Chương 67: Lời cảm ơn
Vậy là Ao-chan đã đi hết những chặng đường cuối cùng của "Sakura, nắm tay tôi" rồi. Tác phẩm đầu tiên đặt bút viết... có hồi hộp, mong chờ và một chút lo lắng.. suốt gần 2 năm qua để tạo nên đứa con tinh thần này, mình cũng gặp không ít những khó khăn về lời văn, cách diễn đạt, ý tưởng, nội dung... Nhưng thật may mắn, vì mình lại nhận được những lời khen, chê, góp ý và quan trọng nhất là sự ủng hộ của mọi người. Thật sự viết xong chap cuối thấy xúc động lắm mọi người ạ.. Vừa vui vừa tự hào vì đã hoàn thành xong một tác phẩm tâm huyết... những cũng lại có chút gì đó buồn vì sẽ không còn những lúc ngồi hàng giờ xem ảnh của Sasusaku, xem lại clip, manga, movie để lấy cảm hứng nữa... Oa thật sự là sẽ rất nhớ những khoảnh khắc hào hứng ngồi trước máy tính hoặc điện thoại viết những chap mới vào 2, giờ đêm nữa...
Đọc Naruto và xem Naruto từ ngày học lớp 2 ở trên Bibi... Nhưng cảm giác từ những ngày đầu đến tận bây giờ dành cho bộ truyện này cũng không hề thay đổi. Và đặc biệt là cặp đôi yêu thích của mình. Có lẽ cái cảm giác đi ship hai anh chị từ những tập đầu tiên cho đến lúc đọc được chap cuối, nhìn thấy cái búng trán nhẹ ấy của Sasuke dành cho Sakura đã là nguồn động lực để mình hoàn thành bộ fanfic này....
- Mình thật sự biết ơn tác giả Kishimoto Masashi - cha đẻ của Naruto đã tạo nên một bộ truyện tuyệt vời gắn liền với tuổi thơ mình và đặc biệt là ông đã tạo ra hai nhân vật mình không thể quên: Uchiha Sasuke, Haruno Sakura...
- Và đặc biệt là cảm ơn những bạn độc giả đã đồng hành cùng "Sakura, nắm tay tôi" trong gần hai năm vừa qua. Thật sự cảm ơn các bạn nhiều lắm
Và một điều tâm sự cuối cùng:
Có lẽ trong tương lai mình sẽ vẫn viết tiếp những câu chuyện mới, những bộ truyện mới, những nhân vật mới và mình mong mọi người sẽ đón nhận và ủng hộ chúng. " Sakura. nắm tay tôi" là bước đi đầu tiên không thể quên đối với mình