Chương 14: Nvụ (8): sức mạnh thực sự của shinobi khi bảo vệ ng mình yêu thương ! (p2)
- SASUKE-KUN!!!!!!!
Cô gào lên khi thấy bóng anh ngã xuống.... Đôi mắt lục bảo bàng hoàng... Môi cô mấp máy không thành lời....
- Kĩ năng của ngươi sao có thể nhanh bằng thứ vũ khí ta mới cướp được từ đám người ngoại quốc này... Hahaha.... Vẫn là cái điệu cười man rợ ấy.. Hắn châm ngòi vào khẩu súng, tiến gần lại chỗ Sasuke..
- Kh...không.... Đừng... Đừng làm cậu ấy đau đớn nữa!!!!! Sakura có thể cảm nhận được thuốc tê đã bắt đầu giảm.. Cô có thể cử động được tay mình...
-ch.ết tiệt.. Cánh tay ta... Sasuke nhìn viên đạn đang rỉ máu trên vai mình... Anh chưa bao giờ cảm thấy mình vô dụng như lúc này...
- Tạm biệt cuộc sống này đi tên ngạo mạn kia.. Hắn chĩa mũi súng vào đầu anh...
- Phập! Máu từ đùi cô kunoichi tóc hồng chảy ra...
- Sakura! Cậu làm cái quái gì thế?!!!! Anh hét lên khi thấy cô đâm thẳng thanb Kusanagi của mình vào đùi..
Phải... Đau đớn sẽ vô hiệu cơn tê ở chân cô....
Đau đớn sẽ giúp cô vượt qua nỗi sợ hãi của chính bản thân mình...
Và... Thứ đáng sợ hơn cả đau đớn... Chính là cô để mất anh!
- “Ta... Ta cũng là một shinobi... Và ta cũng có người mà ta yêu thương... Ta sẽ bảo vệ họ.. “
Cô kunoichi nhanh chóng dồn một lượng chakra vào lòng bàn tay...
-”Ta sẽ không để ngươi làm đau cậu ấy nữa... Người mà ta... Dành cả đời để yêu thương!”
Sakura bật mạnh lên phía trước...
-”Cô ta di chuyển trên cao như vậy..ta không thể nhắm bắn được!” Akatsu thốt lên
-”SHA-NA-ROO!!!!!!”
Nắm đấm của cô làm đất vỡ vụn... Hắn ta trúng đòn đập thẳng vào bức tường phía sau..
Sasuke nhìn theo mái tóc hồng ấy... Có lẽ... Sakura đã trở thành một shinobi thực sự xuất xắc... Một người phụ nữ mạnh mẽ hơn bất cứ ai... Và hơn cả việc anh muốn bảo vệ cô... Anh...
-----
-”Nếu đã vậy! Tất cả các ngươi sẽ ch.ết chung với ta!!!!” Akatsu vạch lớp áo ngoài, bên trong hắn chứa đầy bùa nổ, hắn châm ngòi....
-”kh..không thể nào!” Sakura sửng sốt...
”BÙM!!!!!!!!!!!!!! “ một tiếng nổ lớn vang lên... Những thanh gỗ trong mật đạo dần sập xuống....
Mắt Sakura mờ dần đi... Hình ảnh Sasuke nhạt nhoà dần...
Sasuke-kun.. Em sẽ mãi yêu anh...
” Susanoo!!!!! “
Sasuke ôm trọn cô gái tóc hồng vào lòng mình, thi triển Susanoo để bảo vệ cho cả hai trước vụ nổ.... Cho dù anh biết... Nếu anh sử dụng nó... Anh có thể sẽ...
Nhưng không sao... Sẽ chẳng là gì nếu như anh có thể bảo vệ người con gái anh yêu... Anh cuối cùng cũng đã nhận ra tình cảm của mình...
-”Sakura... Tôi yêu em..”
Từng âm thanh bé nhỏ như đánh thứ tâm trí cô, Sakura mở to đôi mắt lục bảo của mình trong vòng tay anh, đôi môi nhỏ mấp máy
-” Sasuke-kun.. Cậu vừa nói..”
Chưa kịp nói dứt câu, cô đã cảm thấy một thân hình to lớn đang đè nặng lên vai mình...
Susanoo đột nhiên biến mất và để họ rơi xuống một tán cây gần đó... Anh có lẽ không còn đủ sức để đưa họ đi xa hơn nữa..
-----
Cô gái tóc hồng vội để anh dựa lên đùi mình, mặc cho vết thương của cô vẫn đang rỉ máu....
Nhịp tim...
Mạch...
Chakra...
Tất cả!... Tất cả đều đang rất yếu! Nhưng... Ít nhất là chúng vẫn hoạt động... Đủ để cô có thể kịp trị thương cho anh...
Từng giọt nước mắt mặn chát hoà cùng với dòng chakra trị thương... Miệng cô kunoichi cứ lẩm bẩm không ngừng...
”Đồ ngốc!”
...
”Đồ xấu xa!”
...
Cô cũng không ngừng gọi tên anh...
”Sasuke-kun...”
---- Trong tâm trí của Sasuke khi ấy ----
... Bóng tối....
.... Lạnh quá...
Anh cứ bước đi một cách đơn độc mãi ở trong bóng tối...
Cha... Mẹ... Itachi... Bạn bè?...
Chẳng có ai cả... Anh sẽ mãi đắm chìm trong cái thể giới lạnh lẽo và tối tăm này sao...
... Hoa anh đào?...
Thứ gì đó ấm áp quá... Như đang chảy trong cơ thể anh...
... Một cô gái với mái tóc hồng đang đứng trước mặt anh...
Hơi ấm từ cô gái ấy như đang muốn kéo anh ra khỏi nơi này... Nơi mà có thứ anh sáng ấm áp đang he hé kia...
-------
-”Sakura...?” Anh từ từ hé mở đôi mắt đen sâu thẳm của mình...
Cô đang truyền chakra trị thương của mình cho anh...
Thứ ấm áp đó... Chính là những giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má cô... Nóng hổi rơi trên khuôn mặt anh....
Anh khẽ dùng tất cả sức lực mình có.. Nhẹ nhàng đưa tay lên lau những giọt nước mắt ấy...
Sakura giật mình... Cô vội cúi xuống... Bắt gặp ánh mắt đen quen thuộc....
- “Sasuke-kun!!!!!” Cô ôm chặt lấy anh khóc nấc lên...
-”Sasuke-kun là đồ ngốc!!!!!” Cô hét to
-”hn... em mới là đồ ngốc... chặt quá... anh không thở được..!” Sasuke nhíu mày....
-”em.. em xin.. lỗi..” Cô gái tóc hồng lại lắp bắp..
Anh cúi xuống...Nhắm mắt lại.... Kề sát mặt anh với cô... đặt lên đôi môi đang lắp bắp ấy một nụ hôn nhẹ...
”Thịch!!!!!! “ Trái tim của cô kunoichi bé nhỏ như nhảy ra ngoài!
-”anh...”
-....
-....
- gục... =))))))))) ( sặc ca chiến ghê quá mới tỉnh nhưng đã đòi hôn lấy hôn lể xong bây giờ yêu sinh lí gục pạ nó òi =)))))))
--------
Úi zời sau mấy chap oánh nhau rồi doạ lên doạ xuống các chế thì bây giờ các chế đã choả mãn chưa ạ =))))) kakaaaaa từ đây là bắt đầu như là honeymoon đấy các bác ạ. “THẮM THIẾT” lắm luôn =)))) mọi ng thấy thế nào ạ