Chương 2
Hôm nay la ngày đầu tiên nó bước chân vào trường Cấp ba học ạ, vì mới ngày đầu đi học nên nó không muốn lọt vào tầm ngắm của mấy ông bà giám thị không thì sau này khổ dài dài vs cái tính của nó .
VSCN xong nó phóng vội tới trường, cũng may là nhà nó không xa trường cho lắm. Nó cắm đầu chạy mà không để ý đường đi và rồi.......
-Qúai hình như mình vừa dẫm vào cái gì mềm mềm thì phải (các bạn biết Thư nhà ta dẫm vào gì không? hehe các bạn sẽ biết ngay thôi)
Grừm.....Grừm.....
Nó nuốt nước bọt cái ực, toát mồ hôi quay lại thì hỡi ơi cái mà nó dẫm phải không gì khác đó chính là đuôi con Mực.....con Béc dê nhà ông hàng xóm ạ, con chó đang gầm gừ nhe hàm răng trắng sáng của nó ra vì không biết nó đang làm gì bên bờ tường và tất nhiên là đuôi nó để ra lối đi...bị Anh Thư nhà ta đã vô tình dẫm lên.
Gâu Gâu Gâu....
Sau những tiếng sủa vang trời thì cuộc chạy thi giữa nó và con Béc dê kia bắt đầu, nó hùng hục cắm đầu cắm cổ chạy thì bỗng....
BỐP...
Nó va vào một người đi cùng chiều với nó ( nhỏ này đi đứng thế đấy haizzz) và kết quả là hai đứa ngã lăn quay ra đường, nó lồm cồm bò dậy không kịp xin lỗi cái tên con trai mà nó vừa va phải nó vội chạy tiếp nhưng khuỷu tay nó bị tên kia giữ lại
-Này con nhỏ kia đi đứng kiểu gì thế hả va vào người ta mà không xin lỗi là sao
Mặt nó tái mét miệng lắp bắp:
-C....Ch....Chó.....
-Hả cái gì cơ Ax con nhỏ kia cô bảo ai là chó hả_hắn giận tím mặt.
Nó lại lắp bắp:
-K....Không...không phải...là..là..là chó... chó đuổi... AAAAAAAAAA..
Sau khi nghe nó nói hắn mới quay lại đằng sau thì ôi thôi con chó đã chạy gần tới nơi miệng không ngừng gầm gừ sủa ing ỏi. Lúc này mặt hắn cũng tái mét rồi hai đứa cắm đầu chạy tới trường. Cũng may mà nhờ con chó đuổi mà nó tới trường vừa lúc trường chuẩn bị đóng cổng ( hôm nay về có khi phải cảm ơn con chó). Tất nhiên khi vào trong trường thì con Bẹc dê đã bị chặn ở ngoài, mấy bác bảo vệ thấy con chó sủa ing ỏi ngoài cổng quay ra quát hai đứa nó:
-Này hai đứa kia làm gì mà mới sáng sớm đã đi trêu chó nhà người ta thế hả có biết đây là trường học không hả
Nó rối rít xin lỗi:
-Dạ.....dạ cháu...cháu xin lỗi ạ.
Rồi nó lôi tên kia chạy biến luôn không kịp cho ông bảo vệ nói thêm câu gì.
Chạy một đoạn thì hai người dừng lại thở dốc.
Bây giờ mới nhìn kĩ mặt tên kia tại nãy mải chạy nên không để ý, nói thế nào nhỉ? Ưm...da trắng, môi đỏ, cao ( chắc khoảng 1m80 đấy là nó đoán thế hehe) nói chung là chuẩn một mĩ nam!!! Nhưng nó đã hối hận vì những lời nói đấy...
-Này nhỏ kia cô có phải SAO CHỔI không thế hả? Mới sáng ra mà đã va vào cô rồi còn bị chó đuổi nữa chứ, Ax thật là....
-Hix...xin lỗi!
-Cô tưởng xin lỗi mà xong à? mới sáng ra đã thế này thì không biết hôm nay tôi gặp phải cái gì nữa, Axxxxx tức điên lên mà!
Hắn mắng nó một tràng và chắc hẳn các bạn đã nghe câu “ Tức nước vỡ bờ” rồi phải không ạ, hihi vốn tính của Anh Thư nhà chúng ta đâu phải hiền lành gì dù biết mình có lỗi nhưng cô cũng xin lỗi rồi mà còn bị tên này mắng cho té tát.
-Này cái tên kia tui đã xin lỗi anh rồi còn gì hả đừng thấy bà cô đây hiền mà được nước lấn tới nhá vừa vừa phải phải thôi nha!!! Mà đàn ông con trai gì mà nhỏ mọn có tí tí thế mà cũng làm ầm lên ( vầng hẳn là 1 tí cơ đấy) làm như tôi muốn thế không bằng ý ai bảo anh đi không tránh đường cho tôi (thôi đi cô nương chứ không phải cô đi không nhìn đường mà đâm vào người ta ak?- t/g_ Kệ ta- Anh Thư) bực cả mình!!!!!
Nó tuôn cho hắn một tràng rồi bỏ đi mất hút để cho thằng bé ngơ ngơ cái mặt ra. Hắn ta lầm bầm:
-Nhỏ SAO CHỔI cô nhớ mặt tôi đấy! Động vào TRẦN HOÀNG ĐĂNG VŨ này không xong đâu!!! Đừng để tôi gặp lại cô, Hừm!( không gặp sao được ta cho gặp là phải gặp kakaka)