Cố Sính sẽ không tin, vậy thì cũng không thể nói mình không thích em gái được, tốt nhất vẫn nên dùng kiểu chơi chữ với Cố Sính một chút thì hơn.


"Chỉ cần ngươi tôn trọng ý nguyện của ta, vậy ta, ta có thể thử cùng ngươi ở cùng một chỗ." Bất chấp tất cả, tránh được đêm nay rồi lại nói tiếp, đi một bước tính một bước vậy.


Cố Sính quăng cái nồi chẳng qua là muốn Diệp Vô Nhiên đáp ứng từ nay về sau đừng tán tỉnh em gái nữa, không nghĩ tới lại thu hoạch được một việc ngoài ý muốn như vậy, lần này quyết định đến đây là đúng rồi, tình duyên thăng cấp thành tình lữ.


"Thế nào? Không làm được? Nếu không làm được thì chúng ta trực tiếp tử tình duyên đi thôi." Diệp Vô Nhiên sợ Cố Sính không đáp ứng lập tức cố ý nói ra.
Cố Sính khẽ hôn một cái trên cổ Diệp Vô Nhiên, sảng khoái đáp: "Được!"


Xác định quan hệ trước, đã là người yêu thì tất nhiên là có thể làm ít chuyện thân mật mà những đôi tình nhân hay làm, bất quá chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, Cố Sính không vội.


"Vậy ngươi còn không mau lăn xuống khỏi người ta? Ngươi muốn đè chết ta hả? Chân ta bộ ngươi đè cũng tê rần rồi."


Diệp Vô Nhiên ghét bỏ dùng thân thể đẩy đẩy Cố Sính đang nằm trên người mình, Cố Sính quá cao lớn, đặt trên người hắn nặng muốn chết.


Cố Sính nghiêng người nằm dài trên giường, hai tay ôm chặt lấy eo Diệp Vô Nhiên, cúi người hôn lên trán Diệp Vô Nhiên một cái, không đủ, lại cúi xuống hôn lên đôi môi khẽ nhếch của Diệp Vô Nhiên một cái, vẫn không đủ, lại hôn lên đôi mắt Diệp Vô Nhiên một cái, ừ, vẫn không đủ.


"Uy uy này! Cố Sính ngươi đừng quá phận!! Ta nói không cho phép ngươi bắt buộc ta!!" Diệp Vô Nhiên thấy tình thế bắt đầu trở nên không được bình thường, hắn vội vàng lấy tay che cái miệng ngày càng sáp lại gần của Cố Sính.


Loại việc như hôn môi này không thể làm nha, một khi hôn sẽ dễ dàng trở nên hưng phấn, nếu thật sự bắt đầu sẽ phát sinh chuyện không may, Diệp Vô Nhiên không dám mạo hiểm.


Lúc này Cố Sính giống như một đứa trẻ đạt được muốn đồ chơi mà mình ưa thích, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn, yêu thích ôm vào trong ngực không muốn buông tay.


Diệp Vô Nhiên thấy bộ dạng này của Cố Sính, hắn cảm thấy vô cùng ghét bỏ, bộ dạng hiện tại của Cố Sính giống hệt như một con chó vàng cỡ lớn, Diệp Vô Nhiên bắt đầu hoài nghi Cố Sính thật sự là tổng giám đốc một tập đoàn giống như trong tư liệu ư?


Những tài liệu kia không phải đều nói Cố Sính là băng sơn tổng tài sao? Băng sơn kiểu này ấy hả? Hắn muốn report người làm tư liệu của Cố Sính.


Hai người cứ như vậy nằm trong căn phòng tổng thống treo bảng "chớ quấy rầy" bốn mắt nhìn nhau, Cố Sính dính người vô cùng hi vọng có thể đem Diệp Vô Nhiên tiến vào trong xương tủy huyết nhục của mình, Diệp Vô Nhiên cũng ngoan ngoãn thành thật để cho y ôm, chỉ cần không bị làm ít chuyện không thể miêu tả gì gì đó, bị ôm thì bị ôm a.


