Chương 99: Tiểu hoàng văn

Tác giả có lời muốn nói:
Bệnh của Tam nhi có lẽ vĩnh viễn không thể triệt để khỏe, nhưng có thể khẳng định Thạch Sam của chúng ta vĩnh viễn sẽ không lại phát bệnh trước mặt Ôn Dương.
Đây là một phiên ngoại cuối cùng, sau A Khâu sẽ chính thức kết thúc.


———— Cho mọi người chút ngọt ngào——————
1, Ngày nào đó, Quan Lỗi phẫn nộ đá tung cửa văn phòng Ôn Dương.


Hắn đã phẫn nộ không thể ức chế đối với người này, rít gào: “Cậu bình thường mượn việc riêng nô dịch nhân viên bộ phận kế hoạch còn chưa tính, thư ký thế nhưng còn bị cậu sai đi viết thơ tình? Bắt người cả công ty giúp cậu tìm vợ sao, có thể tự thân vận động một chút hay không?!”


Ôn Dương ngẩng đầu, đẩy đẩy kính trên mũi, bình tĩnh nói: “Hiện tại nội dung công việc của thư ký không chỉ khảo nghiệm bản lĩnh trên công văn, còn phải thử nghiệm ở sức tưởng tượng trong cuộc sống, sức sáng tạo nghệ thuật cùng năng lực phản ứng lâm thời.”
Quan Lỗi: “...”


Ta sát sát sát! Ôn Dương tên kia thế nhưng thật có thể nói dối mặt không đổi sắc tim không đập mắt không chớp.
2, Giang Ninh sinh một tiểu công chúa, lễ kết hôn cũng đã định ngày, nàng chán ghét mấy tên bạn xấu của Gaby, muốn mời Thạch Sam là phù rể cho hôn lễ của mình.


Nghĩ đến một hồi phong ba từ hôn lễ Quan Lỗi lần trước, Thạch Sam muốn cự tuyệt. Giang Ninh nhìn Thạch Sam vẻ mặt không còn gì để nói, ngài đây có thể có tiền đồ chút không? Bất quá cũng không dám làm gì người này, đành phải khuyên nhủ: “Cậu và Ôn Dương cùng làm phù rể, cậu đi hỏi hắn xem có đồng ý không.”


available on google playdownload on app store


Thạch Sam quay đầu nói đề nghị cùng Ôn Dương, quả nhiên Ôn Dương đáp ứng.
Cho nên mói, người thấu hiểu ngươi nhất, không phải người yêu, mà là dối thủ.
———— Tiểu hoàng văn hàng ngày của Ôn tiên sinh cùng Thạch đồng học————


1, Trong hôn lễ, Giang Ninh định chế lễ phục phù rể trắng đen cho hai người, cắt may hợp thân, chất liệu hoa quý, hai người đều vô cùng đẹp mắt.


Buổi tối hai người vào ở khách sạn cao cấp Giang Ninh đặt cho họ, nghĩ đến hôn lễ, Thạch Sam cảm thán, “Không ngờ Gaby có tiền như vậy, hôn lễ này —— Ôn Dương anh làm gì?”
Thạch Sam nói tới một nửa, quay đầu thấy Ôn Dương đang cởi quần áo.


Ôn Dương đã ném caravat lên sô pha, một tay cởi cúc áo áo sơmi, ánh mắt sáng quắc nhìn Thạch Sam một thân tây trang màu trắng, người kia đứng dưới ánh đèn, dáng người càng thêm thon dài xinh đẹp.
Khẩu khí Ôn Dương thản nhiên: “Em tiếp tục nói ——” sau đó tay bắt đầu tháo dây lưng.


Thạch Sam: “...”
2, Ngày nào đó, Quan Lỗi gọi điện thoại đến, hai mươi phút, tổng cộng nói đúng ba câu, còn lại chỉ nghe thấy Quan Lỗi “Ha ha ha“.
“Ha ha ha —— “
“Tôi nói với cậu—— ha ha ha ha —— “
“Ha ha ha... Lão tử sắp có con, ha ha ha...”


Chịu đựng gần nửa giờ độc hại, Ôn Dương cúp máy, quay đầu theo bản năng ngắm nhìn bụng Thạch Sam.
Thạch Sam giật nảy: “Nhìn cái gì?”


Ôn Dương bị phản ứng của Thạch Sam chọc cười, ra vẻ thở dài một tiếng: “Tôi dốc sức như vậy, cố tình có một cái bụng không hề cố gắng, vứt về thời cổ đại là thất sủng đó.”
Thạch Sam giận dữ phản bác: “Bụng anh hẳn nhất định không thua kém, lần sau đổi làm em cố gắng thử xem.”


Ôn Dương lẳng lặng nhìn Thạch Sam, không nói gì nữa.
Chỉ là đêm đó Ôn tiên sinh so với ngày thường càng thêm cố gắng.
Đến tận đây, Thạch đồng học lòng đầy chua xót, rốt cuộc không dám mơ tưởng đến ƈúƈ ɦσα của Ôn tiên sinh nữa.


3, Một ngày Ôn Dương tiên sinh cõng Thạch đồng học ở nhà vui vẻ, hắn nhấc nhấc người, nói: “Dưỡng không tồi, gần đây nặng hơn không ít.”


Thạch đồng học rất là mẫn cảm, cảm giác Ôn tiên sinh đây là đang ghét bỏ mình, mạnh miệng không chịu thừa nhận: “Cái gì bảo em nặng, có mà là anh già đi!”


Thạch Sam thật chỉ là nhất thời thống khoái ra miệng, mà quên xưa đâu bằng nay, trước kia cậu có thể nói cho Ôn Dương đến á khẩu, vì đối phương căn bản không dám động tới cậu.


Đến nay tình thế xác thực đã biến, Ôn tiên sinh chỉ lo không có cớ thi triển một trăm lẻ tám tư thế của mình, chính là đụng vào họng súng rồi.
Suốt một tuần, nhiệt tình của Ôn tiên sinh cũng không hề giảm bớt, Thạch đồng học nằm ở trên giường lại là đau thương không thôi.


4, Bệnh đã sắp khỏi, Thạch Sam bắt đầu muốn đi làm, Ôn Dương dùng hết thủ đoạn bắt Thạch Sam đáp ứng vào công ty mình, bất quá Thạch Sam không muốn làm trợ lý cho Ôn Dương, đầu quân vào bộ phận marketing, công ty quá lớn, Ôn tiên sinh mỗi ngày vẫn là không thấy được người.


Ôn tổng tài đành phải mỗi ngày đều ở toilet, phòng trà, các góc tường góc cửa, trình diễn tiết mục áp tường, mỗi lần đều ý đồ cưỡng chế chơi trò văn phòng.
Thạch đồng học đối với hành vi quấy nhiễu ȶìиɦ ɖu͙ƈ này không thể nhịn được nữa, cuối cùng phẫn nộ mà từ chức.


Lần này Ôn tiên sinh hoàn toàn trợn tròn mắt.
Đến đây là kết thúc Sam Trọng Thủy Phúc nhé. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
HẾT






Truyện liên quan