Dù sao cũng là nam nhân, bị ôm một chút cũng không thiệt thòi gì, đêm nay Diệp Vô Nhiên xem như tránh được một kiếp.
_______________________________________


Bịch khoai tây chiên xoẹt một cái bị xé mở, Lục Sâm nhàn nhã ngồi trên ghế salon xem phim truyền hình nhiều tập, điều khiển từ xa bị hắn nắm chặt trong tay, ngoài mặt thì tỏ ra nhẹ nhõm nhưng thực tế thì luôn trong trạng thái đề phòng người nào đó.


Quân Tiêu sắc mặt tái nhợt ngồi ở salon bên cạnh, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc lá, ánh mắt sắc bén, cả người đều bao phủ bởi không khí âm trầm, trên mặt giống như viết bốn chữ to tướng, Dục! Cầu! Bất! Mãn!


Lão đại tâm trạng nát bét, xui xẻo chính là những tiểu đệ ngày ngày đi phía sau mông hắn.


"Tần ca, hôm nay tâm trạng lão đại vẫn không tốt sao?" Nhị Hạt Tử xử lý xong phân phó của cấp trên, theo thường lệ một mình đến căn hộ của Quân Tiêu giúp đỡ Lục Sâm đề phòng Quân Tiêu.
Tần Lang trong thâm tâm thở dài một tiếng.


"Một miếng thịt thơm ngào ngạt lắc lư trước mắt của ngươi nhưng ngươi lại không thể ăn, tâm trạng ngươi còn có thể tốt được sao?" Tần Lang thật sự vô cùng đồng tình với lão đại của bọn họ.


Nhị Hạt Tử cũng không khỏi thở dài, lão đại của bọn họ có bao giờ phải chịu tội như vậy đâu, cái loại được nhìn mà không được ăn này a, nam nhân mà, khó tránh khỏi bực bội, tư vị này nếu đem ra so sánh với việc bị người ta chém bảy tám chục nhát đao lên người còn muốn thống khổ hơn.


Nhưng mà không có biện pháp a, ai bảo tên tiểu tử Lục Sâm kia lại có biện pháp trị được lão đại của bọn họ.


Từ ngày bọn họ đem Lục Sâm trói lại coi như là một món quà chúc mừng đưa đến trước mặt lão đại trong ngày sinh nhật của hắn, bọn họ đều cho rằng Quân Tiêu nhất định là xuân tiêu một khắc giá ngàn vàng, không nghĩ đến rằng, không nói đến việc Lục Sâm dễ dàng trị được lão đại của bọn họ, tên tiểu tử này còn phân phó những tiểu đệ như bọn họ đến nhà riêng của Quân Tiêu trông coi, cố gắng đừng cho hai người bọn họ ở cùng một chỗ.


Nếu như không phải chính miệng Quân Tiêu đồng ý, ra lệnh với bọn họ rằng nếu phát hiện Quân Tiêu làm ra hành động quá phận nào đối với Lục Sâm thì phải lập tức xông tới ngăn hắn lại, thật sự không ngăn cản được thì rút đao chém hắn cũng không sao, Nhị Hạt Tử tuyệt đối sẽ không tin tưởng lão đại của bọn họ cũng có lúc nghe lời như vậy.


Lục Sâm bị các tiểu đệ của Quân Tiêu chỉnh cả một tuần lễ cũng đã xin phép trường học cho nghỉ, hắn báo bình an cho nhóm bạn cùng phòng, không có biện pháp a, Quân Tiêu không cho phép hắn trở về, bắt hắn ở lại nơi này một thời gian ngắn.


Bất quá Quân Tiêu là loại người nào? Hắn chính là tên khốn khiếp vô lại trong đầu tất cả đều là tinh trùng, Lục Sâm làm sao có thể yên tâm cùng hắn đơn độc ở lại một thời gian a, ngày đó Quân Tiêu đáp ứng không đụng vào hắn, kết quả còn chưa đến nửa giờ lại bắt đầu giở trò với hắn.


Lục Sâm cũng vì an toàn của mình mới biến nhà riêng của Quân Tiêu trở thành náo nhiệt như vậy, nhiều người an toàn.
"Quân Tiêu, ngươi muốn ăn không?" Lục Sâm cũng nhìn ra hai ngày nay tâm trạng Quân Tiêu vô cùng nóng nảy, hắn đem đồ ăn trong tay đưa tới trước mặt Quân Tiêu.


Quân Tiêu cúi đầu không nhìn Lục Sâm, vươn tay muốn cầm đồ ăn vặt, ngước mắt liền nhìn thấy bàn tay nhỏ bé khớp xương rõ ràng của tiểu miêu miêu nhà hắn, yết hầu cao thấp di chuyển một cái, hắn lập tức bắt lấy cổ tay Lục Sâm đem cả người kéo vào trong lồng ngực mình.


"Quân Tiêu!" Lục Sâm kinh hô một tiếng, khoang miệng liền bị đầu lưỡi Quân Tiêu xâm chiếm.


Đột nhiên nhận được một nụ hôn sexy như vậy, đồ ăn vặt trong tay Lục Sâm rơi đầy trên mặt đất, cả người bị Quân Tiêu ôm chặt trong lồng ngực không thể động đậy, cái ót cũng bị bàn tay lớn của Quân Tiêu chế trụ không cách nào lùi về phía sau.


Mật dịch trong miệng bị Quân Tiêu hút lấy, Lục Sâm muốn phát ra âm thanh kháng nghị nhưng đổi lại lại bị Quân Tiêu gặm cắn nhiệt tình.


Nhóm người Nhị Hạt Tử đứng ở bên cạnh nhìn lão đại nhà mình hết gặm lại cắn Lục Sâm, tất cả đồng loạt giả vờ bị mù tạm thời.


Lão đại của họ đói bụng một tuần lễ, không thể ăn no bụng thì ít nhất cũng nên để hắn nếm được chút ngọt ngào a, tối thiểu còn có thể tạm thời giải thèm.


Lục Sâm cảm giác mình sắp thiếu dưỡng khí hít thở không thông mà chết, hắn thò bàn tay sang bên bàn trà cầu cứu, kết quả cũng không có tác dụng gì, đôi mắt của hắn dần dần trở nên mê ly kỳ quái, thân thể cũng bởi vì thiếu dưỡng khí mà dần dần xụi lơ trong lồng ngực Quân Tiêu.


Cả người hắn như bay lên không trung, bị Quân Tiêu ôm ngang đứng lên, Lục Sâm thấy Quân Tiêu muốn ôm mình đi về phía phòng ngủ, trong nội tâm thật muốn tát cho mình hai cái, con mẹ nó ngươi tốt bụng làm cái gì? Tại sao phải hỏi hắn có muốn ăn đồ ăn vặt hay không? Tự tìm phiền toái cho mình!!!


Lục Sâm tự trách cứ bản thân mình, nhưng hắn không biết rằng, cho dù hắn không làm gì mà chỉ đơn thuần đứng trước mặt Quân Tiêu cũng là một loại hấp dẫn.


"Tần ca." Nhị Hạt Tử thấy lão đại của nhà mình đang chuẩn bị tiết tấu muốn vào phòng ngủ làm việc ừ a ừ a, lập tức nhìn về phía Tần Lang.
Tần Lang thở dài một tiếng, tiến lên ngăn cản Quân Tiêu.
"Lão đại, anh làm chị dâu sợ."


Tuy rằng trong nội tâm Nhị Hạt Tử vẫn có chút sợ hãi nhưng vẫn đi lên ngăn cản, dù sao thì Quân Tiêu cũng đã nói, nếu ai không ngăn cản việc Lục Sâm bị hắn dọa chạy mất, bọn họ đều phải chết.






Truyện liên quan